Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 990: Lưỡng đại tổ phù

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Hắc khí tà ác cuồn cuộn ra từ đáy ngọn núi lửa, còn ngọn núi lửa ngưng tụ từ tám cái Phần Thiên Môn bị hắc khí xâm thực, tiêu tan đi với tốc độ kinh người.

Vút!

Cảnh tượng đó kéo dài trong vài phút, rồi đột nhiên ba đạo hắc quang bắn ra từ đáy ngọn núi lửa, xuyên thủng ngọn núi, rồi ba nhân ảnh dần hiện ra.

Lâm Động sắc mặt ngưng trọng nìn ba nhân ảnh trong hắc quang. Nhìn thể hình chính là ba người Hoắc Nguyên, chỉ làchúng so với trước đây có gì đó không giống.

Mắt chúng đều sâu vào không ít, hắc khí tà ác bao phủ đầu hốc mắt. Trên mặt chúng cũng phủ đầy những hoa văn màu đen giống như mạng nhện, nhìn từ xa vô cùng quỷ dị và hiểm ác.

Khi thân thể có sự thay đổi đó, khí tức của chúng hiển nhiên cũng tà ác và mạnh hơn trước nhiều.

– Hề hề, Lâm Động, ngươi có thể ép bọn ta đến mức dùng ma chủng, đúng là có bản lĩnh…

Hoắc Nguyên mặt đầy quỷ khí, khóe miệng cong lên cười quỷ dị, nhìn Lâm Động nói.

Lâm Động lạnh lùng nhìn chúng, tuy không biết ma chủng màHoắc Nguyên nói là thứ gì, nhưng hắn cũng thầm cảnh giác. Hắn cảm nhận được mùi vị nguy hiểm từ trên người chúng.

Uỳnh!

Lâm Động giơ tay ra, rồi đột nhiên nắm lại, Phần Thiên Môn trên trong trung chầm chậm xoay tròn, không ngừng tỏa ra luồng năng lượng nóng bỏng đến cuồng bạo.

Xoẹt!

Tám cái Phần Thiên Môn bỗng rung lên dữ dội, rồi ánh hồng quang bùng nổ, rồi cả tám nhanh như chớp bay thẳng về phía ba người Hoắc Nguyên.

Chúng nhìn đòn công kích của Lâm Động với ánh mắt chế giễu, chúng cong ngón tay búng ra ba đạo hắc quang rồi biến thành một tấm lưới đen trên không trung.

Phụt phụt!

Phần Thiên Môn và tấm lưới đen đâm sầm vào nhau, khói trắng bốc lên, cột lửa nhìn có vẻ cuồng bạo lại không thể đột phá được tấm lưới ấy.

– Ba bọn ta đã dùng đến bí mật lớn nhất, ngươi tưởng rằng mình sẽ có đường sống sao?

Lê Lôi nhìn Lâm Động, cười nham hiểm. Hắn bước chân ra, để lại vài đạo tàn ảnh, còn bản thể hắn đa xuyên qua màn sáng đỏ rực và xuất hiện trước mặt Lâm Động rồi tung trảo.

Lúc này Lâm Động mới nhận ra bàn tay Lê Lôi đã phình to ra, năm ngón tay tựa những lưỡi dao sắc nhọn, đầu ngón tay bao phủ đầy hắc quang, nhìn cảm giác như không gian cũng bị rạch nát. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Lâm Động nhìn công thế quỷ mị ấy, nắm đấm siết lại, Lôi ĐếQuyền Trượng vung lên đập thẳng vào chưởng phong của Lê Lôi.

Bùm!

Lôi đình trên Lôi Đế Quyền Trường không ngừng chống lại hắc khí từ chưởng của Lê Lôi.

Uỳnh!

Năng lượng khổng lồ từ thân cây quyền trượng khiến Lâm Động phải nheo mắt lại, thân cây trượng rung lên, biến thành vô số tàn ảnh oanh kích về những điểm trọng yếu trên người Lê Lôi.

Thế nhưng hắn ta không hề tránh né, đôi tay tựa đao sắc chém thẳng lên Lôi Đế Quyền Trượng, ánh lửa tung tóe, năng lượng cuồng bạo khiến không gian trở nên biến dạng.

Sau khi dùng đến ma chủng, thực lực của Lê Lôi đã vượt xa cường giả Tử Huyền Cảnh bình thường, thậm chí có thể chạmđến mức Tử Huyền Cảnh đại thành. Như vậy thì Lâm Động không thể ung dung được như trước nữa.

Vút vút!

Hơn nữa, khi Lâm Động bị Lê Lôi cầm chân, hai người bọn Hoắc Nguyên đã phá vỡ được trận pháp phủ lên mình, chúng xuất hiện ở hai bên của Lâm Động, ánh mắt đầy nham hiểm.

– Lâm Động, bọn ta hiện giờ chỉ một người cũng là cực hạn của ngươi. Nếu hai bọn ta tham gia nữa thì ngươi có thể sống sao?

Hoắc Nguyên nheo mắt nhìn Lâm Động đang khổ chiến với Lê Lôi.

– Cút!

Ánh mắt Lâm Động tối lại, đột nhiên bước ra, ba mươi đạo hoa văn thanh long hiện ra, lôi quang lấp lánh trên Lôi Đế Quyền Trượng. Cả ba mươi đạo hoa văn đều cuốn lấy quyền trượng, rồiđem theo âm thanh đinh tai nhức óc oanh kích lên hai cánh tayđầy hắc khí của Lê Lôi.

Rầm!

Một đường gợn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa bôan phía, thân hình Lê Lôi bay ngược ra sau, hai cánh tay có máu nhỏ giọt xuống.

Lâm Động một quyền đanh lui Lê Lôi, chưa kịp nhân đà truy kích thì phía sau đã có tiếng gió rít, hai đạo kình phong mạnh mẽđánh thẳng tới. Là hai người bọn Hoắc Nguyên ra tay.

Cảm nhận được công thế đó, Lâm Động nheo mắt, vung Lôi ĐếQuyền Trượng ra, một đạo trượng ảnh hình rồng bay ra lao thẳng về phía hai đạo kình phong.

Bùm!

Lôi quang bùng nổ, Lâm Động dựa vào đó lùi ra sau, trong lôi quang hai người Hoắc Nguyên bay vút ra, nhìn Lâm Động chếgiễu:

– Đừng chống cự nữa, dị ma khí không phải nguyên lực bình thường có thể kháng cự đâu. Công kích của ngươi căn bản không thể phá được dị ma khí trong người bọn ta…

– Ngươi đã biết sự tồn tại của ma khí chắc cũng biết, muốn diệt trừ hoàn toàn thì phải cần đến tổ phù và những thần vật khác. Mà Phần Thiên Đỉnh và Lôi Đế quyền trượng của ngươi hình như không đạt đến mức dó.

Lâm Động cười kỳ quái.

Lâm Động lạnh lùng nhìn ba người bọn Hoắc Nguyên, hắn gật gù, khóe miệng dường như nhướn lên:

– Đúng ta thực lực bản thân ta yếu hơn các ngươi, muốn tiêu diệt các ngươi cần mượn sức mạnh của thần vật.

Lê Lôi khoanh tay trước ngực, nhìn Lâm Động thích thú:

– Đầu hành đi, như thế chết sẽ dễ chịu hơn.

– Các ngươi có muốn biết tại sao Ma La lại cho ta vào lôi giới không?

Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt dường như sâu thăm thẳm hơn.

Ba người bọn Hoắc Nguyên chua mày, không biết vì sao lại thấy bất an.

– Đó là vì ta cũng có tổ phù!

Câu nói nhẹ nhàng này của Lâm Động vừa thốt ra, sắc mặt của ba người bọn Hoắc Nguyên đều kịch biến.

Lúc ấy, hắc quang bỗng bùng phát từ đỉnh đầu Lâm Động, biến thành một cái hắc động khổng lồ phía trên bầu trời. Sâu bên trong hắc động còn ẩn hiện một đạo phù văn cổ xưa.

– Đó là…Thôn Phệ Tổ Phù?!

Ba người bọn Hoắc Nguyên nhìn thấy hắc động, cuối cùng sắc mặt cũng hiện lên sự kinh hãi, thậm chí tiếng nói cũng chói hơn nhiều.

Chúng ỷ mình có ma chủng hộ thể, cường giả bình thường căn bản không thể giết chúng, nên mới ngông nghênh như vậy. Nhưng chúng cũng biết bát đại tổ phù đủ sức hủy diệt chúng…

– Sao có thể? Thôn Phệ Tổ Phù sao lại ở chỗ ngươi?

Gương mặt Hoắc Nguyên kinh hãi đến méo mó, cuối cùng hắn không kìm được gầm lên.

– Ta không chỉ có Thôn Phệ Tổ Phù.

Lâm Động cúi đầu, nhìn ba người bọn Hoắc Nguyên với nụ cười lạnh sống lưng, rồi hắn siết nắm đấm, lôi quang lấp lánh trong lòng bàn tay.

Uỳnh uỳnh!

Cả trời đất bỗng tối sầm lại, lôi vân hiện ra trên bầu trời đầy quỷ dị tỏa ra một luồng áp lực đáng sợ.

Lôi quang trong tay Lâm Động càng ngày càng chói lòa, cuối cùng một quầng lôi quang hiện ra, bên trong là một đạo lôi đình cổ xưa.

Thứ năng lượng đó giống hệt với Thôn Phệ Tổ Phù!

– Lôi Đình Tổ Phù?!

Khi nhìn thấy quầng sáng sấm sét trong tay Lâm Động, vẻ mặt của ba người bọn Hoắc Nguyên đều trở nên vô cùng sợ hãi…

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky