Hào quang sáng chói mang theo nguyên lực ba động vô cùng hùng hậu từ sau lưng Lê Thịnh bạo phát ra, lúc ánh sáng cường liệt phát ra phảng phất như xua tan đi tất cả đêm tối.
Hào quang tuôn tràn ra phía chân trời, mà trong tia sáng đó mơ hồ ẩn chứa một Quang Minh Cự Tượng cực kỳ khổng lồ. Cự Tượng đứng trên không trung, phảng phất như toàn bộ thiên địa đều ở dưới chân nó, một loại lực lượng ba động giống như có thể chống đỡ cả thiên địa chậm rãi khuếch tán ra, khiến không gian bộc phát ra từng đạo chấn động.
Mà thân hình Lê Thịnh lơ lửng tại phía trước Quang Minh Cự Tượng, trên mặt tràn ngập vẻ lạnh lẽo sắc bén, dưới phụ trợ của những tia sáng, toàn thân hắn tràn ngập uy áp mạnh mẽ, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
– Nguyên lực ba động thật mạnh mẽ, đây chính là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp!
Trên tường thành, không ít người ánh mắt kinh dị nhìn Quang Minh Cự Tượng giống như vật còn sống ở sau lưng Lê Thịnh. Loại uy áp và ba động này chắc chắn chỉ có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mới có thể tạo ra.
– Tên này đúng là không biết sống chết, không ngờ dám khiến Lê sư huynh phải đem Thánh Tượng Băng Thiên Chàng thi triển ra. Tiếp theo chỉ e cũng không phải nhìn nữa, chỉ cần Lê sư huynh vừa ra tay thì tên này sẽ lập tức trở thành thịt vụn.
Hạ Hoang nhìn một màn này, ánh mắt chợt ngưng lại, cười lạnh nói.
– Đúng vậy, Thánh Tượng Băng Thiên Chàng là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp trung đẳng, va chạm của nó đủ để hủy diệt tất cả. Chậc chậc, lại còn phối hợp với thực lực Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong của Lê sư huynh, Lâm Động này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
– Xem ra Lê sư huynh quả thật là có lòng chơi đến chết tên tiểu tử này, sớm thu thập hắn một chút, trong bóng tối này thật sự là khó chịu!
Một số cường giả Vương triều Thánh Quang khác cũng phát ra tiếng cười lạnh, hiển nhiên cho rằng chiêu này vừa xuất thì thắng bại chắc chắn sẽ phân định.
– Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp thật cường hãn!
Sắc mặt ba người Mạc Lăng lúc này cũng trở nên đặc biệt ngưng trọng. Uy áp từ trên không trung đè nén xuống khiến bọn hắn rõ ràng, nếu như đổi lại là bọn hắn, đối mặt với công kích như vậy thì cũng có thể chống đỡ được, nhưng cái giá phải trả đó là kết cục trọng thương.
– Cũng không biết Lâm Động có thể chống đỡ được công kích như vậy hay không?
Ba người liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy một tia sầu lo, đợt công kích này rất có thể sẽ chấm dứt trận giao phong.
Giữa không trung, ánh mắt Lâm Động cũng bởi vì sự xuất hiện của Quang Minh Cự Tượng sau lưng Lê Thịnh mà dần trở nên ngưng trọng. Từ bên trong loại ba động này, hắn biết rõ Lê Thịnh đang thi triển vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, chắc chắn sẽ không kém gì Bát Hoang Đế Thủ mà Lâm Lang Thiên thu hoạch được trong Tạo Hóa Võ Bi. Thậm chí, thực lực của Lê Thịnh lúc này còn trên Lâm Lang Thiên một bậc, vũ kỹ bực này trong tay hắn thi triển ra thì uy lực càng mạnh mẽ khôn cùng, có lẽ cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng chỉ có thể tránh qua một bên mà thôi.
Chỉ có điều, người khác muốn tránh né, nhưng Lâm Động thì lại thản nhiên không sợ hãi. Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của Lê Thịnh tuy cường hãn, nhưng thực lực của hắn hiện nay cũng đồng dạng tăng mạnh, hươu chết về tay ai còn chưa biết, phải liều mạng mới biết được.
– Tiểu tử, ngươi bây giờ ngay cả hối hận cũng không được, ta sẽ khiến cho ngươi biết kết cục vì đã mạo phạm ta!
Chân Lê Thịnh đạp hào quang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Động, cảm nhận được ba động tràn ngập sau lưng, trong lòng hắn vô cùng tin tưởng. Một chiêu này một khi thi triển ra, đừng nói Lâm Động chẳng qua chỉ là Tạo Hóa Cảnh đại thành, cho dù hắn có là Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng phải chết.
Tiếng quát vừa dứt, Lê Thịnh hiển nhiên cũng không định cho Lâm Động thêm thời gian, bước lui một bước liền phóng đến sau đầu Quang Minh Cự Tượng. Cự Tượng ngửa mặt lên trời hú dài, một tiếng hú kinh thiên động địa vang vọng khắp không trung.
– Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!
Cự Tượng hú dài, sau đó đạp hư không lao đến, hào quang tuôn tràn ra, giống như hủy diệt thiên địa!
Ầm ầm ầm!
Bước chân khiến cho thiên địa phảng phất cũng phải run rẩy, mang theo lực lượng ba động ngập trời, cứ như thế phóng về phía Lâm Động.
Ầm!
Cự Tượng xông đến, mặt đất ở phía dưới cũng bị cày nát tạo thành một vực sâu khổng lồ dài gần trăm trượng, Cự Tượng lao xuống, phảng phất như mọi thứ đều sẽ bị nghiền nát.
Nhìn Quang Minh Cự Tượng nhanh chóng phóng đại trong mắt, khuôn mặt Lâm Động trở nên cực kỳ ngưng trọng. Chân đạp Thái Thanh Du Thiên Bộ, thân hình nhanh chóng lùi về sau. Cùng lúc đó, hai tay của hắn giống như thiểm điện biến ảo đủ loại thủ ấn, một cỗ nguyên lực ba động cường hãn từ bên trong cơ thể gào thét mà ra.
– Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, Nhất Chỉ Chấn Thiên Địa!
Ánh mắt Lâm Động sắc bén, một chỉ lăng không điểm ra, chợt một cự chỉ tràn ngập mùi vị cổ xưa đột nhiên từ sau lưng phá không mà ra, sau đó hung hăng phóng về phía Quang Minh Cự Tượng đang đạp không mà đến.
Ầm!
Cả hai hung hăng va vào nhau, chỉ có điều lúc này đây, một cự chỉ không thể duy trì quá lâu, trực tiếp hóa thành quang điểm bắn tung tóe đầy trời.
Chỉ có điều, tuy rằng đụng nát cự chỉ, nhưng thế lao đến của Cự Tượng cũng khựng lại một chút.
– Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, Lưỡng Chỉ Phách Sơn Hà, Tam Chỉ Diệt Sinh Linh!
Nhất chỉ vỡ nát, Lâm Động cũng không chút bối rối, ngón tay lại lần nữa điểm động, ngay sau đó, nguyên lực tràn đầy gào rít vang vọng khắp trời đất, nguyên khí trong thiên địa cũng bắt đầu trở nên cuồng bạo.
Vù!
Hai cự chỉ thô to mang theo vẻ tang tóc lại lần nữa ngưng tụ ở trên đầu Lâm Động, sau đó dùng một loại tốc độ kinh người lướt ra, dưới từng đạo ánh mắt kinh ngạc chấn bạo không khí, đồng thời hung hăng nện lên Quang Minh Cự Tượng.
Ầm ầm!
Lại lần nữa va chạm nhau, cả bầu không khí trong thiên địa phảng phất như bị kích nổ. Một vòi rồng cuốn ra, thậm chí trực tiếp đem mặt đất ở bên dưới cuốn bay xa lên mấy trượng, từng đạo khe nứt giống như mạng nhện lan ra.
Va chạm lần này, Quang Minh Cự Tượng không giống như trước dễ dàng phá nát lưỡng chỉ nữa, bị lưỡng chỉ mạnh mẽ ngăn lại, phảng phất như đang giằng co, chấn động bộc phát cực kỳ kinh người.
Ở trong đầu Quang Minh Cự Tượng, thân ảnh Lê Thịnh như ẩn như hiện. Đối với việc công kích của hắn bị dần dần cản lại, hắn cũng cực kỳ giật mình, chỉ có điều vẻ tham lam trong mắt càng lớn. Vũ kỹ này của Lâm Động xem ra không kém Thánh Tượng Băng Thiên Chàng của hắn chút nào, hắn nếu như có thể đoạt được thì sức chiến đấu chắc chắn sẽ tăng lên một bậc nữa.
– Bạo cho ta!
Vẻ tham lam trong mắt tràn ra, Lê Thịnh đột nhiên gầm nhẹ, chỉ thấy Quang Minh Cự Tượng trong chốc lát sáng rực hào quang lên giống như mặt trời, uy áp và động lúc này đã cường thịnh đến mức cực hạn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Ầm ầm!
Cự Tượng ngửa mặt lên trời thét dài, thân hình vô cùng to lớn đột nhiên húc về phía trước, lập tức khiến thiên địa run rẩy, lực lượng ba động khó có thể hình dung giống như lốc bão tràn ra.
Dưới lực lượng công kích đáng sợ như vậy, hai cự chỉ dưới đông đảo ánh mắt nhìn chăm chú vỡ tung tóe, từng đạo khe nứt hiện ra càng lúc càng nhiều, cuối cùng ầm ầm hai tiếng, lại lần nữa vỡ nát. Uy lực vũ kỹ Tạo Hóa Cấp của Lê Thịnh quả thật là đáng sợ!
– Tiểu tử, hãy nhớ kỹ lần dạy dỗ này, kiếp sau lúc đắc tội với người khác thì phải mở to mắt một chút!
Cự chỉ vỡ nát, Lê Thịnh đắc ý cười lạnh, từ bên trong Cự Tượng truyền ra. Sau đó tốc độ của Cự Tượng không hề giảm bớt, lại lần nữa bộc phát lực lượng, hung hăng lao về phía Lâm Động.
– Phù!
Nhìn Cự Tượng tiếp cận, Lâm Động thở dài một hơi, hai mắt chậm rãi nhắm lại. Cùng lúc đó, nguyên lực trong cơ thể hắn trong khoảnh khắc này cũng bị thúc giục đến cực hạn, nguyên lực tràn đầy giống như thủy triều từ bên trong cơ thể Lâm Động gào thét tràn ra, toàn bộ nguyên khí thiên địa trong chớp mắt cũng sôi trào lên.
Mà Lâm Động ở bên trong nguyên khí thiên địa đang dập dờn xung quanh lại một lần nữa nâng chỉ lên, sau đó từ từ điểm ra:
– Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, Tứ Chỉ Phá Thương Khung!
Theo một chỉ này của Lâm Động điểm ra, chỉ thấy ở phía trên, không gian phảng phất như bị xé nát ra, một cự chỉ cổ xưa giống như từ Viễn Cổ phá không mà đến, chậm rãi xuất hiện trong mắt mọi người.
Cự chỉ này tràn ngập mùi vị cổ xưa và tang tóc, ở trên bề mặt phủ kín đường vân cổ xưa. Lúc Lâm Động thi triển ra chỉ thứ tư này, so với lúc đối chiến với Lâm Lang Thiên trước kia, không thể nghi ngờ là càng thêm ngưng thực và cường đại hơn. Loại ba động này đủ khiến cho cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cảm thấy sợ hãi.
Những cường giả Vương triều Thánh Quang ở xung quanh nhìn thấy cự chỉ cổ xưa này thì trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ nồng đậm, thậm chí ngay cả nụ cười lạnh trên mặt Hạ Hoang cũng đọng lại. Hắn cảm nhận được một loại khí tức giống như tử vong! Hắn hiểu rõ, nếu như cự chỉ này tấn công về phía hắn, bất luận hắn phản kháng như thế nào thì cũng chỉ có một kết cục, đó chính là chết!
– Vũ kỹ thật mạnh!
Không chỉ bọn hắn, ngay cả Mạc Lăng vẻ mặt cũng đồng dạng rung động, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Lâm Động thi triển ra chỉ thứ tư này.
– Phá!
Ngón tay Lâm Động lăng không điểm ra, cự chỉ cổ xưa trực tiếp xé rách hư không. Trong khoảnh khắc sau đó, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của đông đảo người, xuất hiện trước mặt Quang Minh Cự Tượng, sau đó cự chỉ ập xuống.
Theo một chỉ này ập xuống, mảnh thiên địa đang sôi trào phảng phất như trở lại yên tĩnh trong chốc lát, uy thế ngập trời của Quang Minh Cự Tượng lập tức bị áp chế.
Một chỉ ập xuống, mặt đất ở phía dưới đã bị lõm thành một cái hố rộng vài trăm trượng.
Ầm!
Cự chỉ cổ xưa cuối cùng cũng nện lên Quang Minh Cự Tượng, sau đó từng đạo vết nứt rậm rạp dưới vô số đạo ánh mắt kinh hãi, chậm rãi từ trên người Quang Minh Cự Tượng xuất hiện.
Ánh mắt Lâm Động lạnh lẽo như băng, ngón tay đột nhiên điểm ra, đem uy lực của chỉ thứ tư này thúc giục ra triệt để, không bảo lưu chút gì.
– Chết đi!