Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Làm Vợ Bác Sĩ

Chương 304: Thiên kim ra đời

Tác giả: Lạt Tiêu
Chọn tập

Cao Dương Thành buông Hoàng Ngân ra, đau lòng lau nước mắt cho cô.

Thuỳ Sam và Lý Nam Vũ thấy thế vội vàng ra khỏi phòng bệnh.

“Đừng khóc nữa! Khóc nhiều không tốt cho con đâu…”

Cao Dương Thành khuyên cô.

“Con?”

Hoàng Ngân khó hiểu: “Con gì cơ?”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!

Cao Dương Thành cười phá lên, chỉnh lại tóc rối cho cô: “Mình đều đã làm mẹ rồi còn không biết!”

“Em sắp làm mẹ… A!! Ý… ý của anh là trong bụng của em có tiểu bảo bảo?”

Hoàng Ngân căng thẳng xoa cái bụng còn chưa nhô lên, vui vẻ không ngừng: “Thật sao? Thật sao? Quá tốt rồi! Dương Thành… Quá tốt rồi! Hai chúng ta có bảo bảo rồi!!!”

Hoàng Ngân giữ lấy mặt của Cao Dương Thành, kích động hôn vài cái, sau đó lại căng thẳng hỏi: “Vậy chuyện của anh… xong xuôi hết rồi phải không?”

“Đương nhiên rồi!”

Cao Dương Thành nắm chặt tay Hoàng Ngân: “Từ bây giờ trở đi, anh không còn liên quan gì đến bọn họ nữa!”

“Quá tốt rồi! Anh có biết em còn nghĩ rằng anh không thể sống sót trở về, một khắc trước đi ngất đi, trong đầu em vẫn luôn nghĩ, nếu như anh thật sự xảy ra chuyện gì, em và Dương Dương phải làm sao? May là ông trời còn có mắt, anh không sao, anh thật sự không sao…”

“Không phải đã nói trước là sẽ không đi tìm anh rồi sao?”

Cao Dương Thành thật không dám tưởng tượng nếu anh thật sự xảy ra chuyện gì trên núi bị cô tận mắt thấy được, sẽ là cảnh tượng tàn nhẫn đến mức nào.

“Xin lỗi…”

Hoàng Ngân cúi đầu xin lỗi anh: “Em thật sự không còn cách nào khác, ngồi trong phòng làm việc không an tâm! Em thật sự rất sợ! Cuối cùng chỉ đành năn nỉ trợ lí Lý. Đúng rồi, anh đừng làm khó trợ lí Lý, là do em cứ bám theo anh ấy…”

“Ừ, anh sẽ không làm khó anh ta, em yên tâm! Còn nữa, một ngày tốt đẹp như thế này, anh sao có thể làm những chuyện không tốt đẹp được chứ?”

“Một ngày tươi đẹp…”

Hoàng Ngân bĩu môi: “Đã doạ sợ em rồi còn tốt đẹp cái gì chứ!!”

Cao Dương Thành nhéo nhéo gương mặt nhỏ của cô, xin lỗi cô: “Xin lỗi! Anh đảm bảo sau lần này tuyệt đối chắc chắn sẽ không có lần sau nữa đâu!”

“Được! Không được có lần sau nữa đâu đấy!”

Hoàng Ngân giơ tay ra ngoắc tay với Cao Dương Thành.

Cao Dương Thành cảm thấy động tác nhỏ này có chút trẻ con, không muốn làm, nhưng cuối cùng cũng thoả hiệp, giơ tay ra ngoắc tay với Hoàng Ngân, làm thành lời hứa.

“Được rồi, em ngủ thêm một lúc đi, bác sĩ bảo em phải nghỉ ngơi thật tốt!”

Hoàng Ngân đột nhiên nghĩ ra cái gì, vội vàng hỏi Cao Dương Thành: “Đúng rồi, con không có chuyện gì chứ?”

“Sao đột nhiên lại hỏi thế?”

“Độc tố trong người anh…”

Hoàng Ngân vẫn lo lắng về chuyện này.

“Chắc là không có chuyện gì lớn đâu. Độc tố cũng bài trừ nhiều năm rồi, hai năm nay cũng thanh lọc không ít. Mấy ngày trước không phải mới làm kiểm tra triệt để sao? Em đừng lo lắng qua! Qua một thời gian nữa lại kiểm tra cho con, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu!”

Cao Dương Thành an ủi Hoàng Ngân.

Nghe lời chồng, trong lòng Hoàng Ngân mới hơi an tâm một chút.

……

Năm tháng sau.

Bụng của Hoàng Ngân đã lộ rõ.

Tiểu Dương Dương áp đầu lên bụng mẹ, cẩn thận nghe âm thanh trong bụng.

Cuối cùng, cậu bất mãn chu chu môi: “Hoàng Ngân, mẹ chắc chắn em gái con ở trong này sao? Em ấy sao lại không lên tiếng chứ?”

Hoàng Ngân có hơi buồn cười: “Em ấy vẫn còn nhỏ, còn chưa biết nói chuyện.”

“Thật sao?”

Dương Dương bán tín bán nghi: “Vậy em ấy có thể nghe thấy con với mẹ nói chuyện không?”

“Đương nhiên có thể nghe thấy.”

“Thật chứ?”

Dương Dương liền vui vẻ trở lại, ôm lấy bụng của Hoàng Ngân, dán môi lên, cẩn thận nói chuyện cùng em gái nhỏ: “Em gái, lúc nào em mới ra đời chứ? Em hãy nhanh chóng chui ra khỏi bụng mẹ đi! Còn nữa, em ở trong bụng mẹ nhất định phải ngoan ngoãn, mẹ mang thai em rất vất vả đó! Em không được quấy mẹ đâu đấy!”

Cậu nói xong liền dịu dàng dùng bàn tay nhỏ bé vuốt ve bụng Hoàng Ngân.

Lại không ngờ rằng…

“Ai ôi!!” Hoàng Ngân đau đớn hô lên một tiếng: “Tiểu nha đầu này đạp bụng mẹ rồi!”

“A?”

Hướng Dương nhăn mặt: “Em gái hình như có hơi nghịch ngợm!”

Mới cảnh cáo nhóc không được đạp.

Hoàng Ngân dở khóc dở cười: “Mẹ thấy con làm anh không có uy rồi…”

Hướng Dương vẫn nhẫn nại dỗ em gái trong bụng: “Em đừng nghịch nữa! Phải ngoan ngoãn chút, nếu không ngoan lúc em ra đời anh sẽ không đưa em đi chơi đâu…”

Quả nhiên, vừa nói xong, đứa nhỏ không an phận trong bụng dường như nghe hiểu, không dám động nữa.

Hoàng Ngân kích động không thôi: “Con bé dường như nghe hiểu vậy!!”

Đây là lần thứ hai cô cảm nhận được sự thần kì của sinh mệnh…

Khiến cô vui mừng không ngớt.

Đương nhiên, vui nhất vẫn là Cao Dương Thành.

Từ khi cô mang thai đến nay, anh dường như chưa được ngủ một giấc ngon.

Mỗi tối đều là cô tỉnh anh đều tỉnh. Nửa đêm canh ba còn làm đồ ăn, bưng đồ uống cho cô, chỉ cần cô muốn, cho dù ba giờ sáng anh cũng lái xe đi khắp thành phố tìm, có lúc, có lúc chỉ vì bát sủi cảo… Anh là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ Hoàng Ngân mang thai.

Bụng càng ngày càng cao, mặt cũng tròn tròn, cả người đều mập hơn trước mấy vòng.

Nhưng trong mắt anh, Hoàng Ngân như thế là xinh đẹp nhất trên đời!

Đương nhiên, cũng là thấy Hoàng Ngân mang thai vất vả, cho nên anh quyết định bọn họ không cần mang thai lần ba nữa.

Một nam một nữ, vừa vặn hợp thành chữ “tốt”, thật là đẹp biết bao!

Đứa con thứ hai của Cao Dương Thành và Hoàng Ngân, đặt tên là Cao Hướng Tình.

Năm đó mới sinh, vì cái tên này mà cả nhà tranh luận không biết bao lâu.

Tên là do Hoàng Ngân đặt, ba Cao đứng về phe cô.

“Hướng Tình, giống Hướng Dương, ngụ ý thật tốt đẹp.”

“Xấu!”

Với tư cách là anh lớn duy nhất của em gái, bạn nhỏ Cao Hướng Dương đương nhiên có quyền phát biểu ý kiến.

“Nhà quê!”

Ba của em gái cũng không tiếp tục nhìn được nữa.

Hướng Dương càng thêm đồng ý với lời của ba mình, gặt đầu như thóc mổ: “Thật quá xấu! Tên của con đã là một ví dụ thất bại rồi! Mẹ, mẹ không thể vì tên mình thô tục mà trong lòng khó chịu, cũng đặt tên cho con với em như thế được.”

Hướng Dương chu môi: “Chẳng hào phóng chút nào!”

“….”

Nói lời này, Trần Lan cũng bất mãn.

Tên con gái bà là do bà đặt.

Nói tên Hoàng Ngân xấu không phải là nói bà nhà quê sao?

Trần Lan vốn đứng trung lập, đột nhiên chuyển hướng đứng về phía chồng và con gái mình: “Tôi hiểu Hoàng Ngân, dùng tên Hướng Tình đi, rất hay, rất hay! Ngụ ý cũng cực kì hay! Quyết định như thế đi!”

Hoàng Ngân lấy ba phiếu trên năm phiếu giành phần thắng.

Hai người đàn ông một lớn một nhỏ dài mặt ra.

Bắt đầu đồng cảm với đứa em chưa ra đời.

Hướng Dương lại không biết tên mình còn xấu hơn tên em gái Hướng Tình!

Hướng Dương! Hướng Dương! Thật chẳng ngầu chút nào!

….

Ngày Hướng Tình ra đời, hai người đàn ông một lớn một nhỏ bận loạn hết cả chân tay.

Hướng Dương mặc quần áo đứng một bên cầm V8 chụp ảnh, ghi lại từng khoảnh khắc Tiểu Hướng Tình ra đời, mà Cao Dương Thành lại phụ trách chăm sóc Hoàng Ngân.

“Ba! Ba!”

Tiểu Hướng Dương giơ V8 lên, kích động gọi: “Hướng Tình ra rồi! Ra rồi! Đầu… đầu!”

“…”

Hoàng Ngân xúc động muốn ném con trai mình ra ngoài.

Đau đớn này khó mà chịu đựng được, thế mà con trai cô còn sảng khoái cầm V8 quay hình dưới người cô… Thật là…

Đau đớn vô cùng.

“Hoàng Ngân, cố lên! Cố lên!”

Cao Dương Thành nắm chặt tay cô, cổ vũ cho cô.

“Ôi! Trời ơi!”

Hướng Dương kinh ngạc thốt lên.

Trước mặt cậu, mọi thứ hiện lên thật rõ ràng…

Đặc biệt là mẹ của cậu, lại vĩ đại như thế, có thể nhịn đau, sinh ra một đứa trẻ to như thế từ trong bụng mình.

“Con… con trai, nếu con dám quay mẹ con xấu xí, ba… ba sẽ không để yên cho con đâu.”

“…”

Hướng Dương hoàn toàn sụp đổ.

Mẹ, mặt mẹ đều nhăn nhó như thế, còn muốn xinh đẹp gì nữa?

“Đẹp đẹp! Nhất định sẽ đẹp! Hoàng Ngân, mẹ đừng nghĩ nhiều… Chuyên tâm sinh em bé trước.”

Cao Dương Thành căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay toàn mồ hôi!

Hoàng Ngân đau chảy nước mắt, cắn răng, gào to: “Cao Dương Thành, em đau quá! Nếu đời này anh còn dám làm em mang thai nữa… em không để yên cho anh đâu!!! A! Đau! Đau!”

Đây là lần thứ hai Hoàng Ngân đau đớn thế này.

Lần thứ nhất là Hoàng Ngân một mình sinh con, thậm chí còn không dám để cho mẹ mình theo cùng.

Hôm đó, cô cũng hét như thế ở trong phòng phẫu thuật, thậm chí còn thề sẽ không mang thai lần thứ hai, bởi vì thật sự quá đau quá đau… Thế mà cô lại sinh tiếp!

Bởi vì một khi nhìn thấy con ra đời, những đau đớn trước đó đều không còn quan trọng nữa.

Đột nhiên, nghe thấy một tiếng khóc “oe” non nớt.

Đứa trẻ được sinh ra.

Hoàng Ngân cuối cùng cũng được thả lỏng.

Cô thở một hơi dài, trên trán và người đã sớm ướt đẫm mồ hôi, quần áo đều đã ướt hết.

“Sinh rồi! Sinh rồi!”

Hướng Dương và Cao Dương Thành đều kích động không ngớt.

“Chúc mừng chúc mừng! Là một vị tiểu thư!”

Bác sĩ vui vẻ chúc mừng.

“Quá tốt rồi!”

Nước mắt Hoàng Ngân theo đà chảy ra: “Bác sĩ, ôm con đến cho tôi nhìn xem.”

“Được!”

Bác sĩ cẩn thận ôm đứa nhỏ qua: “Đứa nhỏ rất giống ba, rất xinh đẹp!”

Hoàng Ngân được Cao Dương Thành đỡ dậy, ngẩng đầu nhìn lên.

Quả nhiên rất giống ba.

Mặc dù mặt mũi vẫn còn nhọ nhem, vẫn chưa thấy mắt, nhưng thật sự… rất xinh đẹp!

Cái mũi nhỏ, cái miệng nhỏ…

Cực kì giống ba.

Hoàng Ngân thậm chí có thể tưởng tượng đứa trẻ này mở mắt ra sẽ là bộ dáng mê người như nào… Cô bất giác cười lên, trừng Cao Thành Dương kích động hốc mắt nóng ẩm đứng bên cạnh: “Sao con lại giống anh thế chứ! Rốt cuộc có phải con ruột của em không vậy!”

Cô ghen rồi!

Có điều, miệng nói thế nhưng trong lòng sớm đã nở hoa.

Con giống ai cũng được!

Chỉ cần là con của cô!

Có điều, giống ba càng tốt, không thể không thừa nhận, Cao Dương Thành còn xinh đẹp hơn cô!

Con giống anh sẽ càng xinh!

Cao Dương Thành không nói gì, hôn lên trán vợ một cái: “Vợ, cảm ơn em! Thật sự rất cảm ơn em…”

Tất cả ấm áp của đời này đều là do cô đem đến cho anh!

Giờ phút này, tình yêu của anh dành cho người phụ nữ trước mặt này dường như càng thêm sau đậm!

……

Chọn tập
Bình luận