Sau khi cố định vòi sen, anh ta lấy dầu gội đầu xoa lên tóc của Yến Đại Bảo. Yến Đại Bảo vẫn còn khóc, Lý Nhất Địch đành nhắc nhở: “Đại Bảo, nhắm mắt lại, nếu không sẽ bị cay mắt.” “Người ta1đang đau lòng mà!” “Đau lòng thì nhắm mắt lại mà đau lòng, sẽ xong nhanh thôi.” Gội đầu lần thứ nhất không có chút bọt, có thể thấy tóc của cô bé này rất bẩn. Yến Đại Bảo nhắm mắt, Lý8Nhất Địch mở vòi sen tiếp tục xả nước, xả nước xong thì tiếp tục xoa dầu gội, gội đến khi tóc của Yến Đại Bảo ra bọt trắng thì mới được xem là sạch sẽ, sau đó mới ngừng gội. Lý Nhất Địch2tìm một cây kẹp, kẹp tóc Yến Đại Bảo lại, “Xong rồi.” Yến Đại Bảo vẫn ngồi trong bồn tắm, cô chán ghét bản thân đến mức không muốn cởi bỏ lớp da thú trên người mình, bĩu môi tròn mắt nhìn Lý Nhất4Địch, càu nhàu nói: “Anh Bánh Bao giúp em cởi đi.” Lý Nhất Địch: “…” “Đại Bảo xác định chứ?” Yến Đại Bảo gật đầu: “Vâng.” Cô không muốn chạm vào, không muốn chạm vào chút nào, bẩn lắm! Lý Nhất Địch nhìn cô một cái, ngồi xuống bên cạnh bồn tắm, giơ tay ra, cởi nút dưới cổ cô, còn là một cái nút chết. Tuy mặt bị đen đi nhưng độ mịn màng của làn da trên mặt vẫn không đổi, vẫn là làn da nhẵn mịn của thiếu nữ. Yến Đại Bảo ngồi xổm bên trong, lẩm bẩm: “Sao còn chưa xong nữa?” Lý Nhất Địch trả lời: “Vì không biết là ai buộc, thắt gút rồi.” “Em thắt đấy!” Lý Nhất Địch trừng mắt nhìn cô, Yến Đại Bảo vội vàng cúi đầu: “Anh Bánh Bao, anh trở về đừng nói với mami của em nhé.” “Anh không nói, dì sẽ không hỏi sao?” “Em không nói, anh không nói. Em bảo anh em và Tiểu Ngũ không nói, mami sẽ không biết!” Lý Nhất Địch: “…” Với gương mặt đen nhẻm của cô, dì Triển sao có thể không hỏi? Cùng đi ra ngoài chơi, con trai như anh thì vẫn bình thường, Yến Đại Bảo thì trở thành như vậy, có thể không hỏi sao? Hiện giờ không chừng chú Yến đã biết rồi, còn chuyện đã nói với dì Triển hay chưa thì thật sự không biết. Khó khăn lắm tháo ra được, khi Lý Nhất Địch mở ra, Yến Đại Bảo đột nhiên nói: “Không được! Tiểu Ngũ nói không được để con trai tùy tiện cởi đồ của mình!” Lý Nhất Địch kinh ngạc: “Tiểu Ngũ còn dạy em cái này?” Yến Đại Bảo gật đầu, nói: “Vâng. Anh Bánh Bao phải ra ngoài!” Lý Nhất Địch ngồi yên không cử động, trả lời: “Nhưng mà anh là bạn trai của Đại Bảo, lẽ nào anh cũng phải ra ngoài?” Yến Đại Bảo vội vàng nói: “Đúng! Tiểu Ngũ nói rồi, anh em cũng có nói, không ai được cởi đồ của em. Anh Bánh Bao mau ra ngoài, nếu không em sẽ nổi giận đấy!” Lý Nhất Địch gật đầu, đứng dậy, “Ừ, vậy anh ra ngoài đợi Đại Bảo, có chuyện gì thì cứ gọi anh.” Nói xong thì anh ta đi ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại. Yến Đại Bảo nằm nhoài trong bồn tắm, xoay đầu lại nhìn, phát hiện anh ta thật sự đi rồi, một mình ngồi trong bồn cả buổi, chu môi. Sau khi cởi quần áo thì chạy vào, đậy lỗ thoát nước lại, ngâm trong nước kì cọ cả buổi. Nhưng kì mãi không sạch, cô tức giận, ra sức hét ra ngoài cửa: “Anh Bánh Bao!” Lý Nhất Địch đứng trước cửa: “Đại Bảo?” Yến Đại Bảo nói: “Trên tay trên chân em rất nhiều thứ bẩn bẩn, em không thể nào tắm được, anh giúp em tắm đi!” Đại Bảo thật sự biết mình đang nói gì không? Anh ta mở cửa ra, nhìn thấy Yến Đại Bảo đang nằm trong bồn tắm, giơ tay mình ra cho anh ta xem: “Anh Bánh Bao anh xem, tay của em bẩn quá!”