Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Rất Yêu, Rất Yêu Em

Chương 408

Tác giả: Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ
Chọn tập

Cố Vi Hằng xem câu này của Miêu Doanh Cửu rất lâu, nhưng trong đầu anh cái gì cũng không nghĩ.

Tối nay đến nửa đêm rồi anh vẫn chưa ngủ, vẫn luôn nghĩ đến chuyện mở rộng quy mô tập đoàn.

Người đại diện pháp luật của tập đoàn Minh Thành vẫn là Cố Minh Thành. Anh đã từng thương lượng qua với cha anh rồi, nếu dùng cái tên “Cố Vi Hằng” đi thành lập một công ty mới, mở rộng kinh doanh tập đoàn. Nếu như lấy tiền của Cố Minh Thành đem chuyển qua, sẽ không phù hợp với trình tự pháp luật, đương nhiên, tập đoàn Minh Thành có thể đầu tư các lĩnh vực mới, nhưng tiền của của tập đoàn tất cả đã đi vào chu kỳ hoạt động rồi.

Công ty mới bây giờ vẫn chưa lên thị trường, thủ tục khó khăn, vì vậy chỉ có một phương pháp duy nhất là tìm đến các công ty tài chính.

Tập đoàn Minh Thành mấy chục năm nay chưa hề tìm qua các công ty tài chính, bởi vì chưa bao giờ thiếu tiền, cho nên lúc lão nhị ăn cơm, anh đề cập chuyện này với Cố Minh Thành.

Cố Minh Thành cảm thấy, ông làm kinh doanh mấy chục năm nay, cho dù có nhắm mắt cũng có thể quét được không sót một sợi lông nào, phát triển kinh doanh là việc tất yêu phải làm.

“Công ty mới thành lập xong rồi?”

“Xong rồi, mua một mảnh đất cũng không xa tập đoàn Minh Thành là bao, chuẩn bị khởi công, đang tìm công ty tài chính”.

“Mấy công ty tài chính tốt tốt con cũng có tìm hiểu qua, phù hợp với tình trạng bây giờ chỉ có aio, Hồng Phong, nhưng Aio thì có uy tín hơn.”

“Chiều nay con đi Mỹ xem!”

“Hai người ăn cơm nhanh đi!” Những thứ này Khương Thục Đồng nghe không hiểu, cũng thấy phiền phức.

Buổi trưa, Cố Vi Hằng đặt vé máy bay đi Mỹ, trên đường vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần.

Tài liệu của công ty, anh sớm đã bảo Dương Liễu đi chuẩn bị rồi, chuẩn bị đến khi trước khi anh lên máy bay. Năng lực nghiệp vụ của Dương Liễu, anh cực kì tin tưởng.

Đến công ty Aio.

Cố Minh Thành ở nhà, cũng đang nhắm mắt dưỡng thần.

“Cái loại việc đi cầu người thế này, anh trước nay chưa từng làm qua, đúng là làm khó lão nhị rồi!” Ông nói, “Là anh ép nó quá!”

“Nó mới hai mươi sáu tuổi, vất vả chút không sao!” Khương Thục Đồng an ủi Cố Minh Thành.

Ba đứa con, trước đây lão nhi là ăn chơi bay nhảy nhất, giờ đây, vì tập đoàn Minh Thành, nó bắt đầu ẩn nhẫn rồi.

Khương Thục Đồng không dám tin, lão nhị lại tìm nữ nhân để phát tiết áp lực. Cho nên, mỗi khi định nói gì lão nhị, lời ra đến miệng lại không nói được gì nữa.

Cuối cùng, có tài có tật.

Tổng bộ Aio ở New York, Mỹ.

Thành công của tập đoàn Minh Thành và con người Cố Vi Hằng đã thuyết phục được một trong số lãnh đạo. Công ty này có hai người cùng làm chủ, một người còn lại đang đi công tác,vẫn chưa về.

Kết quả lần đàm phán này là: Cố Vi Hằng trở về chờ tin tức. Nếu người còn lại không có ý kiến gì, qua vài ngày nữa sẽ đi Trung Quốc khảo sát tình hình.

Cố Vi Hằng sau đó đi thăm Cố Niệm Đồng một chút.

Bụng Cố Niệm Đồng vẫn chưa nhô lên, nhìn giống như một cô gái bình thường.

Cố Niệm Động ôm chầm lấy anh hai, “Anh hai, gặp được anh ở Mỹ thật là vui, trước đây hai chúng ta đều học Havard ở đây, giờ anh về nước rồi, em thật cô đơn.”

“Cuộc sống của em đã hoàn mỹ như vậy rồi, còn nhớ đến anh hai này sao?” Trong vườn trường, Cố Vi Hằng nói với Cố Niệm Đồng.

Anh lâu lắm rồi chưa quay lại vườn trường rồi, cảm thấy thời gian đã trôi qua lâu như thế sao.

Từ khi ra trường, đến khi tiếp nhận tập đoàn Minh Thành, cứ ngỡ như hai thế giới khác nhau vậy.

Anh ở lại đến chiều đi ăn một bữa với Cố Niệm Đồng và Khương Lịch Viễn, sau đó lại về nước.

Công trình của Nam Lịch Viễn đã sắp xong rồi, trước khi đặt hang cũng đã bắt đầu vận hành, việc của anh Nam ở Mỹ sớm muộn gì cũng sẽ lại phát triển mạnh mẽ thôi.

Có một câu nói rằng “Người có năng lực thì không việc gì không làm được”, anh Nam chính là kiểu người như vậy.

Bất kể ở đâu, đều lấy họ “Nam”của anh gây ấn tượng.

Sau khi Cố Vi Hăngg về nước, Miêu Doanh Đông cũng vừa về đến tổng bộ New York.

Anh chính là vị quyền lực còn lại của Aio.

“Ethan, cậu xem, đây là thư mời của Mr. Gu ở Trung Quốc, cậu xem chút đi!” Người kia là người nước ngoài, dùng tiếng Anh để nói chuyện.

“Ai vậy?” Miêu Doanh Đông hỏi.

“Gu, con trai thứ hai của tập đoàn Minh Thành nổi tiếng, Cố Vi Hằng.” Anh bạn đồng sáng lập ngước đầu lên nhìn Ethan.

Miêu Doanh Đông nhanh chóng bước qua, cầm lấy giấy giới thiệu.

Thật thú vị, thế giới này quá nhỏ bé rồi.

Vẫn còn nhớ, chú Khang Vĩ Nghiệp từng nói với anh, Miêu Doanh Cửu từng nhờ chú giúp anh ta, còn nói đó là bạn trai của mình.

Bạn trai của Miêu Doanh Cửu, anh ngược lại muốn xem xem anh ta.

Miêu Doanh Đông xem lại đoạn camera lúc bạn anh và Cố Vi Hằng đàm phán, quả nhiên là một nhân tài, nói chuyện không cứng không mềm.

Nếu như Miêu Doanh Đông là một cô gái, nhất định cũng sẽ yêu anh ta rồi.

Cố Vi Hằng nói chuyện rất giống một người tốt, nhưng khí chất của anh ta lại có chút như du ngoạn bên bờ, nhìn hư hư hỏng hỏng, lại rất tao nhã, là kiểu rất hấp dẫn phụ nữ.

Vì vậy tiểu Cửu nhà anh nhìn trúng anh ta cũng là chuyện thường tình.

“Hồ sơ này tôi nhận, hai ngày sau tôi sẽ đi Trung Quốc!” Miêu Doanh Đông cầm lấy tư liệu của Cố Vi Hằng rồi rời đi.

Mấy ngày sau, Aio vẫn chưa liên lạc gì với Cố Vi Hằng. Miêu Doanh Đông vẫn đang còn nghiên cứu tính khả thi của tư liệu mà Cố Vi Hằng đưa.

Cố Vi Hằng căng thẳng suốt mấy ngày, liên tục hút thuốc.

Đây là dự án đầu tiên khi anh thành lập công ty mới, nếu như sụp đổ, chắc sẽ buồn cười lắm.

Anh đi đến nhà Tô Khả Nhi định phát tiết, nhưng lại không làm gì.

Có lẽ anh chán cô ta rồi, cũng có lẽ anh quá căng thẳng.

Căng thẳng thì anh thường tìm đến nữ nhân để phát tiết, uống rượu hút thuốc chỉ mới ở mức độ nhẹ thôi.

Nhưng anh lại không lên được, vừa mới đè lên Tô Khả Nhi, trong đầu liền xuất hiện âm thanh “Nhị bảo bảo”, “Nhị bảo bảo”.

Lúc tìm nữ nhân như thế này, lại cứ xuất hiện âm thanh văng vẳng “Nhị bảo bảo” xung quanh.

Anh cảm thấy Tô Khả Nhi người phụ nữ này, hình như anh chán cô ta rồi.

Trước đây, anh thường sẽ đổi người khác đến.

Anh gọi điện cho Triệu Thế Tổ, kêu anh ta tìm cho anh vài cô gái thanh thuần để anh chơi.

“Tôi nói này, Cố nhị, tôi không phải là má mì, làm mấy chuyện này sao được?” Triệu Thế Tổ nói, “Sao anh không tự mình xuất mã?”

“Tôi tự mình xuất mã, bọn họ sẽ dễ dàng nhìn trúng con người của tôi, cậu xuất mã, bọn họ chỉ nhìn thấy tiền thôi!” Cố Vi Hằng trong điện thoại nói một cách chính đáng.

Triệu Thế Tổ chửi thề một tiếng, “Cố nhị, cậu có cần tự tin thế không?”

Nhưng nghĩ lại, lời của Cố nhị nói quả thật có đạo lý. Cố nhị đẹp trai như vậy, lỡ cô nàng nào nhìn trúng anh thật, thì sẽ khó mà cắt bỏ sạch sẽ.

Loại sự tình này, có người nguyện đánh, có người nguyện chịu đựng.

Triệu Thế Tổ lấy giá một đêm mười vạn, tìm một cô sinh viên đơn thuần từ miền múi đến, trong nhà rất nghèo, học phí không nộp nổi, nhưng tướng mạo trắng trẻo đẹp đẽ, tuyệt đối là hàng tuyển, vẫn còn nguyên tem, đã đi bệnh viện kiểm tra qua rồi.

Tin tức Miêu Doanh Đông đến khảo sát đã bay khắp nơi rồi, nhưng anh vẫn dùng tên tiếng Anh của mình là Ethan để làm việc.

Không ai biết anh là Miêu Doanh Cửu có quan hệ trong cùng một gia tộc.

Lần này, anh đến không chỉ để khảo sát công ty mới của Cô Vi Hằng mà còn đến để khảo sát chính Cố Vi Hằng.

Lúc Cố Vi Hằng nhận thông báo sẽ có người đồng sáng lập đến khảo sát, anh liền nhẹ thở dài một hơi.

Dường dài vạn dặm mới chỉ đi được bước đầu tiên, nhưng qua được bước đầu tiên này, liền có hy vọng rồi.

Ngày đó, anh mặc tây trang đi đón Ethan.

Lúc nhìn thấy Ethan, Cố Vi Hằng ngẩn người, Miêu Doanh Cửu…

Anh không biết là cái gì của Miêu Doanh Cửu, nhưng ngày hôm đó, Miêu Doanh Cửu nói chuyện với anh ta rất vui.

Nhưng đây là lần đầu tiên Ethan nhìn thấy Cố Vi Hằng, anh rất trịnh trọng bắt tay Cố Vi Hằng, nói: “Cố tổng, chờ lâu rồi”.

Người này khí độ rất giống anh Nam, mà lại lãnh liệt hơn anh Nam không ít. Rất đẹp trai. Đàn ông như thế này, mới có thể xứng với khí chất cường đại của Miêu Doanh Cửu được.

Hai người âm thầm quan sát nhay, nhưng đánh giá thế nào thì không biết được.

Cố Vi Hằng dẫn Ethan đi tham quan địa điểm công ty mới, nói với Ethan các sách lược phát triển của công ty, về sự phát triển của tập đoàn Minh Thành sau hai năm tiếp quản.

Ethan liên tục gật đầu, Cố Vi Hằng chính xác là nhân tài hiếm có, trong lòng anh rât vừa ý.

Lúc xe sắp đi, xe của Ethan dừng ngoài cửa một tòa nhà lớn.

Lúc này, xe của Triệu Thế Tổ đột nhiên dừng lại bên cạnh cửa lớn của tập đoàn Minh Thành. Anh ta chỉ quen biết Cố Vi Hằng, cười vui vẻ hướng anh chạy đến.

Ethan đang chuẩn bị bước lên xe.

Triệu Thế Tổ đưa điện thoại đến cho Cố Vi Hằng xem một tấm hình, “Đẹp không? Tươi ngon không? Với lại còn là gái trinh nhé, chưa mở bao!”

Cố Vi Hằng vẫn luôn giữ nụ cười khiêm tốn, tiễn Miêu Doanh Đông đi, trong lòng anh cực kì muốn đánh cái tên kia một trận.

Mặc dù Triệu Thế Tổ nói rất nhỏ, có vài câu còn nói nhỏ vào tai Cố Vi Hằng, nhưng Ethan thừa thông minh để hiểu rõ mọi chuyện, hai người chụm lại nói chuyện với nhau, thần thần bí bí, nói cái gid, Miêu Doanh Đông đoán cũng đoán được.

À, chơi gái.

Quan hệ nam nữ không kiểm soát.

Sauk hi Miêu Doanh Đông lên xe, nói với tài xế, “Lái xe!”. Giọng điệu rất tức giận, rồi rời đi.

Cố Vi Hằng hướng về phía Triệu Thế Tổ phát hỏa, “Cậu điên rồi sao? Cậu không nhìn xem người trước mắt là ai sao?”

Triệu Thế Tổ bị Cố nhị nói như vậy, liền nghĩ không ra điều gì nói: “Người đến tập đoàn Minh Thành còn có thể là ai chứ, không phải đều là bại tướng dưới tay cậu sao? Còn muốn sao nữa? Bắt tôi phải quỳ trước anh ta nữa sao?”

Cố Vi Hằng có bao nhiêu ưu tú mới có được loại anh em thế này, anh đút tay vào túi, đi vào tập đoàn Minh Thành, “Cậu nhanh cút đi cho tôi!”

“Cố nhị, cô bé này tôi rất khó khăn mới tìm được đấy, cậu có biết xử nữ bây giờ là hàng hiếm không hả?” Triệu Thế Tổ đuổi theo Cố Vi Hằng. Cố nhi lúc đi đường lưng rất thẳng, rất ngay thẳng.

“Cố nhị, Cố nhị, anh xem một chút cô bé này đi, lớn lên rất tươi ngon, tôi hẹn giúp anh rồi, tám giờ tối nay tại khách sạn Đế Hào, đi hay không đi?” Triệu Thế Tổ vẫn bám theo Cố nhị.

Cố Nhị với tay lấy điện thoại, nhìn qua tấm hình, đúng là rất tươi ngon, vừa nhìn đã muốn lên rồi.

“Đi”

“Đừng quên đấy, tối nay tám giờ.”

Cố Vi Hằng lười phải nói tiếp với Triệu Thế Tổ.

Miêu Doanh Đông gọi điện cho Miêu Doanh Cửu.

“Lần trước em nói với chú Khang, Cố Vi Hằng là bạn trai em sao? Em biết anh ta là loại người gì không?”

“Sao vậy?” Miêu Doanh Cửu vừa mới tắm xong, đang sấy tóc.

“Công ty anh ta cần xin vốn tài chính, anh hôm nay đến khảo sát công ty cậu ta. Vốn dĩ ấn tượng với anh ta, với công ty của anh ta rất tốt, nhưng sau cùng xuất hiện một chuyện, có người đến tìm anh ta, hình như vừa mới tìm cho anh ta một nữ nhân, là loại xử nữ, nói đã hẹn xong Cố Vi Hằng rồi! Loại người như vậy, tiểu Cửu, em nhìn trúng anh ta cái gì chứ?” Miêu Doanh Đông tức giận.

Miêu Doanh Cửu nắm chặt tay, tim của cô thực sự rất đau.

Một lần, rồi lại một lần bị anh ta làm tổn thương. Nhưng thật ra, anh ta đâu nợ cô cái gì, không cần thiết phải vì cô phụ trách gì cả.

Chọn tập
Bình luận
× sticky