Trong lúc đợi Miêu Chính Đào trở về, Miêu Doanh Cửu dẫn Cố nhị đi tham quan phòng của cô, rất lớn, có rất nhiều sách, không giống với phòng ngủ của các cô gái bình thường, vừa nhìn thấy đẳng cấp của tiểu Cửu cao hơn họ rất nhiều.
Đợi Miêu Doanh Cửu và Cố nhị xuống lại dưới lầu, Miêu Chánh Đào vẫn chưa trở về, người làm đã dọn đồ ăn lên hết rồi.
“Mẹ, cha con sao vẫn chưa về?” Tiểu Cửu hỏi.
“Vừa mới gửi tin nhắn cho ông ấy, vẫn còn ở trên lầu, chắc là mập quá, thang máy bị ông ấy chèn kẹt cứng rồi!” Từ Thiến đung đưa cái điện thoại, nói với Tiểu Cửu.
Cố Vi Hằng đưa tay lên miệng, ho nhẹ một tiếng, mẹ vợ tương lai thật biết đùa, sau này sẽ náo nhiệt lắm đây!
Hai người vừa mới đi đến phòng khách, Miêu Chánh Đào cũng từ bên ngoài đi vào.
“Có cầm đồ về không?” Từ Thiến hỏi.
“Có, em xem! Vừa mới ra lò.” Miêu Chánh Đào rất trịnh trọng cầm một xấp đồ đưa đến trước mặt Từ Thiến, cần thận nhìn bà hỏi, “Được không? Bà xã đại nhân?”
“Gấp cái gì? Đợi tôi xem xong đã!” Từ Thiến lật lật mấy tờ tài liệu.
Lúc nãy Cố Vi Hằng đã chào hỏi với Miêu Chánh Đào, lần trước ông tìm đến anh, vẫn còn làm cho anh ấm ức trong lòng. Nhưng xem ra, Miêu gia nữ nhân nói được là được, phụ nữ có thể lớn hơn cả trời!
“Cố nhị công tử, cậu qua đây xem giúp tôi, phần tài liệu này là cái gì?” Từ Thiến cầm tập tài liệu được bọc trong túi da phong kín đưa cho Cố Vi Hằng.
Tiểu Cửu nghi ngờ nhìn Từ Thiến, lại nhìn đến Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng cầm đến xem.
Trong tập tài liệu lấy ra là giấy chứng nhận tuyển dụng CEO, chữ in thiếp vàng, in nổi lên trên giấy, mà hình như tên người sau này mới đánh máy, đặc biệt là chuyện, mời Cố Vi Hằng làm CEO cho AAK, thậm chí nội dung cụ thể, đều viết ở bên trong.
Cố Vi Hằng càng xem càng nhíu máy, hợp đồng của anh thế mà viết xong hết rồi. Nhưng anh chỉ vừa mới quen Tiểu Cửu thôi, người Miêu gia đã dùng quy cách tuyển người cao nhất, thêm nữa, lương cao hơn so với CEO Hằng Đại còn nhiều hơn gấp đôi, một ức năm mươi lăm ngàn, không tính lợi nhuận, Như công ty AAK này, lợi nhuận cuối năm chắc chắn không ít, trong hợp đồng còn đặc biệt tường tận, chỉ cần Cố Vi Hằng trong hợp đồng nhắc đến, Từ Thiến căn bản đã nghĩ xong xuôi hết rồi, mà nghĩ đến cực kì chi tiết!
Cố Vi Hằng nghi ngờ, tiểu Cửu đưa hợp đồng cho Từ Thiến xem hết rồi.
Ánh mắt anh nghi ngờ nhìn về phía Tiểu Cửu, Miêu Doanh Cửu lắc lắc đầu, ý nói: Chuyện này mẹ vẫn chưa biết!
Từ Thiến thật đúng là nữ trung hào kiệt, sớm đã nghĩ đến đường đi của Cố Vi Hằng, liền đem con đường đó thực hiện rồi.
Nhưng mà cũng đúng, hợp đồng tuyển dụng là hợp đồng chính thức, điều khoản không sai biệt lắm!
Cố Vi Hằng đáng lẽ nên vui vì được tuyển dụng đặc cách cao như thế này, nhưng anh một chút cũng không vui vẻ chút nào, ngược lại còn rất hoang mang, có mẹ vợ như thế này, tương lai anh phải làm sao?
“Tiểu Cửu có sứ mệnh của Tiểu Cứu, cháu có sứ mạng của cháu, bác gái, cháu mặc dù không phải giàu có nhất, nhưng cháu có thể nỗ lực để làm được tốt nhất! Tiểu Cửu đi theo cháu, chắn chắn sẽ không bị thiệt thòi gì, cháu sẽ yêu thương cô ấy suốt cả đời! Phần tuyển dụng này của bác, cháu không đồng ý được!” Nói xong, Cố Vi Hằng liền bỏ thư tuyển dụng xuống.
Từ Thiến mặt không đổi sắc, Cố Vi Hằng không nhận thư tuyển dụng này, bà sớm đã nghĩ đến rồi. Nhưng hôm nay bà muốn bày ra cái tư thái: muốn lấy được con gái bà, đâu có dễ dàng như vậy. Anh muốn đi con đường nào, tôi liền đi trước con đường ấy, đây chính là nhà gái thể hiện uy phong đối với nhà trai, nhưng xem ra bây giờ Tiểu Cửu chắc chắn đi Trung Quốc rồi, nếu bây giờ không lập ra một khuôn phép, nếu lỡ ngày nào đó Tiểu Cửu bị lừa, khóc đến không tìm được đất rồi.
Tương lai nếu hai người ở bên nhau, lương bao nhiêu cũng không đáng nói, con số chỉ thể hiện sự xem trọng mà thôi.
“Nếu như Tiểu Cửu đi Trung Quốc với cậu rồi, AAK phải tinh sao? Hay là hai đứa cứ hai nơi vậy đi!” Từ Thiến nói, “Đi ăn cơm!”
“Anh Đông có mị lực như vậy, sao không để anh ấy tiếp quản?’ Cố Vi Hằng ngồi lên ghế bên bàn ăn.
“Bà xã đại nhận, em…” Miêu Chánh Đào hình như có lời muốn nói với Từ Thiến.
Từ Thiến quay người, chỉ một chữ, “Cút”!
Chữ “cút” như là lời mắng yêu giữa vợ chồng.
Cố Vi Hằng chưa bao giờ thấy qua người vợ nào hung dữ với chồng như vậy, ít nhất, Khương Thục Đồng chưa bao giờ mắng Cố Minh Thành.
Từ Thiến quay đầu lại, hòa nhã nói với Cố Vi Hằng, “Ăn cơm, ăn cơm, tiếp tục ăn cơm! Lúc nãy nói đến đâu rồi? Doanh Đông? Doanh Đông không có hứng thú kế nghiệp gia đình, nó khá vọng động, chỉ muốn tự tạo doanh nghiệp, bây giờ phát triển cũng không tệ, cho nên kêu nó đến quản lí AAK, không thực hiện được!”
Vừa hay, Miêu Doanh Đông đang bước vào cửa, lần về nhà này bất thình lình, mà lúc vào cửa đã mặt nhăn mày nhó, có vẻ không vui.
Từ Thiến nhìn thấy Doanh Đông đi vào, nói một câu, “Ái chà, Tào Tháo đến rồi? Đang nói để con quản lý gia nghiệp, con định thế nào?”
“Không hứng thú, đời này nghĩ cũng đừng nghĩ!” Miêu Doanh Đông tâm tình không vui, đi thẳng lên lầu.
“Sao vậy? Bị chó đuổi?” Từ Thiến nhìn theo bóng lưng của Miêu Doanh Đông,lầm bầm một mình.
Cố Vi Hằng phát hiện, bà mẹ vợ này quá mạnh rồi, vừa hài hước không mất đi đơn thuần của thiếu nữ, vừa thâm sâu không dò được. Nhưng bà lại đem hết những gì sâu trong lòng bày hết ra cho ta nhìn, cho ta chọn lựa, không hề giấu giếm, làm cho người ta rất thích, hèn gì có thể nói thẳng Miêu Chánh Đào một chữ “Cút”, Miêu Chánh Đào chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.
Miêu Doanh Đông lên lầu đi vào phòng, lúc mở cửa, anh nhắm chặt mắt, nhớ lại ngày hôm ấy, khi anh mới đi công tác về.