“Ta đã biết, cám ơn các vị sư tỷ.” Bạch Vũ tiễn bước các sư tỷ, xem xét Dạ Quân Mạc đang hôn mê bất tỉnh.
Thích khách là từ trong hoàng cung trốn ra, vị mỹ nam này cũng từ phương hướng cửa thành chạy lại đâm vào nàng, phương hướng không giống. Hơn nữa lúc nàng rời đi Hoàng cung vẫn còn gió êm sóng lặng, thời gian không hơn.
Nàng khẳng định hắn không phải thích khách, nhưng một khi để cho Bách Lý Uy phát hiện, có một trăm cái miệng cũng không nói rõ được.
Bách Lý Uy chính là phụ thân của Bách Lý Vân, Đại tướng quân của Bắc La Quận quốc, trong tay nắm giữ duy nhất đội cấm vệ quân tinh nhuệ được thành lập từ các Triệu hoán sĩ, chuyên môn phụ trách bảo vệ Vương thành. Hắn làm việc từ trước đến nay luôn thích chém tận giết tuyệt, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ sót, tối nay tất cả những người bị thương chỉ sợ cũng bị hắn xem như là thích khách ngay tại chỗ giết chết.
Bổn cô nương mất sức lực lớn như vậy mới có thể đem ngươi từ tử vong kéo trở về, ngay cả máu trân qúy nhất đều cho ngươi uống, ngươi cư nhiên vẫn sẽ chết? Ngươi như thế nào lại xúi quẩy như vậy!
Bạch Vũ thật sự không thể chấp nhận được, nàng quyết định đem Dạ Quân Mạc dấu vào trong thư các.
Nàng sống tại một lầu nhỏ tên gọi là Bắc La thư các, có thể lấy tên của Quận quốc để gọi, thì chắc chắn đó không phải là một gian thư các bình thường.
Gian thư các này là cấm địa của Bắc La Quận quốc, tầng trên thư các cất giấu tất cả tàng thư giá trị của Bắc La Quận quốc, chính là sách thuốc truyền lại cho đời sau, điển tích tư liệu lịch sử, cùng với linh thuật quý giá nhất.
Sau khi tu tập linh thuật, có thể Triệu hoán ra Triệu hoán thú để sử dụng, Triệu hoán trên diện rộng có thể gia tăng lực công kích của Triệu hoán thú, một chiêu linh thuật có thể cải biến thắng bại của một cuộc chiến. Gía trị của một quyển linh thuật tuyệt đối không có tiền tài nào có thể tính được, có đôi khi có thể trở thành một vị Triệu hoán sư thậm chí là thành lập một tông môn, một đế quốc căn cơ vững mạnh.
Trong Bắc La thư các cất giấu khá nhiều hệ linh thuật, thậm chí còn có hai bản trung phẩm linh thuật! Những người mà Quận quốc bồi dưỡng chỉ khi tăng lên cấp bậc mới có cơ hội đi vào lựa chọn linh thuật.
Tầng thượng của thư các được canh giữ sâm nghiêm, có Quận vương cùng Quốc sư tự mình dùng linh lực để phong ấn, cả Quận quốc không ai có thể xông vào.
Bất quá vừa đúng Bạch Tử Quỳnh là người trông coi thư các, Bạch Tử Quỳnh trầm mê y thuật, rất ít đến thư các, liền đem nhiệm vụ này ném qua cho Bạch Vũ. Bạch Vũ là đệ tử duy nhất có thể ra vào Bắc La thư các, thậm chí còn chuyển đến ở lại trong thư các, làm cho tất cả những người cầu linh thuật không được hận nàng đến nghiến rắng nghiến lợi.
Đem Dạ Quân Mạc giấu vào bên trong thư các, cho dù Bách Lý Uy có kiêu ngạo cũng không thể đi vào.
Bạch Vũ nhanh chóng mặc quần áo cho Dạ Quân Mạc, dù sao chung quy cũng không thể kéo hắn như thế này một đường đến thư các, sau khi đã giúp Dạ Quân Mạc mặc quần áo xong. Bạch Vũ tìm nửa ngày, mới tìm được một ít áo khoác rộng thùng thình mà sư phụ lưu lại tùy tiện mặc vào cho hắn, giống như tha bao tải kéo hắn tới cấm địa thư các, tìm một góc không nhìn thấy thả hắn xuống.
Bạch Vũ còn cẩn thận đem vết máu trong phòng chùi rửa sạch sẽ, đem tất cả băng gạc cùng quần áo dính máu đều mang đi, lưu loát ở trong thư các đốt bỏ không để lại dấu vết, hủy sạch chứng cớ, bận rộn đến hơn nửa đêm mới rửa sạch sẽ toàn bộ.
Sau đó, Bách Lý Uy đã đem chỗ ở của nàng điều tra qua. Nàng trở lại phòng ở, nhìn thấy phòng mình một mảnh hỗn độn, các loại đồ vật này nọ rơi đầy trên đất, người đến điều tra đã lục tung, giống như thổ phỉ đem phòng ở càn quét sạch một lần, dược liệu trân quý cùng thứ phẩm linh tinh trong ngăn tủ hết thảy đều không thấy.
Đây là cấm vệ quân sao? Là cường đạo mới đúng! Bạch Vũ nổi trận lôi đình, nhưng cũng không thể làm được gì. Đi tìm Bách Lý Uy cầm đồ trở lại, người ta là một Đại tướng quân, cho dù làm trò đem đồ vật này nọ của ngươi cầm đi thì ngươi có thể có năng lực làm được gì?
Bạch Vũ cũng lười sửa sang lại, đem gì đó trên giường dọn dẹp một chút, ngã đầu liền ngủ.