Edit: V.O
“Ừm, chúng ta có bảo bảo rồi.” Dạ Quân Mạc thản nhiên gật đầu.
“Đáng ghét! Sao chàng không để cho bản thân ta nói ra?” Bạch Vũ buồn bực bĩu môi, rất không dễ dàng có một chuyện vui lớn muốn chính miệng nói với hắn, lại bị nhẹ nhàng nói ra qua loa như vậy, lòng tràn đầy vui mừng đều không còn rồi.
Dạ Quân Mạc cười khẽ ra tiếng: “Ai kêu người nào đó đêm qua không ngủ được, chạy đến đây nói với ta? Nàng nói hơn nửa đêm, ta có thế nào đi nữa cũng nghe thấy được.”
Bạch Vũ cọ mặt đỏ hồng, nhớ tới đêm qua ngoại trừ nói chuyện bảo bảo, nàng còn thổ lộ một tràng tương tự, nàng cảm thấy mặt cực kỳ nóng. Nàng có thể nói nàng là quá kích động ngủ không được, cho nên tới nói hết một lần sao?
Dạ Quân Mạc nhìn đôi má Bạch Vũ đỏ bừng, vươn tay kéo nàng đến bên cạnh, nói khẽ: “Bạch Vũ, chúng ta thành thân đi.”
Thật ra Triệu hoán sư kết thành phu thê đơn giản hơn người bình thường nhiều, chỉ cần hai bên tình nguyện, để cho phụ mẫu và thân bằng hảo hữu chứng kiến, cho dù là thành thân, thậm chí hầu hết đều không có nghi thức.
Bởi vì tuổi thọ của Triệu hoán sư rất dài, thực lực cũng cực kỳ khủng bố, giống như nam nhân Triệu hoán sư đều lấy vài nữ tử, bình thường cũng cho danh phận, cho dù là đã thành thân.
Đây cũng là lý do vì sao Dạ Quân Mạc đã sớm nói Bạch Vũ là thê tử của hắn, chỉ cần Bạch Vũ không phản đối, bọn họ chính là phu thê.
Chẳng qua thân phận Dạ Quân Mạc đặc biệt, hắn là Quân Vương của Ám Dạ Đế Quốc, ngay cả hài tử cũng có, còn chưa tổ chức nghi thức thành thân, cũng có chút không được tốt. Bạn đời của hắn phải được thông cáo thiên hạ, để cho cả Ám Dạ Đế Quốc lạy mừng.
Bạch Vũ thoáng cái sửng sốt, mới nói: “Cữu cữu của chàng sẽ đồng ý sao?” Người Ám Dạ Đế Quốc sẽ đồng ý sao? Nghe Ám Lân nói, diendanlequydon – V.O, hôn sự của chàng liên lụy khá lớn.
Ánh mắt Dạ Quân Mạc trầm xuống: “Không cần hắn phải xen vào, hôm nay chúng ta thành thân.”
Chỉ cần đã bái đường, lấy trời đất làm chứng, cho phụ mẫu đã mất đi biết, nàng sẽ là thê tử của ta, thê tử vĩnh viễn!
Bạch Vũ còn chưa kịp phản ứng, Dạ Quân Mạc đã kéo nàng đi bái đường.
Ám Lân đã chuẩn bị hỉ đường xong, đặt linh vị của phụ mẫu Dạ Quân Mạc và phụ mẫu Bạch Vũ, bái qua trời đất, bái qua linh vị, phu thê đối bái, là tính hoàn thành rồi.
Bạch Vũ cảm thấy Dạ Quân Mạc hoàn toàn chỉ nói với phụ mẫu đã mất đi của hắn một tiếng, có câu trả lời thỏa đáng, hắn đã sớm coi nàng như thê tử duy nhất rồi. Thật ra nàng cũng không phải muốn mười dặm trang sức màu đỏ, chiêu cáo thiên hạ, có một hôn lễ long trọng bao nhiêu, chẳng qua đối mặt với linh vị phụ mẫu, nàng không biết nói cái gì.
Nàng hoàn toàn không có ấn tượng với mẫu thân, toàn bộ ấn tượng với phụ thân đều là không tốt, cho nên dứt khoát không nói cái gì.
Sau khi bái đường, Ám Lân còn chuẩn bị tiệc rượu. Bởi vì bây giờ không tính để cho người Ám Dạ Đế Quốc biết được, cho nên tân khách cũng chỉ có ba người Ám Hồ, Ám Lân và Ám Ưng.
Dạ Quân Mạc tâm tình tốt tính cụng rượu với Ám Lân, đã bị Bạch Vũ giật ly rượu đi.
Vết thương chưa tốt đã muốn uống rượu, không có cửa đâu. Bạch Vũ trừng mắt với Dạ Quân Mạc.
Ám Lân cười xấu xa: “Thì ra Thánh Quân là người bị thê quản nghiêm, sao ta vẫn không thấy vậy?”
Dạ Quân Mạc lạnh lùng liếc nhìn hắn: “Ngươi muốn được người quản còn không có phúc đó đâu.”
Khóe miệng Ám Lân rụt rụt: “Nếu ta có người trong lòng, lại còn bị người áp bức sao?”
“Đáng tiếc áp bức ngươi, ngươi cũng không tận tâm như thế. Ta nghĩ sau khi ta đi ra từ Tháp Thiên Ky, ngươi lập tức sẽ đưa ta trở về Ám Dạ Đế Quốc.” Dạ Quân Mạc sâu xa mở miệng. Sau khi chuyện ở Tháp Thiên Ky chấm dứt, lập tức trở về Ám Dạ Đế Quốc mới an toàn nhất.
Kéo dài càng lâu, càng không dễ trở về. Ngọc Ưu Liên và Thượng Quan Vân Trần đều biết tình hình của hắn, tuyệt đối sẽ thừa dịp trước khi hắn khôi phục lực chiến mà vây hắn ở Đại lục Hiên Thổ, thậm chí mạnh mẽ giết hắn.