Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 1135: Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa

Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chọn tập

Khi nghe thấy câu nói cuối cùng, gương mặt Lâm Động cuối cùng hoàn toàn tối sầm lại.

– Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa là thứ gì?

Lâm Động thầm hỏi. Nguồn truyện: Truyện FULL

– Là một thứ đáng sợ trong Dị Ma tộc. Nghe nói muốn trồng loại hoa này bắt buộc phải dùng máu thịt của vô số sinh linh, cộng với máu tươi của Dị Ma Vương làm chất dẫn, cuối cùng cần thời gian nghìn năm mới sinh ra được thứ Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa này.

Giọng nói của Nham rõ ràng có phần nặng nề:

– Loài hoa này tỏa ra thứ mùi hương con người không ngửi thấy. Nhưng một khi hít phải thứ hương đó thì sẽ rơi vào ảo ảnh, mãi mãi không thoát được. Một khi rơi vào đó, trừ phi bản thể khô héo đến chết, nếu không sẽ mãi mãi bị giữ chân trong đó. Người ngoài nhìn vào căn bản không phát hiện ra bất cứ điều gì, chỉ coi như người đó đang bế quan tu luyện sâu.

Đồng tử Lâm Động co nhỏ lại:

– Ý ngươi là…thật ra vị cường giả Thiên Yêu Điêu tộc trong đó đã rơi vào ảo cảnh?

– Ừm.

Nham khẽ gật đầu.

– Thiên động này chính xác là đã bị dị ma lén dùng thủ đoạn. E là những cường giả Thiên Yêu Điêu tộc ở đây đều đã trúng bùa, bao gồm cả tộc trưởng.

Lâm Động thở ra một hơi dài để loại bỏ sự chấn động trong lòng. Thủ đoạn của Ma Ngục khiến hắn cảm thấy lạnh gáy. Thiên động này là trọng địa của Thiên Yêu Điêu tộc, thế nhưng chúng lại gài bẫy được tất cả cường giả bế quan ngay trước mũi Thiên Yêu Điêu tộc. Khả năng đó khiến người ta phải sợ hãi. Đây là Thiên Yêu Điêu tộc, một trong Tứ đại bá tộc đấy chứ. Nhìn trong cả trời đất này cũng thuộc tầng thứ cao nhất, vậy mà trong tay Ma Ngục lại yếu ớt như vậy.

Chẳng trách trong thời kỳ Viễn Cổ, để đối phó với chúng, mọi chủng tộc, thế lực trong trời đất đều gạt bỏ hiềm khích mà liên thủ lại…

– Rơi vào thứ ảo cảnh này thì bản thân người đó rất khó nhận ra. E là họ bây giờ vẫn nghĩ mình đã ra khỏi thiên động và tiêu diêu tự tại…

Lâm Động bặm môi, ánh mắt thêm phần nặng nề, khiến người trong ảo cảnh không phát hiện ra bất cứ điều gì, thủ đoạn này thật sự là quá quỷ dị.

– Tìm phụ thân của Tiểu Điêu trước đã.

Lâm Động khẽ thở dài, việc cần gấp trước mắt vẫn là tìm phụ thân Tiểu Điêu, xem rốt cuộc ngài có xảy ra chuyện gì không. Tuy rằng theo tình hình hiện nay, mười thì đến chín phần là có chuyện rồi.

Nghĩ vậy, Lâm Động cũng tăng tốc độ, dựa vào cái huyết vũ trong tay mà cảm ứng phương hướng.

Trong quá trình di chuyển Lâm Động cũng cảm ứng được ba chỗ bế quan nữa. Điều khiến hắn chấn kinh đó là, trong ba sơn động đó, trên vách đều có một bong Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa, rõ ràng họ đều rơi vào ảo cảnh cả rồi.

Lâm Động di chuyển trong nửa tiếng, cuối cùng bỗng dừng lại, nhìn chăm chăm vào huyết vũ trong tay, cái lông vốn ảm đạm giờ đã hồi phục chút ánh sáng.

– Đến rồi sao?

Lâm Động thấy thế thì nhìn sang bên trái, lưỡng lự một chút rồi khẽ đưa tay ra.

Ầm!

Khi bàn tay Lâm Động vừa chạm vào khoảng không gian hắc ám đó, chỉ thấy một đường sóng ánh sáng khuếch tán. Bóng tối bị đẩy lùi, để lộ ra một cái sơn động rộng rãi, u tịnh trước mắt Lâm Động.

Sơn động này rõ ràng tĩnh mịch hơn những sơn động trước rất nhiều, những ngọn đèn chập chờ cháy, tỏa ra mùi đàn hương khiến tâm trạng con người trở nên bình tĩnh.

Ở trung tâm sơn động là một thạch đài màu xanh, trên đó có một thân ảnh cao lớn đang ngồi. Người đó mặc hắc y, mái tóc dài ánh kim thẫm màu buông xõa, mơ hồ tỏa ra một thứ bá khí của một tuyệt thế hung thú đang tiềm phục, có thể bùng phát bất cứ lúc nào.

Lâm Động nhìn chăm chăm trung niên nam tử trong sơn động, dù đứng ở đây nhưng hắn vẫn nhận được sự uy nghiêm và áp lực tỏa ra từ người đó. Cảm giác không hề thua kém tộc trưởng Long tộc.

Rõ ràng, người này có lẽ chính là phụ thân Tiểu Điêu, cũng chính là tộc trưởng Thiên Yêu Điêu tộc!

– Nhìn phía sau hắn kìa.

Khi Lâm Động đang thở phào vì đã tìm được người thì giọng Nham bỗng vang lên.

Lâm Động nghe vậy cũng chuyển ảnh mắt đi, lập tức động tử co nhỏ, chỉ thấy trên vách sơn động phía sau thân hình kia có đến ba bông Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa đen đang khẽ đung đưa, hắc quang nhàn nhạt bao phủ quanh cánh hoa.

Ở đây có tận ba bong Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa!

– Ba bông…

Dị Ma tộc cũng ra tay hào phóng thật, có điều, muốn giữ chân được một cường giả Luân Hồi Cảnh cũng chỉ có cách này…

Nham chép miệng.

– Quả nhiên là đã trúng bùa.

Lâm Động chau mày, chăm chăm nhìn sơn động nhưng hắn không dám tùy tiện xông vào đó. Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa đã giữ chân được cả cường giả Luân Hồi Cảnh, nếu hắ không cẩn thận thì cả đời này sẽ sống trong ảo cảnh.

– Giờ phải làm sao? Làm thế nào để thoát khỏi ảo cảnh, hủy diệt Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa?

Lúc này Lâm Động cũng chỉ có thể thỉnh giáo Nham, người có kinh nghiệm phong phú mà thôi.

– Ảo hương mà Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa tỏa ra đã xâm nhập cơ thể hắn, dù ngươi có tiêu diệt chúng thì cũng chỉ có thể đợi cho ảo hương trong cơ thể tiêu tan hết thì hắn mới tỉnh lại.

Nham nói.

– Cần bao lâu?

Lâm Động chau mày.

– Ít nhất cũng nửa năm.

Trán Lâm Động càng nhăn tít, mấy ngày nữa là Thiên Yêu Điêu đã quyết định tuyển chọn tộc trưởng rồi, rõ ràng không thể đợi nửa năm.

– Làm thế nào để thanh trừ ảo hương?

Nếu vấn đề chính là thứ ảo hương trong cơ thể tộc trưởng thì đành phải loại bỏ nó thôi.

– Thường thì thứ ảo hương này căn bản không thể loại bỏ, chỉ có thể chờ nó dần dần biến mất.

– Nhưng không có cách nào đặc biệt để giải quyết sao?

Lâm Động khá hiểu Nham, khi hắn nói như vậy thì đến tám chín phần là có cách.

– Phản ứng nhanh đấy…Ảo hương đúng là rất rắc rối, nhưng may mắn là ngươi có Tổ Thạch. Khi chủ nhân tạo ra ta vốn là để đối phó Dị Ma tộc. Cũng như vậy, ảo hương cũng nằm trong phạm vi đối phó của ta.

Lâm Động nghe vậy thì thở phào, rồi không do dự nữa, tay cầm huyết vũ vạch một đường, màn sáng phong ấn lập tức tách ra.

– Nham, bảo vệ ta!

Lâm Động vừa dứt lời, một luồng bạch quang dịu nhẹ tỏa ra từ trong cơ thể bọc quanh người hắn. Thấy vậy hắn mới vững tâm hơn một chút, nhưng vẫn giữ sự cảnh giác, bước vào sơn động.

Vừa bước vào hắn liền ngửi thấy một thứ mùi hương kỳ lạ, đầu óc lập tức có cảm giác choáng váng. Nhưng may mà cảm giác đó không mãnh liệt, rất nhanh hắn đã hồi phục lại bình thường, có điều trong ánh mắt vẫn có chút kinh hãi.

Thứ Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa này quả nhiên khủng bố, dù được Tổ thạch bảo vệ nhưng hắn vẫn bị ảnh hưởng. Có thể tưởng tượng được, nếu vừa rồi hắn cứ thế bước vào thì e là đã rơi vào ảo cảnh rồi…

– Ở thời Viễn Cổ, có một tên Dị Ma Vương vô cùng lợi hại có tên là Ảo Ma Vương. Hắn ăn Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa, một hành động tùy ý của hắn cũng khiến con người rơi vào ảo cảnh vô tận. Trừ phi là cường giả Luân Hồi Cảnh, nếu không, dù là cường giả Chuyển Luân Cảnh, trước mặt hắn cũng chẳng có được sống.

Nham cảm thán.

– Lợi hại vậy sao?

Lâm Động hơi chấn động, cường giả Chuyển Luân Cảnh đúng là không sánh được với Luân Hồi Cảnh, nhưng không đến nỗi không có đường sống chứ. Ảo Ma Vương lợi hại thế thật sao?

– Ừm. Trong trận đại chiến năm xưa, số cường giả Chuyển Luân Cảnh chết trong tay hắn không biết có bao nhiêu, thậm chí có cả cường giả Luân Hồi Cảnh…Sau đó Băng Chủ ra tay mới giết được hắn.

– Lại là Băng Chủ.

Lâm Động bất lực, áp lực mà cái tên này gây cho hắn thực sự là quá lớn.

Soạt soạt!

Lâm Động tiến vào trong sơn động rồi dừng lại ở trước thạch đài. Khi khoảng cách ngày một gần, hắn càng cảm nhận rõ hơn thứ bá khí từ tộc trưởng Thiên Yêu Điêu tộc. Ngoại hình của người đó có vài phần giống Tiểu Điêu, nhưng không yêu dị như Tiểu Điêu, nhiều hơn là nghiêm túc, uy lực của một người nhiều năm ở địa vị cao.

Lâm Động chăm chú nhìn trung niên nam tử mặc hắc y một lúc, rồi đồng tử hắn bỗng co nhỏ. Vì hắn nhìn thấy một ngón tay của người vốn dĩ đang chìm trong ảo cảnh lại đột nhiên khẽ rung lên.

– Ủa?

Phát hiện được sự thay đổi đó, đến Nham cũng kinh ngạc.

– Chuyện gì vậy?

Lâm Động kinh ngạc. Nếu chìm vào ảo cảnh, tộc trưởng Thiên Yêu Điêu phải không thể cảm nhận được ngoại giới mới phải.

– Xem ra, tộc trưởng Thiên Yêu Điêu thật lợi hại. Tuy trong ảo cảnh tuyệt đối chân thực nhưng có lẽ ông ta vẫn cảm nhận được điều gì đó. Có điều dường như không thể xác định chắc chắn.

Nham nói.

– Cũng có nghĩa là có thể ông ấy phát hiện mình ở trong ảo cảnh nhưng lại vẫn hoài nghi với điều đó?

– Ừm.

Nham gật đầu, rồi cười:

– Như thế cũng tốt, nếu bản thân hắn hoài nghi thì sẽ bớt được một chút khó khăn khi gọi hắn tỉnh lại. Năm đó có một số cường giả rơi vào ảo cảnh, căn bản không thể gọi dậy vì họ cho rằng ảo cảnh là thật và cho rằng lời gọi là ảo cảnh.

Lâm Động thầm thở dài, thứ thủ đoạn khiến người ta không phân biệt nổi thật giả này thật quá khủng khiếp

– Giải quyết Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa trước đã.

Lâm Động đi vòng qua thạch đài tiến đến trước vách sơn động, tay nắm lại, lôi hắc quang lóe sáng, chuẩn bị hủy diệt Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa.

– Đợi đã, thứ này thật ra là một bảo bối, đừng tùy tiện hủy diệt nó.

Có điều, ngay khi Lâm Động định xuống tay thì đột nhiên Nham lên tiếng.

– Hử?

Lâm Động khựng người, rõ ràng hắn không hiểu Nham cần thứ này làm gì.

Nham cười hì hì, giọng nói có phần thần bí.

– Hề, nhìn từ góc độ nào đó mà nói thì Vĩnh Hằng Ảo Ma Hoa là một món kỳ bảo với những người tu luyện tinh thần lực. Nếu ngươi muốn cho tinh thần lực của mình đột phá lên cảnh giới Phù Tông thì e là cần phải mượn sức mạnh của nó…

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky