Edit:V.O
”Ta sẽ không đi. Chỉ có các ngươi ở trong này bảo hộ Quận Vương, ta cũng không yên tâm.” Đông thúc rất không khách khí ngồi xuống ghế bên giường. Chu gia gia chủ nhìn hắn một cái, đáy mắt xẹt qua một tia sắc bén, không nói thêm cái gì nữa.
Bạch Vũ, Nhạc Kỳ Nhân cùng Sa Hoằng từ trong phòng đi ra ngoài lập tức bị người Chu gia bao vây xung quanh.
Ba người yên lặng đi vào hậu viện, Nhạc Kỳ Nhân giữ chặt cánh tay Bạch Vũ, ánh mắt kiên định nói, “Vũ tỷ tỷ, tỷ dẫn muội đi tìm giải dược, muội không tín nhiệm Chu gia! Muội có cảm giác bọn họ muốn hại chết phụ vương muội!”
”Chu gia quả thật đã động sát khí, nhưng nơi này còn có Tiềm Long Vệ cùng Cấm Vệ Quân, bọn họ sẽ không dám trắng trợn đi sát hại Quận Vương, bọn họ đã thu mua Lễ thần y, kéo dài thời gian đến trị liệu.” Bạch Vũ nhíu mày nói.
Sa Hoằng cả kinh, “Cái gì! Có chuyện như vậy, ta còn nghĩ Chu gia chỉ là muốn cướp công lao. Không được, ta không thể để cho Chu gia tới gần Quận Vương!”
Bạch Vũ cùng Nhạc Kỳ Nhân đều hết chỗ nói, Sa Hoằng đối với âm mưu quỷ kế quả thực chính là ù ù cạc cạc.
Bạch Vũ giữ chặt hắn, “Ngươi đi cũng vô dụng. Ngươi cũng thấy, có thể nói Chu gia là đã dốc toàn bộ lực lượng, cả Phủ thành chủ đều là người của bọn họ. Cấm Vệ Quân trên tay ngươi quá ít, thực sự cũng không đánh lại được đối thủ.”
”Còn có Tiềm Long Vệ, Đông thúc hạ lệnh là có thể.”
”Đây mới chính là phần phiền toái. Ngươi xác định Tiềm Long Vệ sẽ nghe lời Đông thúc? Nếu là bình thường cũng liền thôi, hiện tại loại tình huống này rất khó nói bọn họ sẽ giúp đỡ cho ai. Chu gia nếu có thể thu mua Lễ thần y, vì cái gì không thể thu mua Tiềm Long Vệ?”
Tiềm Long Vệ là một cỗ thế lực đặc thù của Đông Nhạc Quận quốc, cũng là thế lực các đại thế gia Đông Nhạc coi trọng cùng kiêng kị nhất, nếu nói trong Tiềm Long Vệ không có ai bị mượn sức hoặc chèn ép, Bạch Vũ cũng không tin, ngay cả nàng còn bị Chu gia tra qua vài lần.
Tiềm Long Vệ tuy rằng được Quận Vương tuyển ra, trên danh nghĩa là những nghĩa nữ nghĩa tử, nhưng hiện giờ Quận Vương có thể sẽ sớm chết trong một sớm một chiều, vì vậy trước mưu tính cho chính mình một đường lui tốt cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Chu gia nếu nắm quyền hứa hẹn lợi ích sau này, Tiềm Long Vệ quả thực có thể sẽ phân thành hai phái, một phái giúp đỡ phản loạn Chu gia, một phái khác sẽ bảo hộ Quận Vương.
Nhưng cho dù là những người muốn bảo vệ Quận Vương cũng không nhất định sẽ tin tưởng nhóm ba người các nàng, bởi vì Bạch Vũ hoàn toàn không có chứng cớ có thể chứng minh Quận Vương trúng độc, chỉ dựa vào vài câu nói của nàng làm sao có thể khiến cho tất cả mọi người giúp đỡ bọn họ xử lý Chu gia, Bạch Vũ tự nhận mình còn không có cái bản lĩnh kia, cho nên chuyện này tạm thời vẫn không nên để lộ ra mới là thỏa đáng.
”Nếu có thể tìm được giải dược, cứu tỉnh phụ vương thì sẽ không còn vấn đề! Vũ tỷ tỷ, tỷ dẫn muội đi tìm khoáng thạch đi.” Nhạc Kỳ Nhân lo lắng lắc lắc cánh tay Bạch Vũ.
Bạch Vũ vỗ vỗ lên mu bàn tay Nhạc Kỳ Nhân,“Khoáng thạch Đoạn Cân Lộ phi thường hiếm thấy, có thể thấy nhưng không thể cầu, tìm khoáng thạch còn không bằng đi tìm thổ phỉ lấy giải dược về. Ngươi có manh mối về hang ổ của Minh Châu Hội không?”
”Ta biết sơn trại Minh Châu Hội ở nơi nào, bởi vì ta cùng Quận Vương bị tập kích ngay gần hang ổ thổ phỉ, ta mang các ngươi đi.” Sa Hoằng hưng phấn nói.
Bạch Vũ lắc đầu, “Ngươi rời đi, Cấm vệ quân ai sẽ tới quản, Quận Vương ai tới bảo hộ? Chỉ trông vào một mình Đông thúc cũng không đủ. Ngươi vẽ một cái bản đồ đưa cho ta, ta cùng Nhạc Kỳ Nhân đi.”
”Đúng vậy, Sa Hoằng ca, huynh phải cam đoan trước khi chúng ta trở về phụ vương sẽ không thể xảy ra chuyện gì. Vạn nhất Chu gia phát hiện chúng ta chạy, hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng, bọn họ hạ độc thủ với phụ vương thì liền xong đời!”
”Được rồi.” Sa Hoằng bất đắc dĩ đồng ý, vẽ một bức lộ tuyến đồ cẩn thận tỉ mỉ đưa cho Bạch Vũ. Bạch Vũ cùng Nhạc Kỳ Nhân ngay đêm hôm đó liền đánh hôn mê đám đệ tử Chu gia canh giữ ở trước cửa phòng các nàng, trèo tường mà chạy.