Lâm Động đứng trên một đỉnh núi đầy quái thạch, mục quang nhìn về hai địa phương khác nhau, ở hai địa phương đó có rất nhiều khí tức tồn tại, nhân số rất đông.
– Không ngờ thực lực của quận Đại Dương này lại mạnh như vậy, tuy không biết Địch gia và Liễu gia ở quận Đại Dương này địa vị thế nào, nhưng thực lực hiện có hơn hẳn Viêm Thành…
Lâm Động nhìn về hai hướng đó, nhíu mày, hai nhà này bất cứ nhà nào thực lực đều mạnh hơn xa Huyết Lang Bang, thậm chí e rằng còn hơn cả phủ Thành chủ Viêm Thành nữa.
Trong hai ngày này, Lâm Động theo sát phía sau nhân mã Địch gia, nhờ có tinh thần lực cường đại nên không bị bọn Địch Đằng phát hiện.
Trong quá trình theo dõi, thực lực mà hai nhà huy động ra khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc, thực lực thế này ở Viêm Thành tuyệt đối chưa từng có.
– Trong Liễu gia cũng có một người đã bước vào Tạo Hình Cảnh tiểu thành, thêm vào cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, số lượng tương đương với Địch gia. Nếu hai bên mà xảy ra xung đột thì nhất định sẽ giằng co, đây chính là cơ hội của ta.
Lâm Động thì thào tự nói, nếu trong hai nhà có một nhà thực lực hơn hẳn thì hắn sẽ không có cách nào khuấy nước đục thả câu.
– Cái gọi là Lôi Nguyên Tinh Thú kia có lẽ ở trên đỉnh núi kia.
Mục quang của Lâm Động nhìn vị trí giữa hai đội nhân mã kia, ở đó có một đỉnh núi dựng đứng tách biệt, trên đỉnh núi đó có ánh sáng màu bạc nhàn nhạt, tuy nhiên Lâm Động vừa nhìn qua đã biết ánh bạc đó thực chất là lôi mang di động. Trong thời gian này hắn hấp thu lôi lực không ít, bởi vậy đối với thứ này vô cùng nhạy cảm.
Hơn nữa, trên núi kia, Lâm Động có thể cảm nhận thấy khí tức cuồng bạo như sấm sét, khí tức đó khiến hắn lạnh cả sống lưng. Nếu đoán không sai, đó chính là mục tiêu tranh chấp của Liễu gia và Địch gia, Lôi Nguyên Tinh Thú.
– Thực lực của Lôi Nguyên Tinh Thú này có lẽ là Tạo Khí Cảnh đại thành, hơn nữa khí tức rất không ổn định, xem ra là sắp sửa thăng cấp. Đợi nó thăng cấp xong liền có thể so sánh với cường giả Tạo Hóa Cảnh, tới lúc đó trong cả Vương triều Đại Viêm cũng không có mấy người có thể thu thập được nó.
Ánh mắt tiểu điêu quét qua, cười nói.
– Tuy nhiên may mà mỗi lần sau khi thăng cấp nó đều có một thời gian suy yếu, đó chính là cơ hội tốt nhất để động thủ. Nếu không như vậy Địch gia và Liễu gia cũng không dám ra tay. Dù sao cho dù là cường giả Tạo Khí Cảnh thì bọn họ cũng đã không thể đối phó được.
Lâm Động gật đầu, hỏi:
– Lôi Nguyên Tinh Thú khi nào thăng cấp?
– Không quá hai ngày.
– Hừ, hai ngày sao?
Nghe thấy vậy, Lâm Động cũng khẽ cười, lập tức liền ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, thuận tay từ trong túi Càn Khôn lôi ra một miếng thịt khô vứt cho Tiểu Viêm bên cạnh.
– Nếu đã vậy thì đành đợi vậy!
o0o
Ở phía Tây Bắc của Lâm Động có một đám lều trại dựng lên, không ít nhân ảnh đi lại trong đó, hơn nữa thường xuyên có nhân vật như thám tử từ trong rừng lao ra, chui vào trong một chiếc lều lớn ở chính giữa.
Trong lều này có mười mấy đạo nhân ảnh, khí tức đều rất cường hãn, đặc biệt là người đứng giữa. Người này mặt đỏ râu trắng, mặt có chút già nua nhưng song mục lại lộ ra ánh mắt sắc bén, khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng vào.
– Gia chủ, Địch gia lần này cũng đã huy động không ít nhân lực, ngay cả Địch Đằng cũng đích thân xuất mã, xem ra lần này cũng có nhất định muốn đoạt được Lôi Nguyên Tinh Thú.
Trong lều, một thám tử cung kính báo cáo.
Nghe thấy vậy, lão nhân râu trắng thản nhiên gật đầu, không cảm thấy bất ngờ, ánh mắt quét qua khắp căn lều, nói:
– Phân phó xuống, đem Yêu thú xung quanh Lôi Nguyên Sơn dọn sạch đi, nếu gặp phải người nào khác, bất luận là ai lập tức đuổi đi, không nghe theo, giết! Ngoài ra lúc nào cũng phải giám sát mọi động tĩnh của Địch gia, Lôi Nguyên Tinh Thú có lẽ sắp thăng cấp, tới lúc đó lập tức ra tay.
Những lời này của lão nhân sát ý trùng trùng, không có chút do dự, hiển nhiên là một nhân vật tâm địa ngoan độc.
– Vâng!
Nghe thấy những lời này của hắn, tất cả các cường giả trong lều đều lên tiếng đáp, không dám có chút chậm trễ.
– Địch Đằng, hừ, muốn tranh Lôi Nguyên Tinh Thú với Liễu gia ta? Không dễ vậy đâu!
Thấy vậy, lão nhân râu trắng cười lạnh, lẩm bẩm nói.
o0o
Trong khi Liễu gia có chút động tĩnh thì ở phía Địch gia đồng thời cũng có thám tử ra vào thường xuyên, xem ra tâm tư cũng giống như Liễu gia. Hai đại thế lực của quận Đại Dương lần này e rằng không tránh được sẽ xảy ra đụng độ quyết liệt.
Đối với động tĩnh này của song phương, Lâm Động đứng trong chỗ tối lại có chút vui mừng, những tên này đấu nhau càng quyết liệt, cơ hội của hắn lại càng lớn.
o0o
Thời gian hai ngày cơ hồ nháy mắt đã qua, trong hai ngày này khu vực này đã xuất hiện mấy lần giao thủ, tất nhiên nhân vật chính là Địch gia và Liễu gia.
Tuy quy mô các trận giao thủ đều nhỏ nhưng cũng đã có thương vong, đồng thời khiến không khí giữa song phương càng ngày càng căng thẳng. Nếu không phải chờ đợi Lôi Nguyên Tinh Thú thăng cấp thì có lẽ đã sớm đánh nhau rồi.
Trong hai ngày này, Lâm Động cũng nằm im ở chỗ này không hề di động, cho dù là thời gian tu luyện cũng bị hắn cố ý giảm bớt, tránh xảy ra động tĩnh khiến Địch gia và Liễu gia phát hiện ra.
Theo quá trình chờ đợi buồn tẻ này, thời khắc quan trọng nhất cuối cùng đã tới. Bạn đang đọc truyện tại – https://truyenfull.vn
o0o
Ầm ầm!
Lâm Động nhìn lên bầu trời đột nhiên mây đen dày đặc, ánh mắt có chút kinh ngạc, hắn có thể cảm nhận thấy ba động dẫn động lôi lực không ngờ phát đi từ đỉnh núi kia, cũng có nghĩa là Lôi Nguyên Tinh Thú không ngờ có thể dẫn động sấm sét, bản lĩnh đó quả là thần kỳ.
– Nó sắp thăng cấp rồi!
Tiểu điêu ngồi trên vai Lâm Động, nhìn mây đen phủ kín đỉnh núi kia, có chút chờ đợi nói.
Ánh mắt Lâm Động lúc này cũng trở nên nóng bỏng, mục quang nhìn về phương xa, rất nhiều khí tức ở đó trong lúc này cũng đều bạo phát ra, từng đạo thân ảnh cường tráng lao vào trong rừng rậm, ánh mắt nhìn nhau rồi ngưng trọng nhìn lên đám mây đen trên bầu trời.
Ở phía trước hai phương nhân mã, hai đạo thân ảnh khoanh tay đứng nhìn. Trong đó một người Lâm Động đã gặp qua, chính là Địch Đằng của Địch gia, còn một lão nhân râu trắng có lẽ là Gia chủ Liễu gia, xem khí tức của hắn hiển nhiên cũng đã tiến vào Tạo Hình Cảnh tiểu thành.
– Liễu gia có một cường giả Tạo Hình Cảnh tiểu thành và sáu cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, thực lực cũng tương đương với Địch gia.
Lâm Động nhìn lướt qua rừng cây, không kìm được mấp máy môi. Tất cả cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn của Viêm Thành e rằng cũng không nhiều bằng Địch gia. Xem ra nhìn khắp Vương triều Đại Viêm, thực lực của Viêm Thành cũng không có gì đáng nói.
Ầm!
Khi Lâm Động đang nhìn chăm chú động tĩnh ở phía dưới, mây đen trên bầu trời cũng bốc lên ngùn ngụt, từng tia sấm sét to lớn xé ngang bầu trời, mang theo những tiếng sấm chói tai.
Lâm Động có chút thèm thuồng nhìn những tia sấm sét kia, tuy nhiên lần này hắn không dám liều lĩnh dẫn động lôi lực nữa. Dù sao ở không xa còn có Địch gia và Liễu gia đang nhìn chăm chú.
– Grào!
Mây đen vần vũ kịch liệt, đột nhiên trong núi kia vang lên một tiếng gầm cực lớn, tiếng gầm này rất kỳ quái, giống như sư tử gầm, lại giống tiếng sấm, hòa vào tiếng sấm trên bầu trời vang ra xa tít.
Nghe thấy tiếng gầm này, ánh mắt tất cả mọi người đều sáng ngời, tay nắm chặt vũ khí.
Sau tiếng gầm đó lại truyền tới những tiếng gầm gừ không ngừng, mỗi khi có một tiếng gầm vang lên, mây đen trên trời liền rung động kịch liệt, phảng phất như đang ẩn giấu điều gì đó.
Ánh sét đầy trời, thỉnh thoảng lại có tia sấm sét đánh xuống rừng rậm, đem theo những cột khói đen bốc lên tận trời xanh.
Ầm!
Lại là một tia sấm sét đánh xuống, tuy nhiên lần này không ngờ lại đánh thẳng xuống đỉnh núi kia. Đỉnh núi chấn động, một đạo ngân quang như cột ánh sáng xuyên thủng bầu trời từ trên đỉnh núi bắn ra, trực tiếp bắn thẳng vào mây đen trên trời.
Hai mắt Lâm Động khẽ híp lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cột sáng kia, mơ hồ, hắn nhìn thấy một đầu cự thú to lớn kỳ dị xuất hiện trong đó.
Cự thú kia toàn thân màu bạc, lôi quang không ngừng lưu chuyển trên thân thể, từng tia chớp không ngừng bắn ra, kéo theo năng lượng ba động kịch liệt. Da của cự thú này không phải là lông bình thường mà giống như một lớp tinh giáp, vô cùng đặc biệt.
Lôi Nguyên Tinh Thú đạp lên cột sáng, bốn chân như núi, dáng vẻ trầm ổn, lực có cánh, hung tợn mở rộng miệng, lôi quang lấp lóe không ngừng. Phảng phất khi há miệng ra liền có thể bắn ra lôi quang uy lực kinh người vậy.
Dáng vẻ bề ngoài này là Yêu thú uy mãnh và quái dị nhất mà Lâm Động từng nhìn thấy, chỉ cần nhìn ngoại hình đã khiến người khác biết rằng, cự thú này vô cùng đặc biệt.
– Lôi Nguyên Tinh Thú!
Nhìn cự thú uy mãnh xuất hiện trong cột sáng, trong mắt bọn người Địch Đằng đột nhiên lộ ra ánh mắt kích động, cự thú này cho dù là bọn họ cũng lần đầu tiên nhìn thấy.
– Đây chính là Lôi Nguyên Tinh Thú trong truyền thuyết sao? Quả nhiên hoàn toàn khác Yêu thú thông thường.
Lâm Động cũng bị ngoại hình của cự thú này khiến cho có chút kinh hãi, hít sâu một hơi sợ hãi lẩm bẩm nói.
– Ta năm xưa đã gặp qua một con mạnh hơn con này không biết bao nhiêu lần. Hắc hắc, đó mới gọi là lợi hại, cường giả Niết Bàn Cảnh trước mặt nó chỉ cần há miệng là xong…
Tiểu điêu mấp máy môi cười nói.
Lâm Động không nói gì, cường giả Niết Bàn Cảnh ở Vương triều Đại Viêm như là một truyền thuyết, tới miệng tiểu điêu lại giống như gà rừng vậy, muốn ăn là ăn.
Ầm!
Khi Lâm Động đang im lặng, mây đen trên bầu trời đột ngột co rút lại, sau đó một đạo lôi quang cường đại bắn xuống, trút thẳng xuống thân thể to lớn của Lôi Nguyên Tinh Thú kia.
– Bắt đầu thăng cấp rồi sao?
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Động cũng trở nên khẩn trương.