Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 152: Kinh sợ

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Dịch: Hoàng Oanh

“Tử Nguyệt?”

Nhìn khuôn mặt lạnh lùng quen thuộc, Lâm Động sửng sốt nhìn Tử Nguyệt, hóa ra nàng mới là người chỉ huy của Hắc Giáp vệ.

“Ha hả, Tử Nguyệt là con gái của thành chủ Viêm Thành.”

Trong lúc Lâm Động đang nghi hoặc, Nham đại sư cười đến gần, giải thích.

Nghe vậy, Lâm Động lúc này mới hiểu, thảo nào mà từ trước tới giờ Nham Đại sư cực kỳ kính nể Tử Nguyệt, hóa ra bên trong còn có một nguyên nhân này nữa.

Trong khoảng thời gian vừa rồi, Lâm Động đặt toàn bộ tinh thần của mình vào Phù Sư Tháp, những chuyện khác hắn không quan tâm, sau khi xong hắn còn phải giải quyết phiền phức của Lâm gia và Huyết Lang Bang.

Thanh âm của Nham Đại sư mang theo sự áy náy, sau khi biết được chuyện này hắn lập tức lật đật chạy tới đây, còn về chuyện Tử Nguyệt mang theo Hắc giáp vệ tới thì chỉ là chủ ý của mình nàng mà thôi. Dù sao Huyết Lang Bang không phải là một thế lực bình thường, không làm cho Nhạc Sơn kinh sợ thì với tâm tính của hắn, hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Đối với việc Nham đại sư áy náy, Lâm Động cười lắc đầu, hắn không để ý tới chuyện này, mọi người có thể kéo tới tương trợ đã thể hiện mức độ quan hệ và thành ý rồi.

“Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, tiểu tử này đã lôi kéo được Vạn Kim Thương Hội, Phù Sư Hội cùng với Phủ thành chủ.”

Phía sau Lâm Động là 3 con quái vật lớn, cho dù có mạnh như Nhạc Sơn thì trong lòng cũng cảm thấy vô lực, hắn luôn cho rằng Lâm gia không chịu nổi một kích, nhưng mà lúc này hắn đã hiểu, ở Viêm Thành này, Lâm gia đã là một trong những thế lực không thể trêu chọc.

Lâm gia có ba thế lực lớn làm hậu thuẫn, hơn nữa Lâm Động còn có thiên phú kinh người, có thể tưởng tượng ra viễn cảnh sau này khi tiềm lực của hắn bộc phát sẽ vô cùng kinh khủng.

Mặc dù đối với cái viễn cảnh này Nhạc Sơn không thích, nhưng mà lúc này hắn cũng hiểu, Lâm Động bây giờ đã không còn giống lần đầu tiên hắn gặp, không còn là một người mà hắn có thể tiện tay bóp chết.

Hít thật sâu một hơi, vẻ âm hàn trên mặt Nhạc Sơn mất dần, sau đó hắn lại tươi cười, quay sang phía Tử Nguyệt chắp tay, cười nói:

“Nếu như Tử Nguyệt tiểu thư đã tự mình đứng ra, Nhạc Sơn mà không nể mặt thì đúng là quá đáng.”

Đối với thực trạng này, nếu Nhạc Sơn mà còn làm cứng, Huyết Lang Bang cũng chẳng nhận được chỗ tốt nào cả. Dù sao Huyết Lang Bang tuy mạnh, nhưng có mạnh cũng chẳng địch nổi mấy thế lực lớn như Phủ thành chủ, Vạn Kim Thương Hội, Phù Sư Hội liên thủ. Mà nếu không cứng được thì mềm, lăn lộn ở Viêm Thành nhiều năm như vậy, Nhạc Sơn rất hiểu cái câu, “núi xanh còn đó”.

Thứ thực sự khó đối phó không phải là con ác lang hung ác, mà lại là con độc xà núp trong bóng tối.

“Lâm gia có Lâm Động, không ai dám động vào nữa rồi.”

Nhìn thấy Nhạc Sơn bắt đầu xuống nước, các thế lực khác ở trong quảng trường chỉ biết hai mặt nhìn nhau, trong lòng thở dài một tiếng, bọn họ hiểu, sau này phải nhanh chóng tận dụng quan hệ thật tốt với Lâm gia, Huyết Lang Bang còn bị dính quả đắng này, bọn họ mà đòi chiếm tiện nghi thì sợ rằng kết quả còn thê thảm hơn Quỷ Diêm mấy lần.

“Ha hả, Lâm Động tiểu ca đúng là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi còn nhỏ mà đã có thành tựu như thế này, sợ rằng không bao lâu nữa, cái tên Viêm thành đệ nhất cường giả sẽ rơi vào trong tay Lâm gia mà thôi.”

Nhạc Sơn tiến lên, cười tủm tỉm nói, trông hắn rất là hiền lành, cái bộ dáng hung ác lúc trước hình như chưa từng tồn tại.

Lâm Động cười cười, hắn nhận ra ý gây xích mích trong câu nói của người này, lập tức nhẹ giọng nói:

“Nhạc Sơn bang chủ co được dãn được, đúng là người làm đại sự, sau này mong bang chủ đừng ghi hận ta.”

Lâm Động nói như vậy đã kéo ba thế lực lớn vào trong một phe, cho nên cái ý châm chọc gây xích mích kia sẽ không có đất dụng võ.

Nụ cười trên mặt Nhạc Sơn cứng lại, nhưng lại nhanh chóng giãn ra, tuổi của Lâm Động không lớn nhưng lời lẽ vô cùng sắc bén.

“Đâu có, lần này đúng là Quỷ Đao môn có lỗi, Lâm Động tiểu ca yên tâm, đợi sau khi trở về, ta sẽ sai bọn họ mang Dương Nguyên Thạch trả lại.”

Nhạc Sơn cười cười, sau đó quay sang nhìn Tử Nguyệt chắp tay:

“Nếu chuyện hôm nay đã xong, ta không ở lâu nữa, Tử Nguyệt tiểu thư, nếu như có thời gian xin gửi lời hỏi thăm của ta tới thành chủ đại nhân.”

Tử Nguyệt hơi gật đầu, Nhạc Sơn thấy thế lập tức xoay người mang theo nhân mã rời đi. Lúc hắn xoay người nụ cười trên mặt dần dần biến mất, sâu trong ánh mắt lóe lên vẻ âm hàn, không khác gì khuôn mặt hắn lúc nãy.

“Đi!”

Lúc hắn đi ngang qua chỗ Quỷ Diêm, lại nhìn bộ dáng chật vật của người này, hắn không khỏi thầm mắng một tiếng:

“Đồ vô dụng.”

Nếu như vừa rồi Qủy Diêm có thể giết chết Lâm Động, chuyện tình tiếp theo cũng không diễn biến tới mức này, Phủ thành chủ, Vạn Kim Thương Hội, Phù Sư Hội trợ giúp Lâm gia, đơn giản là bởi vì có quan hệ với Lâm Động, chỉ cần Lâm Động chết là cái quan hệ này biến mất, bọn họ sẽ không dám mạo hiểm khai chiến với Huyết Lang Bang.

Đương nhiên mắng thì mắng như vậy, nhưng Nhạc Sơn cũng có kiêng kị trong lòng, hắn vung tay, bảo người của Quỷ Đao Môn khiên Quỷ Diêm đi, sau đó mang theo nhân mã của Huyết Lang Bang đi thẳng.

Nhìn đám nhân mã của Huyết Lang Bang như thủy triều rút đi, những thế lực khác trong quảng trường không ai dám dừng lại, họ sợ Lâm Động nhớ mặt gây phiền phức cho mình.

Vì vậy, không tới mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, quảng trường vốn ồn ã đã im bặt.

“Lần này cám ơn ba vị.”

Nhìn thấy mọi người rút lui, Lâm Động cũng thở dài một hơi, xoay người nhìn Tử Nguyệt, Nham đại sư, Hạ Vạn Kim chắp tay nói câu cám ơn.

“Ha hả, không nghĩ tới cái tên tiểu tử này lại có nhiều người trợ giúp như vậy.”

Hạ Vạn Kim cười nói, nói thật, trong lòng hắn rất rung động với chuyện Phù Sư Hội và Phủ thành chủ ra tay giúp đỡ Lâm gia, tuy Nham đại sư có quan hệ thân cận với Vạn Kim Thương Hội, nhưng mà nếu như Vạn Kim Thương Hội thật và Huyết Lang Bang khai chiến, Phù Sư Hội rất có khả năng sẽ giữ trung lập, về phần Phủ thành chủ chắc chắn cũng như vậy.

Nhưng mà hôm nay vì một Lâm gia, hai đại thế lực đã đồng thời hiện thân trợ giúp, loại chuyện này chưa từng xuất hiện trong mấy năm nay.

“Lâm Động tiểu tử này quả nhiên không phải người thường, ánh mắt của Đổng Tố thật chính xác…”

Vừa rung động, Hạ Vạn Kim vừa có cảm giác may mắn, rất may là quan hệ của Vạn Kim Thương Hội và Lâm Động cũng không tệ.

Nham đại sư cười cười, nói:

“Lâm Động có đại ân với Phù Sư Hội Viêm Thành, nếu như ta không ra mặt, những vị Phù Sư khác cũng sẽ kéo tới.”

“Phụ thân nói ngươi đáng giúp.”

Tử Nguyệt liếc mắt nhìn Lâm Động, thản nhiên nói.

Câu này của Tử Nguyệt làm cho Lâm Động sửng sốt, có chút không hiểu, dường như hắn chưa từng gặp mặt vị thành chủ thần bí kia mà?

“Ha hả, Trữ thành chủ cũng nghe nói tới chuyện ngươi biểu hiện trong Phù Sư tháp, với thực lực của ngươi chỉ cần không tới mấy năm nữa chắc chắn sẽ bước vào Linh Phù Sư, một Linh Phù Sư đáng giá để cho người khác trợ giúp.”

Nham đại sư cười nói.

“Linh Phù Sư…”

Nghe thế ba chữ này, sắc mặt Hạ Vạn Kim hơi cứng lại, có chút chấn động nhìn về phía Lâm Động, Linh Phù Sư là người có thực lực ngang ngửa với cường giả Tạo Hóa Tam Cảnh, đây là những cường giả hàng đầu trong Đại Viêm vương triều, nếu như thực sự có thể bước tới trình độ này, chắc chắn đáng để cho Phủ thành chủ tự thân xuất mã.

“Nếu Nhạc Sơn kia biết được điều này thì chắc chắn hắn sẽ hối hận vô cùng khi đã kết oán cùng với Lâm gia.”

“Nham đại sư đã quá đề cao tiểu tử rồi, chuyện tương lai làm gì có ai biết được.”

Lâm Động cười cười, hắn không muốn nói thêm về chuyện này, cho nên sau khi hàn huyên, Tử Nguyệt mang theo Hắc giáp vệ rời đi đầu tiên, sau đó Nham đại sư, Vạn Kim Thương Hội cũng lục tục rút về.

“Đi thôi, chúng ta cũng về đi.”

Nhìn thấy mọi người đều đã về hết, Lâm Động cũng quay đầu nhìn về phía đám người Lâm Chấn Thiên cười cười.

Nhìn Lâm Động, Lâm Chấn Thiên cười khổ một tiếng, vốn trong lần tranh đấu này Lâm gia sẽ phải chịu thiệt, nhưng mà trong tình thế nước sôi lửa bỏng lại chuyển ngược được tình thế, làm cho Huyết Lang Bang kinh hãi mà về, không dám có một chút bất mãn nào.

“Lâm gia ta có nó thực là có phúc.”

Lâm Chấn Thiên thở dài một tiếng, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn đã hiện lên sự vui mừng.

Một tình hình tưởng chừng như sắp chém giết kịch liệt, vậy mà lại kết thúc một cách đầu voi đuôi chuột, Huyết Lang Bang và Quỷ Đao Môn hùng hổ mà tới, chẳng những không đạt được lợi ích gì, trái lại còn đánh mất cả thể diện.

Sau khi việc này truyền ra đã làm cho cả Viêm Thành chấn động, tới bây giờ người bên ngoài mới biết, cái thế lực mới lâm gia có thực lực đáng sợ, đương nhiên, bọn họ cũng hiểu thực lực đáng sợ này đến từ một thiếu niên chưa tới 20 tuổi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng mà tất cả mọi chuyện đều đã qua, trong Viêm Thành chắc chỉ có người đui mù mới tới Lâm gia gây phiền phức, dù sao, ngay cả Huyết Lang Bang còn bị đánh cho hoa rơi nước chảy mà về, các thế lực khác đâu có ngu gì mà lên?

Lấy Huyết Lang Bang, Quỷ Đao Môn làm bàn đạp, Lâm Động đã chứng minh cho thiên hạ thấy thủ đoạn của mình, địa vị của Lâm gia cũng được củng cố vững chắc ở Viêm Thành, không còn ai dám khiêu khích.

Chọn tập
Bình luận