Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 113: Hóa Huyết Quy Nguyên Công

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

“Xuy xuy!”

Một cỗ khí vụ màu đỏ như máu không ngừng từ trong cơ thể Khương Lập xì ra, sau đó ngưng tụ thành một tầng hơi mỏng màu đỏ như máu ở xung quanh thân hình hắn, ở hai bàn tay của hắn cũng bị hơi máu bao phủ, trông cực kỳ âm hàn.

Biến hóa này chỉ xảy ra trong nháy mắt đã hoàn thành, sau khi huyết khí bao phủ toàn thân, khí tức của Khương Lập đã tăng lên một cách kinh khủng!

Hiện giờ thực lực của Khương Lập đã là Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ, nếu như tiếp tục tăng lên chính là Tiểu Nguyên Đan Cảnh, hai cấp bậc này khác nhau vô cùng lớn!

“Đây là…”

Nụ cười của Đổng Tố chậm rãi biến mất, nhìn Khương Lập, nàng nghĩ tới điều gì đó, trong đôi mắt đẹp hiện lên sự khiếp sợ vô cùng.

“Hóa Huyết Quy Nguyên Công.”

Hạ Vạn Kim đứng ở bên cạnh dùng thanh âm trầm thấp nói.

“Hóa Huyết Quy Nguyên Công?”

Đám người Hạ Chỉ Lam ngẩn ra.

“Đây là một loại bí tịch công pháp cực kỳ tàn nhẫn, phương pháp thi triển này khiến cho máu huyết trong cơ thể bốc hơi, làm cho thực lực tăng trưởng trong một thời gian ngắn, nhưng mà di chứng của nó cực lớn, hiện giờ thi triển ít nhất tên Khương Lập này phải nằm nhà tĩnh dưỡng nửa năm mới có thể hoàn toàn khôi phục!”

Hạ Vạn Kim chậm rãi nói.

“Vậy thực lực của Khương Lập này có thể tăng tới mức nào?”

Hạ Chỉ Lam vội vàng nói.

“Chắc là Tiểu Nguyên Đan Cảnh.”

Hạ Vạn Kim cười khổ một tiếng, nói.

“Tiểu Nguyên Đan Cảnh…”

Nghe thấy Hạ Vạn Kim nói thế, đám người Hạ Chỉ Lam sắc mặt nhất thời có chút tái nhợt, ai cũng biết Thiên Nguyên cảnh và Tiểu Nguyên Đan Cảnh chênh lệch vô cùng lớn, bọn họ có thể ôm hi vọng Lâm Động có thể chống lại Khương Lập ở trạng thái Thiên Nguyên cảnh hậu kỳ, nhưng không hề hi vọng xa vời rằng, Lâm Động có thể đánh bại Khương Lập ở thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh.

Loại chuyện này cho dù là bọn họ cũng không cách nào làm được.

“Trận này chắc thua rồi…”

Sự mừng rỡ lúc trước bây giờ chẳng còn lại chút gì, đám người Hạ Chỉ Lam mặt như bị sương mù bao phủ, trông như đưa đám.

Nhìn thấy sĩ khí hạ xuống, Đổng Tố cũng bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng, làm gì có ai ngờ rằng, trong 3 trận Khương Lập lại là người mạnh nhất, thảo nào mà lúc đầu Nhạc Sơn chẳng có chút lo lắng, hóa ra hắn đã biết từ trước.

“Hóa ra người này còn có thủ đoạn này, vẫn là phụ thân cao minh.”

Ở bên Huyết Lang Bang, Nhạc Phong kinh ngạc nhìn Khương Lập đang bị huyết vụ bao phủ, vui vẻ nói.

“Phải vất vả lắm ta mới nhờ được Khương Lập trợ giúp, khi hắn thi triển Hóa Huyết Quy Nguyên Công thực lực sẽ đạt tới Nguyên Đan cảnh, ở mức này chưa thể đứng đầu ở Viêm Thành, nhưng mà trong đám người trẻ tuổi thì không có ai địch nổi, Đan Tiên Trì là của Huyết Lang Bang chúng ta…”

Nhạc Sơn cười nói.

“Nhưng mà tiểu tử kia có thể ép Khương Lập tới mức này đúng là ngoài dự liệu của ta, trong trận đấu có Tinh thần lực ba động, nói không chừng người này còn là một vị Phù Sư, Vạn Kim Thương Hội đúng là có một chút năng lực…”

“Cho dù như vậy thì họ vẫn bại mà thôi!”

Nhạc Phong cười nói.

“Ha ha!”

“Trách không mình vẫn có một cảm giác cổ quái, hóa ra là vì nguyên nhân này…”

Trong lúc đôi bên đang khiếp sợ vì biến hóa của Khương Lập, Lâm Động cũng kinh ngạc nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn hắn chứng kiến một người sử dụng một biện pháp hại mình làm cho thực lực trong thời gian ngắn ngủi tăng cao.

“Tiểu Nguyên Đan Cảnh…”

Lâm Động mấp máy môi, đây chính là lần đầu tiên hắn giao thủ với người có đẳng cấp này.

Lần trước ở Thanh Dương Trấn, tuy nói hắn đã giết Nhị ấn Phù sư Cổ Ảnh, nhưng mà trận thắng đó là nhờ may mắn, nếu không nhờ Cổ Ảnh xuất Bản Mệnh Phù Ấn ra ngoài, mà Bản Mệnh Linh Phù của Lâm Động lại có chút cổ quái, trực tiếp hấp thu Tinh thần lực trong hai quả Bản Mệnh Phù Ấn của Cổ Ảnh, thì kết quả khó mà nói trước.

Nhị ấn Phù sư có thể cùng tiểu cường giả Nguyên Đan cảnh bình thủ, nhưng mà đây lại là lần đầu tiên Lâm Động giao chiến với một cường giả Nguyên Đan cảnh.

Nhưng mà, thời gian tu luyện vừa qua của Lâm Động cũng không phải là bỏ không, hiện giờ cho dù hắn không sử dụng năng lực hấp thu kỳ dị của Bản Mệnh Phù Ấn cũng có thể đánh bại Cổ Ảnh, cho nên hiện giờ Lâm Động cũng không kiêng kỵ cường giả Tiểu Nguyên Đan cảnh cho lắm.

“Có thể ép ta tới bước này, ngươi có chết cũng không hối tiếc…”

Trong lúc Lâm Động đang suy nghĩ, thân hình của Khương Lập đã bị bao phủ hoàn toàn trong tầng huyết vụ, đôi mắt đỏ tươi giống như dã thú nhìn chằm chằm vào Lâm Động.

Bị hai mắt con mắt đỏ tươi này nhìn chằm chằm, Lâm Động lập tức cảnh giác, hắn cảm thấy sự nguy hiểm từ thân hình của Khương Lập.

“Ầm!”

Trong lúc Khương Lập đang nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thì đột nhiên hắn tung một cước, cả người hóa thành một đạo thân ảnh đỏ như máu bay vút lên, tốc độ này nhanh hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Nhìn đạo hồng ảnh nhanh chóng tới gần, sắc mặt Lâm Động trở nên nghiêm túc, bằng vào sự cảm ứng của Tinh thần lực hắn có thể nắm được quỹ tích của Khương Lập, cho nên hắn vội vàng di chuyển sang một bên.

“Xuy!”

Ngay khi thân hình Lâm Động di chuyển sang bên, một đạo hồng quang xẹt qua chỗ hắn đứng, một đạo cương khí sắc bén mang theo mùi máu tươi xẹt qua, để lại một cái rãnh sâu trên mặt đất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

“Hừ!”

Một kích thất bại, hồng quang trong mắt Khương Lập càng đậm, huyết vụ cô đọng lại trong lòng bàn tay, trực tiếp chém ngang, mục tiêu chính là yết hầu của Lâm Động, người này ra tay quả nhiên độc ác.

Tốc độ công kích của Khương Lập hiển nhiên là nhanh hơn lúc trước rất nhiều, hồng mang chỉ mới lóe lên đã tới gần yếu hầu Lâm Động, thân hình của Lâm Động lúc này đột nhiên bay lùi lại phía sau, hai chân mở ra, hai đạo hắc mang chẳng biết từ lúc nào huyền phù ở dưới chân Lâm Động, nâng đỡ thân hình hắn.

Mượn Tinh Thần Lực, thân pháp của Lâm Động cũng trở nên tinh nhanh, hắn nhanh chóng rời khỏi phạm vi công kích của Khương Lập, Bản Mệnh Linh Phù trong Nê Hoàn Cung chấn động, một cỗ Tinh thần lực mạnh mẽ ngưng tụ trước mặt hắn.

Tinh Thần Lực vô hình nhanh chóng ngưng tụ, trong chớp mắt đã biên thành một đạo gió xoáy hình mũi dùi!

“Tinh Thần Lực thật mạnh!”

Nhìn thấy Lâm Động có thể khống chế Tinh thần lực tới mức này, Hạ Vạn Kim cùng với Nhạc Sơn đều hơi kinh hãi, muốn làm cho Tinh Thần Lực ngưng tụ thành hình, Nhất ấn Phù sư phổ thông không thể làm được.

Khương Lập cũng cảm nhận được Tinh thần lực ngưng tụ ở trước mặt Lâm Động, sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc, ngay sau đó, hắn dừng chân, vỗ một chưởng lên tầng huyết vụ ở trên ngực, sau đó tầng huyết vụ trên thân hình hắn chậm rãi hòa tan.

Khi huyết vụ bị hòa tan, một dòng máu hội tụ lại ở trong lòng bàn tay Khương Lập, cánh tay của hắn đỏ tươi như máu, giống y như một cánh tay của Tu La!

Cánh tay máu ngưng tụ, Khương Lập không để cho Lâm Động có thời gian, đầu gối hơi cong, sau đó giống như một con ác lang nhanh như tia chớp quay Lâm Động lao đi.

“Hóa Huyết Thủ!”

Một tiếng quát chói tai, huyết ảnh trên đỉnh núi bốc lên, ngay sau đó, một đạo huyết sắc quang ấn chừng một xích xuất hiện ở trong lòng bàn tay Khương Lập!

“Tiêm Loa Ba!”

Nhìn thấy đạo huyết tinh chi khí nhanh chóng vọt tới, trong mắt Lâm Động cũng hiện lên sự tàn nhẫn, hắn quát khẽ một tiếng, đạo gió xoáy hình mũi dùi trước mặt đột nhiên xoay tròn, cuối cùng giống như Độc Long Toản gào thét lao ra!

Trong vô số ánh mắt nhìn chăm chú, huyết quang và đạo tinh thần lốc xoáy trực tiếp va chạm trên không trung!

“Ầm!”

Một tiếng nổ lớn giống như sấm rền vang vọng khắp ngọn núi, kình phong lan tỏa thổi bay cây cối ở xung quanh.

Mọi người vừa chống đỡ đạo kình phong kia vừa chăm chú nhìn vào giữa không trung, ở nơi đó huyết quang và tinh thần lực sau khi va chạm đã nổ tung!

“Ầm!”

Sau vụ nổ, một thanh ảnh bay ngược ra phía sau, kêu lên một tiếng thảm thiết, máu tươi từ trong miệng ộc ra, sắc mặt tái nhợt, một dòng máu ở miệng vẫn không ngừng chảy ra, sau khi rơi xuống mặt đất làm nát mấy tảng đá mới dừng lại được.

“Khương Lập!”

Nhìn thân ảnh rơi xuống đất, ánh mắt của mọi người đều kinh ngạc sững sỡ, có những tiếng thất thanh kêu lên, hiển nhiên đây là sự thực khó có thể tin.

Trong những tiếng thanh đó, sắc mặt Khương Lập đột nhiên đỏ ứng, phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt hắn hiện lên sự độc ác, nhưng mà ngay khi hắn định động thủ, thì một đạo hắc mang lóe lên, hàn khí kéo tới làm cho hắn không dám nhúc nhích.

Thân hình cứng ngắc, nhưng Khương Lập vẫn cố gắng di chuyển ánh mắt nhìn vào hai thanh Đoản Toa sắc bén đang dừng ở trước cổ, yết hầu hắn giật giật, nếu hắn chỉ hơi động đậy, Đoản Toa sắc bén kia sẽ ngay lập tức xuyên thủng yết hầu.

Trước khi giao thủ hắn đã biết, đối thủ của mình chẳng phải là thiện nam tín nữ gì…

Nhìn hai thanh Đoản Toa không nhúc nhích đứng trước yết hầu Lâm Động, đỉnh núi lập tức trở nên yên tĩnh, sắc mặt đám người Hạ Chỉ Lam trở nên vui vẻ, cho dù thế nào các nàng cũng không ngờ tới, Khương Lập dù đã thi triển “Hóa Huyết Quy Nguyên Công” khiến cho thực lực tăng mạnh, vậy mà vẫn có kết quả này.

“Bịch.”

Trong lúc đỉnh núi đang im lặng, có một đạo thân ảnh chậm rãi hạ xuống đất, sau đó nhìn vị trọng tài đang trợn mắt, cau mày nói:

“Tỷ thí kết thúc chưa?”

“Kết thúc, kết thúc!”

Nghe thấy thanh âm của Lâm Động, vị trọng tài kia vội vàng gật đầu.

“Trận thứ ba, Vạn Kim Thương Hội thắng!”

Chọn tập
Bình luận