Edit: V.O
Hắn ta tỉ mỉ bố trí cơ quan, tự nhận không ai có thể đi ra, nhưng Bạch Vũ chẳng những đi ra được, còn hủy toàn bộ cơ quan! Hắn ta đập nát cái bàn trước mặt “phịch” một tiếng.
“Ngươi đã đập nát bảy cái bàn rồi.” Dạ Quân Mạc sâu xa nói, giọng điệu tràn ngập châm chọc.
Vẻ mặt giận dữ của Thượng Quan Vân Trần cứng đờ: “Hừ, ta nhìn thấy Bạch Vũ ở trong Tháp Thiên Ky, là ngươi xúi nàng ta vào sao? Thật là có tiền đồ, chính mình không có bản lĩnh, giựt dây Bạch Vũ vào lấy giúp ngươi, cơ quan trong Tháp Thiên Ky trùng trùng điệp điệp, ngươi không sợ nàng ta sẽ chết ở bên trong sao?”
Một câu cuối cùng nghiến răng nghiến lợi.
Vẻ mặt Dạ Quân Mạc nháy mắt trầm xuống, lúc nhìn thấy tám tòa kiến trúc đột nhiên mở ra, hắn liền lo Bạch Vũ sẽ đi vào. Trước đó hắn đã dặn đi dặn lại Bạch Vũ không cần quan tâm đến những cái khác, chỉ cần lấy những thứ cần thiết trong Bách Bảo Lâu là được, không nghĩ tới nàng vẫn đi vào.
Nhìn thấy sắc mặt Dạ Quân Mạc không tốt, tâm tình Thượng Quan Vân Trần rất tốt: “Ngươi yên tâm, hình như là nàng ta đã vào được, ta nhất định sẽ chào hỏi nàng ta thật tốt, để cho nàng ta có vào mà không có ra!”
Hắn ta nói xong, phất tay áo một cái, nghênh ngang rời đi.
Mắt Dạ Quân Mạc thâm trầm, lo lắng lặng yên đi theo sát.
Thượng Quan Vân Trần về tới biệt viện của chính mình, nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận tình huống bên trong Tháp Thiên Ky.
Vì khế ước quy định, lúc Thần Vực mở ra, hai bên không thể rời đi, đều phải ở nơi cách cổng vào Thần Vực không xa. Dạ Quân Mạc biết chỗ ở của hắn ta, thờ ơ đứng ở phía xa nhìn hắn ta.
Dạ Quân Mạc không có cách nào biết được tình huống cụ thể bên trong Tháp Thiên Ky, nhưng nhìn biểu cảm của Thượng Quan Vân Trần, ít nhất hắn có thể đoán ra tình cảnh trước mắt của Bạch Vũ.
Bên trong tháp, Bạch Vũ đã qua được ba cửa, cuối cùng gặp lại Diệt ở trong bầy mãnh thú.
Toàn thân Diệt đẫm máu, có lẽ cửa ra trước đó cũng cũng không tốt lắm, bị thương không ít mới không dễ dàng xông đến nơi đây.
Hắn ta nhìn thấy Bạch Vũ, lập tức rút ra một cây dao bổ tới.
Ngọn lửa bốc cháy trên thân dao kia, chạm trúng sẽ lập tức bị thương, là linh khí hắn ta đổi ở Bách Bảo Lâu, là một món binh khí vô cùng thích hợp với Triệu Hoán Sư hệ Hỏa.
Bạch Vũ không dám cứng rắn đối kháng, vung ra một đạo Lưu Hỏa, đánh gãy sự tấn công của Diệt, diendanlequydon – V.O, Tiểu Thanh theo sát phun ra một ngụm Bạo Liệt Lưu Hỏa, nện ở trên người Diệt.
Diệt dùng dao đỡ Lưu Hỏa, ngọn lửa toàn thân Hỏa Mã điên cuồng tăng vọt, hướng thẳng đến Bạch Vũ.
Ầm ầm – –
Lực lượng va chạm kịch liệt, chung quanh một mảnh hỗn loạn, một bầy mãnh thú điên cuồng bị đánh bay, Bạch Vũ bị đánh bay ra ngoài.
Nàng thừa dịp mãnh thú hỗn loạn tản ra, không có cản trở, vội vã đi về phía cửa ra. Diệt nổi nóng đuổi theo không tha, ba con Triệu Hoán Thú – một con dùng bảo vệ bản thân, một con dùng để đối phó với mãnh thú để mở đường, một con khác thì vồ đến nàng không bỏ.
Đột nhiên, một tấm hàn băng dâng lên, Diệt bỗng nhiên cảm giác hai chân không thể cử động, tấm hàn băng lớn đông lại, băng sương không ngừng bay lên ngưng tụ trên người hắn ta, gần như ở trong nháy mắt, hắn ta đã bị đóng băng ở trong một khối băng óng ánh, trong suốt.
Diệt quá sợ hãi, không biết Bạch Vũ có thủ đoạn giam cầm biến thái như vậy từ lúc nào, vội vàng sai Hỏa Mã nhanh chóng giúp cứu ra, tròng mắt xoay động, Hỏa Mã bên cạnh cũng đã bị đông cứng. Không chỉ có như vậy, Triệu Hoán Thú của cả vùng không gian đều bị đông cứng, chỉ có Bạch Vũ và Triệu Hoán Thú của nàng đã ung dung trốn đi.
Bạch Vũ không nghĩ nhân cơ hội xử lý Diệt, hiệu quả đóng băng đối với Triệu Hoán Thú hệ Hỏa không ổn, có lẽ chưa tới vài giây sẽ có thể xua tan, nàng vẫn nên đi trước.
Bạch Vũ xông qua sào huyệt của mãnh thú, thẳng đến tầng tiếp theo.
Thượng Quan Vân Trần thở hổn hển, lại muốn đập bể này nọ, tên Diệt kia đang làm cái gì vậy? Cơ hội tốt như vậy cũng không giết được Bạch Vũ, mệt cho hắn còn hao hết tâm tư dẫn đường cho Diệt, để cho hắn ta gặp Bạch Vũ.