Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 381: Hoa hồng, kế trong kế (6)

Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh Ca
Chọn tập

Edit: V.O

“Dạ Quân Mạc, không phải ngươi nghĩ một Thần Hoàng như ngươi có thể chống lại được nhiều người bọn ta chứ? Để ta xem ngươi có thể chống cự được bao lâu?” Trong mắt Mộc Thiên Tịch bốc ra lửa, vung bàn tay to lên, người bên cạnh lập tức ào ào bắn khói độc về phía Dạ Quân Mạc.

Mộc Thiên Tịch nắm không gian trong tay, thổi toàn bộ khói độc quanh quẩn ở chung quanh Dạ Quân Mạc, hoàn toàn không gây thương tổn đến người một nhà.

Người tiếp xúc với độc này sẽ bị trúng độc, sẽ nhanh chóng làm giảm linh khí trong cơ thể, mãi đến khi toàn bộ linh khí tiêu hao gần như không còn, sau đó mới bắt đầu gây hại đến linh mạch.

Linh khí của Thần Hoàng dồi dào, gần như bất tận như biển cả.

Nhưng một khi trúng độc này, bọn họ chỉ cần kéo đài thời gian, không qua bao lâu có thể khiến cho Dạ Quân Mạc chết vì tiêu hao.

Dạ Quân Mạc cảm thấy linh khí không đủ ổn định trong cơ thể bắt đầu dao động, xói mòn cấp tốc. Bởi vì mất máu quá nhiều, sắc mặt của Dạ Quân Mạc bắt đầu trắng bệch.

Đối mặt với Tôn chủ vây giết càng ngày càng nhiều, Thanh Long, Chu Tước và Ám Ảnh Cuồng Sư càng ngày càng tốn sức, không có sự bảo vệ của Đế Vương Tuyết Viên, sức chịu đựng của bọn chúng tiêu hao cực kỳ nhanh, vết thương trên người đã chồng chất.

Ầm – –

Sáu con Triệu Hoán Thú tấn công cùng lúc, mạnh mẽ đánh đổi tính mạnh, cùng đồng quy vụ tận với Ngũ Hành Chu Tước.

Ngũ Hành Chu Tước hắc hóa bị đánh chết, sức chịu đựng của hai con Triệu Hoán Thú kia cũng hao hết, cuối cùng, Dạ Quân Mạc cũng không chịu nổi nội thương nghiêm trọng trên người, phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.

“Giết!” Nhóm Tôn Chủ lập tức xông lên, hơn mười Triệu Hoán Thú xông qua phòng ngự của Dạ Quân Mạc, đuổi theo giết Bạch Vũ.

Ánh mắt Dạ Quân Mạc rét lạnh như đao, sát ý cuồng bạo khắp người tàn sát bừa bãi, khí phách vương giả phủ xuống, khuếch tán ầm ầm ra, uy áp của Triệu Hoán Thú mãn giai bạo phát ra như núi lửa, nghiền ép vạn vật!

Ám Ảnh Cuồng Sư xuyên qua đám người như tia chớp, nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh, bốn lần tấn công, bốn người ngã xuống trong một giây, vượt qua phòng ngự của 12 con Triệu Hoán Thú, biến mất trong nháy mắt.

Đợi cho bọn họ phục hồi tinh thần lại, một cơn rùng mình khiến cho toàn thân người ta rét lạnh từ lòng bàn chân dâng lên, nhìn bóng dáng màu đen bễ nghễ thiên hạ trước mặt, không kìm được run rẩy.

Bọn họ không chỉ là Tôn Chủ, mà còn là tử sĩ Sáng Thế Thần Điện bồi dưỡng ở Đại Lục Thanh Mộc, được tập hợp từ sáu Vực, vì để treo cổ Dạ Quân Mạc. Bọn họ có thể không tiếc tính mạng để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng khí thế vênh váo hung hăng của Dạ Quân Mạc ở trước mặt, bọn họ cũng không dám tiến lên.

Không ai dám vượt qua phòng ngự đó nữa, ai nghĩ đến chỉ xuyên qua đuổi giết Bạch Vũ, lại phải trả giá bằng máu!

Dạ Quân Mạc đúc một đường máu tươi và phòng ngự sát ý cho Bạch Vũ, chỉ cần hắn còn sống, thì ngay cả một cọng lông tơ cũng không qua được khu vực này.

“Khốn kiếp! Ngây ra đó làm gì? Lên cho ta, hắn cũng sắp không chịu đựng được nữa rồi!” Mộc Thiên Tịch lạnh lùng hạ lệnh, rút kiếm dài sắc bén ra, dẫn theo ba con diều hâu đáp xuống.

Hai người đánh nhau kịch liệt, lực lượng khủng bố đụng nhau ở trong không gian, toàn bộ rừng cây rậm rạp bị nhổ tận gốc.

Mặt Dạ Quân Mạc không đổi đứng sóng đôi với mấy tên tử sĩ cấp Tôn Chủ, đôi mắt tối đen lóe ra sát ý sắc bén khiến người ta kinh hồn bạt vía, uy áp cuồng bạo, bá đạo cứng rắn chống lại áp lực của không gian, khuôn mặt trắng bệch không những không khiến cho người ta cảm thấy hắn suy yếu, ngược lại càng lạnh lùng, sát ý tỏa ra bốn phía!

Không biết có bao nhiêu vết thương bị xé rách ở dưới áo bào màu đen, máu tươi rơi đầy trên đất, giống như vẻ tiêu điều, lạnh lẽo của hoa hồng màu máu, tàn khốc, băng lãnh.

“Chống đỡ không nổi nữa sao? Linh khí của ngươi đã hao hết, đi chết đi!” Mộc Thiên Tịch lộ ra một nụ cười quỷ dị, mũi kiếm rét lạnh đâm về phía trái tim Dạ Quân Mạc.

Bạch Vũ không ngừng chạy tới phía trước, trong lòng dâng lên linh cảm không tốt, quay đầu nhìn tiếng vang oanh tạc không ngừng ở nơi xa, uy lực khổng lồ của linh thuật không ngừng vang vọng ở trong vùng không gian này.

Chọn tập
Bình luận