Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 1099: Đến Long tộc

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Sau khi bọn Lâm Động khải hoàn trở về, Lôi Uyên Sơn rơi vào trạng thái hoan hỷ không ngớt. Mọi việc xảy ra ở Thần Vật sơn mạch khiến ngay cả những cường giả lâu đời cũng cảm tháy nhiệt huyết sục sôi. Ai có thể ngờ, một Lôi Uyên Sơn thực lực không phải hàng đầu Thú Chiến Vực lại có thể tạo nên sự kiện lớn như vậy, thậm chí ba đại Yêu Soái cũng không dám bất mãn?

Thành tựu này khiến người trong Lôi Uyên Sơn khó lòng giấu nổi niềm tự hào. Mà đó hiển nhiên là không phải do thống lĩnh Từ Chung trước đây đem lại rồi. Lúc đó Lôi Uyên Sơn còn phải cúi đầu xưng thần với Huyết Long Điện, tuy hạ mình trước cường giả cũng không phải điều gì xấu mặt, nhưng dù sao thế gian này chẳng ai lại muốn đứng dưới người khác…

Mọi người trong Lôi Uyên Sơn đều biết rõ, từ nay về sau, địa vị của Lôi Uyên Sơn ở Thú Chiến Vực đã vượt qua ba đại thế lực như Huyết Long Điện.

Ở Thú Chiến Vực này cũng chẳng còn kẻ nào dám khiêu chiến Lôi Uyên Sơn nữa.

Nếu trước đây một số cường giả trong lòng chưa thật sự hài lòng về việc Lôi Uyên Sơn đổi chủ, thì hiện nay cuối cùng họ cũng đã hoàn toàn chấp nhận và kính sợ vị tân Yêu Soái.

Hon tin rằng, dưới sự thống trị của tân Yêu Soái và người thanh niên kia, uy danh Lôi Uyên Sơn chắc chắn sẽ vang dội khắp Yêu Vực!

Trên một ngọn núi, Lâm Động nhìn xuống Lôi Uyên Sơn đang trong không khí vui vẻ hào hứng, cũng khẽ thờ ra một hơi. Khi đối diện với ba đại Yêu Soái, hắn vốn tưởng phải từ bỏ Lôi Uyên Sơn, nhưng không ngờ cục diện lại biến chuyển thế này.

– Xem ra một năm nay ngươi sống cũng rất thú vị. Loạn Ma Hải là nơi khá tốt, hồi đầu ta cũng ở đó một thời gian…

Đột nhiên từ phía sau có tiếng cười vọng lại, Lâm Động quay ra nhìn thì thấy trên tảng đá xanh, Tiểu Điêu đang uể oải ngồi, tay cầm hũ rượu, bên cạnh là Tiểu Viêm.

– Đúng là ở đó rất thú vị.

Lâm Động cảm khái, từ sau khi tỉnh dậy từ Huyền Linh Đảo, hắn đã trải qua rất nhiều việc, mãi đến cuối cùng dần có danh tiếng ở Loạn Ma Hải. Trong đó có bao nhiêu nguy hiểm thì chỉ có hắn mới rõ.

– Điêu gia ta cũng hơi đen đủi. Khi về Yêu Vực thì đã bị trọng thương, cũng may là có cách liên lạc về gọi người trong tộc đến cứu, sau đó bế quan đến mười ngày trước.

Tiểu Điêu chép miệng, nhấc hũ rượu lên uống một hơi, trầm mặc một chút rồi khẽ cười:

– Lúc đó ta còn tưởng cả đời này không gặp được hai người nữa.

– Chúng ta đều phúc lớn mạng lớn, không dễ chết vậy đâu.

Tiểu Viêm gãi đầu cười, hắn lúc này không còn chút hung sát khí nào khi ở trước mặt cường giả Lôi Uyên Sơn.

Tiểu Điêu cười, tay khẽ búng lên hũ rượu lẩm bẩm:

– Ba lão cẩu đó…ra tay cũng thật ác…

Trên không trung, không khí dường như đặc quánh lại. Ba gương mặt vốn đang tươi cuồi bỗng nhiên tràn ngập sự lạnh lùng. Việc xảy ra Dị Ma Thành vẫn là cái gai trong tim họ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Ba huynh đệ Lâm Động đều có ngạo khí của riêng mình. Thế nhưng ở Dị Ma Thành lại bị đuổi giết như chó nhà có tang, chạy khỏi Đông Huyền Vực. Thậm chí Lâm Động còn bị ép rời khỏi Đạo Tông…

– Nếu giờ Điêu gia ta là tộc trưởng Thiên Yêu Điêu tộc thì sẽ trực tiếp dẫn Thiên Yêu Điêu tộc quay về Đông Huyền Vực mà chém chết ba lão cẩu đó…

Mắt Tiểu Điêu tràn ngập sát ý.

– Không cần vội.

Lâm Động cười, cũng ngồi xuống trên tảng đá bên cạnh.

– Năm đó để giết Lâm Lang Thiên ta đã phải nhẫn nhịn nhiều năm như vậy. Nay mới một năm đã là gì?

Thực lực Thiên Yêu Điêu tộc quả thật rất mạnh, nhưng dù sao cũng cách Đông Huyền Vực quá xa. Hơn nữa khi Thiên Yêu Điêu tộc ngang ngược xâm phạm thì dễ khiến các siêu cấp tông phái bản địa phản đối.

– Còn nhớ khi đi ta đã nói với ba lão cẩu đó điều gì không?

Lâm Động quay sang nhìn hai người Tiểu Điêu:

– Ta nói…đến khi ba huynh đệ trở lại Đông Huyền Vực thì đó là ngày Nguyên Môn diệt môn.

– Ta có dự cảm, ngày đó không còn xa nữa đâu…

Lâm Động lấy hũ rượu từ tay Tiểu Điêu, uống một hơi, một luồng hơi nóng tỏa ra trong cơ thể. Hắn ngẩng lên nhìn về phía đông, sâu trong ánh mắt ẩn tàng một nỗi nhớ và tình cảm sâu nặng.

Vương triều Đại Viêm nhỏ bé có cha mẹ đã chứng kiến từng bước trưởng thành của hắn, còn có gia tộc của hắn nữa.

Trong Đạo Tông có sư huynh đệ của hắn, còn có một tiểu nữ hài từng bảo vệ hắn, thậm chí để giữ tính mạng cho hắn mà lấy mạng sống để buộc Ứng Huyền Tử hiện thân, người vừa ngang bướng vừa khiến người ta ấm áp.

Trong vùng đất rộng lớn đó còn có một nữ tử khiến hắn không thể quên. Dù ngoài miệng Lâm Động có thừa nhận hay không thì trong lòng hắn hiểu rằng, nguyên nhân không nhỏ khiến hắn rời khỏi vương triều Đại Viêm là vì muốn theo đuổi và nắm bắt được hình bóng nho nhã tựa bông tuyết liên thoáng qua cuộc đời…

Ở nơi xa hơn còn có một thiếu nữ trước đây vẫn theo sát hắn như cái đuôi, chỉ là không biết nay cô bé ở Hắc Ám Điện thế nào rồi. Hắn vốn đã nói sẽ đứng ở phía trước, đón nhận mọi phong ba cho cô bé, để cô sống vui vẻ như trước đây.

Phù…

Lâm Động thở ra một làn hơi trắng, khóe miệng dần nhướn lên, tự tin mà dịu dàng.

Hãy đợi ta, ta sắp về rồi, rất nhanh thôi…

Ba ngày nhanh chóng qua đi, nhưng trong ba ngày này Lôi Uyên Sơn náo nhiệt vô cùng, thủ lĩnh thế lực các phương tụ về đâ, thậm chí những thế lực muốn thoát khỏi tay Lôi Uyên Sơn đều đến để thể hiện lòng trung thành đối với Lôi Uyên Sơn. Sau sự việc ở Thần Vật sơn mạch, danh tiếng của Lôi Uyên Sơn ở Thú Chiến Vực đã đạt đến mức kinh người.

Những việc này Lâm Động cũng giao cho Tiểu Viêm xử lý, có sự trợ giúp của bọn Trần Thông, chắc Tiểu Viêm cũng kiểm soát được Lôi Uyên Sơn. Tiểu Viêm vốn rất hung hăng, đó cũng là điều mà chủ nhân của thế lực trong Yêu Vực cần có. Ở nơi cá lớn nuốt cá bé này, sự khống chế áp lực cao mới là vương đạo thật sự.

Vì có được Huyền Thiên Điện, lượng Thần Vật trong tay Lâm Động đã nhiều đến mức kinh người. Tuy hắn không bận tâm mấy món Thần Vật bình thường, nhưng với nhiều cường giả thì đó là thứ chỉ cầu mà không được rồi. Vì thế khi về Lôi Uyên Sơn, hắn cũng thực hiện lời hứa, tất cả chư tướng Lôi Uyên Sơn mỗi người đều có một món Thần Vật, điều này khiến bọn Trần Thông cảm động không ngớt.

Ngoài ra, Lâm Động cũng tỉ mỉ chọn ra một loạt Thần Vật giao cho Tiểu Viêm trang bị cho Hổ Phệ Quân. Sau khi trang bị, chiến đấu lực của đội quân này chắc chắn sẽ đạt đến mức kinh người. Tiểu Viêm cộng với sức mạnh của đội quân này tuyệt đối có thể kháng cự được với cường giả Chuyển Luân Cảnh.

Lôi Uyên Sơn sẽ trở thành địa bàn của ba huynh đệ họ. Sau này khi trở về Đông Huyền Vực, chắc chắn sẽ có tác dụng không nhỏ. Nhưng Lôi Uyên Sơn hiện tại hiển nhiên thực lực chưa đạt đến mức đó. Vì thế Lôi Uyên Sơn vừa hay có thể tận dụng danh tiếng hiện nay để mở tộng. Chắc hẳn dưới sự hấp dẫn của Thần Vật sẽ có không ít cường giả muốn đến đầu quân cho Lôi Uyên Sơn. Chỉ cần họ gia nhập Lôi Uyên Sơn là Tiểu Viêm tự khắc có cách khiến họ quy thuận.

Cùng với việc mở rộng danh tiếng, chắc hẳn không lâu sau đó, thực lực chỉnh thể của Lôi Uyên Sơn đã tăng lên vượt bậc. Lôi Uyên Sơn đến lúc đó mới trở thành lá bài mạnh nhất của Lâm Động khi họ trở về Đông Huyền Vực.

– Ngươi thật sự định một mình theo chúng đến Long tộc?

Phía trước một tòa đại điện Lôi Uyên Sơn, Tiểu Điêu nhíu mày nhìn Lâm Động. Đã đến hạn ba ngày, Lâm Động cũng sắp lên đường đến Long tộc.

– Không cần lo lắng, nếu Long tộc thật sự có ý xấu với ta thì không cần phải dùng cách này.

Lâm Động cười.

– Chỉ là, sau khi ta đi thì ngươi phải giúp Tiểu Viêm một chút.

– Ừm, ta sẽ giúp hắn một thời gian.

Tiểu Điêu gật đầu:

– Sau đó thì ta cũng phải về Thiên Yêu Điêu tộc. Ta có cơ hội trở thành tộc trưởng kế nhiệm, nhưng mất tích nhiều năm như vậy, một số kẻ trước bị ta áp chế đang có ý định nổi dậy. Hề, thứ của Điêu gia ta muốn cướp đi đâu phải dễ.

– Đợi từ Long tộc về, ta sẽ đến Thiên Yêu Điêu tộc giúp ngươi.

Lâm Động hơi nhíu mày, xem ra Tiểu Điêu cũng có đối thủ đáng gờm trong tộc.

– yên tâm, nếu có việc gì cần giúp thì ta không khách khí đâu.

Tiểu Điêu gật đầu, giờ họ không còn nhỏ yếu như trước đây nữa. Tuy Lâm Động chỉ là Tử Huyền Cảnh tiểu thành, nhưng Tiểu Điêu biết rõ nếu có ý đồ với hắn thì hậu quả sẽ rất thê thảm.

Lâm Động mỉm cười, định nói gì đó nhưng thần sắc bỗng khẽ động, ngẩng lên thì thấy từ xa có hai quang ảnh như xé tan hư không lao vút tới, thì ra là hai người Đoạn Đào.

– Lâm Động tiểu ca đã sẵn sàng chưa?

Đoạn Đào nhìn Lâm Động cười.

– Đi thôi, Đoạn Đào đại ca!

Lâm Động gật đầu, trong mắt hiện lên sự trông chờ, hắn cũng rất hiếu kỳ về Long tộc, một trong tứ bá tộc mà.

Chọn tập
Bình luận