Edit: V.O
Phượng Vương nheo mắt lại, nhìn về phía Dạ Vương: “Không thể tưởng tượng được, Dạ gia các ngươi lại còn có nhân vật như vậy.”
Dạ Vương bĩu môi, cực kỳ không khách sáo nói: “Chuyện này có gì mà kỳ lạ, ngay cả Thánh Quân cũng từ gia tộc bọn ta ra. Nếu không phải quan hệ huyết thống của Dạ gia chính thống và Thánh Quân quá thân cận, không thể gả cho Thánh Quân, ngươi cho là còn có chuyện của nữ nhi ngươi sao?”
Mặt Phượng Vương tối sầm: “Dạ Vương nói quá sớm rồi? Cũng chưa nghe nói chính thống Dạ gia các ngươi có một Đại Đế, ngay cả chính ngươi cũng còn chưa tới trình độ này.”
Dạ Vương hừ lạnh một tiếng, yên lặng nhìn phía dưới.
Phượng Vương có chút ngạc nhiên, dựa theo tính tình của Dạ Vương tuyệt đối sẽ gây gổ với bà, bà đã làm xong chuẩn bị khắc khẩu với Dạ Vương, kết quả Dạ Vương lại bỏ qua như vậy? Là đang lo lắng cho Dạ Nghiên Nhi? Dù sao một lát nữa Dạ Nghiên Nhi lại phải gặp Phượng Dao.
Trận này Dạ Nghiên Nhi là… cùng với Bạch Vũ? Hình như cái này không cần lo lắng.
“Kế tiếp, số ba trăm – Dạ Nghiên Nhi đánh với số một – Bạch Vũ.” Trưởng lão phụ trách chủ trì lôi đài cao giọng hô.
Bạch Vũ? Bạch Vũ là ai? Tên này lại rất quen tai, hình như đều chưa từng lên đài, đại khái là một nữ tử của gia tộc nhỏ nào đó miễn cưỡng nhét vào.
Mọi người không thèm để ý tiếp tục nói chuyện phiếm, loại tỷ thí không có gì hồi hộp này, hoàn toàn không cần phải xem. Các nàng càng chờ mong trận tỷ thí tiếp theo – Dạ Nghiên Nhi và Phượng Dao, đó mới là cao thủ chân chính so chiêu, cho dù chắc chắn các nàng không thắng được, nhưng nhìn xem cũng có thể rung động.
Chỉ là lúc các nàng thấy Bạch Vũ ưỡn bụng đi lên lôi đài, tất cả mọi ánh mắt đều tập trung ở trên người Bạch Vũ, thiếu chút nữa tròng mắt không trừng ra.
Đùa gì chứ? Đã mang thai còn có thể tới tham gia tuyển phi? Đây rõ ràng không phải là đội nón xanh cho Thánh Quân sao? Là có bao nhiêu muốn chết mới có thể can đảm như vậy?
Mọi người chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu có một con quạ đen cạc cạc bay qua,diendanlequydon – V.O, toàn trường yên tĩnh, trong lòng run sợ nhìn Dạ Quân Mạc trên đài cao.
Ngoài dự đoán chính là Dạ Quân Mạc không có cảm xúc gì, ngũ vương cũng không nói gì.
“Bắt đầu đi.” Ám Lân hạ lệnh.
Trưởng lão đầm đìa mồ hôi lạnh: “Vâng.”
Dạ Nghiên Nhi cau mày nhìn Bạch Vũ ôm bụng ở đối diện, Bạch Vũ rất đẹp, cho dù có thai, dáng người thay đổi, lại vẫn có thêm phong thái say lòng người, thậm chí còn có thêm một phần nét đẹp mẫu tính dịu dàng.
Nhưng đây cũng không phải là điểm quan trọng, quan trọng là: “Ngươi chính là nữ tử Thánh Quân dẫn về?”
Bạch Vũ gật gật đầu.
“Ngươi mang chính là hài tử của Thánh Quân?”
Bạch Vũ tiếp tục gật đầu.
Nhất thời, mọi người phía dưới hiểu rõ, khó trách để cho một nữ tử có thai tới tham gia Đại hội, thì ra người ta đã mang huyết mạch của Thánh Quân rồi.
Mày Dạ Nghiên Nhi nhíu lại càng chặt: “Ta sẽ cố gắng không làm ngươi bị thương, chỉ là tốt nhất là ngươi trực tiếp chịu thua.” Làm Bạch Vũ bị thương cũng không sao, nhưng nàng không thể làm tử tự (con nối dõi) của Thánh Quân bị thương, để cho một người như vậy đi lên tỷ thí, thật sự là phiền phức.
Bạch Vũ nở nụ cười: “Ngươi đừng lo, ta cũng sẽ cố gắng không làm ngươi bị thương.”
Một trận tiếng động lớn xôn xao dưới đài, còn nói không làm Dạ Nghiên Nhi bị thương, nữ nhân này có bị bệnh không? Dựa vào đâu mà nàng ta có thể đối đầu khiến Đại Đế – Dạ Nghiên Nhi bị thương. Nghe nói người có thai sẽ đần độn ba năm, tuyệt đối là nàng ta bị đần độn.
Sắc mặt Dạ Nghiên Nhi nháy mắt trầm xuống: “Ngươi vẫn nên nhanh chóng đi xuống cho ta!”
Dạ Nghiên Nhi rút ra một cây roi, cuốn về phía cẳng chân Bạch Vũ, muốn trực tiếp vứt Bạch Vũ xuống lôi đài.
Ầm – –
Tiểu Bạch từ trên trời giáng xuống, móng vuốt mạnh mẽ mà có lực cắt đứt roi, chân chứa khủng bố, nháy mắt chưởng về phía Dạ Nghiên Nhi.