“Tiểu tử, ta có lòng tốt không muốn động tới ngươi, nhưng ngươi đừng tưởng rằng Đồ Đao Bang dễ bắt nạt!”Tống Đao dùng ánh mắt âm hàn nhìn chằm chằm vào Lâm Động, chậm rãi nói.
Vừa nói chuyện, Tống Đao vừa đảo mắt nhìn quanh khu rừng, ban ngày hắn biết Lâm Động đi với một đoàn người thực lực không kém, nếu như lúc này họ nhúng tay vào thì trận này đúng là bất lợi.
“Ha hả, Tống Đao bang chủ, hành sự cần gì phải đuổi tận giết tuyệt, hay là chuyện này dừng ở đây đi.”
Lâm Động cười cười, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve lông của Tiểu Viêm.
Tiểu Viêm phối hợp há cái miệng to như chậu máu, thân hình khổng lồ hơi nghiêng về phía trước, làm động thái công kích, một cỗ khí tức hung hãn từ trong cơ thể nó tràn ra.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai mà dám cản trở Đao Đồ Bang?”
Bên cạnh Tống Đao, cường giả Tiểu Viên Mãn ban sáng cản Lâm Khả, không khỏi cười lạnh nói.
“Tiểu tử, nếu như ngươi lúc này rời đi, ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra!”
Tống Đao nhìn chằm chằm vào Lâm Động, trầm giọng nói.
“Lâm Động, ngươi mau dẫn theo Chỉ Lam đi đi!”
Ở phía sau Lâm Động, Đổng Tố nói một cách vội vã, Đao Đồ Bang và Huyết Lang Bang liên thủ, thực lực tương đối mạnh, lấy thực lực của Lâm Động, làm sao có thể ngăn cản bọn họ được.
Lâm Động khẽ lắc đầu, hắn tập trung nhìn vào Tống Đao, Đao Đồ Bang tuy mạnh, nhưng người làm cho hắn kiêng kỵ cũng chỉ có một mình Tống Đao mà thôi, chỉ cần đánh bại Tống Đao, tình hình hôm nay sẽ được giải quyết.
“Rượu mời không uống!”
Nhìn thấy Lâm Động vẫn không lùi lại, trong mắt Tống Đao hiện lên vẻ hung dữ, hắn vung tay lên, điềm nhiên nói:
“Giết hắn!”
“Làm thịt thằng nhãi con này!”
Nghe vậy, nhân mã Đao Đồ Bang nhất thời cười rộ lên, Nguyên Lực từ trong cơ thể chúng bộc phát ra ngoài, đao kiếm sắc bén cầm trong tay mang theo hàn mang lạnh lẽo, bổ về phía Lâm Động.
Đối với đám nhân mã Đồ Đao Bang ồ ạt lao tới, Lâm Động không để ý mà chỉ tập trung vào Tống Đao, khi đám người này chỉ còn cách hắn mấy trượng, từ trong rừng đột nhiên vang lên những tiếng xé gió, mấy đốm sáng theo đó tỏa ra.
“Phốc phốc!”
Đột nhiên xảy ra công kích làm cho nhân mã Đao Đồ Bang cả kinh, chúng vội vàng huy động đao kiếm trong tay, đồng thời vận chuyển Nguyên Lực tạo thành một bức tường phòng ngự trước mặt, nhưng những đốm sáng kia mạnh tới mức phá tan tất cả, xuyên thủng đao kiếm, chui qua yết hầu những tên xui xẻo này.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã có hơn 10 hảo thủ Đồ Đao Bang chết dưới những đốm sáng kia.
Khi những đốm sáng kia từ trong yết hầu chui ra, nó đã dính máu, ngưng tụ ở giữa không trung tạo thành một trường kiếm, ngay sau đó, một bóng hình xinh đẹp mặc áo trắng từ trong rừng bay ra, nhẹ nhàng đặt chân lên trường kiếm, khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, cười cười nhìn đám nhân mã Đồ Đao Bang.
“Không hổ là Linh…”
Lâm Động rùng mình nhìn hơn 10 hảo thủ chết trong tay trường kiếm kia, thanh Toái Băng trường kiếm này hiển nhiên là lúc nào cũng có thể biến đổi hình thái công kích, hơn nữa lại cực kỳ sắc bén, cương đao, cương kiếm trong tay mấy người kia đứng trước thanh trường kiếm này chỉ như đậu hủ, ngay cả Nguyên Lực phòng ngự cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
Dựa theo Lâm Động suy đoán, cái thanh Toái Băng trường kiếm này có thể làm cho thực lực của Lâm Khả tăng lên 3 thành, oai lực của Linh Bảo đúng là không giống như bình thường.
“Dám giết người của Đồ Đao Bang ta, tốt, tốt rất!”
Tống Đao nhìn chằm chằm vào Lâm Khả đang đứng trên thanh Toái Băng trường kiếm, âm trầm quát lớn.
“Đao Đồ Bang? Chưa nghe nói qua.”
Lâm Khả mỉm cười, sau đó nhìn về phía Lâm Động, hai mi nhíu lại: “Ngươi thực sự định thu thập người này?”
“Nếu như ngươi muốn ta có thể tặng cho ngươi.”
Lâm Động cười nói.
“Cái tên khó nhai này chỉ có nam nhân như ngươi mới tốt, những người còn lại giao cho ta và con hổ già kia là được.”
Lâm Khả giảo hoạt nói, nàng đương nhiên là cảm giác được Tống Đao không phải là người dễ giải quyết.
“Lâm Động, ta với ngươi cùng nhau đối phó Tống Đao!”
Nghe thấy Lâm Động muốn một mình đối phó Tống Đao, Đổng Tố biến sắc, người này là cường giả Đại Viên Mãn hàng thật giá thật, tuy Lâm Động có Tinh thần lực rất mạnh, nhưng muốn đối phó người này thì cũng sẽ lành ít giữ nhiều.
“Tố tỷ, giao cho đệ được rồi.”
Lâm động lắc đầu, thực lực của Đổng Tố đương nhiên không phải là đối thủ của Tống Đao, nếu như nàng nhúng tay vào thì sẽ khiến cho Lâm Động phải phân tâm bảo vệ nàng.
“Một mình ngươi có được không?”
Nhìn thấy Lâm Động kiên trì, Đổng Tố mày liễu nhíu lại, lo lắng nói.
Lâm Động cười cười, không trả lời mà chậm rãi đi ra, hướng đi chính là hướng mà Tống Đao đang đứng.
“Tiểu tử không biết trời cao đất rộng!”
Nhìn thấy Lâm Động từng bước đi tới, trong mắt Tống Đao xẹt qua vẻ dữ tợn.
“Tống Đao bang chủ, tên tiểu tử kia có quan hệ với Vạn Kim Thương Hội, nên giết hết!”
Động tĩnh bên này đương nhiên là hấp dẫn sự chú ý của Nhạc Sơn, mặc dù hắn đang kịch liệt giao thủ với Hạ Vạn Kim, nhưng mà khi hắn phát hiện Lâm Động chỉ tới có hai người, sát ý trong lòng đại thịnh, quát lớn.
Tống Đao khẽ gật đầu, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào người Lâm Động
“Nếu ngươi đã không thức thời vụ, vậy thì đừng trách ta thủ đoạn độc ác!”
“Ầm!”
Tiếng nói lạnh nhạt của Thanh Đàn vừa dứt, một cỗ Nguyên Lực cường hãn, bỗng nhiên từ trong cơ thể hắn tuôn ra dữ dội, Nguyên Lực màu trắng giống như một ngọn lửa lan tỏa, bao quanh thân hình hắn, một cỗ uy áp cường đại cũng theo đó tỏa ra xung quanh.
Nguyên Lực cuồn cuộn tuôn ra, Tống Đao dậm một chân xuống đất, thân hình như một cái bóng mờ chợt lóe lên, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt Lâm Động, biến trưởng thành đao chém, Thuần Nguyên Cương Khí sắc bén cấp tốc hình thành, trực tiếp xé rách không khí tàn nhẫn bổ về phía yết hầu Lâm Động.
“Thuần Nguyên Chỉ!”
Khi Tống Đao xuất thủ, Nguyên Lực màu vàng nhạt cũng đồng thời từ trong cơ thể Lâm Động tuôn ra, hai ngón tay gập lại, Thuần Nguyên Cương Khí cấp tốc ngưng tụ ở đầu ngón tay, cuối cùng biến thành một mũi dùi, nhanh như tia chớp điểm vào đao phong của Tống Đao.
“Xuy!”
Chỉ chưởng tiếp xúc, Nguyên Lực hung hãn chấn động sau đó đột nhiên tỏa ra, những chiếc lá trên mặt đất trực tiếp bị đánh thành bụi phấn.
“Hừ, mới chỉ Tiểu Viên Mãn mà đã dám cứng đối cứng với ta, muốn chết!”
Tống Đao sắc mặt âm hàn, chưởng phong sắc bén trực tiếp kích vỡ Nguyên Lực của Lâm Động, nhưng khi hắn đang định tiếp tục triển khai công kích thì Lâm Động đã giảo hoạt đưa tay ra, nhanh chóng kết thành một đạo ấn pháp.
Trong lúc ấn pháp đang biến ảo, Nguyên Lực màu vàng nhạt giống như thủy triều từ trogn cơ thể Lâm Động tuôn ra, ngưng tụ ở trong lòng bàn tay của hắn.
Kỳ Môn Ấn, tầng thứ 4!
Lâm Động rất hiểu sự cường hãn của cường giả Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, bất luận là mức độ hùng hậu của Nguyên Lực hay kinh nghiệm thì Tống Đao đều mạnh hơn hắn một bậc, cho nên khi xuất thủ, hắn phải thi triển võ học có đẳng cấp không thấp.
Khi Lâm Động kết được ấn pháp cuối cùng, Nguyên Lực màu vàng nhạt đã ngưng tụ thành một cái quang ấn màu vàng nhạt lớn chừng vài thước ở trong lòng bàn tay của hắn.
Lúc này quang ấn màu vàng nhạt ẩn chứa Nguyên Lực ba động mạnh hơn không biết bao nhiêu lần khi hắn giao thủ với Lâm Trần, đây cũng là lần đầu tiên sau khi tiến vào Tiểu Viên Mãn, Lâm Động toàn lực thi triển võ học mạnh nhất!
“Vù!”
Quang ấn màu vàng nhạt vừa hình thành, cánh tay Lâm Động đã chấn động, quang ấn trực tiếp lao ra, hình thành một cái đuôi màu vàng, lao tới chỗ Tống Đao.
Quang ấn mang theo một cỗ kình phong mạnh mẽ đập vào mặt, con ngươi Tống Đao cũng hơi co rụt lại, hắn bất ngờ khi thấy Lâm Động mới chỉ ở cảnh giới Tiểu Viên Mãn đã có thể thi triển ra chiêu thức cường hãn bậc này.
“Ngũ Hổ Đoạn Đao Chưởng!”
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng Tống Đao đã hạ thủ thì không lưu tình, Nguyên Lực màu trắng điên cuồng ngưng tụ ở trong lòng bàn tay phải, trong lúc mơ hồ, nó ngưng tụ thành một thanh đao, trên thanh đao có hình con hổ. Nguồn truyện: Truyện FULL
“Tiểu tử, một chiêu lấy mạng ngươi!”,
Đao hình ngưng hiện, sự dữ tợn trên khuôn mặt Tống Đao càng nhiều, hắn bước lên một bước, một chưởng đập thẳng vào quang ấn!
“Ầm!”
Đao ảnh do Nguyên Lực hùng hậu ngưng tụ nặng nề chém vào quang ấn màu vàng nhạt, ngay sau đó, một ba động Nguyên Lực cường hãn giống như một cơn lốc tỏa ra, cuốn theo tất cả, thậm chí mặt đất còn bị đánh nứt thành mấy cái khe.
“Phá cho ta!”
Đao mang sắc bén và cuồng bạo tuôn ra dữ dội, sắc mặt Tống Đao trở nên lạnh lùng, thì thấy quang ấn màu vàng nhạt của Lâm Động bị chém tách đôi.
Đám người Đổng Tố nhìn thấy cảnh tượng này thì trên mặt không còn chút máu.
“Tiểu tử, ngươi chết tới nơi rồi!”
Một chiêu đắc thế, trong mắt Tống Đao hiện lên sự tàn nhẫn, đao mang sắc bén trong tay nhanh như tia chớp bắn về phía cổ của Lâm Động.
“U u!”
Đối mặt với thế tiếng công trí mạng của Tống Đao, Lâm Động vẫn bình tĩnh, thủ ấn biến đổi, thì thấy trong quang ấn đang vỡ đột nhiên bắn ra vô số sợi tơ tinh thần, chúng kết vào với nhau, chỉ trong một thời gian ngắn đã ngưng tụ thành một cái phù trận huyền ảo, lơ lửng trước mặt Lâm Động.
“Hóa Sinh Phù Trận, Vạn Hóa Viêm!”
Lúc Phù trận hình thành cũng là lúc thân hình Tống Đao ở ngay trước mặt, khóe miệng Lâm Động nở một nụ cười lạnh như băng.
Hóa Sinh Phù Trận, có ba tầng biến hóa, Hóa Sinh Quang, Hóa Sinh Bích Ba, cùng với tầng biến hóa mạnh nhất – Vạn Hóa Viêm (1), trước kia Lâm Động không thể thi triển được tầng 3, nhưng hiện giờ, sau khi bước chân vào cảnh giới Tiểu Viên Mãn, hắn đã có thể thành công thi triển Khí cấp tinh thần bí kỹ!
(1): Vạn Hóa Viêm: Tất cả biến thành lửa