Edit: V.O
Trong mắt Mục Dã hiện ra sắc bén, lập tức để cho Phách Vương Quy che ở trước người, lực phòng ngự 27 điểm đở tất cả công kích, một chút cũng không bị thương.
Tử Như rút roi da về, chỉ nhìn chằm chằm bản thân Mục Dã cạn tào ráo máng (ý nói đuổi sát đối thủ, tấn công đối thủ mà không buông một cơ hội nào), làm như không thấy hai con Phách Vương Quy.
Phách Vương Quy cũng không một mực phòng thủ, thân thể cao lớn nặng nề nện vỡ mặt đất, cả vùng đất, hồ nước dưới chân chấn động kịch liệt, chấn động khiến cho Thiên Mộng Bạch Đồn thoát ra khỏi mặt nước, nhưng không tạo ra tổn thương quá lớn.
Hai bên chiến đấu kịch liệt, Tử Như không phá nổi phòng ngự của Mục Dã, Mục Dã cũng khó mà gây tổn thương được cho Hồng Nguyên Phi Yến của Tử Như, trong lúc nhất thời đánh nhau khó phân thắng bại.
Lạc Trầm nhăn mặt, nhíu mày: “Lần này Tử Như có chút phiền phức, Phách Vương Quy của Mục Dã khắc chế Thiên Mộng Bạch Đồn.”
Hệ Thổ khắc chế hệ Thủy, Triệu Hoán Thú có cấp bậc thấp thì khắc chế cũng không rõ ràng, nhưng cùng với việc đề cao cấp bậc, uy lực của thuộc tính khắc chế sẽ càng ngày càng rõ ràng, hiệu quả khắc chế thuộc tính của Triệu Hoán Thú cấp 3 đã bắt đầu hiện ra bước đầu.
“Không sao, không phải Tử Như còn có Hồng Nguyên Phi Yến sao? Hệ Mộc khắc chế hệ Thổ.” Tư Minh cười tràn đầy tự tin.
“Nhưng tiêu hao dần như vậy, sẽ chỉ có Thiên Mộng Bạch Đồn bị suy sụp. Có thể Tử Như phải thua.” Sắc mặt Thuần Vu Hải ngưng trọng phân tích.
Bạch Vũ lắc đầu một cái, đột nhiên mở miệng: “Không nhất định.”
Toàn bộ mấy người cũng kỳ lạ nhìn về phía nàng, trong mắt tràn ngập nghi ngờ, chờ nàng giải thích.
Nhưng Bạch Vũ không nói lời nào.
Không bao lâu sau, lúc sức chịu đựng của Thiên Mộng Bạch Đồn của Tử Như bị tiêu hao hơn một nửa, mắt thấy dần hao tổn, Tử Như bỏ một con Triệu Hoán Thú trước, tình thế trên đài đột nhiên xảy ra biến hóa.
Hồng Nguyên Phi Yến giương cánh vỗ lên, một đạo ánh sáng rơi vào trên người Thiên Mộng Bạch Đồn, vết thương trên người Thiên Mộng Bạch Đồn đã bắt đầu dùng tốc độ khôi phục mắt thường có thể nhìn thấy được, sức chịu đựng cũng bắt đầu khôi phục từng chút từng chút.
Khóe miệng đám ngươi Tư Minh co rút, hiểu ý của Bạch Vũ. Sức chịu đựng của Phách Vương Quy rất cao, nhưng Hồng Nguyên Phi Yến có linh thuật khôi phục, tiếp tục kéo dài, người nào ngã xuống trước còn khó mà nói được.
Trận hệ Thổ và hệ Mộc này so đấu rất lâu, cuối cùng kỹ năng của Tử Như cao hơn một bậc, hao tổn chết hai con Phách Vương Quy.
Trên khuôn mặt tàn nhẫn của Mục Dã không có biểu hiện gì, thu hồi Phách Vương Quy, bình tĩnh đi xuống đài, gần như không quan tâm đối với thắng thua của trận đấu này.
Tử Như cũng lạnh nhạt đi xuống đài, hơi nhếch môi, biểu hiện chiến thắng tỷ thí là chuyện phải làm.
Mọi người ở Vực Thanh Vũ bộc phát ra một tiếng trầm trồ khen ngợi, Tư Vực Chủ hài lòng gật đầu một cái, mắt liếc nhìn Lệnh Hồ Hùng. Mặt của đám người Lệnh Hồ Hùng không thay đổi, cũng không trả lời.
Trận đầu, Vực Thanh Vũ thắng.
Không có thời gian nghỉ ngơi, trận thứ hai lập tức bắt đầu, Thuần Vu Hải xung phong nhận việc ra sân.
Điều làm người ta không nghĩ tới chính là đối phương cũng phái ra một vị Triệu Hoán Đại Sư hệ Mộc, còn là Triệu Hoán Đại Sư nắm vững được linh thuật tốt hơn, cuộc tỷ thí này, đơn giản chính là một cuộc phiên bản.
Hệ Thổ chiến đấu với hệ Mộc, luôn nhìn qua là đánh nhau rất kịch liệt, trên thực tế, hai bên cũng không tạo ra được quá nhiều tổn thương, thời gian chiến đấu sẽ bị kéo rất dài.
Bạch Vũ nhìn ra được tình thế thất bại của Thuần Vu Hải, đã không còn tâm tư nhìn nữa, chợt cảm giác hô hấp của Lạc Trầm bên cạnh có chút nặng nề.
Nàng quay đầu nhìn lại, Lạc Trầm siết hai tay lại thật chặt thành quả đấm, sắc mặt hơi đỏ lên, mồ hôi lạnh trên trán chằng chịt.
“Ngươi không sao chứ? Thân thể không thoải mái sao?” Bạch Vũ ngạc nhiên hỏi.
Lạc Trầm lau mồ hôi trên mặt, có chút ngượng ngùng nói: “Không có, ta chỉ có chút căng thẳng. Tử Như nói để cho ta lên đấu trận đấu kế tiếp.”
“…” Dù gì ngươi cũng là thiếu niên thiên tài nổi danh cửa Vực Thanh Vũ, cũng không phải là chưa từng lên lôi đài, căng thẳng thành như vậy cũng quá mức rồi? Trong lòng Bạch Vũ cảm thấy có chút không đúng: “Đưa tay cho ta, ta xem mạch tượng của ngươi một chút.”
HOÀN QUYỂN 2