Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 865: Cứng đầu

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Trận chiến kết thúc nhanh chóng ngoài sự dự liệu của mọi người, khi tất cả đang chờ đợi một trận đại chiến kịch liệt thì lại nhận ra trận chiến đã có kết quả, mà kết quả kia lại còn vô cùng bất ngờ…

Vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về Mặc Đào, gương mặt lúc này đã trắng đen đan xen, mãi một lúc lâu sau mọi người mới dần tỉnh thần lại, nhất thời những âm thanh ngạc nhiên rộ lên.

Mấy người Cổ Yên, Cổ Nhã thì không quá kinh ngạc, khi Lâm Động còn là Cửu Nguyên Niết Bàn đã có lực chiến đấu kinh người, huống hồ giờ hắn đã là Sinh Huyền Cảnh, hiển nhiên sẽ khó tìm được người nào cùng tầng thứ mà sánh được với hắn. Thực lực của Mặc Đào tuy khá mạnh nhưng rõ ràng vẫn chưa phải đối thủ của Lâm Động, huống hồ ngay cả từ đầu hắn đã có thái độ coi thường!

– Cái gã này…

Sắc mặt ba vị trưởng bối của Cổ gia ngưng trọng nhìn Mặc Đào rồi nhìn sang Lâm Động, sau đó nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động trong mắt đối phương.

Cuộc giao đấu vừa rồi tuy diễn ra rất nhanh, nhưng bọn họ vẫn cảm nhận được Lâm Động hoàn toàn ở vị trí chủ đạo, còn Mặc Đào gần như bị dắt mũi đi. Hai bên đã phân rõ cao thấp!

– Quả nhiên đã xem thường hắn rồi!

Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động với ánh mắt kỳ dị, sau đó khẽ mỉm cười, xem ra những gì Cổ Yên nói không phải giả, lực chiến đấu thật sự của Lâm Động đã vượt qua thực lực bề ngoài của hắn. Chẳng trách mà khi chưa đột phá Sinh Huyền Cảnh đã đánh bại được cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành!

Nàng biết rõ thực lực của Mặc Đào, nếu đổi lại là nàng ra tay, tuy có thể đánh bại hắn nhưng cũng không thể gọn gàng nhẹ nhàng như vậy.

– Mộng Kỳ tỷ, Cổ Lăng thúc, giờ mọi người đã tin lời con nói chưa?

Trên gương mặt lạnh lùng của Cổ Yên cũng hiện nụ cười.

Ba người Cổ Lăng nghe vậy, cũng đành gật đầu. Vừa rồi đã nói rõ, hơn nữa Lâm Động cũng đã thắng Mặc Đào, vì thế bọn họ cũng không thể nói gì hơn,

– Đợi đã!

Nhưng khi bọn họ gật đầu thì Mặc Đào không kìm được lên tiếng, nhất thời hắn nghiến răng:

– Vừa rồi là ta đã sơ xuất!

– Mặc Đào, quy tắc là ngươi đặt ra, nếu giờ hối hận thì có hơi mất mặt Địa Hải Tông các ngươi không?

Vẻ mặt Cổ Yên lạnh tanh nói.

Sắc mặt Mặc Đào cứng đờ, nhất thời chuyển ánh mắt đi thì thấy sắc mặt đám đệ tử Cổ gia có phần quái dị, khi thấy hắn nhìn thì bọn họ đều nhìn đi chỗ khác.

Thấy thế, Mặc Đào bất giác siết chặt tay, nhất thời nhìn sang mấy người Cổ Lăng, nói:

– Lẽ nào các ngươi muốn kẻ lai lịch bất minh này làm người viện trợ?

– Khụ khụ…

Cổ Lăng ho khan một tiếng, vẻ mặt có phần lúng túng.

– Ha ha, Mặc Đào huynh đừng giận! Người viện trợ cho Cổ gia đương nhiên thực lực càng mạnh càng tốt. Vừa rồi nếu huynh đánh bại Lâm Động, đương nhiên không có gì để nói. Nhưng giờ cuộc tỷ thí đã kết thúc, vì thế…

Cổ Mộng Kỳ nói dịu dàng với vẻ hối lỗi.

– Có điều, Mặc Đào huynh cũng có thể ở lại Võ Hội Đảo cùng xem Võ hội, Cổ gia ta đương nhiên sẽ tiếp đãi huynh như khách quý!

Lời nói của Cổ Mộng Kỳ dịu dàng mà không có chút sơ hở nào, khiến Mặc Đào cũng không thể nói được gì, gương mặt biến sắc một lúc lâu mới hầm hầm vung tay, lạnh lùng nhìn Lâm Động:

– Được, nếu các ngươi đã muốn để hắn viện trợ thì ta sẽ đợi xem xem hắn có thể làm được gì? Hừ, đến lúc đó sẽ không thể nào dựa vào mấy cái quy tắc đó mà được lợi!

– Quy tắc là tự ngươi đặt ra!

Cổ Yên nhíu mày nhắc nhở.

Mặc Đào khựng người, nộ hỏa trong lòng bùng cháy nhưng quả thật không thể nói được gì, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi khẽ lùi lại.

– Lâm Động huynh, Võ hội lần này phải dựa vào huynh rồi!

Cổ Mộng Kỳ nhìn Lâm Động, mỉm cười nói.

Lâm Động cười cười nhìn Cổ Mộng Kỳ. Nữ tử này bề ngoài nhìn có vẻ ôn hòa, dịu dàng nhưng rõ ràng thủ đoạn cũng không vừa, nếu không thì khó lòng chỉ bằng vài câu nói đã khiến Mặc Đào không thể phản pháo được gì.

– Mộng Kỳ cô nương khách khí rồi, ta được Cổ Yên cô nương mời mới nhận lời, chỉ cần sau khi xong việc, trả thù lao đúng như thỏa thuận thì ta tự nhiên sẽ cố gắng hết sức.

Trước đó Cổ Yên không nói thật chi tiết, nhưng Lâm Động vẫn cảm nhận được mức độ quan trọng của ba suất vào Hồng Hoang Tháp đối với Cổ gia. Cổ Yên hứa rằng nếu đoạt được Quán quân thì sẽ cho hắn một suất, nhưng rõ ràng Cổ Yên không thể đại diện cho Cổ gia, vì thế chuyện thù lao nên nói rõ ngay từ đầu để tránh sau đó lại xảy ra tranh chấp.

– Thù lao?

Cổ Mộng Kỳ nhận ngay ra trọng điểm trong lời nói của Lâm Động, nhất thời nhìn Cổ Yên cười nói:

– Không biết Tiểu Yên đã hứa với Lâm Động huynh thù lao gì?

– Một suất vào Hồng Hoang Tháp!

Lâm Động nhìn Cổ Yên lúc này hơi căng thẳng, cười nói.

Vừa dứt lời, hắn liền thấy Cổ Mộng Kỳ và mấy người Cổ Lăng đều sững người, sau đó vẻ mặt đều thay đổi.

– Lâm Động huynh… dù Cổ gia có đoạt được Quán quân, nhưng cũng chỉ có ba suất…

Cổ Mộng Kỳ nhíu mày, nói với vẻ khó xử.

– Hay là Lâm Động huynh đổi điều kiện khác? Huyền Nguyên Đan, vũ kỹ, Linh bảo, chỉ cần huynh nói ra, Cổ gia đều có thể đáp ứng được.

Lâm Động nhún vai, xem ra chuyện này đúng là Cổ Yên không thể quyết định được, cũng may hắn hỏi kỹ trước, nếu không thì sau này chắc chắn sẽ phiền phức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

– Xin lỗi, ta chỉ muốn một suất vào Hồng Hoang Tháp, nếu mọi người không đồng ý thì ta nghĩ mình nên rời khỏi đây thôi!

Lâm Động nói cũng không quá khách khí, đây vốn dĩ là một cuộc giao dịch, hắn bỏ sức giúp Cổ gia giành Quán quân, còn Cổ gia cho hắn một suất vào Hồng Hoang Tháp, rất công bằng.

Dường như mấy người Cổ Mộng Kỳ không ngờ Lâm Động hành sự lại dứt khoát như vậy, cặp mày đều nhăn lại. Ba suất này đối với Cổ gia mà nói vốn đã rất ít, nếu cho Lâm Động một suất thì…

– Ha ha, bụng dạ cũng không nhỏ nhỉ? Mộng Kỳ cô nương, xem ra lần này mọi người đã tìm được một con sói đói với cái dạ dày tham lam rồi!

Mặc Đào thấy thế, không khỏi lên tiếng châm chọc.

Lâm Động nghiêng đầu nhìn Mặc Đào rồi gật đầu nghiêm túc nói:

– Đúng là dạ dày ta không nhỏ, nhưng nếu vị Mặc Đào huynh đây có lòng tin giúp được Cổ gia giành được chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt thì vẫn nên để huynh ấy trợ giúp thì hơn!

Khi ba chữ Thân Đồ Tuyệt lọt vào tai, Mặc Đào lập tức thiếu tự nhiên, không nói được gì nữa. Xem ra hắn cũng hiểu khoảng cách giữa mình và người xếp thứ ba trong số các đệ tử trẻ tuổi của Hải vực Thiên Phong này.

Hắn tự tin giúp Cổ gia giành được thành tích tốt, nhưng rõ ràng là không thể đoạt được Quán quân Võ hội.

– Ý ngươi là ngươi có tư cách đoạt chức Quán quân từ tay Thân Đồ Tuyệt?

Mặc Đào lấy lại vẻ mặt bình thường, cười trào phúng nói.

Nghe lời nói đó, mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng cũng nhìn sang. Ai cũng biết Thân Đồ Tuyệt là kẻ khó đối phó nhất trong Võ hội, có lẽ trong Tứ Đại Gia Tộc căn bản chẳng có ai chắc chắn được…

– Chắc chắn năm phần!

Lâm Động cười nhạt, nói. Hắn vẫn chưa gặp qua Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt của Thân Đồ gia, vì thế cũng không nói quá tuyệt đối. Từ những thông tin biết được qua Cổ Yên, có lẽ Thân Đồ Tuyệt có thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại thành. Quả thật là rất cường hãn, nếu là trước khi Lâm Động đột phá Sinh Huyền Cảnh thì có lẽ hắn khó lòng thắng nổi, nhưng bây giờ thì chưa thể biết được…

Dù Lâm Động nói như vậy có chút hạ thấp rồi, nhưng xung quanh vẫn có vô số người đầy vẻ kinh ngạc, Mặc Đào thì bật cười, vẻ mặt đầy châm chọc, hiển nhiên hắn đang nghĩ Lâm Động đang nói khoác.

Nhưng Lâm Động cũng không bận tâm lắm đến những biểu hiện của mọi người, nhìn sang mấy người Cổ Mộng Kỳ, cười nói:

– Đã nói rõ hết rồi, có tin hay không là chuyện của các ngươi. Nhưng điều kiện của ta sẽ không thay đổi, nếu không được thì bây giờ ta sẽ rời đi luôn, làm phiền rồi!

Mấy người Cổ Mộng Kỳ, Cổ Lăng nhìn nhau, nhất thời nhìn Lâm Động. Bọn họ không thể ngờ hắn lại có đến năm phần chắc chắn giành được Quán quân từ tay Thiết Tu La Thân Đồ Tuyệt…

– Mộng Kỳ tỷ, hãy tin hắn đi! Nếu chúng ta không giành được Quán quân thì một suất cũng chẳng có. Hơn nữa Lâm Động cũng không cần thù lao gì khác, nếu không được thì chúng ta cũng không tổn thất gì. Lẽ nào tỷ cho rằng chỉ dựa vào chúng ta là có thể chống lại được Thân Đồ Tuyệt sao?

Cổ Yên đến bên cạnh Cổ Mộng Kỳ, nói nhỏ.

Vẻ mặt Cổ Mộng Kỳ phức tạp nhìn mấy người Cổ Lăng một chút, nhất thời nói:

– Lâm Động huynh, chuyện này bọn ta không thể quyết định được, chi bằng huynh ở Võ Hội Đảo nghỉ ngơi đã, trước khi Võ hội bắt đầu, bọn ta sẽ trả lời, được chứ?

– Được, nếu Võ hội bắt đầu mà chưa có câu trả lời rõ ràng thì ta sẽ rời khỏi đây ngay!

Lâm Động cười nói.

Cổ Mộng Kỳ lắc đầu cười khổ, lúc này nàng mới cảm nhận được sự khó đối phó của Lâm Động, hắn ta đúng là… cứng đầu!

Chọn tập
Bình luận