Ăn cơm xong, Cố Vi Hằng phải đi.
Miêu Doanh Cửu hạn chế không nhắc từ “đi” này, nói ăn cơm xong, cũng sẽ không tiễn anh.
Cứ xem như Cố Vi Hằng xuống lầu, một chút nữa sẽ lên.
Vì tối hôm nay, cô lại cô đơn một mình.
“Hà tất như vậy chứ? Tuần sau em đến Hải Thành rồi.”
“Dù cho tuần sau sẽ đến Hải Thành, nhưng mà tối nay, anh và em vẫn cách xa nhau. Ăn cơm xong, anh đón xe đi, em còn chưa hết giận anh.” Miêu Doanh Cửu nói.
Cố Vi Hằng không đáp lời, đồng ý.
Miêu Doanh Cửu là thứ ba đến Hải Thành.
Miêu Doanh Cửu trực tiếp đến phòng làm việc tìm Cố Vi Hằng, nói vừa kết thúc một cuộc đàm phán, rất mệt.
“Mệt thì nghỉ ngơi một chút, đến phòng của anh.” Cố Vi Hằng mở cửa phòng nghỉ, để Miêu Doanh Cửu nằm xuống, đắp chăn cho cô, hôn nhẹ lên trán Miêu Doanh Cửu, rời khỏi.
Bữa cơm là vào buổi tối.
Từ sau khi Cố Vi Hằng nói Miêu Doanh Cửu là bạn gái anh, quả thực rất nhiều người đều bảo Cố Vi Hằng dẫn Miêu Doanh Cửu ra gặp mặt, bàn chút về chiều hướng của vận hành vốn, Miêu Doanh Cửu đang là đỉnh cao về mặt này.
Miêu Doanh Cửu ngủ một giấc đến 6 giờ chiều, thức dậy vừa đúng đi dự tiệc.
Trong đại sảnh nhà hàng, Cố Vi Hằng hai tay đút túi quần, Miêu Doanh Cửu cầm túi xách đi bên cạnh.
Đúng lúc người phụ nữ lần trước xem mắt với Triệu Thế Tổ cũng đang dùng cơm ở nhà hàng này.
Cô ta vốn đã khao khát và sắc vóc của Cố Vi Hằng, nhìn thấy Cố Vi Hằng bây giờ đang ở bên một người phụ nữ càng trẻ trung xinh đẹp, dĩ nhiên sinh lòng đố kị.
Cô ta rất muốn biết người phụ nữ bên cạnh Cố Vi Hằng rốt cuộc là ai, Cố Vi Hằng đã ra giá 100 triệu một ngày, tuy cô biết con số này quá đáng, nhưng người có thể bao một người đàn ông cực phẩm như vậy, chắc chắn cũng không phải người tầm thường.
Sau khi vào phòng, Cố Vi Hằng kéo ghế cho Miêu Doanh Cửu.
Một nhóm thiếu gia giàu có đều nói, “Cố Nhị, chăm sóc bạn gái cũng chu đáo đấy chứ.”
Cố Vi Hằng chỉ nói đùa, “Còn cách nào khác, cô ấy đã bao tôi, phải nghe lời.”
Mọi người dĩ nhiên biết đây là câu nói đùa, dù sao Cố Vi Hằng cũng đã nói Miêu Doanh Cửu là bạn gái anh.
Miêu Doanh Cửu nhìn anh, nói, “Nói bậy.”
Những người trên bàn, nhìn thấy nữ thần mạo hiểm đầu tư trong lời đồn, truyền thuyết của Miêu gia ai cũng đã nghe qua, vốn dĩ ai cũng nghĩ rốt cuộc là người nào có thể theo đuổi được Miêu Doanh Cửu, không ngờ lại chính là Cố Nhị gần ngay trước mắt.
“Cố Nhị, làm sao theo đuổi được nữ thần vậy?” Ai ai cũng bắt đầu có hứng thú với Cố Nhị.
“Cùng chung sở thích, cô ấy làm mạo hiểm đầu tư, tôi cũng mở một công ty như vậy, thường để cô ấy chỉ đạo công việc, một lần hai lần là rành việc. Phục tùng. Cô ấy làm việc nghiêm khắc, nhưng đối với tôi thì mềm lòng, chỉ đơn giản vậy thôi.” Cố Vi Hằng đặt tay lên ghế của Miêu Doanh Cửu rồi nói.
Miêu Doanh Cửu luôn nhìn theo anh, xem anh nổ, sau đó, cô nói khẽ vào tai anh, “Những việc này, anh đã làm qua việc gì?”
Nhưng mà cô biết, Cố Vi Hằng đã nể mặt cô trước mặt người ngoài, lỡ như để người ta biết là cô theo đuổi Cố Vi Hằng, vậy thì mất mặt rồi.
“Đang làm!” Cố Vi Hằng đáp.
Sau đó, những công tử thiếu gia giàu có liền đá Cố Nhị sang một bên, dồn dập hỏi Miêu Doanh Cửu về những vấn đề liên quan đến đầu tư.
Thông thường lúc nghe Miêu Doanh Cửu sẽ gật đầu trước, thể hiện cô đã hiểu câu hỏi của đối phương, sau đó bắt đầu phân tích, cô phân tích vấn đề rất cặn kẽ, không để người khác rối, cô hạn chế không dùng thuật ngữ trong mạo hiểm đầu tư, sợ người khác nghe không hiểu.
Cố Vi Hằng luôn ở bên cạnh quan sát cô.
Hình như lần đầu tiên, lúc anh ở bên cạnh cô nghe giảng, tư duy của cô trước giờ đều rất rõ ràng có bài bảng.
Ngôn ngữ dễ hiểu, đúng là ra dáng của một người làm thầy.
Triệu Thế Tổ ngồi ở bên kia của Cố Vi Hằng, “Cố Nhị, người thật còn đẹp hơn cả trên tivi, anh được đó! Cô ấy hoàn toàn có thể làm thầy anh rồi.”
Cố Vi Hằng nhếch môi cười.
Giữa lúc đó, Miêu Doanh Cửu phải đi nhà vệ sinh, cô đứng lên, nói với các vị thiếu gia giàu có, “Thất lễ một chút!”
Sau khi cô đi, mọi người đều trêu đùa Cố Nhị.
“Cố Nhị, sao trên người cô ấy, không có chút cảm giác yêu nào cả? Không ỏng ẹo, không nũng nịu, thái độ cực kì ôn hòa. Anh làm thế nào theo đuổi cô ấy thế?”
Quả thật, Miêu Doanh Cửu ở cùng với họ, quả là chỉ giống như một người thầy giảng dạy.
Không giống như rất nhiều phụ nữ, ỏng ẹo, nũng nịu trước mặt đàn ông lạ.
Miêu Doanh Cửu đã đi nhà vệ sinh, lúc rửa tay, nhìn thấy trong gương xuất hiện bóng của một người phụ nữ, là người phụ nữ trong hình mà hôm đó Thẩm Dương gửi cho cô.
Miêu Doanh Cửu liền biết ngay, người phụ nữ này đến đây có mục đích.
Người phụ nữ đó nhìn Miêu Doanh Cửu từ trong gương, Miêu Doanh Cửu quả thật rất xinh đẹp, khí chất hơn người, rạng rỡ như đóa hồng.
“Cô bao anh ta một đêm bao nhiêu tiền?” Người phụ nữ đó lấy son ra bắt đầu dậm lại lớp trang điểm, giả vờ điềm đạm nói, “Người đàn ông này, tôi để ý trước, giá cả bàn không thành.”
Miêu Doanh Cửu cười khẩy, cũng dò xét người phụ nữ trong gương, “Cô cho anh ta bao nhiêu? Mà không thành?”
“Một đêm 100 ngàn. Còn cô? Cho anh ta bao nhiêu? Trong giới đều thịnh hành mấy người phụ nữ bao một người đàn ông, tôi thèm khát anh ta như vậy, có thể để tôi cũng bao anh ta không?” Người phụ nữ mỉm cười nói với Miêu Doanh Cửu.
Quả thật, mấy nữ phú hào cùng bao một người đàn ông, lại không hiếm thấy, mọi người đều không xem đó là việc gì, đều nói thẳng trước mặt nhau.
Miêu Doanh Cửu cũng cười, “Giá của anh ta cao, tôi đã đem toàn bộ gia tài đi thế chấp, chắc được vài ngàn tỷ — đô la Mỹ!”
Cây son của người phụ nữ đó bị dọa đến rơi xuống bồn nước, “Ở Hải Thành tôi chưa từng nghe nói ai có gia tài lớn như vậy, tốn nhiều tiền như vậy, kĩ thuật trên giường của anh ta chắc không tệ chứ?”
“Tôi đã tốn nhiều tiền như vậy, kĩ thuật trên giường của anh ấy thế nào, cô nói xem?”
Nói xong, Miêu Doanh Cửu bỏ đi!
Vừa bước ra, mặt cười đã biến thành mặt lạnh.