Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 344: May mắn thoát nạn

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Khi lời nói của lão nhân vừa thốt ra, Lâm Động đột nhiên chấn động trong lòng. Nhưng may mà hắn cũng không phải kẻ ít kinh nghiệm, trong chốc lát đã ổn định tâm thần, ngẩng đầu lên, thoáng chút nghi hoặc nhìn về phía lão nhân:

– Thôn Phệ Tổ Phù? Đó là cái gì?

Thấy bộ dạng nghi hoặc của Lâm Động, ánh mắt lão nhân khẽ nheo lại. Lão đuổi theo tới đây đã có thể khẳng định lực thôn phệ kia chính là do Lâm Động lưu lại.

– Ha ha, kệ xác ngươi có hay không, để lão phu kiểm tra một chút là biết ngay.

Lão nhân mỉm cười, đột nhiên từ trong mắt có một cột sáng bắn ra. Cột sáng bao trùm lấy thân thể Lâm Động, sau đó hắn liền cảm thấy thân thể hắn như đang bị lão nhân áo thô kia khám xét khắp người.

Hành động của lão nhân áo thô khiến Lâm Động nhíu mày, nắm tay trong tay áo nắm chặt. Tuy nhiên hắn cũng không hề né tránh. Lão nhân trước mặt không giống người bình thường, cường giả Niết Bàn Cảnh thực lực vô cùng khủng bố, hắn hiện tại căn bản không phải là đối thủ.

Hào quang không ngừng quét qua thân thể Lâm Động, nhưng quét qua như vậy một hồi, lông mày lão nhân áo thôi lại nhíu chặt. Bởi vì lão phát hiện ra trong thân thể Lâm Động không ngờ không hề phát hiện ra dấu vết của Thôn Phệ Tổ Phù tồn tại.

– Lẽ nào đã nhầm lẫn sao?

Lão nhân áo thô nhíu mày, nhưng lão quả thực đã cảm nhận thấy lực thôn phệ tồn tại ở đỉnh núi nơi Lâm Động tu luyện.

– Vị tiền bối này, phải chăng người đã lầm rồi chăng? Thôn Phệ Tổ Phù rốt cuộc là thứ gì?

Thấy bộ dạng đó của lão nhân áo thô, Lâm Động cũng thầm thở phào, lập tức làm ra vẻ cầu khẩn.

Lão nhân áo thô không trả lời, ánh mắt giống như chim ưng nhìm chằm chằm vào Lâm Động, giây lát sau chậm rãi nói:

– Vị tiểu hữu, có thể đi với lão phu một chuyến không?

Tuy không phát hiện được sự tồn tại của Thôn Phệ Tổ Phù trên người Lâm Động nhưng lão nhân áo thô cũng không dễ dàng từ bỏ như vậy. Cho dù khả năng tồn tại của Thôn Phệ Tổ Phù trên người Lâm Động chỉ có một phần trăm thì lão vẫn muốn thử.

– Tiền bối nói đùa rồi. Ta với người không hề quen biết, hơn nữa ta còn có chuyện quan trọng, e rằng khó mà đi theo được!

Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng vội vàng lui lại hai bước, cảnh giác nói.

– Ha ha, ngươi có biết lão phu là ai không? Lão phu là người của Cửu Thiên Thái Thanh Cung. Ta thấy thiên phú của ngươi rất tốt, có thể mang ngươi về Thái Thanh Cung, đó chính là phúc phận to lớn của ngươi!

Lão nhân áo thô nói.

– Cửu Thiên Thái Thanh Cung?

Lâm Động khẽ rùng mình, tuy cảm thấy rất lạ lẫm với cái tên này, nhưng hắn có thể cảm nhận thấy đó nhất định phải là một tông phái rất cường hãn. Thậm chí cả Vương triều Đại Viêm đều không có tông phái nào có thể so sánh được với nó.

Tuy nhiên lão nhân áo thô này tới đây vì Thôn Phệ Tổ Phù, nếu đi theo lão, chẳng khác nào tự đi vào nơi nguy hiểm, do vậy tuyệt đối không thể đồng ý được.

– Tiền bối thứ tội, vãn bối còn có người nhà ở Vương triều Đại Viêm, không muốn đi nơi khác.

Lâm Động ôm quyền nói.

– Sau này ngươi nhất định sẽ cảm tạ lão phu!

Nghe thấy vậy, lão nhân áo thô cười cười, tay đưa ra bắt lấy Lâm Động.

Một tay của lão nhân vừa đưa xuống, nguyên lực thiên địa xung quanh lão nhân cơ hồ trong chốc lát liền ngưng đọng lại, trực tiếp hình thành một chiếc lồng do nguyên lực thiên địa tạo thành, chụp xuống người Lâm Động.

Thấy lão nhân áo thô không ngờ định động thủ, sắc mặt Lâm Động đột nhiên biến đổi, thân thể đột nhiên phát ra quang mang rực rỡ, giống như một vầng mặt trời mọc lên, cuối cùng đánh mạnh ra một quyền.

Ầm!

Một quyền của Lâm Động đánh mạnh lên chiếc lồng nguyên lực kia, lực lượng hùng hậu đánh xuống, chiếc lồng đã xuất hiện một lỗ thủng lớn. Nhưng khi lỗ thủng này vừa xuất hiện, lão nhân áo thô vung tay lên thì đã lại biến mất.

– Lực lượng nhục thể không tệ, nhưng không thể nào thoát khỏi chiếc lồng nguyên lực này đâu.

Thấy lực phá hoại của Lâm Động mạnh như vậy, ánh mắt của lão nhân áo thô có chút kinh ngạc, rồi lập tức mỉm cười.

– Ngươi!

Lâm Động tức giận, ánh mắt lóe lên. Đột nhiên hắn nghiến chặt răng, ngón tay mạnh mẽ điểm trên chưởng tâm. Sau đó, một đạo huyết quang từ trong tay áo nhanh chóng bay ra, đột nhiên sát khí cuồng bạo liền quét ra.

Khi cỗ sát khí đó vừa quét ra, chiếc lồng nguyên lực liền đột nhiên nhiên vỡ tung.

– Sát khí thật kinh người!

Cảm nhận được sát khí đó, ánh mắt lão nhân áo thô thoáng ngưng trọng, sau đó hắn liền nhìn thấy trước mặt Lâm Động xuất hiện một đạo thân ảnh đỏ như máu.

– Đây là… Huyết Linh Khôi?

Nhìn thấy thân ảnh đỏ như máu tràn ngập sát khí đó, đồng tử lão nhân áo thô chợt co rút lại, sắc mặt cũng có chút ngưng trọng. Lão quả thật không ngờ trên người Lâm Động lại còn có vật hộ thân như thế này.

Khi Huyết Linh Khôi xuất hiện, Lâm Động cũng nhanh chóng lui lại phía sau. Hắn biết sát khí của Huyết Linh Khôi hiện tại chưa trừ bỏ hết, căn bản không thể khống chế được lâu. Nhưng bây giờ cũng không có cách nào khác, lão nhân áo thô này quả thực quá ư cường đại, Lâm Động đành lôi con bài bí mật này ra.

– Máu! Sát!

Huyết Linh Khôi vừa mới xuất hiện, ánh mắt đỏ như máu đã nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thanh âm khàn đục vang lên mơ hồ, sau đó lao về phía lão nhân áo thô.

Ầm!

Thấy Huyết Linh Khôi lao tới, lão nhân áo thô cũng không dám quá mức coi thường, lập tức tay vung ra một trảo. Một đám nguyên lực đỏ như ngọn lửa liền quét ra, rồi nhanh chóng lớn nhanh hàng trăm trượng, giống như một cơn bão quét lên thân thể Huyết Linh Khôi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Ầm!

Huyết quang bắn ngược trở lại, sau đó tạo thành một rãnh sâu hàng ngàn mét trên mặt đất. Nhưng Huyết Linh Khôi lại không biết mệt mỏi, điên cuồng lao về phía lão nhân áo thô!

Một người một Linh khôi giao thủ, đối với vùng núi non này thì là sự phá hoại hủy diệt, từng ngọn núi nhanh chóng sụp xuống, chiến đấu kinh thiên động địa khiến Lâm Động cũng phải sợ hãi.

Khi lão nhân áo thô kia ra tay, Lâm Động có thể cảm nhận thấy lão dường như dễ dàng điều động nguyên lực trong trời đất để sử dụng, uy lực đó vô cùng khó lường, so với cường giả Tạo Hóa Cảnh hoàn toàn không cùng một cấp bậc!

Dưới tay lão nhân áo thô kia, Huyết Linh Khôi hung hãn kia cũng không ngừng bị đánh bật trở lại. Nhưng ngay sau đó nó lại lao tới, hoàn toàn không biết mệt mỏi và đau đớn, quả thực cũng khiến lão nhân áo thô vô cũng đau đầu.

Sắc mặt Lâm Động thoáng chút âm trầm nhìn chiến đấu kinh thiên động địa kia. Đột nhiên trong lòng hắn rung lên, lão nhân áo thô này sở dĩ bám lấy hắn có lẽ là bởi đã phát hiện ra điều gì đó. Lâm Động ngẫm nghĩ một hồi, tựa hồ như sau khi hắn tu luyện xong liền dùng lực thôn phệ đem năng lượng còn tàn dư lại của trận pháp hấp thụ đi hết.

– Lẽ nào lão già này bởi vì dựa vào ba động còn sót lại của lực thôn phệ nên mới kết luận ta cùng Thôn Phệ Tổ Phù có quan hệ với nhau?

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, hắn biết hắn phải tìm cách thoát khỏi lão già này, nếu không sẽ bị lỡ mất Tộc hội.

– Nếu ngươi cho rằng ta có thể thi triển lực thôn phệ, vậy thì ta sẽ thi triển cho ngươi xem!

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, thủ ấn không ngừng biến hóa, sau đó một khỏa Linh phù đặc biệt liền xuất hiện trên tay hắn. Khỏa Linh phù này không phải là Thôn Phệ Tổ Phù mà là Dòng xoáy Linh phù Lâm Động tu luyện trước kia. Loại Linh phù này do căn cứ theo hình dạng của Thôn Phệ Tổ Phù mà tạo thành, cho nên cũng có chút lực thôn phệ.

– Vù!

Dòng xoáy Linh phù vừa xuất hiện, đột nhiên một cỗ lực thôn phệ cũng phát tán ra.

– Lực thôn phệ?

Khi cỗ lực lượng này vừa xuất hiện, lão nhân áo thô đang giao thủ cùng Huyết Linh Khôi, ánh mắt đột nhiên lóe lên quang mang. Một chân bước ra, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Động.

Nhưng khi lão vừa xuất hiện trước mặt Lâm Động, định cướp đi Linh phù kia thì đột nhiên phát hiện ra lực thôn phệ này quá yếu, căn bản không phải là Thôn Phệ Tổ Phù, lập tức cánh tay lão vừa đưa ra liền ngưng đọng lại.

– Lực thôn phệ ngươi lưu lại trên đỉnh núi chính là của thứ này sao? Không phải của Thôn Phệ Tổ Phù à?

Sắc mặt lão nhân áo thô có chút khó coi. Lão nhìn Linh phù trong tay Lâm Động, thanh âm có chút phẫn nộ.

– Vị tiền bối này, ta sớm nói rồi, ta không biết cái gì là Thôn Phệ Tổ Phù!

Lâm Động trầm giọng nói, tâm thần vừa động, cố sức khống chế Huyết Linh Khôi chậm rãi dừng lại bên cạnh hắn.

– Thật con mẹ nó xui xẻo mà!

Sắc mặt lão nhân áo thô không ngừng biến đổi, ánh mắt quét qua Huyết Linh Khôi bên cạnh Lâm Động, cuối cùng không kìm được chửi lên một tiếng.

Lâm Động có thể cảm nhận thấy nguyên lực ba động của lão nhân áo thô đột nhiên suy yếu đi, trong lòng thầm thở phào một cái. Lập tức cánh tay hắn đưa ra, thu Huyết Linh Khôi lại. Lâm Động hiểu rằng nếu không thu lại thì Huyết Linh Khôi này sẽ không thể khống chế được nữa.

– Thật không ngờ tiểu bối trẻ tuổi như ngươi mà có bảo vật như Huyết Linh Khôi này!

Lão nhân áo thô nhìn thấy Lâm Động thu Huyết Linh Khôi lại, chậm rãi nói.

– May mắn đoạt được thôi!

Lâm Động cười cười. Hắn biết Huyết Linh Khôi xuất hiện quả thực khiến lão nhân áo thô này có chút úy kỵ, nếu không lão già này nhất định sẽ đem Lâm Động ra để mà trút giận.

– Trên Linh phù của ngươi có chút dấu tích của Thôn Phệ Tổ Phù. Có lẽ là vị cao nhân nào đó từng nhìn thấy Thôn Phệ Tổ Phù đã vẽ lại. Thế này đi, ngươi đưa vật này cho ta, ta muốn thử xem từ thứ này có thể tìm ra được chút gì thuộc về Thôn Phệ Tổ Phù hay không.

Lão nhân áo thô nhìn Linh phù trong tay Lâm Động, đột nhiên đưa tay ra, trực tiếp hút Linh phù vào tay lão.

– Lão phu xưa nay không thích chiếm tiện nghi của tiểu bối. Có lẽ thứ này sẽ bằng giá trị của Linh phù của ngươi.

Hút lấy Linh phù kia, tay áo lão nhân áo thô vung lên, một khối ngọc bay vào tay Lâm Động. Rồi lão cũng không lưu lại thêm, thân hình vừa động, liền hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất trong hư không.

– Tiểu bối, thiên phú của ngươi tuyệt hảo, có lẽ là hạng tuyệt đỉnh ở Vương triều Đại Viêm này. Bách triều Đại chiến sắp tới có lẽ cũng sẽ có mặt ngươi. Xem ra chúng ta vẫn còn cơ hội gặp lại!

Bóng người đã đi xa, nhưng thanh âm của lão nhân áo thô vẫn truyền tới.

Lâm Động cầm khối ngọc trong tay, nhìn thân ảnh của lão nhân áo thô biến mất ở chân trời, một lúc sau mồ hôi lạnh trên trán mới vã ra như tắm. Lần này hắn đúng là đã thoát chết trong gang tấc.

– Lão giả khốn kiếp này!

Lâm Động cắn nhẹ môi. Hắn và lão giả đó không hề quen biết, nhưng suýt nữa đã mất mạng dưới tay lão. Xem ra trong thế giới này lực lượng mới là quan trọng nhất. Lần này nếu không có Huyết Linh Khôi khiến đối phương có chút úy kỵ, e rằng hắn đã gặp nguy hiểm rồi.

Trong lòng chửi thầm mấy tiếng, Lâm Động mới cúi đầu nhìn tấm ngọc, chỉ thấy trên tấm ngọc có mấy chữ mờ ảo xuất hiện: Thái Thanh Du Thiên Bộ!

Chọn tập
Bình luận
× sticky