Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 332: Sát khí bức nhân

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Quang chỉ khổng lồ giống như trụ kình thiên, ba động như gió lốc khiến kẻ khác tim đập chân run. Một làn sóng điên cuồng quét ra, thiên địa phong vân nổi lên, thanh thế cuồn cuộn.

Nửa năm trước, Lâm Động muốn thi triển chỉ thứ hai này phải mượn dùng lực lượng của tiểu điêu, nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không cần trợ giúp của ngoại lực, bằng vào thực lực của mình đã có thể hoàn toàn thi triển ra. Hơn nữa nhờ lực thôn phệ của Thôn Phệ Tổ Phù, tiền vốn của hắn lại càng mạnh, trực tiếp dùng Tinh nguyên lực để thi triển vũ kỹ, uy lực càng giống như hổ thêm cánh, cường hãn đến mức không thể hình dung.

Đương nhiên, nếu không phải hiện nay tinh thần lực của Lâm Động tiến vào cảnh giới Linh Phù sư Cao cấp, hơn nữa còn có Thần khí như Thôn Phệ Tổ Phù tương trợ thì đừng nói có thể sử dụng Tinh nguyên lực thi triển chỉ thứ hai, cho dù là chỉ thứ nhất cũng không được.

– Giao mạng chó ra đây!

Quang chỉ thành hình, Lâm Động cũng không chút chậm chạp, trong hai mắt hàn ý như đao, tiếng quát chói tai vang lên. Cự chỉ được ngưng tụ hoàn toàn từ Tinh nguyên lực nhất thời gào thét mà xuống, bầu trời phảng phất như theo đó mà sụp đổ

Thịch thịch thịch thịch thịch!

Phía trên bầu trời, không khí không ngừng nổ mạnh, một cự chỉ này giống như ngón tay Thiên Thần, từ trên trời giáng xuống, nện thẳng về phía Đằng Sát!

Nhìn cự chỉ trong đồng tử càng lúc càng phóng lớn, sắc mặt Đằng Sát trở nên cực kỳ khó coi. Hắn có lòng muốn né tránh nhưng lại phát hiện nguyên lực thiên địa gần đó đều bị cự chỉ áp bách mà ngưng đọng lại, giống như một cái lao tù, đem hắn gắt gao trói buộc lại.

– Muốn giết ta? Ngươi không có tư cách đó!

Mặc dù nói tình huống nguy cấp, nhưng Đằng Sát cũng không hổ là hạng nhân vật kiêu hùng. Trong mắt lóe lên vẻ ngoan lệ, hai bàn tay nhanh như chớp biến ảo ra một tia hắc khí quỷ dị, nhanh chóng từ trong cơ thể thẩm thấu ra.

– Âm Khôi Ma Thoại!

Một tiếng gầm trầm thấp ẩn chứa sự thống khổ đột nhiên từ trong yết hầu Đằng Sát truyền ra, hắc khí quỷ dị sinh ra dường như vượt quá sự chịu đựng của hắn.

Những hắc khí này trào ra với tốc độ cực nhanh, gần như chỉ trong chớp mắt, không ngừng ngưng tụ thành hình tại không trung trên đỉnh đầu Đằng Sát, hóa thành một hắc sắc khô lâu khổng lồ.

– Ma Khôi Đại Pháp!

Nhìn thân thể Đằng Sát được bao phủ trong bộ xương hắc ám khổng lồ, những Chưởng giáo ngồi tại chỗ ngồi sắc mặt có chút biến ảo, hiển nhiên đã từng nghe nói vũ kỹ hung tàn này của Âm Khôi Tông này.

Nghe nói muốn tu luyện thành vũ kỹ này phải dùng tinh cốt của rất nhiều người, sau đó lại dùng Tinh Thần Chi Hỏa thiêu đốt, cuối cùng dung hợp thành một với thân thể. Một khi thi triển ra, có thể khiến cho lực lượng của những tinh cốt này ngưng tụ thành một lực lượng quỷ dị.

Loại lực lượng này không phải là nguyên lực, cũng không phải tinh thần lực, nhưng lại là một loại năng lượng cực kỳ quỷ dị. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

– Thật là tà đạo!

Lâm Động nhìn bộ xương hắc ám khổng lồ, ánh mắt chợt ngưng trọng. Hắn cười lạnh một tiếng, tay áo bào huy động hướng về phía quang chỉ như trụ kình thiên đang hạ xuống, nặng nề va chạm cùng với bộ xương hắc ám khổng lồ.

Ầm!

Trong khoảnh khắc va chạm, năng lượng vô cùng cuồng bạo trực tiếp hóa thành một cơn lốc ba động quét ra. Trên đỉnh núi, tất cả các đại thụ và vật kiến trúc đều bị nghiền thành bột phấn, trong đó có một số người không may bị chấn đến hộc máu bay ngược về phía sau.

– Xương khô khốn kiếp, nát cho ta!

Nhìn thấy bộ xương khô hắc ám thống khổ chống đỡ với cự chỉ, trong mắt Lâm Động càng thêm lạnh lẽo. Một chưởng phát ra, lại một đạo Tinh nguyên lực cực kỳ hùng hồn theo Uẩn Thần Bồ Đoàn phóng ra, rót vào bên trong cự chỉ. Ngay lập tức, ba động của cự chỉ lại lần nữa tăng vọt.

Rắc rắc!

Theo phía trên cự chỉ phát ra ba động cuồng bạo, trên người bộ xương hắc ám xuất hiện từng đạo khe nứt. Sau đó những khe nứt nhanh chóng lan rộng, cuối cùng dưới ánh mắt kinh khiếp của đám đông cường giả Âm Khôi Tông, hoàn toàn nát vụn.

Ầm!

Bộ xương khô hắc ám bạo liệt, đột nhiên, một đạo hắc quang sắc bén từ bên trong mạnh mẽ lao ra, với một loại tốc độ kinh người trực tiếp lao về phía Lâm Động.

Tốc độ hắc quang nhanh chóng đến khủng bố, cho dù là cường giả như Mộ Lôi, trong mắt gần như cũng chỉ thấy một đạo hắc mang mà thôi.

Vù!

Chỉ có điều, mặc dù cường giả như Mộ Lôi cũng không thể phát giác ra đạo hắc quang tập kích kia, nhưng tinh thần lực của Lâm Động đã đạt đến cảnh giới Linh Phù sư Cao cấp, trong nhất thời liền có cảm ứng. Lập tức trong mắt hắn lóe lên hàn mang, tinh thần lực vô cùng hùng hồn ngưng tụ ở trước mặt thành một tầng phòng ngự khổng lồ dày hơn mười trượng.

Ầm ầm!

Hắc quang lao đến, nhìn không giống như công kích mạnh mẽ, nhưng khi bắn vào bức tường phòng ngự bằng tinh thần lực thì lại giống như một quả tạc đạn, lập tức bạo liệt.

Ầm!

Bức tường phòng ngự bằng tinh thần lực trong khoảnh khắc liền bạo liệt, lập tức lan đến Lâm Động. Máu tươi nhất thời phun bắn ra, trên mặt hắn trái lại nở một nụ cười lạnh.

Dưới chỉ ấn, quang chỉ sau khi phát nát bộ xương khô hắc ám thì nhanh như tia chớp nện thẳng lên cơ thể Đằng Sát.

Công kích lúc trước của Đằng Sát hiển nhiên là muốn liều một trận, bức Lâm Động phải quay về phòng ngự, do đó tiến hành khống chế lại công kích của cự chỉ. Mà hắn cũng chỉ có thể nhân cơ hội này mà lùi về phía sau, sau đó ra lệnh cho các cường giả của Âm Khôi Tông liên hợp ra tay chém giết Lâm Động.

Thế nhưng, hắn cũng không ngờ Lâm Động lại tình nguyện liều mạng chấp nhận bị thương cũng không muốn bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này.

Ầm!

Quang chỉ nện xuống thân thể Đằng Sát, dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, nguyên lực phòng ngự trên cơ thể Đằng Sát gần như chỉ trong chốc lát liền sụp đổ. Mặc dù chỉ trong chốc lát, nhưng một lớp hào quang nguyên lực mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn trào ra, ý đồ chống đỡ một kích mang tính hủy diệt của quang chỉ kia.

Nhưng tốc độ sụp đổ của màn hào quang này hiển nhiên vượt xa tốc độ ngưng tụ của Đằng Sát. Nởi vậy, ngắn ngủi chỉ hơn mười giây, nguyên lực quanh cơ thể Đằng Sát liền hoàn toàn bị nghiền nát một cách triệt để.

Ầm!

Lớp màn hào quang bạo liệt, kình phong hung hãn cũng kết thành thực thể nện lên cơ thể Đằng Sát, lập tức khiến quần áo trên người hắn bị nghiền thành phấn vụn. Thậm chí kiện nội giáp Linh bảo Cao cấp mặc ở bên trong cũng vỡ ra trong khoảnh khắc.

Từng đạo vết máu trên cơ thể chậm rãi lan ra, trong chớp mắt Đằng Sát liền biến thành một huyết nhân, cực kỳ thê thảm.

Ầm!

Trên quảng trường khổng lồ cũng gần như lập tức sụp đổ, một cái hố khổng lồ khoảng trăm trượng xuất hiện trước tầm mắt của mọi người. Mà trong trung tâm của cái hố đó, Đằng Sát đã chật vật đến không thể chật vật hơn được nữa.

Dưới một chỉ, vạn vật đều phá!

Sau khi một chỉ lưu lại trên quảng trường một cái hố khổng lồ, rốt cuộc dưới vô số đạo ánh mắt rung động, quang chỉ liền nổ tung thành những điểm ánh sáng phát tán đầy trời, sau đó tiêu tán vào trong thiên địa.

– Phốc xuy!

Theo quang chỉ tiêu tán, tại trung ương của cái hố khổng lồ, một đạo huyết nhân phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trở nên cực kỳ yếu ớt. Có thể nhìn ra được công kích vừa rồi đã khiến cho Đằng Sát bị trọng thương nặng nề.

Nhìn huyết nhân bên trong cái hố khổng lồ này, cả đỉnh núi đều lặng ngắt không một tiếng động. Trong mắt mọi người đều xuất hiện một loại rung động không thể che dấu.

Đằng Sát không ngờ lại bị đánh bại!

Người được xưng là cường giả mạnh nhất quận Đại Hoang, hôm nay, dưới mắt vô số cường giả của quận Đại Hoang đã hoàn toàn thua dưới tay một thiếu niên.

Tại hàng ghế thượng vị, Chưởng giáo những tông phái được mời từ khắp nơi đến cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, liếc mắt nhìn nhau, đều thấy sự rung động sợ hãi trong mắt đối phương. Đặc biệt những tông phái từng định đầu nhập vào Âm Khôi Tông thì trên trán đổ ra mồ hôi lạnh, không biết phải nói gì.

Hôm nay chỉ e gặp phải tai kiếp không thể tránh khỏi a!

Ánh mắt của bọn chúng trộm nhìn thân ảnh trẻ tuổi giữa không trung. Sắc mặt Lâm Động vẫn vô cùng lạnh lùng.

Bọn chúng hiểu rằng cái gã thoạt nhìn trẻ tuổi này có thủ đoạt rất ngoan độc, không kém so với những lão gian xảo như bọn họ.

– Âm Khôi Tông lần này gặp phải hạn rồi…

Bàn tay Mộ Lôi đặt trên ghế không ngừng run rẩy, ánh mắt liếc vào giữa sân, cuối cùng dừng lại trên người đạo thân ảnh trẻ tuổi, trong ánh mắt có một loại kiêng kỵ khó nói nên lời.

– Lâm Động này thật sự quá cường hãn, chỉ e trong quận Đại Hoang này rất khó có thể tìm người so sánh được với hắn.

Mộ Thiên Thiên ở một bên nhìn thấy phụ thân ngày thường cao ngạo lại xuất hiện loại thần thái như vậy, trong đôi mắt đẹp cũng không nhịn được lóe lên những tia sáng kỳ dị. Nàng nhẹ nhàng ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn chăm chú đạo thân ảnh trẻ tuổi dính không ít máu tươi.

Lúc này, trời chiều đỏ rực như máu, đạo thân ảnh lộ ra một loại khí phách khó nói nên lời.

Lấy lực một người khiêu chiến Âm Khôi Tông, khí thế như vậy… khí phách như vậy quả là tuyệt luân!

– Tông chủ, nhanh cứu Tông chủ. Tất cả cường giả Âm Khôi Tông nghe lệnh, tạo thành đại trận giết chết tên tiểu súc sinh này!

Trên đỉnh núi tỉnh lặng, sau khi duy trì trong chốc lát, các cường giả Âm Khôi Tông cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Thanh âm bén nhọn của Tả Hữu Trưởng lão lập tức vang lên.

Dường như nghe thấy tiếng quát của bọn họ, Lâm Động ở trong sân chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Tả Hữu Trưởng lão, nhếch miệng cười, tiếng cười khẽ khiến trong lòng mọi người phát ra từng trận hàn ý.

– Yên tâm đi! Ta nói rồi, hôm nay ta phải huyết tẩy Âm Khôi Tông!

Chọn tập
Bình luận