Edit: V.O
“Muội có thể làm được?” Mộ Bạch có chút nghi ngờ hỏi.
Mộ Vũ gật đầu tràn đầy tự tin: “Ca ca cần phải đi cùng với muội.”
Đương nhiên phải đi cùng với muội, nếu để cho một mình muội ra ngoài, lạc mất thì làm sao bây giờ? Ra khỏi thành cũng không phải là xuất cung, vừa ra Đô thành đã có thể tiến vào Vực sâu, nói không chừng có thể gặp mãnh thú và dòng chảy linh khí hỗn loạn.
Mộ Bạch xoay người trở về thu dọn đồ, nếu muốn ra khỏi thành, thứ nên mang theo thì phải mang theo.
Muội muội đã nói có thể phá kết giới, thì chắn chắn có thể phá được, hắn không nghi ngờ một chút nào.
Quả nhiên, lúc hắn quay lại, Mộ Vũ đã dẫn theo Linh Lung Kim Hồ yên lặng phá đi kết giới, chỉ là tốn hơi nhiều linh khí, bộ dạng Tiểu Hồ mệt đến không có tinh thần.
Mộ Vũ thu Linh Lung Kim Hồ về lại linh mạch của bản thân, kéo tay Mộ Bạch: “Ca ca, chúng ta đi thôi. Nếu muộn sẽ bị phát hiện.”
Đợi đến ăn lúc cơm tối, người đưa cơm lên sẽ phát hiện bọn họ đã chạy. Bọn họ chỉ có chưa đến bốn tiếng, chỉ là vậy cũng đủ rồi.
Hai tiểu gia hỏa lén chạy ra cung điện, đến trên đường phố, vui vẻ mua một ít thứ ăn vặt, sau đó tìm một ngõ nhỏ không người, Dạ Mộ Bạch gọi Hắc Ám Ma Long ra.
Hắc Ám Ma Long của Mộ Bạch là Triệu hoán thú tuyệt phẩm mãn tư chất, khác Triệu hoán thú bình thường, cấp 1 đã có thể khống chế hình thể to hay nhỏ, nhỏ nhất là có thể biến thành một con rắn nhỏ, lớn nhất đại khái có thể cuốn được một ngọn núi, theo cấp bậc của nó tăng lên, hình thể của nó còn có thể trở nên lớn hơn nữa.
Hắc Ám Ma Long biến thành hình thể thích hợp, cho Mộ Bạch và Mộ Vũ ngồi ở trên người nó, nâng bọn họ bay về phía ngoài thành.
Đợi đến lúc cơm tối, dieendaanleequyydoon – V.O, lúc hạ nhân trong cung phát hiện không thấy hai tiểu tổ tông, Hắc Ám Ma Long đã sớm bay ra hơn mười dặm ngoài thành, Vương Cung Ám Dạ Đế Quốc nháy mắt rối loạn, mà giờ phút này Dạ Quân Mạc và Bạch Vũ còn không ở đây.
Sau khi Dạ Quân Mạc cho Ám Lân dẫn hai hài tử về tẩm cung, Tề trưởng lão đã phát tin tức khẩn cấp đến, đột nhiên Vạn Trượng Sơn Trang lại chia binh thành hai đường tấn công Bình Tây Thành và Vân Kiếm Tông.
Hai thế lực lớn này đều ở gần Vạn Trượng Sơn Trang, ở ngay tiền phương của cuộc chiến.
Vị trí địa lý của Vạn trượng Sơn Trang coi như là trung ương của toàn bộ Đại Lục, là một thế lực vô cùng quan trọng của Thần Điện, thâu tóm tin tức của thiên hạ, thời kì cường thịnh nhất được xưng là không có tin tức nào mà không biết, chỉ cần trả giá đủ cao là có thể nhận được tin tức muốn biết, thậm chí là rất nhiều bí văn.
Đương nhiên, về phần bộ phận tin tức quan trọng trong Sáng Thế Thần Điện, bọn họ chưa bao giờ bán ra bên ngoài.
Đoạt được Vạn Trượng Sơn Trang chẳng khác nào khiến Sáng Thế Thần Điện biến thành người mù, kẻ điếc, mất đi sự nắm giữ Ngũ Hành Đại Lục.
Chính là bởi vì sự quan trọng của Vạn Trượng Sơn Trang, lúc đó Ngọc Ưu Liên mới tự thân xuất mã cứu viện.
Ám Dạ Đế Quốc không thể hăng hái bắt lấy Vạn Trượng Sơn Trang, Dạ Quân Mạc cũng không quá thất vọng.
Sau đó, Sáng Thế Thần Điện lấy Vạn Trượng Sơn Trang làm cứ điểm, bắt đầu phản kích Ám Dạ Đế Quốc, khu vực gần Vạn Trượng Sơn Trang biến thành tiền phương của cuộc chiến.
Lần này đột nhiên Sáng Thế Thần Điện làm khó dễ, còn chia binh làm hai đường, hiển nhiên mưu tính đã lâu, ngay cả Tề trưởng lão cũng không đối phó được với người được phái ra, rất có thể Ngọc Ưu Liên tự thân xuất mã, đã quyết tâm muốn bắt lấy Bình Tây Thành và Vân Kiếm Tông.
Tự nhiên Dạ Quân Mạc sẽ không khinh thường, tự mình đến Bình Tây Thành cứu viện. Bạch Vũ lại đến giúp đỡ Vân Kiếm Tông, đã lâu rồi nàng chưa ra cửa, chỉ thiếu chút nữa đã đột phá khoảng cách Thần Hoàng, có bế quan thế nào cũng vô dụng, cần phải có một cơ hội, còn không bằng đi ra ngoài hoạt động.
Hai người hoàn toàn không biết hai tiểu bảo bối nhà mình đã lặng lẽ chạy vào bên trong Vực sâu.