Huyết quang cuộn trào từ đường chân trời, một luồng khí tức mạnh mẽ dị thường cũng ập tới, thứ áp lực đó khiến vô số cường giả ở dãy sơn mạch này đều thay đổi.
Uy lực của Chuyển Luân Cảnh hung hãn đến mức này đó.
Lâm Động ngẩng lên, nhíu mày nhìn bầu trời đầy huyết quang. Bên cạnh hắn, Tiểu Viêm mắt lóe hung quang, trong cơ thể to lớn dường như có tiếng hổ gầm trầm đục.
Mấy người Trần Thông và Hổ Phệ Quân ở phía sau đều trở nê cảnh giác, sẵn sàng đối phó với bất cứ biến cố nào.
Huyết quang ngày một đậm đặc, rồi tất cả cùng nhìn thấy từ xa có vô vàn thân ảnh lướt tới. Đó là một đội quân, đằng trước là hai kẻ không xa lạ gì, chính là hai đại thống lĩnh của Huyết Long Điện mà Lâm Động đã từng giao đấu.
Ở trung tâm đội quân đó là một cái vương tọa có bốn con cự mang đỏ rực, chúng quấn quanh chiếc vương tọa, trên vương tọa là một thân ảnh hơi dựa vào ghế. Thứ khí tức đó mạnh mẽ kia chính là tỏa ra từ người hắn.
Thiên Long Yêu Soái, một trong ba đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực!
Phía trên bầu trời của Thần Vật sơn mạch, không khi dường như đông cứng lại vì thân ảnh đó. Tuy Thú Chiến Vực có Bát đại Yêu Soái, nhưng ai cũng biết kẻ thống trị thực sự vẫn là ba đại Yêu Soái kia.
Siêu cấp thực lực Chuyển Luân Cảnh, không cường giả nào khác có thể theo kịp.
Đội quân đỏ rực đó cuối cùng dừng lại,vô số ánh mắt đầy hung quang nhìn xuống ngọn núi của Lôi Uyên Sơn.
Trên vương tọa, thân ảnh đó cũng nhìn xuống, dường như hắn nở nụ cười:
– Chúng ta lại gặp nhau rồi.
Lâm Động bình tĩnh nói:
– Thế này không phải tình cờ.
Hắn ngẩng lên nhìn kẻ ngồi trên vương tọa, đạo yêu linh của Thiên Long Yêu Soái so với trước đây đã cường hãn hơn một tháng trước rất nhiều. Nguyên lực hùng hồn với đầy sinh tử khí bao quanh người, hai luồng năng lượng khác nhau đã hoàn toàn dung hợp.
Sinh tử hài hòa, chạm đến Luân Hồi.
Cường giả Sinh Huyền Cảnh, trong cơ thể sẽ có sinh khí dồi dào, rồi đến khi đậm đặc đến cực hạn biến thành tử khí. Hai thứ năng lượng đó, một thứ cường hóa nội thế, một thứ thế mạnh tấn công, nhưng chỉ khi chúng dung hợp hoàn toàn thì mới thể hiện ra uy lực thật sự.
Đó cũng là nguyên nhân tại sao cường giả Chuyển Luân Cảnh lại có thể coi thường Tử Huyền Cảnh viên mãn đỉnh phong.
Sức mạnh đơn nhất lên đến mức cực hạn căn bản không phải đối thủ của sinh tử dung hợp. Đó là sự khác biệt về chất, nếu không có thủ đoạn đặc biệt thì rất khó bù đắp được khoảng cách đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
– Gặp lại bản tọa không biết các ngươi có hối hận vì sự ngông cuồng hôm đó không?
Thiên Long Yêu Soái nhìn hai người Lâm Động thích thú, ánh mắt giống như mèo vờn chuột vậy.
Mọi ánh mắtt đều đổ dồn về phía Lôi Uyên Sơn, họ đều biết ở đây sẽ không thiếu được một trò vui rồi. Cuối cùng Lôi Uyên Sơn cũng phải trả giá cho sự ngông cuồng, lỗ mãng một tháng trước.
Lâm Động nhìn thẳng vào Thiên Long Yêu Soái, cũng nở nụ cười, khẽ nói:
– Những gì ta đã nói với ngươi, một chữ cũng không đổi.
Nụ cười của Thiên Long Yêu Soái dần thu lại, hắn đứng dậy, chiếc áo choàng bay phần phật, đôi mắt đầy sát ý lạnh băng:
– Đến lúc này ngươi vẫn dám cứng mồm?
Xoẹt!
Cảm nhận được sát ý của Thiên Long Yêu Soái, Hổ Phệ Quân giống như những con hổ bị kích thích, vô số ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía Thiên Long Yêu Soái, không hề sợ hãi mà chỉ có hung quang của dã thú.
– Thiên Long Yêu Soái, muốn ăn được Lôi Uyên Sơn ta, chỉ sợ răng ngươi không đủ cứng!
Tiểu Viêm quát.
Ánh mắt Thiên Long Yêu Soái tối lại, tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng năng lượng hùng hồn bùng phát từ trong cơ thể hắn. Đại quân của Huyết Long Điện ánh mắt cũng lóe hung quang.
Tất cả mọi người đều không thể ngờ, khi nhìn thấy bản thể của Thiên Long Yêu Soái rồi mà Lôi Uyên Sơn vẫn dám không khách khí như vậy.
– Vậy thì bản tọa sẽ cho các ngươi biết, các ngươi vẫn chưa có tư cách để uy hiếp ta đâu!
Thiên Long Yêu Soái bước ra xuất hiện bên ngoài đại quân, tay nắm lại, một quả cầu ánh sáng ngưng tụ trong lòng bàn tay, bên trong đó còn có hai thứ năng lượng trắng đen đan xen nhau tỏa ra thứ sức mạnh kinh người.
Thiên Long Yêu Soái vừa ra tay đã dùng đến sức mạnh chỉ cường giả Chuyển Luân Cảnh mới có, rõ ràng hắn thật sự muốn động sát thủ!
Bọn người Trần Thông thấy vậy sắc mặt đều thay đổi, từ quả huyết cầu trong tay Thiên Long Yêu Soái, họ có thể cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ. Thiên Long Yêu Soái hiện giờ đã cưỡng hãn hơn yêu linh phân thể hôm đó.
– Các ngươi hãy hối hận đi!
Thiên Long Yêu Soái cười hung hăng, ngón tay khẽ búng, huyết cầu bỗng chốc phình to lên hàng trăm trượng, trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, đem theo khí thế kinh người bay qua bầu trời, lao thẳng xuống đỉnh núi có người của Lôi Uyên Sơn.
Thế nhưng khi huyết cầu sắp lao xuống tới nơi thì một hắc ảnh từ đỉnh núi bay lên đâm thẳng vào huyết cầu.
Bùm!
Tiếng nổ vang trời, xung kích lực tựa sóng biển khuếch tan khiến cả dãy sơn mạch rung chuyển dữ dội.
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía gây nên lực xung kích đó, tất cả cùng kinh ngạc khi nhìn thấy một thân ảnh lơ lửng ở đó. Hắn ta đã chặn được đòn công kích kinh người đó của Thiên Long Yêu Soái?
– Đó là ai mà chặn được công kích của cường giả Chuyển Luân Cảnh?
– Lẽ nào trong Lôi Uyên Sơn vẫn còn cường giả ẩn tàng?
Tiếng xôn xao bàn tán vang lên, mọi ánh mắt kinh ngạc đều nhìn lên trời, Lôi Uyên Sơn vẫn còn ẩn giấu thủ đoạn sao?
– Đó là…Khôi Lỗi?
Thiên Long Yêu Soái sắc mặt cũng thay đổi, hắn nhìn thân ảnh kia, ánh mắt ngưng trọng.
– Thiên Long Yêu Soái, ta đã nói rồi, ngươi muốn nuốt Lôi Uyên Sơn ta, e là sẽ phải trả giá đắt đây!
Lâm Động vung tay, Thôn Phệ Thiên Thi liền hạ xuống bên cạnh, hắn nhìn Thiên Long Yêu Soái nói.
– Thì ra đây là chỗ dựa của các ngươi?
Thiên Long Yêu Soái nhìn Thôn Phệ Thiên Thi chăm chăm, một lúc sau ánh mắt tối lại, nói.
Lâm Động không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận, nói:
– Thiên Long Yêu Soái, mục đích của chúng ta đều là Thần Vật Bảo Khố. Có lẽ hiện nay thực lực Huyết Long Điện các ngươi mạnh hơn Lôi Uyên Sơn, nhưng ngươi có dám chắc sau khi khai chiến với bọn ta ngươi vẫn còn sức để tranh đoạt Thần Vật với hai đại Yêu Soái kia không?
– Ngươi đang uy hiếp bản vươn?
Thiên Long Yêu Soái cười khảy.
– Ta chỉ nói vậy thôi.
Lâm Động cười, rồi hắn nhìn một vòng khắp dãy sơn mạch, khí tức mạnh mẽ trong đó khiến hắn kinh ngạc:
– Chắc hẳn ngươi cũng biết ở đây có bao nhiêu người đang nhăm nhe bảo khố, trước khi bảo khố mở ra lại lãng phí chiến đấu lực với Lôi Uyên Sơn ta, e là không được sáng suốt cho lắm nhỉ?
Cường giả trong Thần Vật sơn mạch đều nhìn Lâm Động thầm tán thưởng, tiểu tử này cũng thông minh thật, hắn biết nếu khai chiến trực diện thì chắc chắn Lôi Uyên Sơn sẽ không thắng nổi Huyết Long Điện, nhưng lại dùng cách này để khiến Huyết Long Điện sợ ném chuột vỡ bình quý. Dù sao thì Lôi Uyên Sơn cũng sẽ cho tất cả mọi người, bao gồm cả Huyết Long Điện biết rằng họ không dễ bị bắt nạt.
Sắc mặt Thiên Long Yêu Soái tối sầm lại, nộ hỏa cháy trong mắt. Hắn vốn tưởng bản thể hiện thân, với thực lực Chuyển Luân Cảnh chắc chắn sẽ phá vỡ sự tự tin của Lôi Uyên Sơn. Nhưng không ngờ Lâm Động lại còn có thứ Khôi Lỗi lợi hại, đỡ được công kích của hắn. Như vậy là mất hoàn toàn tác dụng uy hiếp.
Hắn không hề muốn thừa nhận những điều Lâm Động nói, nhưng hắn không thể không dè chừng.
Không biết có bao nhiêu cường giả nhăm nhe Thần Vật, tuy Huyết Long tộc có thể coi là dân bản địa ở đây, nhưng một khi bị thương tổn chiến lực, chắc chắn sẽ có không ít kẻ mượn gió bẻ măng…
Nếu suy nghĩ lý trí, lúc này quả thật không thể hao phí chiến đấu lực trước khi có được Thần Vật.
Nhưng như vậy, lẽ nào Huyết Long Điện lại phải tạm rút lui?
Thiên Long Yêu Soái nhìn Lâm Động đang mỉm cười mà nghẹn vì tức. Hắn đường đường là một đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực, thực lực Chuyển Luân Cảnh mà lại bị một tên tiểu tử Tử Huyền Cảnh tiểu thành khiến cho phải chịu ấm ức bao phen.
Cường giả trong sơn mạch đều nhìn lên Thiên Long Yêu Soái lúc này sắc mặt thay đổi lên tục, họ cười, nhìn về phía Lâm Động….Hắn ta cũng thật lợi hại!
– Ha ha, Thiên Long Yêu Soái, xem ra lần này ngươi mất mặt rồi…
Bỗng nhiên từ phía xa có tiếng cười lớn, rồi phong lôi cuồn cuộn, vô số thân ảnh bay tới, phía trước là một đại hán cao lớn mặc giáp màu kim, gương mặt thô kệch, nhưng khí tức không hề thua kém Thiên Long Yêu Soái.
– Kim Viên Đại Yêu Soái của Kim Viên Sơn!
Đại hán đó vừa xuất hiện thì mọi người đều kêu lên kinh ngạc. Ánh mắt Lâm Động có phần ngạc nhiên, không ngờ đó lại là một đại Yêu Soái nữa của Thú Chiến Vực, Kim Viên Đại Yêu Soái.
– Khà, Thiên Long, nếu ta là ngươi, ta đã động thủ thanh trừ hết chúng rồi. Dù sao thì lần trước ngươi cũng đã có Cửu Thiên Trùng Phong, lẽ nào lần này lại đến tranh giành với bọn ta nữa?
Ngay khi đại hán kia xuất hiện thì lại một tiếng cười khác từ xa vọng lại. Lâm Động quay ra nhìn, chỉ thấy từ phía xa hắc vân cuộn trào, nhìn kỹ thì mới thấy đó là vô số thân ảnh có cánh tụ lại mà thành. Phía trước hắc vân là một thân ảnh gầy gò, phía sau là đôi cánh ưng rộng trăm trượng.
– Quỷ Điêu Đại Yêu Soái của Quỷ Điêu Giản sao…
Lâm Động lầm bầm, như vậy là cả ba đại Yêu Soái của Thú Chiến Vực đều có mặt rồi…