Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Công Tước

Chương 543: Bảo bảo rất đau lòng .2

Tác giả: Yến Tử Hồi Thời
Chọn tập

Cung Ngũ cúp máy, điện thoại lại reo lên, cô nghĩ rằng Công tước đại nhân gọi lại, kết quả phát hiện không phải là số của Công tước đại nhân, cô bắt máy, giọng của Yến Đại Bảo truyền đến: “Tiểu Ngũ!”

Cung Ngũ vội vàng để điện thoại ra xa tai một chút, sau đó hỏi: “Yến Đại Bảo, làm gì thế?”

Yến Đại Bảo buồn bã nói: “Ba tớ đau lòng rồi.”

Cung Ngũ chớp mắt: “Chú Yến đau lòng là ý gì?”

Yến Đại Bảo thở dài:1“Không phải hôm nay mở tiệc sao? Cả buổi tối ông ấy nhìn tớ chằm chằm, lúc nãy mới buồn bã nói với tớ, tớ nói chuyện với mấy người con trai khác, còn nói nhiều như vậy khiến ông ấy đau lòng.”

“Đau lòng thì đau lòng đi, tớ cảm thấy nội tâm của chú Yến rất mạnh mẽ, có lẽ sẽ không sao đâu.”

“Ông ấy đương nhiên sẽ không sao!” Yến Đại Bảo hét to: “Nhưng mà mấy người đó thì thảm rồi!”

“Mấy người nào?” Cung8Ngũ vẫn chưa kịp phản ứng được.

“Chính là, là mục tiêu số một, hai, ba, bốn, năm!”

Cung Ngũ bàng hoàng: “…”

Cô cẩn thận hỏi: “Chỉ nói có hai câu mà thảm rồi?”

“Ừ, ba tớ vừa ra khỏi nhà, tớ lo lắng ông ấy đi gây phiền phức cho người ta, làm sao đây?”

Tay Cung Ngũ run rẩy, nhắc nhở: “Mau, cậu mau đi tìm cô Triển đi, nói tối nay lúc cậu đón khách, nói chuyện với khách, chú Yến đã hiểu lầm.”

“Ừ ừ, tớ biết rồi,2cậu đừng cúp máy, giờ tớ đi tìm mami đây.”

Nói xong, Yến Đại Bảo nhét điện thoại vào túi, chạy đi gõ cửa phòng Triển Tiểu Liên: “Mami! Mami mở cửa mau lên!”

Triển Tiểu Liên mở cửa, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Mami, không xong rồi! Ba con hình như lại đi xử lý người ta rồi!”

“Gần đây không ai chọc giận ông ấy, đang yên lành thì đi xử lý ai?”

“Trong bữa tiệc hôm nay, con có nói chuyện với vài người. Lúc nãy ba tìm4con, nói là ba không vui, con nói chuyện với con trai khác không thèm quan tâm tới ba. Con an ủi ba một câu, sau đó ba liền buồn bã đi ra ngoài, đến giờ vẫn chưa trở về, nhất định là đi xử lý mấy người đó rồi!”

Triển Tiểu Liên nắm tay lại, gõ lên cửa, “Mẹ biết rồi, Đại Bảo đừng lo lắng, để mẹ gọi cho ông ấy.”

Yến Đại Bảo gật đầu: “Vâng, vâng. Mami nhất định phải nói với ba một tiếng, con nói chuyện với người ta thì ba nổi giận, không lẽ sau này con trở thành người câm ba mới vui?”

Triển Tiểu Liên mỉm cười: “Đại Bảo nói đúng, mẹ sẽ đánh ông ta, con về ngủ đi, ngày mai còn phải đi học nữa.”

Yến Đại Bảo lúc này mới vội vàng rời khỏi.

Trở về phòng, cô lấy điện thoại ra: “Tiểu Ngũ, tớ nói với mami rồi, mami sẽ điện thoại cho ba. Tớ sẽ chú ý kỹ động tĩnh của ba khi trở về, chỉ cần ông ấy trở về, chứng tỏ không có chuyện gì xảy ra.”

Cung Ngũ thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, đừng để vì chuyện chúng ta tìm mục tiêu mà chú Yến liền chặt ngón tay hay cắt lưỡi người ta.”

“Đúng vậy!”

Cúp máy, Yến Đại Bảo bắt đầu chú ý rất kỹ động bên ngoài, vừa nghe động tĩnh cô vừa gọi điện thoại cho Lý Nhất Địch.

“Anh Bánh Bao!”

Lý Nhất Địch dịu dàng hỏi: “Đại Bảo sao thế?”

“Tối nay anh đừng đi ra ngoài, ba em vừa chạy đi xử lý mọi người, lỡ bị ba bắt được thì thảm đấy.” Yến Đại Bảo thở dài: “Ba vừa đi lúc nãy, nhất định là đi tìm những người nói chuyện với em tối nay! Anh Bánh Bao phải chú ý an toàn của bản thân đấy!”

Lý Nhất Địch mỉm cười: “Ừ, tối nay anh sẽ không ra ngoài, không để chú Yến bắt được, Đại Bảo yên tâm. Đại Bảo gọi cho anh là sợ anh bị chú Yến bắt được sao?”

“Đúng vậy. Anh Màn Thầu đã ngu ngốc nằm viện rồi, anh Bánh Bao mà nằm viện luôn thì dì mỹ nhân và chú Lý sẽ rất đau lòng!”

“Đại Bảo thật chu đáo, anh sẽ chú ý, tuyệt đối sẽ không để Đại Bảo lo lắng vì anh, cũng không để ba mẹ đau lòng.”“Vâng, em cúp máy đây!”

“Đại Bảo!” Lý Nhất Địch vội vàng lên tiếng gọi cô.

“Sao thế?”

“Đại Bảo buồn ngủ rồi sao? Hôm nay tâm trạng anh không tốt lắm, Đại Bảo có thể giúp anh giải tỏa một chút được không?” Lý Nhất Địch mỉm cười hỏi, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bàn. Lý Tư Không nằm viện rồi, mọi chuyện chỉ có thể để anh ta tạm thời tiếp nhận, đợi tên nhóc khỏe lại rồi, sẽ cho xuất viện bắt làm việc.

Yến Đại Bảo vừa nghe Lý Nhất Địch cầu cứu, lập tức ngồi thẳng lưng, hỏi: “Anh Bánh Bao nói đi, có chuyện gì không vui? Có phải anh và bạn gái cãi nhau rồi không?”

Lý Nhất Địch nhíu mày, “Đại Bảo nói cái gì? Bạn gái? Anh có bạn gái từ lúc nào thế?”

“Hả? Anh Bánh Bao không có bạn gái sao? Rõ ràng là có mà, anh Bánh Bao không cần phải ngại, em chỉ muốn xem cô ấy có xinh đẹp hay không thôi!”

Lý Nhất Địch ngồi thẳng lên: “Sao anh lại nói dối Đại Bảo? Đại Bảo nghe ai nói anh có bạn gái thế? Anh còn không biết đây, thật kỳ lạ. Đại Bảo nói đi?”

Mắt của Yến Đại Bảo trừng càng to hơn, “Anh Màn Thầu nói đấy, anh Màn Thầu còn nói với em, sẽ chọn dịp nào đó cùng em đi chúc mừng anh Bánh Bao, nhưng sau đó anh Màn Thầu đã nhập viện rồi…”

Lý Nhất Địch vừa nghe là Lý Tư Không nói thì lập tức nổi giận suýt chút xông ra cửa, đến bệnh viện đánh cho Lý Tư Không một trận để rửa hận. Anh ta hít một hơi thật sâu, mỉm cười: “Anh Màn Thầu của em hai ngày trước cãi nhau với anh nên mới cố ý báo thù anh, anh còn không biết bạn gái anh ở đâu, đến từ đâu nữa. Nếu anh nói dối, sau này anh sẽ không tìm được bạn gái.”

“Anh Bánh Bao thề độc thật đấy, được rồi, em sẽ tin anh! Anh Bánh Bao, tại sao anh lại không vui? Em sẽ nghe anh tâm sự.”

“Vì tối nay Đại Bảo tổ chức tiệc mà không mời anh, anh rất buồn.”

“Nếu sớm biết anh Bánh Bao không có bạn gái thì em nhất định đã mời anh rồi.”

Lý Nhất Địch nghe xong lời cô nói thì ngẩn ra: “Bữa tiệc tối nay của Đại Bảo là nhằm vào những người độc thân à?”

“Đúng vậy, em nghĩ rằng anh Bánh Bao đã có bạn gái nên em mới không mời anh. Anh Bánh Bao đừng trách em, đều tại anh Màn Thầu nói, anh phải dạy bảo anh ấy đi. Xem lần sau còn dám nói dối không!”

Lý Nhất Địch thăm dò hỏi: “Đại Bảo mở tiệc độc thân, còn đặc biệt nói chuyện với những bạn nam kia, Đại Bảo muốn tìm bạn trai sao?”

Yến Đại Bảo thừa nhận: “Đúng vậy, nhưng không biết vì sao người ta đều chạy vào nhà vệ sinh, hơn nữa ai cũng bị táo bón, em rất đau lòng!”

Lý Nhất Địch xem như đã tìm được câu trả lời. Thì ra Đại Bảo của anh ta đã lớn, cuối cùng cũng muốn tìm tình yêu.

Lý Nhất Địch hỏi: “Người ta không quan tâm Đại Bảo nên Đại Bảo buồn, phải không?”

“Anh Bánh Bao, đổi lại là anh, anh có buồn không? Em cảm thấy mình thật xui xẻo, bất luận là nói chuyện với ai, bọn họ đều chạy vào nhà vệ sinh, em lại không thể đi vào đó nói chuyện với bọn họ, thật đáng hận.”

Lý Nhất Địch mỉm cười: “Đại Bảo không mời, không liệt kê anh vào danh sách khách mời là vì Đại Bảo nghĩ rằng anh có bạn gái rồi. Nếu anh không có, anh sẽ nằm trong danh sách khách mời của Đại Bảo có đúng không?”

“Đúng vậy.”

Mặt Lý Nhất Địch nở nụ cười tươi hơn, “Anh không có, đó là Tiểu Màn Thầu nói dối, trở về anh sẽ dạy dỗ nó.”

“Vâng.” Yến Đại Bảo nói: “Anh Bánh Bao anh đợi một chút, lát nữa em sẽ gọi cho anh.”

Nói xong, Yến Đại Bảo cúp máy rồi vội vàng gọi cho Cung Ngũ: “Tiểu Ngũ!”

Chọn tập
Bình luận