Edit:V.O
Bắc Thần Phong cũng nhận ra Dạ Quân Mạc, hai tay ở dưới ống tay áo yên lặng nắm chặt, niết mạnh đến mức các ngón tay trắng bệch. Người đoạt đồ của hắn ở Vô Trần tửu lâu lại là Mạc Điện cao cao tại thượng, điều này làm cho hắn có một loại cảm giác thất bại, cực kỳ không cam lòng, dã tâm bên trong muốn đem hết thảy dẫm nát dưới chân càng phát ra mãnh liệt.
Bách Lý Vân Diễm ánh mắt tỏa sáng. Mạc Điện ở Vô Trần Cung là người cùng Cung chủ quyền thế ngang nhau, là nhân vật bá chủ ở Vân Vũ Thần Châu, lại còn có tướng mạo yêu nghiệt như thế, còn so với Bắc Thần Phong cao quý hơn không biết bao nhiêu lần, nếu có thể chinh phục được hắn thì cuộc đời này cũng đáng giá!
Đáng tiếc loại nam nhân này lãnh khốc vô tình, tuyệt không hiểu được thương hương tiếc ngọc, so sánh với Tam hoàng tử dễ dàng bị quyến rũ….. Trên mặt Bách Lý Vân Diễm xẹt qua một tia tính kế, ánh mắt nhìn Bắc Thần Phong trở nên có chút ghét bỏ.
Sau khi Vô Trần Cung chủ ngồi xuống, diện tích không gian trường thi đấu lập tức được chia thành ba khối, ba lôi đài to lớn mọc lên, diện tích của từng lôi đài rất lớn, địa hình đa dạng.
Đông Nhạc đấu với Mạn Thủy, Viêm Võ đấu với Nam Phong, Bắc La đấu với Tây Trần, ba trận tỉ thí phân biệt ở ba lôi đài đồng thời bắt đầu.
Dựa theo an bài như ngày hôm qua, Sa Hoằng đi lên lôi đài đầu tiên, tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc cũng không thèm đếm xỉa tiêu sái đi lên lôi đài, giành phát động công kích trước.
Sa Hoằng ngăn lại cơ hội nàng ta muốn phóng ra độc dược, Phi Sa Tẩu Thạch bắt đầu khởi động, nháy mắt đem cả lôi đài bao phủ bên trong một mảnh cát vàng, quanh thân vô số đá vụn sắc bén đánh về phía đối thủ.
Sắc mặt tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc bắt đầu thay đổi, thật vất vả tránh thoát công kích, lại bị bức bách cuốn vào trung tâm cát bụi, cái gì cũng không nhìn thấy rõ.
Sa Hoằng phối hợp với Minh Mâu (mắt tinh, mắt sáng) của Kim Cương Nộ Viên, công thủ tự nhiên, chưa đến năm hiệp đã đánh bại được tuyển thủ của Mạn Thủy Quận Quốc.
Thời điểm tuyển thủ Mạn Thủy Quận Quốc trở lại ghế ngồi, sắc mặt đã trắng bệch, trên mặt tràn ngập khiếp sợ không thể tin. Đội trưởng Mạn Thủy nổi trận lôi đình, tự mình lên đài, kết quả ngay cả bóng dáng của Sa Hoằng còn chưa tìm được đã bị ném ra khỏi lôi đài.
Mạn Thủy Quận Quốc cuối cùng cũng cuống cuồng, người dẫn đầu của các nàng sắc mặt âm trầm giao cho tuyển thủ cuối cùng một lọ khí độc, khiến cho nàng ta nhất định phải chuyển bại thành thắng.
Sau khi nàng ta đi lên đài, hơi thở khí độc quả thật có phóng đến đây, nhưng Sa Hoằng cho dù biết rõ mình đã bị trúng độc, Ngự Độc Nhuyễn Giáp cũng giúp hắn hấp thu phần lớn khí độc,, khiến hắn không phải chịu ảnh hưởng quá lớn, Kim Cương Nộ Viên một chọi ba, khí phách càn quét đối thủ.
Lúc Thương trưởng lão tuyên bố Đông Nhạc thắng lợi, có được 3 điểm, vài vị nữ tử Mạn Thủy Quận Quốc nửa ngày còn chưa phục hồi tinh thần lại, vết máu đọng lại trên mặt cũng quên chùi
Các nàng sao lại thua? Còn thua thảm như vậy, ngay cả một sợi lông của người ta cũng không đụng đến được cả ba người liền bị đánh bại, đối thủ lại là Đông Nhạc mà các nàng khinh thường! Từ khi nào một Đông Nhạc vẫn nằm ở dưới đáy lại xuất hiện tuyển thủ cường hãn như vậy?
Nhạc Kỳ Nhân cười ha ha chỉ vào những nữ tử Mạn Thủy Quận Quốc, “Sa Hoằng ca, đánh đẹp lắm, huynh xem bộ dạng bọn họ xám như tro tàn, thật sự là hả giận! Cho bọn họ biết thế nào là khinh thường người khác!”
”Sau hôm nay sẽ không có người ở quận quốc nào dám khinh thường chúng ta nữa.” Bạch Vũ nhìn về phía những tuyển thủ của quận quốc khác, ánh mắt bọn họ nhìn Đông Nhạc cùng ngày hôm qua hoàn toàn không giống nhau, ánh mắt cảnh giác cùng tìm tòi nghiên cứu giống như mũi tên nhọn dừng ở trên người Sa Hoằng.
Lấy ưu thế 3 điểm càn quét Mạn Thủy Quận Quốc xếp hạng thứ ba!
Nghe nói hắn là thống lĩnh trẻ tuổi nhất Đông Nhạc, là người được Đông Nhạc Quận Vương phá lệ đề bạt, hiện tại xem ra, hắn quả thật có bản lĩnh này. Đông Nhạc xuất hiện một nhân tài như vậy, thứ tự lần này chỉ sợ sẽ không còn ở dưới đáy nữa.
Về phần Bạch Vũ cùng Nhạc Kỳ Nhân, quả thật không có người chú ý.