Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Thần

Chương 544: Trêu đùa

Tác giả: Hỏa Tinh Dẫn Lực
Chọn tập

Diệp Vô Thần không động, tùy ý để hắc ám lực lượng công kích tới thân thể hắn, không lùi ngược lại từ trong khiếp sợ của Đại Ma VƯơng từng bước tới gần hắn, quanh quẩn trong không gian là thanh âm tà ác: “Không hổ là ma vương lúc trước Nam Hoàng Bắc Đế hợp lực mới đánh bại được, lực lượng của ta kém ngươi xa lắc, trên thế giới này người hoàn toàn không sợ hắc ám không chỉ có một người!”

Hắn thả ra quang minh lực lượng bị Đại Ma Vương xua tan, thực lực hai người chênh lệch rõ ràng, nhưng hắc ám công kích của Đại Ma Vương không có tác dụng với Diệp Vô Thần, lực lượng của hắn đến từ mười hỗn độn thánh châu, sở hữu nguyên tố trật tự, cũng hoàn toàn miễn dịch công kích nguyên tố, không chỉ miễn dịch…ngược lại hỗn độn thánh châu trong cơ thể hắn còn có thể hấp thu.

Mà lực lượng căn nguyên của Đại Ma Vương hay phương thức công kích của hắn đều là hắc ám lực lượng, đối với người hoàn toàn không e ngại hắc ám lực lượng như Diệp Vô Thần, hắn tựa như bị chặt cụt hai tay.

Vù!

Một cái bóng đen di động, chuyển động nhanh như thiểm điện, một cánh tay của Đại Ma Vương bắn ra, ngoài mấy cây số thẳng bắn tới Diệp Vô Thần, lực lượng khổng lồ khiến không gian bị xé rách.

Nhưng công kích của hắn đều vào khoảng không, một cỗ lực lượng khổng lồ bỗng công kích tới phía sau hắn.

“Thương khung phá!”

Hai mắt lóng lánh kim mang, một cánh tay của Đại Ma Vương còn chưa kịp thu hồi, thân thể đã bị dính một đòn nghiêm trọng của Trảm Tinh kiếm, phát ra âm thanh nổ lớn.

Không gian xa xôi ngoài Thần chi đại lực và Ma chi đại lục hầu như đồng thời vang lên một trận nổ vang. Lực lượng của Đại Ma Vương lớn cỡ nào? Đó là lực lượng có thể chống lại Nam Hoàng Bắc Đế liên hợp, mà Nam Hoàng Bắc Đế cũng có thể phá hư hỗn độn. Lúc này Diệp Vô Thần chỉ miễn cưỡng đạt tới trình độ này thôi, hắn đánh ra Thương Khung Phá có thể chân chính nghiền nát trời cao, nếu như một kích không đánh lên người Đại Ma Vương mà đánh trên mặt đất ma chi đại lục, như vậy toàn bộ đại lục trong khoảnh khắc sẽ tan vỡ.

Kim mang của Trảm Tinh kiếm bùng nổ, trong phạm vi mấy vạn thước không gian cơ hồ đều bị đánh nát, hình thành một hắc động không gian lớn không gì sánh được. Cho dù Nam Hoàng Hắc Đế xuất hiện trong hắc động không gian cũng bị xé rách thôn phệ, mà hiện tại Đại Ma Vương và Diệp Vô Thần cảm nhận được có thể miễn cưỡng chịu được cảm giác xé rách, ngay cả không gian hắc động cũng không thể tạo thành thương tổn thực chất cho họ nữa.

Thân thể đại ma vương bị kim quang đánh thẳng vào bay xa mấy vạn thước mới dừng lại, sau lưng hắn in hằn một vết đao rất sâu, mà miệng vết thương của hắn đang dần nứt ra, hắn nằm mơ cũng không ngờ không có Nam Hoàng Bắc Đế, vẫn còn tồn tại có thể khiến hắn bị thương.

Diệp Vô Thần vung tay lên, không gian hắc động hình thành do Thương Khung phá bị hắn dùng lực lượng không gian bàng bạc chuyển dời đến ngoài nghìn dặm. Nhìn Đại Ma Vương thương tích phía xa, Diệp Vô Thần hừ lạnh tay phải vung kiếm, tay trái kéo cung, nhất thời hàng trăm, hàng nghìn, vô số đạo kim sắc cùng xích sắc quang mang bén nhọn không gì địch nổi mang theo tiếng vang xé rách không gian bắn thẳng tới Đại Ma Vương, bên trong Ma chi đại lục nhìn lên, bầu trời bỗng xuất hiện hai vệt mưa sao băng màu kim sắc cùng xích sắc.

Kim sắc kiếm khí, xích sắc tiễn, thân thể Diệp Vô Thần cũng tùy theo mà động, cách xa vạn thước đối với bọn họ cũng chỉ là một thoáng cự ly, thân thể hắn hầu như mang theo vô số đạo quang mang hủy diệt đồng thời ập tới trên người Đại Ma Vương: ‘Thiên Địa liệt’ đánh xuống.

Một thanh trường thương hắc ám xuất hiện trên tay Đại Ma Vương, cùng với Trảm Tinh kiếm va chạm chính diện, một tiếng nổ vang, không gian xung quanh kịch liệt run rẩy, thiếu chút nữa thì bị vỡ tan thành mảnh nhỏ như thủy tinh, một người một ma sau khi bị lực trùng kích đánh vào đều bắn xa ra vạn thước. Mà Trảm Tinh kiếm cùng Tai ách tiễn một lần nữa bức tới trước mặt Đại Ma Vương, hắc ám trường thương trong tay hắn tuy ý huy vũ, nhất thời một dòng suối hắc ám xuất hiện trước mặt hắn, tất cả các đạo quang mang khác đều như bị dẫn dắt đổi phương hướng đánh tới biến mất trong sòng suối chảy, không để lại chút dấu vết nào.

Diệp Vô Thần nhìn tay phải mình, lông mày nhíu lại hơi chút giật mình, chợt nhìn phía trước, cười nhạt một tiếng: “Ngươi quả nhiên rất mạnh, Thương Khung Phá đánh trúng cũng không tổn thương được ngươi, tiện tay có thể chặn được một chiêu Thiên Địa liệt của ta, nếu so lực lượng ta đúng là không phải đối thủ của ngươi.”

“Nhưng…” Nụ cười của Diệp Vô Thần trở nên quỷ dị: “Ngươi có thể thắng ta cũng chỉ có lực lượng, mà phương diện ta thắng ngươi nhiều đến nỗi có thể…hù chết ngươi!”

“Chết!” Đại Ma Vương rống lên một tiếng oán hận vô cùng, thân thể hóa thành một đường hắc mang, mang theo khói đen nồng đầm đánh về phía thân thể Diệp Vô Thần. Lực lượng hắn rõ ràng vượt xa đối phương, nhưng trước mặt đối phương hắn luôn có cảm giác bị áp chế gắt gao, mà nhân loại đối mặt với lực lượng tà ác kinh khủng của hắn không có mất bình tĩnh, vô lực ngược lại đối phương vẫn nhẹ nhàng tùy ý như cũ, dường như tất cả có thể nắm trong lòng bàn tay…ngay cả sinh mệnh của hắn.

Cho dù lúc trước Nam Hoàng Bắc Đế cũng không gây ra cảm giác như vậy cho hắn, loại cảm giác này khiến hắn phẫn nộ, oán giận, khiến hắn phát điên!

Ầm!

Hắc sắc cùng kim sắc kiếm quang va chạm nhau, đem một khoảng không gian trực tiếp nghiền nát, đây là thuần lực lượng so đấu không hề có chút hoa mỹ nào. Kim sắc và hắc mang đồng thời nổ tung, Diệp Vô Thần biến mất, đồng thời dùng không gian lực bắn xa ra ngoài, Đại Ma vương dữ tợn la hét, đuổi sát theo, một cánh tay từ ngoài vạn thước mang theo hắc ám bổ tới thân thể Diệp Vô Thần. Hắc ám lực lượng của hắn vô dụng với Diệp Vô Thần, chỉ có thể dùng công kích vật lý đơn điệu này công kích…nhưng như vậy là đủ rồi, chỉ cần đối phương bị đánh trúng một lần, cũng có thể khiến đối phương trọng thương!

Nhưng mà, Diệp Vô Thần đang bay ngược trên không trung bỗng biến mất, hắc ám thủ đánh vào khoảng không, một lại băng lãnh không hề dự báo trước từ trên đỉnh bầu hắn truyền tới: “Đây là thủy lực lượng! Thử một chút đi nha!”

Thanh âm lạnh lẽo mang theo nhiệt độ càng lạnh hơn, phạm vi xung quanh thoáng cái hạ xuống mức đáng sợ, thân thể đại ma vương xuất hiện ngưng trệ trong chốc lát. Trong nháy mắt, nhiệt độ hạ xuống mức cực thấp, đây là Diệp Vô Thần sử dụng thủy lực lượng đáng sợ của bản thân, đồng thời khắp trời nổi lên băng toái, mang theo vô tận hàn ý đánh lên thân thể đại ma vương.

Ầm!

Một tảng lớn hắc mang nổ tung trên người đại ma vương, vô số lưỡi băng bị nổ tung, mà thần sắc Đại Ma Vương trở nên càng dữ tợn, như một ác quỷ nổi giận, công kích về phía Diệp Vô Thần, nhưng công kích của hắn vẫn rơi vào một mảnh hư vô.

“Đây là hỏa lực lượng!”

Không gian cực lạnh trong nháy mắt biến thành cực nóng, nhiệt độ thay đổi đột ngột khiến không gian trở nên vặn vẹo, vô tận hỏa diễm không biết từ phương nào bay tới, phạm vi trăm dặm biến thành một biển lửa, mà vị trí của Đại Ma Vương vừa vặn là trung tâm của biển lửa. Hỏa, là bạch sắc cửu thiên ly hỏa, vượt trên nhiệt độ bề mặt của thái dương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Ma Vương bị đốt cháy phát ra một tiếng rống đau đớn, đồng thời tung ra một lực lượng hắc ám, cỗ hắc ám này nuốt trọn biển lửa, nhưng hắn còn chưa tìm được vị trí Diệp Vô Thần, thì thanh âm hắn một lần nữa truyền tới.

“Phong lực lượng.”

Thanh âm truyền tới, không gian khổng lồ đều bị di động phương vị, kim sắc quang mang dùng tốc độ không thể tin nổi đánh tới thân thể đại ma vương, mỗi đoàn phong nhận đều mang theo năng lực cắt đứt không gian, mà phong nhận trên vũ trụ có khả năng cắt đứt toàn bộ vật chất thế gian. Ngay cả Thần Đế và Ma Hoàng đối mặt với cỗ phong nhận này cũng trong thời gian rất ngắn bị cắt đứt không còn một mảnh.

Đại Ma Vương dùng hắc ám lực lượng của hắn trung hòa phong lực lượng, tiếng rít gào của hắn càng thêm oán hận. Lực lượng của băng, hắn không sợ, lực lượng của hỏa hắn không sợ, phong lực lượng hắn cũng không sợ, nhưng hắn không thể thừa nhận được tư vị bị kẻ yếu hơn đùa bỡn trong tay này…Hắc ám lực lượng vô hiệu với Diệp Vô Thần, công kích vật lý có thể tổn thương hắn, nhưng Diệp Vô Thần lại sở hữu lực lượng không gian, hắn căn bản không thể chạm tới thân thể Diệp Vô Thần, mà công kích của Diệp Vô Thần lại bất ngờ ập tới thân thể hắn, hắn ngoại trừ bị động chống đỡ ngay cả bóng dáng đối phương cũng không nhìn thấy.

“Đại ma vương, lực lượng của ngươi mạnh hơn ta rất nhiều, nhưng đáng tiếc, ta có không gian lực lượng có thể tùy thời công kích tới ngươi, chỉ cần ta muốn, lực lượng của ngươi dù mạnh cũng vĩnh viễn không thể công kích tới ta…lôi lực lượng!”

Trong cơn gió hung bạo, không biết từ đâu xuất hiện từng đoàn tử sắc huung lôi oánh kích lên đỉnh đầu Đại Ma Vương, thân thể hắn bị nện xuống, bi tử sắc lôi điện bao vây, hắn càng thêm phẫn nỗ rống lớn…một mảnh hắc ám xua tan lôi quang, khuếch tán ra bốn phái, hắc ám nguyên tố truyền tới tin tức khiến hắn một lần nữa tìm thấy thân ảnh Diệp Vô Thần, thân ảnh mạnh mẽ bật lên, hay cánh tay sắc nhọn một lần nữa bay tới phương hướng kia, nhưng không ngoại lệ, công kích của hắn một lần nữa rơi vào khoảng không, đồng thời Diệp Vô Thần lại mất tung mất tích.

Diệp Vô Thần dùng không gian lực lượng có thể trong nháy mắt độn xa vạn dặm, trong nháy mắt cũng có thể quay lại, vô luận cự ly xa thế nào trong mắt hắn cũng chỉ là nháy mắt, đây là sự đáng sợ của lực lượng không gian. Hắn đứng phía xa trên đỉnh đầu Đại Ma Vương thương hại nhìn địch nhân trước mặt…đúng là không phải hắn xuất hiện cái không gian hỗn độn này đã bị diệt vong.

Có thể đây là sứ mệnh của hắn.

Ngón tay hắn chếch lên, giọng nói lạnh lùng truyền tới: “Quang minh lực lượng!”

Vô số quang minh nguyên tố như sao băng oanh tạc tới trước mặt Đại Ma Vương, dần dần bị lực lượng hắc ám xung quanh trung hòa. Tuy đó mà giữa hai người xuất hiện một thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, Đại Ma Vương lúc này không có đuổi nữa, ngược lại không hề động tĩnh, biểu tình trên mặt cũng dần bình tĩnh lại.

Chọn tập
Bình luận