Những làn gió nhẹ thổi tới, từng vòng từng vòng sóng ba động lan tỏa ra bốn bề đến ngút tầm mắt.
Tại vị trí trung tâm, một màn đen bốn góc khổng lồ lặng lẽ đứng sừng sững, bên trong đó không có chút động tĩnh nào, một sự tĩnh lặng chết chóc.
Trong phạm vi cách đó mười mấy trượng đều là một màn đen, ánh nắng chiếu xuống đều bị tấm màn đen đó nuốt chửng, nhìn từ xa giống như một cái động không đáy đáng sợ.
Lâm Động đứng bên ngoài tấm màn, ngẩng lên nhìn kiệt tác trước mắt, ánh mắt cũng phải ánh lên sự ngạc nhiên.
– Thế nào? Đây chính là một trong những năng lực của Thôn Phệ Tổ Phù, Thôn Phệ Giới. Chỉ cần đứng bên trong nó, nguyên lực thậm chí tinh thần lực cũng dần bị thôn phệ, còn ngươi là bá chủ của nó, luôn giữ được cuộc chiến ở trạng thái địch yếu ta mạnh. Ngươi sẽ càng chiến càng mạnh, còn đối thủ sẽ càng ngày càng yếu, cho đến khi kiệt sức hoàn toàn.
Tiểu điêu xuất hiện trên vai Lâm Động, cười tít mắt nhìn Thôn Phệ Giới, giọng nói có phần đắc ý.
– Có điều, thực lực bản thân ngươi quá yếu, nếu mạnh hơn một chút thì Thôn Phệ Giới sẽ khủng bố hơn nhiều. Những loại như Lôi Xà kia có lẽ chưa quá mười hơi thở là nguyên lực cạn kiệt, chứ đâu cần phải chờ đợi lâu thế này.
– Ngoài ra, nếu sau này ngươi triệt để thi triển Thôn Phệ Tổ Phù, cái nó thôn phệ không chỉ là nguyên lực, tinh thần lực, mà ngay sinh mệnh lực cũng bị thôn phệ!
– Sinh mệnh lực?
Nghe thế cuối cùng Lâm Động có phần động dung.
– Ta từng đọc trong cổ tịch, thời Viễn Cổ từng có cường giả có được Thôn Phệ Tổ Phù, hắc hắc, Thôn Phệ Giới của người ta một khi khai triển thì sự sống trong vòng vạn dặm đều biến mất.
Tiểu điêu cũng phải cảm thán vô ngần.
– Lẽ nào không có cách phá giải Thôn Phệ Giới sao?
Lâm Động không kìm được hỏi, nếu dùng Thôn Phệ Giới mà không thể phá giải được thì hơi ngược đạo trời một chút.
– Thế gian không có cái gì là vô địch tuyệt đối cả. Thôn Phệ Giới cố nhiên rất mạnh, nhưng cũng có giới hạn của nó. Cái khác ta không tiện nói, còn Thôn Phệ Giới tương tự cái ngươi đang thi triển, nếu muốn dựa vào nó đối phó với cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp thì hơi khó.
Tiểu điêu lắc lắc đầu nói.
Lúc này Lâm Động mới bừng tỉnh, hắn biết người vượt qua được Niết Bàn Kiếp mạnh mẽ đến mức nào, đương nhiên hắn cũng không ngông cuồng đến mức muốn giết loại cường giả như thế.
– Đương nhiên tuy không thể giết được những cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp, nhưng chúng muốn thoát khỏi đó cũng mất rất nhiều sức lực. Sau này nếu ngươi gặp phải đối thủ khó xơi, chỉ cần dùng Thôn Phệ Giới, ít nhất có thể thoát thân an toàn.
Lâm Động gật gật đầu, trong lòng có phần phấn khích. Mức độ đó đã vượt xa những gì hắn nghĩ rồi. Hắn biết trong Vương triều Ma Nham chắc chắn có cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp, giờ hắn và Vương triều Ma Nham đã thực sự kết oán, hắn không thể không chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với những rắc rối sau này.
– Có lẽ cũng tạm ổn rồi!
Lâm Động ngẩng lên nhìn Thôn Phệ Giới, hắn có thể cảm nhận được khí tức bên trong nó đã rất yếu. Hắn cười, phẩy tay một cái, Thôn Phệ Giới đang yên tĩnh bỗng có chút xao động, hắc quang lưu chuyển, cuối cùng nhạt dần đi.
Dần dần, cái hố đen không đáy đáng sợ đó cũng biến mất, ngay sau đó là mười đạo thân ảnh bộ dạng thảm hại rơi từ trên không trung xuống, rồi cực kỳ miễn cưỡng dừng lại trên những ngọn cây.
Mười đạo thân ảnh này đương nhiên là bọn Lôi Xà bị vây khốn trong Thôn Phệ Giới. Có điều bọn chúng lúc này sắc mặt tái nhợt, khí tức cũng vô cùng yếu ớt, nguyên lực hùng hồn bao quanh người lúc trước dường như đã biến mất hoàn toàn.
Bóng tối hắc ám kia bỗng chốc biến mất hiển nhiên khiến bọn Lôi Xà không kịp thích ứng, ánh sáng không quá chói mắt cũng khiến chúng phải nheo mắt lại, không ngừng thở phì phò, sắc mặt vẫn còn lưu lại sự kinh hại, rõ ràng là trong Thôn Phệ Giới chúng ta đã phải chịu không ít khổ sở.
Lâm Động cũng hiểu rất rõ sức mạnh hắc ám của lực thôn phệ, thiết nghĩ khi mới rơi vào trong Thôn Phệ Tổ Phù chắc chúng cũng suýt chút nữa thì phát điên. Tuy bọn Lôi Xà chỉ ở trong đó hơn chục phút nhưng điều đó cũng đủ để lại bóng đen. Thiết nghĩ sau này chúng sẽ không dám đi vào chỗ tối nữa.
Lâm Động nhìn bọn Lôi Xà bộ dạng vô cùng thảm hại, cười nhạt nói:
– Xem ra lần này Vương triều Ma Nham lại tổn binh hại tướng rồi!
Nghe Lâm Động nói, Lôi Xà lập tức ngẩng lên, nhìn Lâm Động cách đó không xa, trong lòng dậy lên hàn ý. Hắn thực sự không hiểu tại sao Lâm Động lại có nhiều thủ đoạn đáng kinh ngạc như vậy. Cái gọi là Thôn Phệ Giới kia căn bản không phải thứ mà một Thiên Phù sư bình thường có thể thi triển.
Lúc này Lôi Xà mới mơ hồ cảm thấy lần này Vương triều Ma Nham đã đá phải một tấm thiết bản rồi.
– Rút lui!
Lôi Xà cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng đầy chế giễu của Lâm Động mà da đầu tê dại. Nhưng hắn cũng là người quả đoán, tình cảnh trước mắt dứt khoát là hắn không thể đối kháng với Lâm Động. Tuy nhiều người nhưng có thể thấy chiến đấu lực của phe chúng không còn được một phần mười, muốn đối kháng với Lâm Động rõ ràng là lấy trứng chọi đá.
Nghe thấy tiếng hét của Lôi Xà, sắc mặt bọn Trần Mộ biến đổi, rồi nghiến răng thúc động chỗ nguyên lực ít ỏi còn lại trong cơ thể, mỗi người chạy theo một hướng.
Dù là lúc này nhưng đám Lôi Xà vẫn rút lui rất bình tĩnh, điều này khiến Lâm Động có phần ngạc nhiên. Vương triều Ma Nham quả thật không hổ là Vương triều Cao cấp, tố chất đó những Vương triều Trung cấp và Hạ cấp không thể so sánh được. Có điều cục diện mà Lâm Động đã hao tâm tổn sức bày ra không chỉ để dọa cho bọn Lôi Xà chạy mất. Giờ hắn đang cần Niết Bàn Đan, những kẻ trước mặt này lại có vô số, sao có thể dễ dàng thả chúng đi.
– Giờ mới chạy thì e là hơi muộn rồi!
Nhìn những bóng hình đang phân ra chạy trốn, Lâm Động cười, tinh thần lực dâng tràn biến thành một bàn tay khổng lồ tóm về phía mười thân ảnh kia.
Ầm ầm ầm!
Thấy bàn tay tinh thần lực khổng lồ tấn công, bọn Lôi Xà cũng giật mình, điều động nguyên lực trong cơ thể để phát động công kích. Nhưng lực công kích quá yếu, bàn tay khổng lồ kia không suy suyễn lấy nửa phân.
– Lại đây cho ta!
Bàn tay khổng lồ tóm một cái, tất cả thân ảnh kia đều bị bắt về rồi bị ném xuống đất, sức mạnh đó khiến chúng phải phun ra một ngụm máu tươi.
Lôi Xà là kẻ cuối cùng bị bắt trở lại, quả thật không thể không nói hắn có chút bản lĩnh, dù với trạng thái như thế nhưng vẫn khiến Lâm Động phải mất chút sức mới bắt được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ầm!
Thân hình thảm hại của Lôi Xà bị ném xuống giữa đám người kia, sắc mặt chúng tái nhợt nhìn Lâm Động phía trước. Tuy đã đến nước này nhưng tinh thần chúng vẫn không hoảng hốt.
Vốn dĩ trước đó chúng đang chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng không thể ngờ chỉ nửa tiếng đồng hồ đã hoàn toàn trở thành con mồi trong tay Lâm Động.
– Ngươi muốn thế nào?
Sắc mặt Lôi Xà lúc xanh lúc trắng, hiển nhiên là không thể ngờ được đã chuẩn bị chu đáo như vậy mà vẫn có kết cục này.
– Giao hết túi Càn Khôn ra đây! Ta không muốn nghe những lời thừa thải, ta cũng không muốn mình phải đích thân ra tay.
Lâm Động cười nói, chỉ có điều nụ cười đó khiến toàn thân bọn Lôi Xà lạnh toát.
Những lời nói cứng định thốt ra trước nụ cười đó của Lâm Động cũng nuốt trở lại, Lôi Xà suy nghĩ mãi cuối cùng cũng phải chấp nhận sự thực tàn khốc là mình không có tư cách từ chối nữa.
– Lấy đi!
Lôi Xà lấy túi Càn Khôn từ trong người ra, tay run rẩy ném cái túi đi, bọn Trần Mộ bên cạnh thấy vậy cũng chỉ đành nén đau mà lấy túi Càn Khôn ra.
Lâm Động bắt lấy mười cái túi Càn Khôn, tinh thần lực nhanh chóng đi vào do thám, một lát sau gương mặt nở nụ cười hài lòng. Niết Bàn Đan trong mười túi cộng lại có đến ba mươi vạn, với hắn hiển nhiên là một khoản không nhỏ.
Ngoài Niết Bàn Đan ra còn có một vài viên Yêu tinh hạch giá trị không nhỏ, thậm chí trong túi của Lôi Xà, Lâm Động còn tìm thấy ba viên Yêu tinh hạch của Yêu thú Niết Bàn Cảnh, thứ Niết Bàn Khí hùng hồn đó đủ sánh với một hai vạn viên Niết Bàn Đan.
– Hơn ba mươi vạn viên, vẫn thiếu không ít!
Lâm Động không chút khách khí cất vào túi Càn Khôn của mình rồi nhíu mày. Hắn không muốn xung kích Niết Bàn Đan một cách tùy tiện, hắn muốn chuẩn bị một lượng Niết Bàn Đan thật dồi dào, ít nhất phải trăm vạn viên mới được.
– Hắc hắc, muốn có Niết Bàn Đan cũng không khó, thực ra bọn chúng chính là Niết Bàn Đan sống!
Vào lúc Lâm Động nhíu mày thì tiếng cười kỳ quái của Tiểu điêu vang lên.
– Cường giả Niết Bàn Cảnh, với bất cứ Vương triều Cao cấp nào mà nói đều vô cùng quan trọng. Những kẻ kia cũng là chuẩn Niết Bàn Cảnh, sau này đều có cơ hội tiến vào Niết Bàn Cảnh. Chúng bị giết rồi thì Vương triều Ma Nham sẽ nguyên khí đại thương. Vì thế, ta nghĩ, có lẽ Vương triều Ma Nham sẽ rất vui lòng dùng lượng lớn Niết Bàn Đan để đổi lấy tính mạng của bọn chúng.
Lâm Động khựng lại một chút rồi khóe miệng nhếch lên khiến cả bọn Lôi Xà toàn thân lạnh toát. Lâm Động hạ giọng lẩm bẩm:
– Bắt cóc tống tiền cũng là việc khá thú vị đó!