Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 992: Giải quyết

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Trên Thiên Lôi Đảo, vô số nhân ảnh lơ lửng trên không, cũng có không ít người đứng trên những ngọn cây khổng lồ trên đỉnh núi ở xung quanh đó. Lúc này tất cả đang nhìn chăm chăm về bầu trời phía trước. Ở đó là một cái đỉnh lò khổng lồ đứng sừng sững, tỏa ra những luồng năng lượng nóng bỏng.

Từ khi Lâm Động bọn Hoắc Nguyên chui vào trong Phần Thiên Đỉnh đến giờ đã gần nửa giờ, nhưng vẫn chưa có ai ra. Mọi người đều rất hiếu kỳ, không biết cuộc giao đấu bên nào chiếm thế thượng phong.

– Lâu như vậy rồi mà chưa phân thắng bại…

Bên ngoài Huyền Thiên Điện, trung niên nam tử chau mày nhìn Phần Thiên Đỉnh, trầm giọng nói.

– Thực lực ba người Nguyên Môn vô cùng lớn, chắc hẳn đã là Tử Huyền Cảnh tiểu thành đỉnh phong từ lâu. Nếu một chọi mộ thì có lẽ chúng ta không ai đánh lại được. Bạn đang đọc truyện tại – https://truyenfull.vn

Một cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành khác nói.

– Mà giờ ba người đó liên thủ, dù Lâm Động có thủ đoạn không tồi nhưng muốn thắng là vô cùng khó khăn.

– Nếu chúng ta liên thủ được với chúng, giải quyết tên Lâm Động kia không khó.

Trung niên nam tử nhìn Liễu Hương Huyên, hiển nhiên hắn không hiểu được hành động ngăn cản vừa rồi của cô ta.

Liễu Hương Huyên nghe vậy nhưng không nói gì, môi khẽ mím lại. Cũng biết ba kẻ kia của Nguyên Môn đều không phải loại dễ đối phó, nhưng cô nhạy cảm nhận thấy một sự nguy hiểm từ người Lâm Động. Cảm giác đó khiến cô cũng thấy lạnh gáy.

Cô không rõ nguồn gốc của cảm giác đó, nhưng từ trước tới nay cô đều tin tưởng vào cảm giác của mình. Vì vậy mà cuối cùng cô đã ngăn cản không cho Huyền Thiên Điện ra tay với Lâm Động.

Lúc này trung niên nam tử kia nghi ngờ, Liễu Hương Huyên cũng không muốn nói gì nhiều, có lẽ kết quả sắp có rồi.

Uỳnh!

Đúng khi ấy, Phần Thiên Đỉnh đang tĩnh lặng bỗng nhiên phát tiếng động, hồng quang bùng phát, mọi ánh mắt lập tức nhìn sang với vẻ hiếu kỳ đầy căng thẳng.

Từ trong Phần Thiên Đỉnh bỗng bắn ra một chùm sáng rồi biến thành một thân ảnh gầy gò hiện ra trước mắt mọi người.

Trên gương mặt người thanh niên đó không có khí thế quá mạnh mẽ nhưng sự bình tĩnh đó lại khiến tất cả mọi người đều run lên.

– Lâm Động!

Sự chấn động dần chiếm lĩnh ánh mắt của tất cả mọi người. Ai cũng hiểu khi thân ảnh ấy xuất hiện mà không chút tổn thương nói lên điều gì.

– Lâm Động ca!

Mộ Linh San đợi mãi bên ngoài khi nhìn thấy Lâm Động lập tức hiện hỷ sắc, vội vàng tiến lại gần rồi nhìn về Phần Thiên Đỉnh ở phía sau với ánh mặt ngạc nhiên:

– Ba kẻ đó đâu?”

– Giải quyết rồi.

Lâm Động mỉm cười, nụ cười dịu dàng nhưng khiến không khí trên Thiên Lôi Đảo như đông cứng, xung quanh vang lên những tiếng nuốt nước bọt.

Kết cục này rõ ràng nằm ngoài dự liệu của mọi người. Thực lực ba người bọn Hoắc Nguyên ai ở đây cũng rõ. Nếu so sánh thì chúng còn mạnh hơn hai trưởng lão của Cửu U Môn, dù Lâm Động có mạnh thế nào thì cùng lắm cũng chỉ không phân cao thấp với chúng, còn để giết được thì cực kỳ khó khăn.

Nhưng việc gần như không thể đó đã xảy ra, chấn động này đương nhiên là khó có thể tả được thành lời.

Thiên Lôi Đảo lặng như tờ, nhưng người vốn có ý định với bảo vật trong tay Lâm Động cuối cùng đã thu lại sự tham lam. Tuy những người ở đây ai cũng không phải loại tầm thường, nhưng tất cả đều không thể bình tĩnh được trước mặt một kẻ chỉ trong nửa ngày đã giết năm cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành.

Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện cũng sừng người nhìn Lâm Động, một lúc lâu sau từ sâu trong mắt cũng hiện lên sự kinh hãi.

– Giờ còn nghi ngờ những gì ta nói không?

Lúc này Liễu Hương Huyên ở bên cạnh cũng khẽ hít sâu một hơi, lồng ngực phập phồng lên xuống, bình thản nói.

Trung niên nam tử mồm miệng khô rang, quay sang nhìn cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành khác, cả hai đều nhận ra sự chấn động khó lòng che giấu trong mắt đối phương.

Đó là ba cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đỉnh phong. Ba người đó liên thủ chắc hẳn có thể chống cự với cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành. Nhưng tất cả đã chết dưới tay một Lâm Động mới chỉ là Sinh Huyền Cảnh viên mãn?

Rốt cuộc hắn đã dùng đến thủ đoạn đáng sợ gì vậy?

– Sau này đừng động đến hắn.

Liễu Hương Huyên khẽ nói.

Trung niên nam tử kia gật đầu một cách khó khăn. Với chiến đấu lực mà Lâm Động thể hiện, dù là cường giả đời trước cũng khó lòng với tới. Chắc hẳn hắn có thể sánh ngang với những người đứng trong tốp mười người đầu của Tân Tú Bảng của Loạn Ma Hải.

Người có tiềm lực thế này, nếu không thể tiêu diệt hoàn toàn thì kết giao bằng hữu là hơn.

Lâm Động vung tay, Phần Thiên Đỉnh biến thành hồng quang rồi chui vào trong cơ thể. Hắn quay sang nhìn đám đông cường giả trên Thiên Lôi Đảo.

Khi ánh mắt hắn quét qua, những cường giả kia không dám nhìn mà quay mặt đi chỗ khác.

– Chư vị, còn ai muốn động thủ với ta không?

Dường như Lâm Động cười một cái, nhẹ nhàng nói.

Tất cả đều cười khan, sự tham lam trong ánh mắt đều đã bị kìm nén. Sau khi chứng kiến thủ đoạn kinh người của Lâm Động, họ hiểu rõ kẻ tưởng chừng có thể đối phó kia đã vượt tầm kiểm soát của họ.

Lâm Động buông thõng hai tay, xem ra sức uy hiếp như vừa rồi đã đủ. Điều này cũng hợp ý hắn, chứ nếu giao đấu với nhiều người như vậy hắn chỉ còn cách né tránh.

– Ha ha, Lâm Động huynh quả nhiên thủ đoạn kinh người. Vừa rồi nếu Huyền Thiên Điện ta có gì đắc tội mong huynh bỏ quá cho.

Tiếng cười lanh lảnh dễ nghe vọng lên từ phía dưới. Liễu Hương Huyên dẫn theo người của Huyền Thiên Điện bay lên cười với Lâm Động.

Dung mạo của Liễu Hương Huyên quả là rất đẹp, có sức hấp dẫn kinh người, cộng với nụ cười kia thì nam nhân có đang tức giận thế nào cũng sẽ được xoa dịu.

Lâm Động nhìn Liễu Hương Huyên, trong lòng cũng hơi động vì vẻ đẹp đó, rồi cười nói:

– Liễu cô nương nói gì vậy, Lâm Động ta không phải loại lòng dạ hẹp hòi, việc trước đây chỉ là hiểu nhầm, làm rõ là được rồi.

Dung nhan Liễu Hương Huyên đúng là nổi trội, nhưng muốn khiến Lâm Động rung động thì chưa đủ. Chỉ có điều, Lâm Động cũng không muốn đắc tội với thế lực như Huyền Thiên Điện, hắn muốn có thể cười một cái mà bỏ qua ân oán. Đương nhiên hắn cũng hiểu loại người này không thể kết giao sâu sắc được.

Liễu Hương Huyên khá nhạy bén, Lâm Động nói bình thản nhưng cô có thể nhận thấy sự phản cảm của hắn với hành động trước đó của Huyền Thiên Điện, muốn kết giao thân mật hơn là rất khó. Nhưng Liễu Hương Huyên cũng không muốn quan hệ giữa hai bên quá tồi tệ, liền cười nói:

– Giờ thực lực Lâm Động huynh đã tăng tiến, có lẽ có thể lên hạng mười người đầu Tân Tú Bảng. Nếu tham gia Tranh Bá Chiến do Viêm Thần Điện tổ chức chắc hẳn ẽ có thành tích không tồi.

– Viêm Thần Điện…Tranh Bá Chiến?

Lâm Động nhíu mày.

– Đó là võ đạo hội rất quy mô do Viêm Thần Điện tổ chức, nổi tiếng khắp Loạn Ma Hải. Nghe nói quán quân của đại hội có thể sẽ giành được Lôi Đình Tổ Phù.

Lâm Động chau mày, nhớ lại lời của Ma La thì hắn mới hiểu. Có lẽ kế hoạch của Ma La nói chính là cái này. Lôi Đình Tổ Phù đó cũng chỉ là một đạo bản nguyên nguy trang mà thành, còn Lôi Đình Tổ Phù thật sự đang ở trong người hắn.

– Nếu Lâm Động huynh có hứng thú thì có thể đến tham gia. Nghe nói vì Tranh Bá Chiến mà mười người đứng đầu Tân Tú Bảng đều xuất hiện, chắc hắn đó sẽ là một trận long tranh hổ đấu chấn động Loạn Ma Hải.

– Nếu có thời gian ta sẽ đi xem sao.

Lâm Động gật gù.

Liễu Hương Huyên thấy Lâm Động có vẻ lãnh đạm, cũng không tiện ở lại lâu, nói chuyện thêm một chút rồi dẫn người rời đi. Sau đó những cường giả khác cũng dần tản đi…

Lâm Động nhìn Thiên Lôi Đảo đã mất vẻ náo nhiệt, vươn vai một cái, cuối cùng thì cũng giải quyết xong rắc rối ở đây.

– Lâm Động ca, tiếp theo huynh định làm gì?

Mộ Linh San cười hì hì hỏi.

Lâm Động vuốt vuốt bím tóc của Mộ Linh San cười, ngẩng lên nhìn về phía nam, ánh mắt lóe lôi quang.

– Đi lấy lại thứ thuộc về ta.

Hắn biết kế hoạch của Ma La nên hắn dự đoán, Viêm Chi Hải Vực chắc chắn sẽ trở thành nơi náo nhiệt nhất Loạn Ma Hải.

Tin tức về Lôi Đình Tổ Phù chắc chắn sẽ thu hút không chỉ cường giả các phương mà thậm chí cả bọn dị ma đang lẩn trốn.

Sự kiện lớn như vậy, nói thế nào cũng phải đến xem sao.

Chọn tập
Bình luận