Cô bị Tiểu Eugene gọi dậy ăn cơm, Cung Ngũ dụi mắt, nhìn vào cánh cửa đang đóng nói một câu: “Tôi không đói, mọi người ăn đi”
Cô thật sự không đói, chẳng đói chút nào, cổ thậm chí còn chẳng có cảm giác đói.
Cung Ngũ cảm thấy bản thân bị chiều hư hơn cả Công tước đại nhân, nên hiện giờ anh chỉ hơi lạnh lùng với cô, cổ liền cảm thấy bị đả kích gấp bội.
Tiểu Eugene đứng ngoài cửa không dám đi: “Ngũ tiểu thư, đừng như vậy, cô phải dùng bữa mới được”
“Tôi thật sự không1đói” Giọng Cung Ngũ hơi khàn, không phải cố làm nũng, cô thật sự không muốn ăn, cũng có thể là do cô quá mệt, không muốn ăn gì.
“Ngũ tiểu thư..”
Cung Ngũ nằm xuống, “Khi nào tôi đói tôi sẽ dậy tìm thức ăn”
Tiểu Eugene bất đắc dĩ, đành phải đi báo cho Công tước đại nhận biết: “Ngài Edward, Ngũ tiểu thư không muốn ăn gì cả.”
Công tước đại nhân ngập ngừng, anh hỏi: “Bây giờ cô ấy đang làm gì?”
“Đang ngủ. Nhưng cô ấy đã ngủ hai tiếng đồng hồ rồi, cô ấy nên dùng bữa rồi”
Công tước8đại nhân trầm ngâm một hồi, gật đầu với người bên cạnh, đứng dậy rời khỏi.
Khi Cung Ngũ đang nằm ngủ mơ màng, đột nhiên nghe thấy có người gõ cửa, cô giơ tay kéo chăn che lỗ tai lại, cảm thấy quá ồn ào.
“Tiểu Ngũ” Giọng của Công tước đại nhân vang lên.
Cung Ngũ kéo chăn ra, vội vàng ngồi dậy.
“Tiểu Ngũ là anh, mở cửa đi” Công tước đại nhân nhẹ nhàng gõ cửa.
Cung Ngũ lập tức nhảy xuống khỏi giường, cô đi chân không, đầu tóc rối bù kéo cửa ra, không nói gì cả, lập tức2sa vào lòng anh.
“Anh Tiểu Bảo… em cứ nghĩ rằng anh không quan tâm em nữa… hu hu hu…”
Công tước đại nhân đứng yên tại chỗ, bị cô ôm thật chặt, anh không thuận theo lời cô mà hỏi: “Sao lại không ăn cơm?”
Cung Ngũ khóc càng to hơn: “Hu hu hu… Anh Tiểu Bảo không quan tâm em, em rất đau lòng.”
Cánh tay của Công tước đại nhân do dự, sau đó nhẹ nhàng để lên vai cô, vỗ nhẹ, “Đừng làm nũng, mau đi ăn đi”
Cung Ngũ vẫn không buông tay: “Người ta trở về sớm, anh lại4chẳng khen ngợi. Em lo lắng cho anh, sợ anh một mình cô đơn nên em mới trở về sớm… Hu hu hu hu…”
“Xin lỗi Tiểu Ngũ, em cũng nhìn thấy anh rất bận đúng không? Xin lỗi, anh sợ rằng anh sẽ bận trong một khoảng thời gian rất dài.” Giọng anh trầm ngâm, nói chuyện rất bình tĩnh.
Cung Ngũ ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn anh, sao anh cứ giống như chưa từng nghe thấy cô nói cô đau lòng mà khóc vì anh?
Cung Ngũ bắt đầu kiểm điểm lại bản thân, có phải cô đã thay đổi, vì được cưng chiều quá mà trở nên ỷ lại giống như một số cô gái trong tình yêu. Có nhiều lúc thật sự cổ hơi quá đáng, nhưng anh Tiểu Bảo có thể nói với cô chứ không thể lãnh cảm thờ ơ thế này:
Cô hít hít mũi, nỗ lực khiến bản thân nhìn không hề uất ức, nghiêm túc nói: “Anh Tiểu Bảo, em thật sự không đói”
Cô vội vàng giơ tay lau nước mắt, tiếp tục nói: “Em ngồi xe suốt thời gian dài, thật sự không được thoải mái nên em không muốn ăn gì cả”
Công tước đại nhân im lặng nhìn cô, cổ nỗ lực cười với anh, nhưng mắt vẫn đỏ hoe.
Công tước đại nhân mỉm cười, chậm rãi kéo cánh tay cô đang ôm lấy eo anh ra, “Vậy Tiểu Ngũ tiếp tục nghỉ ngơi đi, bên ngoài anh vẫn còn rất nhiều khách”
Cung Ngũ chậm rãi lùi về sau một bước, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng”
Thấy anh đứng yên không cử động, có khua tay với anh: “Anh Tiểu Bảo anh cứ đi đi. Nói không chừng sau khi anh hết bận thì em cũng thấy đói, chúng ta có thể cùng nhau ăn tối!”
Mắt Công tước đại nhân nhìn xuống bàn chân cô, lên tiếng nhắc nhở: “Đi giày vào”
Cung Ngũ cúi đầu nhìn, cử động ngón chân, ngại ngùng giơ một chân lên cọ cọ vào chân còn lại, nói: “Em biết rồi, anh Tiểu Bảo anh cứ đi làm việc của mình đi!”
Sau đó cô xoay người chạy vào phòng đi giày vào rồi lại chạy trở ra, nói với anh: “Hôm nay em trở về không đúng lúc, dáng vẻ thật là khó coi. Anh Tiểu Bảo, lần sau em sẽ trang điểm đẹp một chút, như vậy anh sẽ không bị mất mặt nữa”
Nói xong, cô ngước gương mặt xinh đẹp lên, nở nụ cười nũng nịu.
“Anh ra ngoài trước đây, Tiểu Ngũ cứ nghỉ ngơi đi. Nếu đã trở về thì nghỉ ngơi cho khỏe rồi ngày mai bắt đầu đi học”
Cung Ngũ gật đầu: “Vâng, em biết rồi!”
Cung Ngũ đứng yên tại chỗ nhìn anh, đợi đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng anh nữa thì cô mới quay vào phòng.
Cô ngồi cứng đờ trên giường, cuối cùng cũng chấp nhận một sự thật là anh Tiểu Bảo thật sự đã lạnh nhạt với cô. Không phải là cô có ảo giác, cũng không phải là do cô tự suy diễn ra.
Cổ mở máy vi tính ra, tìm một diễn đàn.
“Tôi và bạn trai ở bên nhau đã hơn hai năm, tình cảm vẫn luôn tốt đẹp. Vấn đề xuất hiện vào một tháng trước, tôi về nước đón tết, anh ấy một mình ở nước ngoài. Trong thời gian đó anh ấy không hề liên lạc với tôi lần nào. Sau tết, tôi lo lắng sợ anh ấy một mình ở nước ngoài nên về sớm tìm anh ấy, kết quả tối lại nhìn thấy anh ấy tổ chức tiệc ở nhà, bên cạnh còn có một người phụ nữ. Trước kia bất luận đi tới đâu anh ấy cũng không tìm phụ nữ đi cùng, hơn nữa thái độ còn rất lạnh nhạt với tôi, mọi người giúp tôi phân tích một chút, chuyện này rốt cuộc là sao?”
Do dự một hồi, có bổ sung thêm một câu: “Trước đó, tình cảm của chúng tôi rất tốt, trước khi về nước anh ấy còn không nỡ để tôi đi”
Nhìn thấy dòng chữ đăng bài thành công, cô bắt đầu đợi mọi người trả lời.
Rất nhanh sau đó đã có trả lời đầu tiên.
Lầu 1: Lầu chủ, chắc chắn là cổ mọc sừng rồi.
Lầu 2: [Lá xanh] [Lá xanh] [Lá xanh] + đồng cỏ châu Phi rộng lớn”
Lầu 3: Lầu chủ, cô bị cắm sừng rồi!
Lầu 4: Lầu chủ thật ngốc, sừng rõ ràng như vậy mà còn hỏi làm gì. Tự cố nói là bên cạnh anh ta có người phụ nữ khác, thái độ lạnh lùng với cô, vậy thời gian cố trở về nước, nhất định anh ta đã tìm người khác.
Lầu 6: Ngớ ngẩn nhất là nhấn mạnh tình cảm rất tốt, rốt cuộc là tốt tới mức nào? Thật sự tốt mà trở nên như vậy? Cô gái ngốc…
Lầu 7: [Sao chép) liên kết, địa chỉ: http: www… Giang Tô, Chiết Giang và Thượng Hải không cần phí bưu chính
Cung Ngũ xóa lầu 7 đi, tâm trạng cô không vui mà còn dám đăng quảng cáo.
Lầu 8: [Hình ảnh: Panda với lá sen trên đầu] Lầu chủ, đây là cổ, đồng tình.
Lầu 12: Lầu chủ nên hỏi rõ bạn trai mình, đừng để đến lúc đó mọi người xung quanh ai cũng biết, chỉ có mỗi cô là không biết gì, như vậy sẽ rất đau lòng. Cả thế giới đều biết anh ta có người khác, chỉ có cô là chìm trong mơ hồ. Cô cứ hỏi rõ ràng, được thì tiếp tục, không được thì chia tay, chúc có hạnh phúc.
Lầu 17: Cá nhân tôi cảm thấy lầu chủ có lẽ đã bị cắm sừng, tốt nhất là nên hỏi rõ ràng, nhưng đàn ông thường sẽ không nói thật, vì không muốn chấp nhận sự áy náy trong lòng nên sẽ chọn cách tỏ ra lạnh lùng, sau đó ép lầu chủ không chịu được mà chủ động đề nghị chia tay. Lầu chủ tốt nhất nên tự mình tìm hiểu, nếu anh ta ngoại tình thì cứ quyết đoán mà chia tay.
Lầu 18: Đã xanh như đồng cỏ châu Phi rồi, còn chưa đủ rõ ràng sao?
Lầu 23: Chia tay, quen người mới!
Lầu 27: Nói bao nhiêu lần rồi, đừng tìm đối tượng trong thùng rác [Hình ảnh: Bắt kẻ tiểu nhân ném vào lại thùng rác]
Ánh mắt Cung Ngũ nhìn vào câu trả lời của lầu 12 và lầu 17, trong số nhiều câu trả lời ở đây, hai người này có thể xem là nghiêm túc nhất, cô cảm thấy bọn họ nói rất có lý.
Gập máy tính lại, cô nằm lên giường, một hồi sau thì lại trèo dậy, mở máy tính ra tiếp tục xem, thấy đã có hơn sáu mươi bình luận, đa số bọn họ đều nói trên đầu cô đã mọc sừng.
Cô thật sự không muốn tin rằng anh Tiểu Bảo sẽ làm chuyện như vậy. Nếu không thích nữa thì cứ nói dứt khoát là được, tuyệt đối đừng để những ký ức tốt đẹp cũng tan vỡ theo.
Lầu 39: Lầu chủ nên tìm đối tượng đó nói chuyện đàng hoàng, dù sao cũng ở bên nhau hai năm, cũng không phải chuyện gì to tát, nói không chừng nói chuyện xong thì mọi việc sẽ ổn. Cũng có thể là trong khoảng thời gian lâu chủ không ở đó, có ai đó nói lời không hay khiến đối tượng của lẩu chủ hiểu lầm.
Lầu 55: Lầu chủ nên thông minh một chút, đừng để sau cùng bị cắm sừng mà không biết. Đáng hận nhất là sau khi chia tay mới phát hiện mình bị cắm sừng, có tìm gặp nói chuyện thì cũng đã là bạn gái cũ, không có lập trường lại còn khiến người ta khinh thường, không tìm tới thì trong lòng uất ức, nên phải hỏi cho ra lẽ, rồi quyết đoán mà chia tay.
Cung Ngũ gõ chữ vào: Cảm ơn đề nghị của mọi người, tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ, nếu có kết quả tôi sẽ thông báo cho mọi người.
Sau khi gửi đi thì cô đóng máy tính lại.