Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 708: Bảo tháp chín tầng (2)

Tác giả: Nguyệt Hạ Khuynh Ca
Chọn tập

Dạ Mộ Bạch và Dạ Mộ Vũ đột nhiên vùng ra khỏi tay Đoàn Vô Huyết, lao về phía bảo tháp.

Đoàn Vô Huyết kinh hãi: “Quay lại! Các ngươi làm gì vậy? Cái tháp kia nguy hiểm lắm, đừng qua đó!”

“Chúng ta muốn vào tháp!” Hai đứa bé nói.

“Cái gì? Các ngươi điên rồi?” Đoàn Vô Huyết kinh ngạc.

Dạ Mộ Vũ vung tay vung chân: “Phụ thân ở bên trong, chúng ta muốn đi tìm hắn. Đoàn thúc thúc, thúc trở về đi. “

Hai đứa bé chạy vội đi xa, biến mất trong ánh sáng.

Phụ thân à? Vào trong tháp không phải chỉ có Thánh Quân và Ngọc Ưu Liên thôi sao? Phụ thân của các ngươi…

Đoàn Vô Huyết bất ngờ, phản ứng lại, tát mạnh một cái lên mặt, thì ra bọn nhóc là hài tử của Thánh Quân, là tiểu hoàng tử cùng tiểu công chúa của Đế Quốc Bóng Tối! Thảo nào yêu nghiệt đến như vậy, thảo nào trong tay có cả một đống bảo vật.

Ánh sáng cao ngất chói lọi quanh thân bảo tháp phát ra trong phút chốc vụt tắt, thân tháp to lớn đứng ngạo nghễ sừng sững, tìm không ra được một tia khe hở, cả toà bảo tháp tuyệt nhiên không có lối vào.

Đám người Tề trưởng lão và Thủy trưởng lão kinh hoàng nghiên cứu hồi lâu ở xung quanh, tìm từ đầu chí cuối không ra được biện pháp xuất nhập, không thể làm gì khác hơn là đành phải phái người trấn thủ ở nơi này.

Ngoài thành, cuộc tiến công mới của Sáng Thế Thần Điện một lần nữa lại bắt đầu, cuộc tiến công lần này có thể nói là khí thế hung hăng, Sáng Thế Thần Điện đã tập hợp tất cả triệu hoán sư hầu như dốc toàn bộ lực lượng ở Vạn Trượng sơn trang.

Đã không có không gian kết giới bảo vệ, bọn họ triệu hoán ra triệu hoán thú hình tạo thành cả một bầy đàn dày đặc cuồn cuộn, hung ác đánh vào tường thành Bình Tây thành.

Lý trưởng lão đóng ở thành tường đã điều động, ra lệnh cho binh sĩ bắt đầu phản kích.

“Các ngươi nhanh đi tham chiến, ta và Niếp Văn ở đây sớm tu bổ lại trấn thạch. Chỉ cần trấn thạch được khôi phục, bọn họ sẽ không công kích vào nổi” Thủy trưởng lão nói với người của lão.

Đám người của Tề trưởng lão gật đầu, lập tức triệu hoán ra triệu hoán thú bay về phía chiến trường.

Đoàn Vô Huyết cũng dự định đi ra tham chiến, lại bị Thủy trưởng lão cho gọi lại.

“Ngươi, đứng lại. Tiểu điện hạ là ngươi dắt vào à?”

“Cái này…” Đoàn Vô Huyết gương mặt không biết làm sao.

“Thôi đi, ngươi đứng ở yên đó đi! Chờ chúng ta khôi phục lại trấn thạch, sẽ hỏi ngươi kĩ hơn” Thủy trưởng lão nhìn thoáng đã nhận ra, đại khái hắn cũng mới biết được thân phận Mộ Bạch, Mộ Vũ.

Đoàn Vô Huyết ở lại trợ giúp hai vị trưởng lão khôi phục trấn thạch.

Niếp Văn trưởng lão là luyện khí đại sư cao cấp, rất nhanh đã khôi phục được khe hở trên trấn thạch, đem trấn thạch đặt vào vị trí cũ, khôi phục không gian kết giới.

Một trận đại chiến khí thế hùng hổ diễn ra, nhưng lại kết thúc rất nhanh.

Không đến nửa canh giờ lại trở về bình thường, người của Sáng Thế Thần Điện rút về, người của Đế Quốc Bóng Tối cũng không có truy đuổi. Hai bên lần nữa duy trì cân bằng kì lạ, mà nguyên nhân tạo ra sự cân bằng này là Ngọc Ưu Liên và Dạ Quân Mạc đều bị nhốt trong một toà tháp cao nhìn không thấy đỉnh bảo, tình hình không rõ.

Trong bảo tháp, Dạ Quân Mạc đứng trong một mảng không gian mênh mông vô bờ, trên đỉnh đầu giống như là bầu trời đêm đầy ngôi sao, trong màn đêm đen kịt lập loè vô số ánh hào quang óng ánh, khiến người ta hoàn toàn không biết mình ở nơi nào.

“Dạ Quân Mạc, ngươi thực sự là ngu xuẩn, đây là bảo tháp của ta, ngươi cho rằng lôi ta vào đây có thể có tác dụng gì? Ta bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra ngoài. “Ngọc Ưu Liên mang theo thanh âm phẫn nộ quanh quẩn ở chân trời.

Dạ Quân Mạc khóe miệng lạnh lùng thốt lên, “Vậy ngươi còn ở chỗ này làm gì? Ra nhanh đi, người của các ngươi cũng đã bắt đầu tiến công Bình Tây thành, ngươi không cần đi hỗ trợ à?”

Ngọc Ưu Liên im hơi lặng tiếng.

Dạ Quân Mạc ngắm nhìn bốn phía, toà bảo tháp này còn quái dị hơn hắn tưởng tượng, nhưng cũng cho hắn một loại cảm giác rất quen thuộc, có điểm giống với thiên cơ tháp.

Tháp này đảm bảo chỉ vào được chứ không ra được, dường như sẽ không có thiết kế cửa ra, hắn phát hiện ra điểm này liền lôi Ngọc Ưu Liên cùng vào, dù cho ả là chủ nhân của cái bảo tháp này, hiện tại ả cũng không ra được.

Chọn tập
Bình luận