Lúc Kiều Duyệt Nhiên đến phòng tập, Miêu Doanh Đông đang tập bằng dụng cụ.
Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Miêu Doanh Đông ăn mặc hơi ít như vậy, chỉ mặc một chiếc áo thể thao ba lỗ và quần ngắn, lông chân anh rất dài, trên cánh tay đều là cơ bắp.
Cô đứng bên cạnh Miêu Doanh Đông, “Anh Miêu, anh tìm tôi”
“Sau này bữa tối thay đổi một chút, đổi thành loại ít calo, canh thanh đạm là chính.” Miêu Doanh Đông không nhìn Kiều Duyệt Nhiên, vẫn nói.
“Ừm?” Kiều Duyệt Nhiên không hiểu, chau mày một cái.
Miêu Doanh Đông đột nhiên gọi điện thoại cho cô, cô tưởng anh có chuyện gì quan trọng.
Vốn dĩ cô tưởng rằng Miêu Doanh Đông dựa vào chuyện lần trước, chuyện cũ nhắc lại.
Không ngờ căn bản không phải chuyện đó, có lẽ như anh ta tự nói, chuyện này cứ như vậy mà qua đi rồi.
Muốn dùng thứ khác để thử cô.
Nếu thông qua thử thách rồi, sẽ cho cô năm vạn tiền thưởng, nhưng bây giờ năm vạn cũng không đủ.
Thấy cô không hiểu, Miêu Doanh Đông nghiêng đầu lại, “Cơm tối lúc trước cô làm, là để cho heo ăn, sau này thay đổi.”
Kiều Duyệt Nhiên dường như không dám tin nhìn Miêu Doanh Đông, “Tôi cho heo ăn, nhưng người ăn là anh đó!”
Cô có chút không tin vào chỉ số thông minh của Miêu Doanh Đông.
Miêu Doanh Đông đúng là vừa mập lên đã tuột chỉ số thông minh rồi, anh liếc Kiều Duyệt Nhiên một cái, “Sau này thực đơn, không thể chỉ ăn ngon, còn phải xem xét năng lượng nạp vào, không thể mập nữa!”
“Cám ơn anh Miêu” Kiều Duyệt Nhiên vui vẻ cúi chào anh.
“Lại cám ơn tôi chuyện gì?” Miêu Doanh Đông không hiểu nổi tư duy người trẻ.
“Cám ơn anh khen đồ ăn tôi làm ngon, tôi về sẽ thiết kế ra một thực đơn, sau đó đem thực đơn cho anh xem.” Nói xong, Kiều Duyệt Nhiên liền đi rồi.
Kiều Duyệt Nhiên suy nghĩ cả ngày, lại tham khảo rất nhiều sách nạp năng lượng, thiết kế thực đơn này, rất đau đầu.
Thông qua những ngày này, cô biết Miêu Doanh Đông là người yêu cầu khá cao, mỗi lần trước khi đến nhà anh ta, cô nhất định phải tắm gội, sàn nhà đã lau qua, nhất định không còn tí bụi bặm.
Nhưng cuối cùng, cô cũng làm được cả.
Buổi tối, cô sẽ làm canh thịt viên cho Miêu Doanh Đông, thêm món cải thìa, lại thêm dưa leo trộn, cháo tương đối phong phú, cháo hải sâm còn có các loại cháo rau, Kiều Duyệt Nhiên đều biết làm.
Cô lúc trước ở cô nhi viện từng tham gia qua huấn luyện nấu ăn, sau này đi học cũng luôn học nấu.
Cứ như vậy làm một tuần, Miêu Doanh Đông cảm thấy hiệu quả rất tốt, lại thêm anh tập luyện năng lương tiêu hao lại nhiều, vả lại ở giai đoạn trước, ăn vào đều là mỡ thừa, rất nhanh, anh một tuần liền xuống bốn cân.
Miêu Doanh Đông rất vui mừng và yên tâm, gặp Tam Nhi cũng là khi giảm cân thành công, toàn là muốn lấy hình tượng đẹp trai để thể hiện với người khác.
Cả người anh đều rất sung sức.
Lần gặp này, là ở bên ngoài, bởi vì trong nhà Tam Nhi bây giờ khá nhiều người, Miêu Doanh Đông đối với sóng gió chuyện đời không hứng thú.
Đi ăn là ăn món Nhật rất tinh xảo.
Tam Nhi cũng vui vẻ ra ngoài dạo.
Cô cùng với Nam Lịch Viễn.
Vừa gặp Miêu Doanh Đông, Tam Nhi liền kinh ngạc nói, “Anh, anh gầy rồi, người cũng có tinh thần hẳn!”
Miêu Doanh Đông cười, “Vậy sao? Chỉ ốm đi bốn cân mà thôi.”
Nam Lịch Viễn vẫn luôn cúi đầu xoay chén trà xanh cười cười, anh biết Miêu Doanh Đông mỗi lần đều bày mưu với Tam Nhi, trêu chọc cô, dù sao thì mỗi lần anh đều đi theo, không sao cả.
Tam Nhi xem ra thì không hiểu sự đời, thật ra cô rất tinh tường.
“Bốn cân hả?” mắt Tam Nhi mở rất lớn,”Bốn cân là một miếng thịt lớn như vậy đó.”
Nói xong, Tam Nhi liền làm động tác ước lượng.
Đại khái cũng một miếng lớn như cái chén, tiếp đó, cô nghĩ, không đúng, có lẽ là một miếng lớn như cái chậu.
Miêu Doanh Đông cười ha ha, anh chính là thích tư duy của những cô gái nhỏ như vậy, cùng với tư duy “cho heo ăn” trên cơ bản là như nhau.
Anh phút chốc xoa đầu Cố Tam Nhi một chút, “Tam Nhi, em trêu chọc anh em sao?”
Cố Tam Nhi cũng thật sự là nói đùa, nói xong, cô cúi đầu, nhìn Nam Lịch Viễn cười một cái.
“Đúng rồi, anh, Tiểu Kiều nhà anh nấu ăn, anh làm sao ốm được chứ?” Tam Nhi hỏi.
Miêu Doanh Đông chưa hiểu ý, chau mày hỏi một câu, “Tiểu Kiều là ai?”
Tam Nhi cảm thấy Miêu Doanh Đông thật sự rất không hiểu cuộc sống của bách tính ở dân gian, “Chính là Kiều Duyệt Nhiên đó.”
“Ồ, cô ấy, chính cô ấy làm anh mập lên, mới quyết tâm giảm cân, đây không phải giảm xuống rồi sao?” Miêu Doanh Đông nói.
“Nói như vậy, là Tiểu Kiều nuôi anh mập rồi, ồ, đúng rồi, em gần đây phải tham gia một cuộc thi, em tham gia cấp cao nhất, Tiểu Kiều tham gia chưa?” Cố Tam Nhi vừa ăn cá hồi vừa nói.
“Vậy sao? Không biết, anh và cô ta rất ít nói chuyện, thường ngày anh về nhà cô ta đã đi rồi!” Miêu Doanh Đông đột nhiên nhớ ra gì đó, “Cuộc thi này có phải cần nộp tiền không?”
“Ừm, năm vạn, em thường lên mạng bán đấu giá trang sức em làm, lợi nhuận rất cao, không cần dùng tiền của Lịch Viễn rồi.” Tam Nhi cười hihi nói.
Nam Lịch Viễn giơ tay vuốt ve tóc của Cố Tam Nhi một cái, “Ngoan!”
Làm Miêu Doanh Đông ganh tỵ.
Thì ra là như vậy, thiết nghĩ Kiều Duyệt Nhiên muốn ứng lương trước là muốn tham gia cuộc thi này.
“Anh, Tiểu Kiều rốt cuộc có tham gia không vậy?”
“Không biết, chắc không tham gia! Cô ấy không có tiền.” Miêu Doanh Đông nói câu được câu mất.
Cố Tam Nhi rất kinh ngạc “Hả? Anh, người của anh, anh cũng không để tham gia sao?”
Miêu Doanh Đông chau mày, “Cái gì gọi là người của anh?”