Edit: V.O
Tiểu Bạch và Bạch Vũ tâm ý tương thông đặc biệt hiểu ý tứ của Bạch Vũ, chiếu theo bản vẽ mà Bạch Vũ đưa cho nó, răng rắc, răng rắc cắt Ngọc Kim Cương, bởi vì Ngọc Kim Cương thật sự rất cứng rắn, Tiểu Bạch khắc mấy ngày cũng chưa làm xong.
Mỗi ngày Bạch Vũ nhìn nó nghiến răng nghiến lợi cắn Ngọc Kim Cương, nhìn thấy một thân lông mao dựng thẳng lên giống như con nhím, cảm thấy thật đáng thương. Dứt khoát cho nó thêm 5 giọt linh lực nữa, để cho nó đột phá thăng cấp, thuận tiện khắc Ngọc Kim Cương, luyện tập Phách Thiên Liệt. Dù sao lúc Tiểu Bạch thăng cấp chỉ là không thể ra chiến đấu mà thôi, ngẫu nhiên vẫn có thể làm chút chuyện khác.
Không đợi Tiểu Bạch đột phá hoàn thành, liền xảy ra một chuyện làm cho Bạch Vũ rất không vui.
Tả Viêm và Tả Vũ bị người đánh.
Tả Vũ tàm tạm, bị thương không nặng, nhưng Tả Viêm vì liều mạng che chở cho Tả Vũ, chỉ còn một hơi thở thoi thóp.
“Bạch Vũ, ngươi cứu ca ca ta đi. Ta ra ngoài tìm vài Y Sư, bọn họ đều nói ca ca ta đã không còn có thể chữa được.” Mặt mũi Tả Vũ bầm dập đến quỳ trước mặt Bạch Vũ.
Vẻ mặt Bạch Vũ âm trầm: “Đứng lên! Quỳ còn ra bộ dạng gì?”
“Ngươi đồng ý mời Y Sư ở Dược Thiện Đường giúp ca ca ta trị thương ta liền đứng lên.”
Dược Thiện Đường là một trong tứ đường của Vô Trần Cung, tên là Dược Thiện Đường, không ai cho rằng Dược Thiện Đường chỉ làm dược thiện. Nhưng Dược Thiện Sư cũng chỉ là một nhánh của Y Sư, trên thực tế tất cả Y Sư của Vô Trần Cung đều ở Dược Thiện Đường.
Bạch Vũ nhíu mi: “Vì sao ngươi không tự mình đi?”
“Bọn họ không chịu chữa bệnh cho ca ca ta. Ngươi có thể, ngươi cầu Mạc Điện, bọn họ nhất định sẽ nghe. Ta biết yêu cầu này có chút quá đáng, nhưng ta thật sự không còn cách nào khác……” Tả Vũ nôn nóng muốn khóc.
Trong mắt Bạch Vũ hiện lên hàn quang, trong lòng hiểu rõ, người đánh bọn họ cùng với Dược Thiện Đường bên kia không thoát được quan hệ.
“Đi, trước để ta xem Tả Viêm một chút rồi nói sau.”
Thương thế của Tả Viêm quả thực vô cùng nặng, hôn mê bất tỉnh, mình đầy thương tích, nhưng thứ chân chính làm cho hắn sắp mất mạng chính là trúng độc.
Bạch Vũ vuốt mạch đập suy yếu của Tả Viêm, dung nhan tuyệt sắc nhiễm một tầng tức giận. Tả Viêm không phải trúng loại độc dược gì hiếm thấy, chính là Hạt Độc (độc bò cạp).
Nhưng Hạt Độc này thấm vào bên trong miệng vết thương ở cả người, lại kéo dài thêm vài giờ, sớm đã xâm nhập vào cốt tủy, khó trách Tả Vũ ra ngoài tìm Y Sư đều nói không trị được, Hạt Độc đến tình trạng này, gần như dùng thuốc và châm cứu không có hiệu quả, Y Sư bình thường quả thật không trị được.
“Sao lại kéo dài lâu như vậy?” Bạch Vũ nổi nóng nhìn Tả Vũ.
Tả Vũ phẫn hận nắm chặt tay: “Bọn họ cố ý vây chúng ta trong đầm lầy ở dưới chân núi, thật vất vả chúng ta mới lên được, đến Dược Thiện Đường tìm Y Sư nhưng bọn họ lại không chịu trị……”
Bạch Vũ phẫn nộ rồi đột nhiên lạnh như băng, sát khí như có như không tràn ngập trong không khí.
Hạt Độc là một loại độc dược bá đạo, sẽ làm người đau đớn kịch liệt, nói Tả Viêm bị trọng thương hôn mê, không bằng nói là đau đến ngất đi. Vây khốn Tả Viêm và Tả Vũ, tuyệt đối là cố ý.
“Ai làm?”
“Không Đồng Dục.”
Trong nháy mắt, Bạch Vũ nổi lên lửa giận, cười lạnh một tiếng: “Nói như vậy, là vì ta?”
“Cũng không tất cả đều là như vậy.” Tả Vũ cắn răng nói: “Thi đấu khiêu chiến của đệ tử ngoại môn sắp bắt đầu, Không Đồng Dục là một trong những người bị khiêu chiến, hắn lên tiếng nói tất cả đệ tử chính thức muốn đối phó những người dám khiêu chiến với hắn.”
Tả Viêm gần đây vừa mới đột phá Triệu Hoán Sư, cho nên Không Đồng Dục trọng điểm nhằm vào Tả Viêm và Tả Vũ. Trở ngại là quy củ của Vô Trần Cung, bọn họ không giết chết Tả Viêm ngay tại chỗ, nhưng Tả Viêm bị như vậy cùng với đã chết cũng không khác lắm.
Bạch Vũ viết xuống giấy một phương thuốc giải độc, giao cho Tả Vũ, lại cho hắn 100 cống hiến: “Đến Cống Hiến Đường bốc thuốc, hầm xong đem đến đây, trước chữa khỏi cho ca ca ngươi rồi nói sau.”