Trên gốc đại thụ, thiếu nữ áo xanh váy trắng ngồi xếp bằng, đàn tranh xanh biếc giống như phỉ thúy được nàng để nhẹ trên hai đầu gối, bàn tay ngọc thủ trắng muốt như dương chi bạch nhọc nhẹ nhàng đưa ra, sau đó chầm chậm rơi xuống trên dây đàn.
Tính tang!
Dây đàn khẽ rung nhẹ, không gian xung quanh Ứng Hoan Hoan dường như đều vặn vẹo lên một trận. Cô nàng lúc này, đôi mắt trong suốt nhìn chăm chú cây đàn tranh phía trước, trong chớp mắt, dường như rơi vào một loại trạng thái cực kỳ chuyên chú và tập trung tư tưởng. Một loại chấn động vô cùng kinh người từ trong thân thể nàng và cây đàn tranh trước mặt nháy mắt lan tràn ra.
Lâm Động tựa hồ có chút kinh hãi nhìn cỗ ba động kinh người đang tản mát ra từ trên thân thể của Ứng Hoan Hoan, chợt ánh mắt liếc nhìn xuống cây đàn tranh màu phỉ thúy bên dưới, đồng tử liền co rút lại một chút.
– Là Linh bảo sao?
Từ chấn động kinh người kia mà xem, cây đàn tranh trong tay Ứng Hoan Hoan hiển nhiên là một Linh bảo cực kỳ cường đại. Hơn nữa nhìn vào mức độ của sự ba động đó, thậm chí so với Hắc Long Phiên Thiên Ấn mà hắn đạt được trong Chiến trường Viễn Cổ còn cường hãn hơn. Có lẽ trong tầng cấp Linh bảo Thiên cấp, cũng đủ để được xưng là thượng đẳng.
– Thân phận của nha đầu kia e rằng không kém!
Trong lòng Lâm Động lóe lên suy nghĩ này, cái loại Linh bảo Thiên cấp thượng đẳng này hiển nhiên chính là bảo vật không tầm thường, nếu như mang ra bán đấu giá, chí ít cũng trị giá hơn ngàn vạn Niết Bàn Đan, các đệ tử bình thường, căn bản xuất ra không nổi khoản tiền lớn này!
Mà đối với thân phận của Ứng Hoan Hoan, Lâm Động lại biết được không nhiều lắm. Hắn chỉ biết rằng tỷ tỷ của nàng là Đại sư tỷ Thiên Điện, là nhân vật xuất chúng nhất trong số thế hệ trẻ tuổi của Đạo Tông, bây giờ xem ra, đôi tỷ muội này trong Đạo Tông có lẽ bối cảnh cũng không đơn giản!
Đông!
Trong lúc ý nghĩ trong lòng Lâm Động đang xoay chuyển, hai người Khương Côn và Viên Lăng, đã lướt mạnh qua, nguyên lực hùng hồn bạo phát ra, trực tiếp bao phủ toàn thân Hỏa Tinh Viên Vương.
– Muốn động thủ sao?Muốn chết!
Hỏa Tinh Viên Vương nhìn thấy một màn này, trong đôi mắt hỏa hồng sắc cũng lóe lên sát ý hung ác. Đối diện với thế tiến công liên thủ của hai người Khương Côn, hắn lại không hề có chút dấu hiệu rút lui nào, trái lại còn sải bước ra. Sát khí ngập trời tràn ra che kín cả bàn tay to lớn giống hệt tinh thể hỏa hồng sắc kia, trên nắm tay lại còn mang theo một cỗ tinh phong sắc bén, hung hăng vỗ thẳng về phía hai người Khương Côn.
Ầm ầm!
Quyền phong cuồng bạo dị thường do ba người phát ra trực tiếp va chạm lẫn nhau ngay giữa không trung. Trong lúc hai bên tiếp xúc nhau, một thanh âm va chạm nhất thời vang vọng toàn trường. Sau đó một cỗ lốc xoáy năng lượng cực kỳ kinh người trong khoảnh khắc thổi quét lên, trực tiếp đẩy lùi hai người Khương Côn lùi về sau mười mấy bước. Mà bên kia, Hỏa Tinh Viên Vương cũng chỉ lùi về sau hai bước đã có thể ổn định được thân hình. Sức chiến đấu dũng mãnh của Yêu thú, vào lúc này cũng triển lộ hoàn toàn không thể nghi ngờ.
– Chính chút xíu năng lực ấy cũng dám đến gây phiền phức cho Bổn vương sao? Thật là chẳng biết trời cao đất rộng gì cả!
Một quyền đẩy lui hai người Khương Côn, Hỏa Tinh Viên Vương ấy cũng lớn tiếng cười, trong tiếng cười tràn ngập sự khinh thường và châm biếm.
Nhưng mà ngay khi hắn vừa dứt tiếng cười, một tiếng đàn du dương lại đột nhiên vang vọng lên, sau đó từng vệt sóng âm xanh biếc từ giữa không trung nhanh chóng tản ra, nháy mắt đã bao vây lấy toàn thân Hỏa Tinh Viên Vương.
– Cái quỷ gì thế này?
Cặp mắt hỏa hồng sắc của Hỏa Tinh Viên Vương chợt lóe lên, một quyền oanh kích ra, nện thẳng lên những luồng sóng âm xanh biếc đang khuếch tán kia. Sau đó chỉ nghe thấy một tiếng răng rắc, những đạo sóng âm kia lại bị một quyền của hắn phá tan.
– Không chịu nổi một đòn!
Nhìn thấy những vệt sóng âm này ngay cả một đòn của bản thân cũng không thể nào tiếp nổi, Hỏa Tinh Viên Vương kia liền nhếch mép cười lạnh lùng. Nhưng mà nụ cười lạnh lùng của hắn vẫn còn chưa rõ ràng đã đột nhiên cứng ngắc lại. Bởi vì hắn phát hiện, những đạo sóng âm đã bị hắn phá vỡ kia cũng không tiêu tán, mà trái lại giống như là giòi bám trong xương vậy bám chặt trên người của hắn, cuối cùng nhanh chóng xâm thực vào bên trong thân thể của hắn.
Mà theo những điểm sáng xanh biếc kia xâm nhập vào thân thể, ánh mắt Hỏa Tinh Viên Vương lập tức biến đổi, bởi vì hắn nhận thấy được những nơi mà những điểm sáng xanh biếc kia lướt qua, cơ thể hắn lại truyền ra cảm giác tê liệt rất nhỏ,thậm chí ngay cả lực lượng đang bắt đầu tuôn tràn ra cũng đều có chút tắc nghẽn không thông.
– Tiểu nha đầu, ngươi muốn chết!
Thời điểm này, Hỏa Tinh Viên Vương mới biết được sự lợi hại của những sóng âm này, hắn liền gầm lên giận dữ, hai mắt hỏa hồng sắc nhìn thiếu nữ áo trắng váy xanh trên cây đại thụ, bàn chân khổng lồ hung hăng giẫm mạnh lên mặt đất, liền hóa thành một đạo thân ảnh đỏ rực, pha lẫn với khí hung sát cuồn cuộn ngất trời lướt mạnh về phía Ứng Hoan Hoan.
Tinh!
Ánh mắt Ứng Hoan Hoan vẫn luôn dừng lại trên cây đàn tranh, nhưng nàng hiển nhiên cũng nhận thấy được luồng kình phong thô bạo đột nhiên ập đến kia, lập tức ngón tay nhỏ trắng như ngọc đột nhiên lướt nhẹ lên trên dây đàn một cái.
Một làn sóng âm xanh biếc sáng chói, nhanh như chớp từ trên cây đàn tranh bạo lượt ra, lại hóa thành những mũi tên ánh sáng xanh biếc phô thiên cái địa bắn ra, giống như một trận mưa tên, hung hắng bắn về phía Hỏa Tinh Viên Vương.
Đinh đinh đinh!
Những mũi tên ánh sáng xanh biếc đều trút hết trên người Hỏa Tinh Viên Vương. Những mũi quang tiễn này cực kỳ sức bén, cho dù lớp da Hỏa Tinh Viên Vương có tầng phòng ngự cực mạnh, nhưng hắn vẫn cảm thấy nhói đau lên từng cơn. Hơn nữa những đạo quang tiễn này trong nổ tung lại cũng không có tản đi, ngược lại còn hóa thành dịch thể màu xanh biếc, dính lên thân thể của Hỏa Tinh Viên Vương, lại còn không ngừng chui vào cơ thể của hắn.
– Hống!
Hỏa Tinh Viên Vương hiển nhiên là bị thủ đoạn này của Ứng Hoan Hoan làm cho nổi giận, hỏa hồng sắc trong hai mắt nhất thời lóe lên sáng rực. Hồng quang cuồn cuộn ngất trời đột nhiên từ trong cơ thể của hắn bùng phát ra, không ngờ lại có thể phá tan đường tầng dịch thể xanh biếc quanh thân, sau đó một bàn tay cực lớn hướng về phía Ứng Hoan Hoan đập mạnh một cái.
Ánh mắt Ứng Hoan Hoan khẽ ngước lên, nhìn về phía bàn tay cực lớn đang hung hăng đập đến của Hỏa Tinh Viên Vương kia, thế nhưng lại không hề có dấu hiệu sẽ né tránh.
Đúng lúc này thì một cái thiết ấn màu đen khổng lồ đột nhiên gào thét bay tới, đón gió lớn lên cực nhanh. Chợt có có thanh âm long ngâm vang vọng khắp nơi, một đạo Long linh màu đen từ trên thiết ấn kia gào thét mà ra. Long trảo cự đại của đầu Long linh kia hung hăng va chạm với cự quyền của Hỏa Tinh Viên Vương đang đánh tới. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ầm!
Kình phong cuồng bạo nháy mắt lan tràn ra, đám đại thụ xung quanh đó trực tiếp biến thành bột phấn ngay tại đương trường, mà thế tiến công của Hỏa Tinh Viên Vương kia cũng đã bị chặn lại.
– Tiểu tử chết tiệt!
Hỏa Tinh Viên Vương nổi giận nhìn về phía cái thiết ấn cực lớn lơ lửng giữa không trung. Chỉ thấy bên trên cái thiết ấn đó, Lâm Động đang cúi đầu, ánh mắt bình thản nhìn chằm chằm hắn.
– Tiểu cô nương có lòng tốt đánh vài tiếng đàn giúp vui cho ngươi, ngươi cái tên ngu xuẩn này cũng quá không hiểu phong tình rồi a!
Lâm Động trêu tức nói.
– Hi hi!
Nghe thấy Lâm Động nói đùa như vậy, Ứng Hoan Hoan nhịn không được khẽ cười nhẹ một cái, cái tên này xem ra là cố tình chọc cho Hỏa Tinh Viên Vương nổi điên mà.
– Lão tử xé xác ngươi!
Hỏa Tinh Viên Vương quả thật bị Lâm Động chọc tức không ít, sát ý trong cặp mắt hỏa hồng sắc tuôn trào ra. Nhưng mà khi hắn vừa muốn động thủ, sau lưng hắn đột nhiên có hai luồng kình phong hung hãn dị thường lướt mạnh đến, chính là hai người Khương Côn vừa mới bám theo đến.
Đối với hai người Khương Côn mà nói, Hỏa Tinh Viên Vương kia hiển nhiên cũng không dám xem thường, hơn nữa lúc này hắn đang bị tiếng đàn quái dị quấy nhiễu, sức chiến đấu cũng hạ thấp xuống khá nhiều, lúc này chỉ có thể buộc phải xoay người lại, một lần nữa cùng hai người Khương Côn quấn bện cùng một chỗ.
Lâm Động từ trên cao nhìn xuống vòng chiến hung bạo dị thường bên dưới, chợt bàn tay vung lên, Long linh màu đen khổng lồ đang xoay quanh thiết ấn rất nhanh lướt ra, sau đó bao bọc lấy thân thể Ứng Hoan Hoan bên trong. Hắn cũng nhìn ra được, tiếng đàn kỳ dị của nàng ta dường như có công hiệu ức chế sức mạnh của Hỏa Tinh Viên Vương. Có tiếng đàn của nàng ta tương trợ, trận chiến đấu này có muốn thu thập Hỏa Tinh Viên Vương cũng không phải quá mức khó khăn. Tiếng đàn của Ứng Hoan Hoan tương đối quan trọng, cho nên phải bảo vệ thật tốt người này một chút.
Long linh gào thét đến, cánh mắt Ứng Hoan Hoan khẽ liếc nhìn Lâm Động một cái, chợt tốc độ gảy đàn của bàn tay ngọc cũng đột nhiên gia tăng lên. Từng luồng sóng âm xanh biếc từ giữa không trung khuếch tán ra, không ngừng quấn quanh Hỏa Tinh Viên Vương đang kịch chiến với hai người Khương Côn bên dưới.
Mà trong lúc hai người Khương Côn và Viên Vương kịch đấu, Nguyên Phương đã mang theo một vài đệ tử khác nhanh chóng thối lui về phía sau, sau đó hướng về những đầu Hỏa Tinh Yêu Viên đã bị Ứng Viên Viên thôi miên khi trước giải quyết từng tên một.
Ầm ầm!
Trận chiến đấu dữ dội trong rừng sâu không ngừng điên cuồng bùng nổ, có điều theo thời gian trôi qua, Hỏa Tinh Viên Vương kia đã dần dần xuất hiện vẻ mệt mỏi. Hết thảy việc này đều là do hiệu quả của tiếng đàn xâm thực của Ứng Hoan Hoan, bằng không, chỉ sợ rất khó có thể giữ chân Hỏa Tinh Viên Vương này lại được.
– Cái tên đại gia hỏa này sắp kiên trì không nổi nữa rồi!
Ứng Hoan Hoan nhìn chăm chú vào trận chiến bên dưới, trong cặp mắt không nhịn được xẹt qua một sự vui mừng, bàn tay ngọc cũng bất giác chậm lại một chút.
– Đừng thả chậm tiếng đàn!
Lâm Động cách Ứng Hoan Hoan gần nhất, cũng là người đầu tiên phát hiện thế tiếng công của tiếng đàn trở nên chậm lại, lập tức sắc mặt khẽ biến, trầm giọng nói.
Nghe được thanh âm của Lâm Động, Ứng Hoan Hoan khẽ rung người lên một chút, nhưng mà khi nàng vừa định muốn gia tăng thế tiến công lên, Hỏa Tinh Viên Vương bên dưới lại ngẩng mặt lên trời gào thét dữ dội. Thanh âm gào thét cực lớn, không ngờ lại có thể ngăn cản được tiếng đàn vừa thoáng chậm lại một chút kia.
Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc khi tiếng đàn bị ngăn chặn lại, khí thế của Hỏa Tinh Viên Vương đột nhiên tăng vọt, một quyền đánh ra, mạnh mẽ đẩy lùi hai người Khương Côn về phía sau, sau đó bàn chân to lớn giẫm mạnh xuống mặt đất, trực tiếp phóng thẳng về phía sau.
– Cẩn thận, hắn muốn chạy trốn!
Khuôn mặt Ứng Hoan Hoan biến sắc, vội vàng nói, sau đó bàn tay ngọc của nàng đột nhiên gảy mạnh dây đàn, ý đồ muốn đem Hỏa Tinh Viên Vương ngăn cản lại.
– Hống hống!
Nhưng mà lúc này Hỏa Tinh Viên Vương cũng đã học được sự thông minh, từng tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc xen lẫn với năng lượng hùng hồn, không ngừng điên cuồng từ miệng nó truyền đến, khiến tiếng đàn của Ứng Hoan Hoan ít nhiều cũng bị quấy nhiễu.
– Chết tiệt!
Thấy thế, Ứng Hoan Hoan lập tức khẽ cắn nhẹ răng ngà, trong cặp mắt trong suốt chợt lóe lên hàn mang, nhưng mà vào lúc nàng sắp vận dụng một vài thủ đoạn gì đó, thì Lâm Động từ đầu vẫn luôn đứng trên thiết ấn nhìn chăm chú tất cả lại đột nhiên vọt mạnh ra.
Vù!
Tốc độ của Lâm Động cực nhanh, chỉ trong chớp nhoáng đã xuất hiện ngay trước mặt Hỏa Tinh Viên Vương.
– Chỉ là phế vật Ngũ Nguyên Niết Bàn, còn dám ngăn cản Bổn vương? Không biết sống chết!
Hỏa Tinh Viên Vương vừa nhìn thấy Lâm Động trước mặt mình, lập tức phẫn nộ cười một tiếng. Nắm đấm cực lớn trực tiếp mang theo một luồng kình phong cuồn cuộn ngất trời, hung hăng đánh thẳng về phía Lâm Động.
– Lâm Động, cẩn thận!
Đám người Ứng Hoan Hoan phía dưới thấy một màn như vậy, lập tức kinh hãi, bọn họ biết rất rõ ràng công kích của Hỏa Tinh Viên Vương cuồng bạo đến cỡ nào.
Ầm!
Nắm tay cực lớn nhanh chóng phóng đại lên trong đồng tử Lâm Động, nhưng mà sắc mặt hắn vẫn như cũ bất động như mặt giễng cổ. Ngay chỗ mi tâm của hắn, một khe nứt màu xám nháy mắt ngưng tụ, sau đó nhanh chóng vỡ ra, một con mắt màu xám ẩn chứa hung khí ngập trời lại một lần nữa hiện lên.
– Hoang Vu Yêu Nhãn?
Cùng lúc nhìn thấy yêu nhãn ở giữa mi tâm của Lâm Động còn có đám người Ứng Hoan Hoan. Ngay sau đó, ánh mắt của bọn họ cũng đột nhiên ngưng trọng lại!