Edit: V.O
Khí thế cao cao tại thượng kia, ngạo mạn tất cả giống như có thể nghiền nát dãy núi này trong nháy mắt. Ánh mắt lạnh lẽo, vĩ đại mà hùng hổ dọa người kia nhìn chằm chằm Âm Linh Tông chủ, khiến cho Âm Linh Tông chủ có loại cảm giác như rớt vào hầm băng.
Âm Linh Tông chủ coi như tốt, thấy tình hình như vậy, thân thể cứng ngắc một chút, ngay sau đó liền ung dung trở lại.
Đệ tử bên trong Tông môn thì lộn xộn, không ít người bị uy lực khủng bố này ép đến trực tiếp quỳ xuống, sắc mặt tái mét, lạnh run không ngừng lại được.
“Các hạ chính là Âm Linh Tông chủ?” Giọng nói trầm thấp mà lộ ra rét lạnh của Dạ Quân Mạc khuếch tán cả thiên địa.
Lúc này, Âm Linh Tông chủ mới phát hiện còn có một người đứng trên lưng Thanh Long vĩ đại này, hít sâu một hơi, tiếng như chuông lớn nói: “Đúng vậy, không biết các hạ là ai, vì sao phải xông vào địa bàn Âm Linh Tông của ta?”
“Tại hạ đến bái kiến Tông chủ, lại không được tiếp kiến, nghe nói gặp ngươi cần tặng lễ, cho nên cố ý tới tặng lễ vật.” Dạ Quân Mạc lạnh như băng nói xong, Ngũ Hành Thanh Long một trận hô mưa gọi gió, mưa lớn ào ào đổ xuống, rơi xuống theo mưa là từng khối kim khí.
Chính là hàng loạt kim khí Bạch Vũ cướp được từ trong Thánh Linh Phường, lúc ấy cướp đoạt Bạch Vũ cũng chưa từng nhìn qua, dẫn đến cướp được không ít loại thấp kém, Dạ Quân Mạc dứt khoát coi như đồ bỏ đi ném cho Âm Linh Tông.
Tuy bọn họ không xem vào mắt, nhưng đối với Âm Linh Tông mà nói, một đống kim khí lớn như vậy, nói như thế nào cũng là một phần đại lễ, nhưng kim khí quá nặng, theo mưa rơi xuống, đập cả gian phòng thành từng lỗ từng lỗ thủng, lực sát thương lớn hơn mưa đá.
Âm Linh Tông chủ nhìn các loại kim khí đổ xuống như mưa, mặt đều đã tái.
Dạ Quân Mạc ném đồ xong, tự nhiên rời đi, trước khi đi vẫn cố ý bỏ lại một câu: “Hi vọng Tông chủ thích những lễ vật này, nhanh chóng tìm ta.”
Ta cũng không biết ngươi là ai, ta đi đâu tìm ngươi? Nội tâm Âm Linh Tông chủ đang gào thét, Nhạc trưởng lão từ trong Điện đi tới, sắc mặt trắng bệch mở ra một tấm bái thiếp đưa cho Tông chủ: “Tông chủ, người xem cái này đi.”
Âm Linh Tông chủ mở ra xem, chỉ thấy mặt trên viết Thánh Quân Ám Dạ Đế Quốc – Dạ Quân Mạc đến bái phỏng.
Một hơi của Âm Linh Tông chủ không đi lên được, thiếu chút nữa ngất đi, tay cầm bái thiếp hơi hơi phát run: “Khốn nạn! Là ai ném bái thiếp quan trọng như vậy ở đây?”
Chỉ dựa vào bốn chữ Ám Dạ Đế Quốc là bọn họ đã không thể trêu vào, diendanlequydon V.O, tuy nói Đại lục Hiên Thổ của bọn họ hỗn loạn, Ám Dạ Đế Quốc và Sáng Thế Thần Điện không thể khống chế, nhưng thực lực của người ta đặt ở đó, nếu thật sự muốn diệt ngươi, vẫn cực kỳ dễ dàng.
Không phải vạn bất đắc dĩ, Âm Linh Tông chủ tuyệt đối không muốn đắc tội Ám Dạ Đế Quốc hoặc là Sáng Thế Thần Điện.
Sớm biết rằng Ám Dạ Đế Quốc có người đến bái phỏng, ông tuyệt đối sẽ chiêu đãi thật tốt, huống chi người tới bái phỏng lúc này là Thánh Quân của Ám Dạ Đế Quốc!
Nhìn thấy Thanh Long vừa rồi kia, ông đã xác định trăm phần trăm người kia là Thánh Quân của Ám Dạ Đế Quốc, không phải giả mạo. Ông lại xem nhẹ Thánh Quân, khó trách người ta sẽ tìm tới cửa, còn đến tặng một đống kim khí, cố ý đập vỡ nát Tông môn của ông.
“Rốt cuộc là ai nói gặp ta phải tặng lễ?” Âm Linh Tông chủ nổi trận lôi đình dẫn theo mấy vị Trưởng lão của Tông môn tự mình xuống núi nghênh đón Dạ Quân Mạc, đi đến nửa đường càng nghĩ càng bực tức, cho tới bây giờ ông chưa từng nói như vậy?
Mấy vị Trưởng lão lặng im không nói được một lời, Nhạc trưởng lão trầm ngâm một lúc, nói: “Chỉ sợ là đệ tử trông coi tự tiện chủ trương, muốn thu chút hối lộ. Trong khoảng thời gian này, người đến bái kiến rất nhiều, khó tránh khỏi các đệ tử có chút lộng.”
Đang nói, bọn họ đã đến chỗ sơn môn, Tông chủ hỏi rõ tình huống, không nói hai lời trục xuất đệ tử trung niên áo lam kia ra khỏi Tông môn.