Đây là Miêu Doanh Đông bình sinh lần đầu tiên gặp loại việc bị từ chối lộ liễu, dữ dội không chút nể mặt.
Người cho anh tất cả điều này vậy mà lại là cái người Kiều Duyệt Nhiên mà anh cho rằng tính cách tốt dễ chịu.
Khẳng định là gặp phải chuyện gì, nếu không cô tuyệt đối sẽ không làm như thế. Miêu Doanh Đông sờ điện thoại một lát, nói với người bên người ở bên ngoài ” gọi ứng viên tiếp theo vào”.
Mặc dù đây là lần đầu tiên gặp loại việc này, nhưng anh sẽ không để sự việc này làm loạn.
Anh ba mươi tư rồi, lý trí có thừa.
Người xin việc tiếp theo tiến vào Miêu Doanh Đông cúi đầu xem sơ yếu lý lịch của người đó.
Tống Dương về đến Mình Gia, trong phòng của Mình Nguyên nói việc anh đã đi phỏng vấn.
Bàn tay đang chơi trò chơi của Mình Nguyên lập tức dừng lại, anh dường như không nhận ra Tống Dương vậy, nhăn mày nói một câu ” cậu ngốc àh?”.
“Tôi” Tống Dương bước chân về phía trước một chút, muốn biện bạch.
” Miêu Doanh Đông làm người tôi không cần đi thăm dò sao? Tôi không đi thăm dò tôi cũng biết anh ta là con người như thế nào là tinh anh, là long phượng trong đám người, tương đối có tiền, bây giờ lo lắng không phải vấn đề nhân phẩm của anh ta mà lo lắng tình cảm của anh ta với Duyệt Nhi. Anh ta loại người này sẽ không cưới cô bé lọ lem, tam quan không bình đẳng, còn có những cái này, cậu xem xem”.
Minh Nguyên vứt 1 chồng ảnh cho Tống Dương.
Tống Dương xem, là hình ảnh một người đàn ông trong trường học trêu ghẹo Kiều Duyệt Nhiên.
” Việc của Duyệt Nhi bây giờ tôi không tiện ra mặt, trong giai đoạn này Minh Gia cần tiến hành kế hoạch phân chia cổ phần, tôi không thể để lão già đó được lợi. Một khi Duyệt Nhi vừa biết được thân thế của mình khẳng định cũng cần đi điều tra tôi, cậu đi xử lý chút cái người ở trong trường học gây chuyện, tôi hi vọng Duyệt Nhi có một bến đỗ tốt, có thể cùng Miêu Doanh Đông là tốt nhất, đi tìm kẻ gây rối đó đi, đánh gãy răng hắn để cho hắn ta ân hận vì những việc đã làm với Duyệt Nhi, gái điếm đó càng ngày càng quá đáng rồi, cách cái chết không xa rồi. Công ty sắp lên sàn rồi, cậu đi tổ giao cho chương La việc này.
Minh Nguyên tiếp tục chơi điện tử.
Tống Dương “ừm ” một tiếng.
Tuần này Kiều Duyệt Nhiên vẫn luôn bình tĩnh đi học.
Quả Nhiên Miêu Doanh Đông không đến giải thích.
Cũng đúng, người ta giải thích với cô cái gì, chẳng qua chỉ là nguyên nhân mỏng manh.
Một người có thể có có thể không, một đoạn quan hệ trên giường có thể có có thể không.
Anh loại tầng lớp tinh anh đó sẽ không vì những loại việc này mà gây tổn thương đầu óc.
Bởi vì thích anh nên Kiều Duyệt Nhiên rất thất vọng thất vọng.
Tuần này cô đi nhà Tam nhi một lần, vừa hay Miêu Doanh Đônh cũng đến.
Hai người ở cửa nhà Tam Nhi gặp mặt.
Miêu Doanh Đông chỉ nói một câu ” Đến rồi?”.
Kiều Duyệt Nhiên “Ùh” một tiếng.
Có chút ý từ nay đường ai lấy đi, không còn liên quan nữa.
Sự việc đó anh không dự định giải thích.
Lòng Kiều Duyệt Nhiên có chút âm ỷ đau lòng.
Kiều Duyệt Nhiên trở lại trường nhận được một lá thư điện tử, thư điện tử là do người nặc danh gửi, mạng Internet to lớn như vậy, căn bản không hề biết người ở đầu bên kia là ai.
Người đó chửi lớn bản thân là đầu lợn, cầm tiền của người khác đi làm một hành động không bằng chó lợn. Anh ta nói anh ta cũng muốn hại Miêu Doanh Đông, anh ta vốn dĩ không quen Miêu Doanh Đông, chưa từng gặp Miêu Doanh Đông, càng không phải Miêu Doanh Đông bảo anh ta làm chuyện này, anh ta chỉ là muốn thông qua bốn chữ ” quyền cao chức trọng” khiến Kiều Duyệt Nhiên nghĩ là Miêu Doanh Đông làm, ly gián mối quan hệ của hai người họ.
Kiều Duyệt Nhiên nhìn chằm chằm lá thư điện tử, trong lòng hết sức bối rối.
Vậy mà thật sự không phải anh làm.
Nhưng khiến Duyệt Nhiên không hiểu là, lẽ nào đối phương không phải nên thông qua ” kẻ dâm phụ” 3 từ này gây chú ý về phía Miêu Doanh Đông sao? Vì sao đối phương ko nhắc?
Kiều Duyệt Nhiên không biết 3 chữ ” tiểu dâm phụ” đầu tiên do Lý Hồng nói, ba chữ này khiến lòng Miêu Doanh Đông ngứa ngáy, anh mới nói với Kiều Duyệt Nhiên.
Lúc Lý Hồng bày mưu đặt kế cô ta chỉ là nói như thế, cô không hề biết Miêu Doanh Đông đã từng nói với Kiều Duyệt Nhiên ba từ này.
Do đó Kiều Duyệt Nhiên càng thêm xác nhận việc này do Miêu Doanh Đông làm. Cho nên chặn số anh, nói với anh những câu nặng lời như vậy, xác thực là cô không đúng.
Miêu Doanh Đông chấp nhận tai bay vạ gió.
Miêu Doanh Đông một người luôn ở trên cao, cao ngạo đến chết, sao có thể làm ra những việc giở trò sau lưng người khác của những người phụ nữ trung niên mới làm?
Là cô không đủ hiểu anh, lập tứ vì bản thân mình mà đã từng ôm nỗi oán hận với anh như thế.
Kiều Duyệt Nhiên muốn cho mình một cầu thang đi xuống nên cô âm thầm kéo tài khoản we chat và số điện thoại ra khỏi danh sách hạn chế!
Nhưng hai ngày qua đi, we chat không có chút tin tức.
Cho nên chắc anh không quan tâm đến cô nữa, nếu không thì anh đã gửi tin nhắn thăm dò chút là cô đã cho anh ra khỏi danh sách hạn chế chưa?
Lòng Kiều Duyệt Nhiên đặc biệt lạnh.
Mặc dù sớm đã quyết định không có tư tưởng không an phận nhưng cô cuối cùng vẫn là thích anh. Thích một cách sâu sắc.
Anh kiểu đàn ông như thế, không có phụ nữ không thích.
Miêu Doanh Đông đối với cô như vậy, trái tim Kiều Duyệt Nhiên tự nhiên lạnh băng.
Cho nên lúc tối thứ 5 Kiều Duyệt Nhiên làm một cuộc xây dựng tâm lý rất lâu, gửi cho Miêu Doanh Đông một tin nhắn: Ethan, em mời anh ăn cơm?”.
Miêu Doanh Đông vừa muốn đi tắm, nhìn thấy tin nhắn, kéo anh ra khỏi danh sách hạn chế rồi?
Anh không trả lời, cười nhẹ một chút đi tắm rửa.
Thời gian chờ đợi anh trả lời tin nhắn, tâm sự của Kiều Duyệt Nhiên đặc biệt không yên, Miêu Doanh Đông là đang giày vò cô.
Cô lại liên tục gửi mấy tin: Xin lỗi, là em không đúng, em hiểu lầm anh rồi.
Lại gửi: ” ở đó không? Ở đó không? Ở đó không?”.
Nhìn thấy anh vẫn luôn không có trả lời tin nhắn, phía trên đều là tin nhắn của tự Kiều Duyệt Nhiên lại cảm thấy có chút tự mình đa tình.
Lúc này, cô ôm lấy đầu gối, ngồi trên giường của mình, trong lòng thấp thỏm không yên, trong lòng vẫn luôn gọi tên anh ” Ethan, Ethan, Đông.”.
Miêu Doanh Đông hôm nay đặc biệt có tâm tình, ngâm mình một lúc. Lúc ngâm bồn bưng một ly rượu Vang uống.
Hôm nay tâm trạng không tồi.