Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 195: Khai mở thạch phù

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

– Nguyên lực ba động thật mạnh!

Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn nguồn nguyên lực dày đặc tỏa ra từ trong viên Nguyên Đan màu đen đó.

Nguyên Đan màu đen này hoàn toàn khác so với những Nguyên Đan mà trước kia hắn từng thấy qua, vì trong đó, hắn không cảm nhận được một chút lực âm dương nào, có chăng chỉ là lực Âm Sát thuần túy tới cực điểm.

Loại lực Âm Sát này, cực kỳ bá đạo và sắc bén!

Có thể tưởng tượng, nếu như tương chiến với người khác sẽ đạt được hiệu quả mạnh mẽ đến mức nào.

– Loại thể chất thuần âm thuần dương này, vốn rất thích hợp để tu luyện. Nói ra, chúng mới chính là thiên chi kiêu tử thật sự. Thể chất của cô ta hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, đợi sau này khi đã hoàn toàn trưởng thành rồi, vậy thì thành tựu sẽ không kém chút nào.

Trong mắt của tiểu điêu cũng ánh lên sự kinh ngạc. Tuy nói đây không phải là lần đầu tiên nó nhìn thấy loại thể chất này, có điều trong lòng khó tránh khỏi có chút ngưỡng mộ. Thể chất thuần túy này, về việc tu luyện cũng có thể đạt được hiệu quả gấp đôi.

– Thanh Đàn chắc đã thành công rồi?

Lâm Động hỏi.

– Ân, ả nha đầu này nghị lực thật tốt. Sự đau đớn của khí Sát Ma ấy, lại bị cô ta nhẫn nhịn đến mức đó. Có điều cũng may là ngươi đã sử dụng một nguồn nguyên lực lớn áp chế khí Sát Ma đó lại, nếu không thì nghị lực của cô ta có tốt hơn đi chăng nữa, cũng khó mà chịu đựng được sự xung kích đó.

Tiểu điêu gật gật đầu, nói.

Nghe vậy, Lâm Động cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Chuyện của Thanh Đàn, điều mà hắn có thể giúp được cũng chỉ có hạn, hôm nay thấy được nàng bình an, hắn cũng đã thấy yên tâm không ít.

Ngay lúc Lâm Động thở phào nhẹ nhõm, phía dưới, viên Âm Đan màu đen lớn bằng ngón tay cái vẫn đang xoay tròn. Mà cùng với khí Âm Sát bị hút vào nó càng lúc càng nhiều, nguồn nguyên lực đang chuyển động phát ra từ trong Âm Đan cũng càng lúc càng mạnh mẽ và sắc bén hơn.

Âm Đan màu đen trong lúc chuyển động, thể tích tăng lên với một tốc độ cực chậm. Một lát sau, khi nó lớn được khoảng bằng hột hồ đào, cuối cùng cũng dần dần ngừng lại.

Lúc này trên bề mặt Âm Đan, màu sắc càng trở nên thâm trầm hơn. Dường như mọi tia sáng đều bị nó nuốt hết. Nhìn từ xa, giống hệt như cái một hắc động, tuy rằng nhỏ bé, nhưng lại phát tán ra một nguồn sức mạnh khiến người khác kinh hãi.

Ngay lúc Âm Đan ngừng tăng trưởng, cái miệng nhỏ của Thanh Đàn khẽ hé, nó liền hóa thành một đạo hắc mang lướt xuống, cuối cùng chui vào trong cơ thể của nàng.

Oanh!

Ngay khi Âm Đan tiến vào trong cơ thể Thanh Đàn, một luồng nguyên lực chuyển động cực kỳ mạnh mẽ cũng ầm ầm bộc phát ra. Sự chuyển động mạnh mẽ đó trực tiếp làm cho những khối băng màu đen kiên cố trong viện vỡ thành nhiều mảnh vụn, cuối cùng hóa thành hơi nước, bay lên biến mất.

– Thành công rồi sao?

Cảm nhận được nguồn sức mạnh cường đại đang chảy trong cơ thể mà trước đây chưa từng có, đôi mắt của Thanh Đàn cũng hiện lên vẻ vui mừng khôn xiết. Nguồn: https://truyenfull.vn

– Sau này khí Sát Ma trong cơ thể của muội, sẽ không tùy ý bùng phát ra nữa rồi.

Thân hình của Lâm Động chầm chầm rơi xuống bên cạnh Thanh Đàn, nhìn đối phương mỉm cười.

Thực lực hiện giờ của Thanh Đàn, e rằng không thua gì so với một cao thủ Nguyên Đan Đại viên mãn. Như vậy, cho dù là hắn có rời khỏi Viêm Thành, nhưng Lâm gia vẫn có được một thực lực không yếu kém. Thời gian sau này, Thanh Đàn tất nhiên sẽ trở thành người giỏi nhất sau hắn ở Lâm gia.

– Lâm Động ca, thực lực hiện giờ của muội không kém, có thể đi cùng huynh không?

Thanh Đàn đột nhiên giơ tay lên. Trên đầu ngón tay thanh mảnh, những dòng nguyên lực màu đen lặng lẽ chuyển động, nàng có chút mong đợi nhìn Lâm Động, nói.

Lâm Động khẽ giật mình, chợt không chút do dự lắc đầu.

Hắn đi xa lần này, không phải là đi du ngoạn. Thế giới bên ngoài, nguy hiểm gấp trăm ngàn lần so với Viêm Thành. Ở những nơi đó, ngay đến hắn cũng khó mà nói chắc có thể tự bảo vệ bản thân, làm sao có thể dẫn theo Thanh Đàn?

Nhìn thấy biểu hiện đó của Lâm Động, Thanh Đàn liền biết rằng việc này không còn gì để thương lượng, chợt chỉ có thể thì thầm thất vọng một tiếng.

Thấy thế, Lâm Động không thể không cười, vỗ về sờ sờ cái đầu nhỏ của Thanh Đàn, nói:

– Yên tâm đi, đợi đến khi Tộc hội Gia tộc bắt đầu, ta sẽ trở về.

– Đến lúc đó cũng là lúc tên đó phải trả món nợ!

Lâm Động ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng, trong lòng suy nghĩ. Trong lòng hắn hiện lên những ánh mắt nhìn về phía hắn, một thân ảnh ngạo nghễ như nhìn như một con kiến hôi vậy.

– Lâm Lang Thiên, hai năm sau, chúng ta sẽ gặp lại!

o0o

Giải quyết được rắc rối của Thanh Đàn, Lâm Động hiển nhiên cũng coi như đã yên tâm hoàn toàn.

Do đó trong khoảng thời gian hai ngày còn lại, hắn ngược lại nhẹ nhõm đi rất nhiều.

Ngoài ra, hắn cũng đem Thuần Nguyên Đan trong tay, chia ra một vạn viên để lại cho Lâm Chấn Thiên bọn họ. Số vốn này, đối với Lâm gia mà nói là vô cùng to lớn. Có được nguồn vốn này, thiết nghĩ sự phát triển của Lâm gia cũng có thể vững chắc hơn nhiều.

Trong căn phòng tĩnh mịch, Lâm Động ngồi xếp bằng trên giường, một luồng tinh thần lực chuyển động bắn ra từ trong mắt hắn, cuối cùng hóa thành một địa đồ tinh thần trước mắt hắn, bay ngược trở lại.

Phần địa đồ tinh thần này, phần lớn đều là địa đồ của Vương triều Đại Viêm. Mà ở vị trí góc trái phía dưới của địa đồ, có một điểm màu đỏ. Ở đó, chính là nơi mà Tổ phù tồn tại, cũng là mục tiêu lần này của Lâm Động

Trên tấm địa đồ tinh thần đó, có hai viên Tổ phù đang tồn tại. Có điều Lâm Động chỉ nhận biết tấm này, còn một phần tấm địa đồ khác, lại vô cùng lạ lẫm, hiển nhiên không nằm trong ranh giới của Vương triều Đại Viêm. Cho nên Lâm Động cũng chỉ có thể định mục tiêu của mình trên tấm này mà thôi.

Trên vai Lâm Động, tiểu điêu cũng thoáng xuất hiện, mắt không hề chuyển dịch nhìn tấm địa đồ tinh thần đó.

– Khoảng thời gian này ta đã tra những tấm địa đồ chi tiết khác, nơi mà Tổ phù tồn tại, có lẽ nằm ở chỗ quận Đại Hoang, biên giới phía Tây của Vương triều Đại Viêm.

Lâm Động chỉ vào chấm đỏ đó, lẩm bẩm nói.

Quận Đại Hoang, một quận thành rộng lớn ở phía Tây Vương triều Đại Viêm. Diện tích phạm vi đều lớn hơn rất nhiều so với quận Thiên Đô. Có điều nơi đó do gần biên giới, vô cùng hỗn loạn, các tông phái thế lực cứ chen chúc nhau, long xà hỗn tạp.

Nói ra, cho dù là thanh vọng của bốn đại Gia tộc ở Viêm Thành, ở đó cũng đều phải có phần suy giảm.

Mức nguy hểm ở những nơi như thế này, những nơi như Viêm Thành thậm chí quận Thiên Đô đều không thể so sánh. Cái gọi là cao thủ Nguyên Đan Đại viên mãn, ở Viêm Thành có lẽ có thể hô mưa gọi gió, nhưng ở nơi này, có lẽ không cách nào đạt đến mức đó.

Có điều, sống cùng với nguy hiểm, suy cho cùng cũng là một loại cơ ngộ. Tương truyền trong mảnh đất rộng lớn đó, có những bảo tàng vô tận. Trong những thâm sơn ấy, có không ít những cao nhân tồn tại. Các loại vũ kỹ thần bí, công pháp vô tận, chỉ cần ngươi có năng lực và cơ duyên, thì có thể ở đó vượt long môn, trở thành một cao thủ tương đối ở Vương triều Đại Viêm.

Đương nhiên, nếu như bất cẩn, bỏ mạng tại nơi đó cũng là một việc không gì bình thường hơn.

– Địa đồ tinh thần chỉ có một phương hướng đại khái, lại không cách nào biết Tổ phù rốt cuộc ở nơi nào trong quận Đại Hoang. Xem ra chỉ có thể đợi đến được đó điều tra kỹ càng mà thôi.

Lâm Động chau mày, đối với việc Tổ phù lại ở một nơi nguy hiểm và hỗn loạn nhất ở Vương triều Đại Viêm, khiến hắn cũng cảm thấy đau đầu. Nhưng cũng đành vậy, nơi mà hai Tổ phù này tồn tại, nơi duy nhất mà hắn có thể chọn lựa, đó chính là nơi này.

– Ừm!

Tiểu điêu gật gật đầu, nói:

– Ngươi chuẩn bị lúc nào thì rời đi?

– Ở Viêm Thành cũng đã dừng lại một khoảng thời gian, cũng không cần thiết tiếp tục ở lại, ngày mai sẽ đi!

Lâm Động trầm ngâm hồi lâu, liền không chút chần chừ, nói.

– Nhưng nơi đó, không giống như Viêm Thành nhỏ bé này, muốn có được Tổ phù một cách thuận lợi, thực lực của ngươi vẫn cần phải nâng cao nữa.

Tiểu điêu vuốt vuốt cằm, nói.

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn đương nhiên là biết được đạo lý này. Đừng thấy hắn hiện giờ đang rất có ưu thế ở Viêm Thành, nhưng sau khi đến quận Đại Hoang ấy, vẫn chỉ là con số không, còn về việc nâng cao thực lực, hắn đã cố gắng hết sức mình rồi.

– Với thực lực hiện giờ của ngươi, có lẽ đã có thể khai mở ra một số thạch phù rồi.

– Khai mở Thạch phù?

Lâm Động thoáng kinh ngạc, chợt trong mắt hắn liền phát ra những tia nhìn gắt gao, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tiểu điêu.

Hắn biết rằng thạch phù thần bí này lai lịch tất nhiên bất phàm, năng lực mà nó sở hữu, có lẽ không chỉ là những gì mà nó thể hiện ra.

Mặc kệ hắn dò xét thế nào, cũng đều không cách nào phát giác ra năng lực thần kỳ nào khác của thạch phù.

– Xét thấy lần này ở Cổ mộ phủ ngươi đã giúp ta không ít, điêu gia ta sẽ giúp lại chút sức cho ngươi!

Nhìn thần sắc như đang mong đợi của Lâm Động, tiểu điêu cũng đắc ý cười, thân hình chuyển động, hóa thành một luồng ánh sáng lướt vào trong thạch phù trong lòng bàn tay Lâm Động. Mà tâm thần Lâm Động trong giây phút khẽ động ấy, tinh thần lực cũng theo đó mà vào.

Trong Không gian Tinh thần tối đen, so với trước kia đã sáng hơn rất nhiều.

Những luồng quang ảnh vẫn đang không ngừng thi triển những loại vũ kỹ mà Lâm Động đã từng luyện qua. Thậm chí ngay cả Thiên Lân Kích Pháp cùng với Kim Đài Trấn Ma Chưởng đều có quang ảnh đang thi triển. Vả lại sự thi triển đó, cũng vô cùng hoàn mỹ.

Lâm Động sở dĩ có thể trong khoảng thời gian nhanh như vậy, nắm bắt được hai loại vũ kỹ này, cũng nhờ vào công phu của quang ảnh không ít.

– Lai lịch của thạch phù này vô cùng thần bí, vả lại từng trải tay không ít cao thủ, mà khi những cao thủ ấy gục ngã, đều sẽ đem những sở học đắc ý nhất của mình, phong ấn vào trong thạch phù. Có điều thực lực của ngươi vẫn còn khá yếu, căn bản không cách nào đạt được.

Tiểu điêu lượn lờ trong Không gian Tinh thần, ánh mắt nhìn nơi tăm tối đó, nhàn nhạt nói.

– Đẳng cấp của ngươi hiện giờ, chỉ có thể nói miễn cưỡng, về mặt vũ kỹ, cũng duy chỉ có Thiên Lân Kích Pháp và Kim Đài Trấn Ma Chưởng có thể khá hơn. Có điều, công pháp mà ngươi tu luyện lại quá bất kham. Đây chính là khuyết điểm hiện tại của ngươi, nếu cứ tiếp tục như vậy, khi giao thủ với người khác, e rằng với thực lực công pháp hiện tại của ngươi, rất khó để duy trì lâu dài.

Lâm Động yên lặng gật đầu, Tam Dương Quyết mà hắn tu luyện, chỉ là công pháp Nhị lưu, mà vũ kỹ của hắn, như Thiên Lân Kích Pháp và Kim Đài Trấn Ma Chưởng, đều thuộc về phạm trù thượng thừa. Khi thi triển tuy uy lực mạnh, nhưng lượng tiêu hao cũng không ít, tuy nói có sự chống đỡ của Thuần Nguyên Đan, nhưng suy cho cùng cũng không phải là kế giải quyết dài lâu.

– Nếu như trong thạch phù này có không ít cao thủ sở lưu, vậy…

Ánh mắt Lâm Động di chuyển, nhìn về phía tiểu điêu.

– Hắc hắc, xem như ngươi may mắn. Vốn dĩ theo thường lệ, e rằng chỉ sau khi ngươi bước vào Tạo Hóa Tam Cảnh, mới có thể phá vỡ một số ấn phù mỏng manh. Nhưng do nguyên nhân thời gian lâu dài, những ấn phù trong đó cũng đã có phần suy yếu, hiện giờ cũng có thể phá giải một cách miễn cưỡng.

Tiểu điêu cười gian một tiếng, chợt hai móng vuốt đột nhiên di chuyển:

– Đem tinh thần lực của ngươi đưa hết vào cơ thể ta!

Nghe vậy, Lâm Động cũng không do dự nhiều, tâm thần khẽ chuyển động, liền có vô số những luồng tinh thần lực quán chú, tiến vào trong cơ thể tiểu điêu, mà cùng với tinh thần lực tiến vào, cơ thể của tiểu điêu cũng trở nên ngưng thực một chút. Bất chợt, từ trong móng vuốt của nó bay ra những tia sáng tử hắc. Những tia sáng ấy xuyên toa tiến nhập vào Không gian Tinh thần tối tăm.

Trong mơ hồ, Lâm Động có thể cảm nhận được, ở đó có một thứ đồ được ấn chứa rất sâu, đang lặng lẽ vỡ tan ra.

Những luồng chuyển động từ trong không gian tối tăm ấy phát tán ra.

Một lát sau, móng vuốt của tiểu điêu đột nhiên dò thám, một luồng lực hút bạo dũng mà ra, một quang trụ màu vàng bắn ra mạnh mẽ từ trong nơi tăm tối, trực tiếp xé rách khoảng không đen tối đó, mang theo một luồng khí cương liệt dị thường, bay vút đi, cuối cùng lơ lửng trước mặt Lâm Động.

Ánh mắt Lâm Động hướng về đạo kim quang đó, chỉ nhìn thấy bên trong dường như có một vòng dịu nhạt từ từ chuyển động, trên vùng dịu nhạt màu vàng ấy có bốn chữ cổ triện, thoắt ẩn thoắt hiện.

– Đại Nhật Lôi Thể!

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky