Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 421: Giao dịch trường

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Thành thị nguy nga cổ xưa tọa lạc trên tòa núi cao nối liền nhau giống như một con mãnh thú từ thời Hồng Hoang vậy, trở thành một tấm vách chắn tự nhiên đem trời và đất phân tách ra.

Bên trong thành thị, mặc dù vẫn còn cách khá xa, nhưng vẫn có thể cảm ứng được vô số đạo khí tức cường đại. So với Điểm tập trung vài ngày trước, quả thật có cảm giác như vùng hẻo lánh vậy.

– Đây chính là Dương Thành sao? Quả nhiên là cường giả như mây!

Ba người Mạc Lăng đã cảm giác thấy từng đạo khí tức cường đại phóng thẳng lên trời, lập tức trên mặt cũng dâng lên chút vẻ rung động. Ở trong thành thị này, chỉ e kém nhất cũng là cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành. Dù sao, bất kể tiểu Vương triều nào đi nữa, nếu như ngay cả cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng không đạt đến, thì cho dù có tham gia Bách Triều Đại Chiến cũng sẽ không có tác dụng.

Lâm Động khẽ gật đầu, tuyệt đại bộ phận cường giả trong vòng năm dặm hầu như hội tụ tại Dương Thành này, một vài Vương triều có thực lực mạnh mẽ cũng tụ tập lúc này, rầm rộ như thế quả thật là lần đầu tiên Lâm Động chứng kiến.

– Đi thôi, trước tiên kiếm nơi dừng chân ở trong thành, sau đó đi thám thính một chút Viễn Cổ Bí Thược, xem đến tột cùng giấu tại nơi nào. Mặt khác, Dương Thành này dường như có loại phòng đấu giá giống như Giao dịch trường thì phải?

Lâm Động đột nhiên nhìn về phía Mạc Lăng hỏi.

– Ừ, loại tràng này gần giống với Đấu giá trường, Lâm Động huynh nếu như muốn đấu giá hay mua đấu giá gì đó có thể đến đấy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Mạc Lăng gật nhẹ đầu nói:

– Chỉ có điều tiền giao dịch ở đây là Niết Bàn Đan, muốn mua đồ thì nhất định phải có đủ Niết Bàn Đan.

Lâm Động cười cười, hắn hiện nay rất cần Niết Bàn Đan, nào còn dư thừa để mua đồ, hắn đang nghĩ nên bán đấu giá một vài vũ kỹ và Linh bảo, nếu như có thể tận lực gom đủ ba vạn Niết Bàn Đan, như vậy thì đối với việc tranh đoạt Viễn Cổ Bí Thược sẽ được trợ lực rất quan trọng. Dương Thành này rất thâm sâu, không ai biết ẩn tàng bao nhiêu cường giả Niết Bàn Cảnh, hiện nay Huyết Linh Khôi còn chưa luyện hóa được, cũng không thể tác chiến lâu dài, vạn nhất nếu như gặp phải chuyện phiền toái, chỉ e sẽ khó mà giải quyết.

Cho nên, Lâm Động phải nhanh chóng đem chuyện Huyết Linh Khôi an bài thỏa đáng.

Nghĩ đến đây, Lâm Động cũng bất đắc dĩ lắc đầu, thấy hắn dường như thèm khát Niết Bàn Đan đến mức phát điên rồi, lập tức vung tay một cái, hai cánh của Tiểu Viêm vỗ mạnh, tốc độ đột nhiên tăng nhanh, sau đó hóa thành một đạo hồng quang lao về phía Dương Thành khổng lồ đằng kia.

Bởi vì không muốn người khác quá mức chú ý, lúc Lâm Động còn cách Dương Thành một khoảng khá xa liền để Tiểu Viêm đáp xuống, đoàn người tăng tốc, sau đó cửa thành khổng lồ liền xuất hiện trước mặt bọn họ.

Ngoài cửa thành, không ngừng có bóng người ra ra vào không ngớt, đủ loại âm thanh ầm ỹ khuếch tán ra, xông thẳng lên trời.

Cửa thành tại Dương Thành cũng không có xuất hiện loại chuyện giống như thu phí bảo hộ gì cả. Dù sao thì nơi này cũng không phải là địa phương nhỏ bé, phần lớn mọi người đều có chút thực lực, muốn khiến bọn họ ngoan ngoãn giao nạp phí tổn gì đó thì chỉ e sẽ có cường giả Niết Bàn Cảnh dùng vũ lực can thiệp.

Hơn nữa, tất cả các đại Vương triều tụ họp tại nơi này, giúp nhau kiềm chế, hiển nhiên sẽ không xảy ra chuyện một nhà độc tài giống như Vương triều Thánh Quang.

Cho nên, sau khi đoàn người Lâm Động đi đến liền thuận lợi tiến vào trong thành, trong Dương Thành mặc dù không có chúa tể gì, nhưng lại có đủ loại cường hào ác bá, hơn nữa bọn họ đem thành thị này phân nhỏ thành các địa bàn, tự mình chiếm lấy một địa bàn.

Bốn người Lâm Động không khó khăn gì kiếm được nơi để trú ngụ. Ngược lại trong thành có chút vắng vẻ, tìm một chỗ dừng chân cũng không mất quá nhiều thời gian. Sau khi nghe ngóng liền đi về phía trung tâm thành thị, loại Giao dịch trường chính là ở tại trung tâm thành.

Bình thường mà nói, tại Chiến trường Viễn Cổ không có quy tắc gì, chỉ có điều trên thế giới này, bất kỳ chỗ nào có người thì nơi đó đều có quy tắc tồn tại, mặc dù mạnh được yếu thua là ngang ngược nhất, nhưng nó vẫn được xem là quy tắc.

Mà mức độ an toàn của Giao dịch trường ở Dương Thành hiển nhiên kém xa so với Đấu giá trường ở bên ngoài, ở nơi này không có Đấu giá sư, muốn đấu giá đồ đạc của mình thì chính ngươi phải tự hò hét giới thiệu, bởi vậy không có người bảo hộ người bán hàng giống như phòng đấu giá. Nơi này không hề thiếu chuyện những kẻ xui xẻo để lộ bảo vật sau đó bị người khác cưỡng ép cướp đoạt.

Quy tắc của nơi này là mạnh được yếu thua, không có thực lực thì không có tư cách có được bảo bối.

Giao dịch trường ở Dương Thành dù sao cũng là nơi tương đối có nhân khí, bởi vậy lúc bốn người Lâm Động đến đây, đập vào mắt là cả biển người đông nghịt.

Bốn người Lâm Động khi tiến vào trong Giao dịch trường liền hao phí mấy chục Niết Bàn Đan để đổi lấy một cái thạch bài có khắc số, mà dựa theo thạch bài, bọn hắn đến chỗ ngồi của mình và ngồi xuống. Lúc này Lâm Động mới có thời gian quét mắt nhìn xung quanh, lập tức ánh mắt chợt ngưng lại, hắn có thể thấy bên trong Giao dịch trường này có không ít khí tức mạnh mẽ.

– Bán Bộ Niết Bàn!

Nhìn thấy khí tức cường hãn như vậy, trong mắt Lâm Động cũng xẹt qua một tia kinh dị. Không ngờ mới đến Dương Thành liền có thể nhìn thấy cường giả Bán Bộ Niết Bàn.

– Những Vương triều lớn mạnh tại Dương Thành, toàn bộ đều có cường giả Bán Bộ Niết Bàn tọa trấn, chỉ có điều người của Vương triều Thánh Quang có lẽ không ở nơi này…

Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Động, Mạc Lăng thấp giọng nói.

– Vậy cũng chưa chắc!

Nghe thấy vậy, Lâm Động cười nhạt một tiếng, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía dãy ngồi chữ Thiên. Tại nơi đó, có mười mấy đạo thân ảnh, một người trong đó lẳng lặng ngồi yên trên ghế đá. Người này một thân bạch y, sắc mặt hờ hững, trong tay chậm rãi xoay chuyển một quả cầu bằng ngọc, một loại nguyên lực ba động cực kỳ sắc bén như ẩn như hiện tràn ra.

Đạo thân ảnh này, Lâm Động cũng không hề xa lạ gì, bởi vì ngày đó quang ảnh từ trong bạch tượng bay ra cũng giống như vậy, mặc dù chỉ là ánh sáng hơi mơ hồ, nhưng cũng đủ để Lâm Động nhận ra.

Người này chính là cường giả đã bước vào Bán Bộ Niết Bàn của Vương triều Thánh Quang, Tấn Mục!

– Người này là Tấn Mục?

Theo ánh mắt của Lâm Động, ba người Mạc Lăng cũng nhìn về phía nam tử lạnh nhạt mặc bạch y, lập tức sắc mặt có chút thay đổi. Hiển nhiên không nghĩ rằng vừa mới đến Dương Thành không đến nửa ngày liền chạm mặt với Tấn Mục, đúng thật là oan gia ngõ hẹp!

– Cũng không cần quá lo lắng, Tấn Mục cũng không nhận ra chúng ta, hơn nữa người hắn phái đến đều bị ngươi giết sạch, hắn căn bản không có khả năng nhận ra chúng ta.

Đỗ Vân thấp giọng nói.

Lâm Động cười cười, từ chối cho ý kiến, mặc dù ở nơi này gặp phải Tấn Mục, chỉ có điều hắn cũng không quá lo lắng. Cho dù tên kia có thật sự nhận ra hắn thì hắn cũng không sợ chút nào, hiện nay hắn đã là Tiểu Niết Bàn Kim Thân, vì vậy, nếu quả thực động thủ thì Tấn Mục cũng chưa chắc có thể thắng được hắn.

– Chư vị, kiện Bảo Giáp Hắc Linh này của ta là Linh bảo Địa cấp, đủ để chống đỡ công kích toàn lực của cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành. Hơn nữa, trong Linh bảo này còn có một trận pháp đặc biệt, có thể chống đỡ một số áp chế nguyên lực trong cơ thể đối với nhân loại vào lúc ban đêm tại Chiến trường Viễn Cổ. Mặc Linh bảo này cùng người khác giao thủ vào buổi tối nhất định có thể thắng, năm ngàn Niết Bàn Đan giá khởi điểm!

Lúc ánh mắt Lâm Động từ trên người đội ngũ Vương triều Thánh Quang thu hồi lại, cách đó không xa, một người đứng dậy, trong tay cầm một kiện khải giáp màu đen, phía trên áo giáp có một đoàn năng lượng ba động hùng hậu tràn ra.

Linh bảo Địa cấp mà người này lấy ra cũng không tệ, đặc biệt là có thể chống đỡ được hiệu ứng áp chế lúc ban đêm trên Chiến trường Viễn Cổ càng khiến một số người thèm thuồng, vì thế kiện Linh bảo này được không ít người tranh đoạt. Cuối cùng, Linh bảo này bị một người ra giá bảy ngàn Niết Bàn Đan liền đem bỏ túi.

Mà tiếp theo đó, cũng liên tiếp có ngươi theo trình tự chuẩn bị đồ mình đấu giá, trong đó có một số người bán được giá tốt, nhưng lại có một số người không có ai hỏi thăm gì tới, chỉ có thể hậm hực thu hồi.

Đối với những bảo bối đấu giá của những người đó, Lâm Động cũng có chút hứng thú, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay, Niết Bàn Đan của hắn vốn không nhiều, đã vậy còn bị hắn xài hết rồi.

Mà theo một đám người đấu giá xong, ước chừng nửa giờ sau, rốt cuộc cũng đến phiên Lâm Động. Mà dưới đông đảo ánh mắt nhìn chăm chú, hắn chậm rãi đứng dậy, bàn tay nắm chặt, ba đạo quang giản liền ngưng tụ trong tay.

– Ma Vân Âm Sát Chưởng, vũ kỹ Chuẩn Tạo Hóa Cấp, giá đấu giá, bốn ngàn Niết Bàn Đan!

– Đại Hoang Phân Hải Ấn, vũ kỹ Chuẩn Tạo Hóa Cấp, tu luyện đến đại thành có thể sánh với vũ kỹ Tạo Hóa Cấp hạ đẳng, giá đấu giá, năm ngàn Niết Bàn Đan!

– Đại Nhật Lôi Thể, vũ kỹ luyện thể, tu luyện đến đại thành có thể sánh với vũ kỹ luyện thể Tạo Hóa Cấp, cùng cảnh giới khó tìm địch thủ, giá đấu giá, một vạn Niết Bàn Đan!

Ba vũ kỹ này là do tiểu điêu tiện tay cấp cho Lâm Động, mấy loại này đều được Lâm Động tu luyện qua, chỉ có điều phần lớn đã bị lỗi thời, dùng để bán đấu giá thì lại rất thích hợp.

Vũ kỹ Tạo Hóa Cấp, cho dù với tuyệt đại đa số người ở đây mà nói cũng là vật khó có được. Dù sao thì mạnh mẽ như Vương triều Thánh Quang cũng chỉ có vũ kỹ Tạo Hóa Cấp trung đẳng mà thôi. Bởi vậy, lúc nhìn thấy một mình Lâm Động xuất ra ba loại có thể sánh với vũ kỹ Tạo Hóa Cấp một lúc, Giao dịch trường không tránh khỏi có chút bạo động.

Đặc biệt là Đại Nhật Lôi Thể cuối cùng, càng hấp dẫn không ít ánh mắt nóng rực, vũ kỹ luyện thể vốn thưa thớt, hơn nữa đối với tu luyện, rất nhiều người đều xem trọng, dù sao thì lúc trùng kích Niết Bàn Cảnh hay vượt qua Niết Bàn Kiếp đều cần phải đủ cường đại để chống đỡ, cho nên, Đại Nhật Lôi Thể vừa xuất hiện, ngay cả một số cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng có chút động tâm, chỉ có điều giá cả thì hơi có chút đắt đỏ.

Bên trong Giao dịch trường, sau khi yên tĩnh trong chốc lát liền có người liên tiếp ra giá, mà sắc mặt Lâm Động vẫn bình tĩnh cho đến khi ra giá kết thúc.

Mà lúc Lâm Động đợi ra giá kết thúc, Tấn Mục tại phía trên chỗ ngồi cũng chậm rãi cúi đầu, đem ánh mắt chuyển về phía thân ảnh Lâm Động, sau đó cặp mắt giống như độc xà của hắn dần dần nheo lại thành một đường.

Chọn tập
Bình luận