Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 349: Bạo tẩu

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Nam Nguyệt lắc đầu nói: “Ta phải hỏi ý kiến biểu ca trước đã.”

Xích biết rằng ý đồ của mình đã bị nhìn thấu, nét mặt già nua ửng đỏ nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường: “Nên vậy, nên vậy.”

Thụ yêu hoa yêu đứng từ xa xa nhìn thấy vẻ mặt nhiệt tình của Xích đối với Nam Nguyệt không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

—————

Hoả tinh như mưa, dồn dập rơi xuống.

Mắt Tả Mạc mở to, cảnh giác quan sát xung quanh. Cảnh vật xung quanh không có biến hóa gì, cỗ khí tức nguy hiểm kia không giảm bớt trái lại càng thêm mãnh liệt.

Lẽ nào vừa rồi chỉ là khởi động?

Trong lòng Tả Mạc không có chút sợ hãi, ngược lại, chiến ý tràn ngập toàn thân, chỉ hận không thể tiếp tục chiến đấu!

Mười sáu loại tiểu yêu thuật tổ hợp một cách xảo diệu, trong nháy mắt phân tách hoả cầu của đối phương. Điều này khiến hắn cảm thấy kích động nhưng vừa rồi trong lúc cấp bách hắn đã dùng một trong sáu loại biến hoá của đại nhật ma thể: “Minh hư dực.”

“Minh hư dực” cường hoá chính là tốc độ, tốc độ mau lẹ như tia chớp, đây là biến hoá thứ nhất mà Tả Mạc học được trong sáu loại biến hoá. Vừa rồi thi triển ra khiến linh cơ hắn khẽ động. Hắn ngăn không cho kim sắc ở hai cánh phát ra mà đem lực lượng này chuyển xuống hai chân, điều này sinh ra hiệu quả không thể ngờ.

“Minh hư dực” nguyên lai có thể dùng như thế!

Tả Mạc cảm thấy sáng tỏ thông suốt. Nếu minh hư dực có thể chuyển vào hai chân vậy nếu chuyển vào hai tay thì sẽ ra sao chứ? Hoặc là nơi khác? Hắn thậm chí còn có ý nghĩ, năm loại biến hoá sau đó có thể thi triển như này không?

Hắn nóng lòng muốn thử, chiến ý dâng trào.

Bây giờ có thể được rồi!

Hắn hồn nhiên không biết, Bồ yêu ở trong thức hải thiếu chút nữa thì cả tròng mắt cũng rơi xuống đất.

Với hắn, biến hoá mới của minh hư dực cũng có mấy phần thần diệu nhưng điều này chưa đủ để đường đường là một Thiên yêu như hắn giật mình. Hắn không thể ngờ tới đó là trong Thập Chỉ Ngục có thể dùng được ma công!

Điều này không có khả năng!

Hắn suýt chút nữa thất thanh kêu lên!

Thập Chỉ Ngục do yêu thuật tạo thành, chỉ có lực lượng của yêu thuật mới có thể thi triển ở trong Thập Chỉ Ngục. Bất luận là ma công hay là pháp quyết khác đều không thể xuất hiện ở trong Thập Chỉ Ngục. Mặc dù là ngục thứ nhất Mạc Thuỷ Minh Không cũng không có ngoại lệ!

Thế nhưng tất cả mọi thức phát sinh trước mắt đã phá tan thiết luật tồn tại vô số năm này.

Cái này… Có chuyện gì xảy ra vậy?

Không giải thích được, đáy lòng Bồ yêu bỗng dưng hiện lên sự kinh hoàng.

Tả Mạc không hề biết lúc này trong lòng Bồ yêu đang dậy sóng, nhưng nếu hắn biết thì cũng chỉ cười nhạt, nhạo báng vài câu. Hắn tu luyện cực kì hỗn tạp, đối với các loại lực lượng không có thành kiến gì, trái lại còn rất hiếu kì.

Với lại, lúc này hắn không có thời gian để cùng Bồ yêu nói chuyện tào lao, tuy rằng hoả cầu đã bị đánh tan nhưng khí tức nguy hiểm đang tràn ngập trong không khí, không giảm đi chút nào trái lại càng dày đặc thêm.

Khi hạt hoả tinh cuối cùng rơi xuống, biến hoá bắt đầu.

Trong hư không, bỗng nhiên hiện lên hư ảnh nhàn nhạt, thuỷ hành lực dày đặc tràn ngập không gian.

Những tinh thể trong suốt hợp thành sông ngòi xuất hiện khắp nơi xung quanh hắn, có chảy xiết, có nhẹ nhàng chậm chạp, có trong suốt như bảo thạch, có đục đục như ngọc.

Ngục chiến trường giống như lại trở về tình trạng bình thường.

Tả Mạc không dám giữ lại chút thần thức nào, nhanh chóng phóng ra.

Sông ngòi trước mặt hắn đột nhiên bay ra một đạo thuỷ tiễn. Đạo thuỷ tiễn này trong suốt, mở màn cho trận chiến.

Lam quang ầm ầm bạo phát!

Vô số thuỷ yêu thuật từ trong sông ngòi bay ra, phô thiên cái địa, giống như mưa xối xả rơi xuống!

Tất cả yêu đang xem đều biến sắc, những kẻ tự cho mình là cao thủ tinh thông thuỷ yêu thuật nhìn thấy một màn trước mắt thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên.

Một kích này bao quát ba trăm sau mươi mốt loại thuỷ yêu thuật. Từ đơn giản nhất là thuỷ tiễn, thuỷ đạn đến tổ hợp thuỷ điểu, thuỷ điệp, cao cấp hơn là thuỷ long, thuỷ thú, tất cả đều có. Càng làm người ta cảm thán không thôi là mỗi con thuỷ điểu đều sống động như thật, lông chim trong suốt, tinh xảo tuyệt diệu.

Lũ yêu lúc này mới biết, thuỷ yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân đã đạt tới trình độ khủng khiếp như thế nào!

Không Minh Thiên Lưu, đáng sợ đáng sợ!

Cực kì chấn động, trên mặt đám yêu đều lộ ra vẻ mê say. Tuyệt mĩ thuỷ yêu thuật, cực kì hiếm thấy. Không ai liếc mắt nhìn xem cảm xúc của người trong cuộc là Tả Mạc như thế nào.

Có lẽ hắn sở hữu thiên phú kinh người, có lẽ hắn được truyền thừa yêu thuật thần bí nào đó nhưng trước mặt Thiên Lưu đại nhân, tất cả hào quang của hắn đều mất hết, hắn chỉ một hạt bụi nhỏ bé mà thôi.

Trong trận, sắc mặt Tả Mạc đại biến.

Trong mắt hắn, lam hải đang cuộn trào mãnh liệt, vô số quang mang do thuỷ yêu thuật tạo thành. Những thuỷ yêu thuật trong sáng mỹ lệ kia, hình dạng khác nhau, có nhanh có chậm nhưng lại toả ra cảm giác nguy hiểm.

Lông tóc Tả Mạc thoáng cái dựng hết cả lên, cả người căng thẳng. Mỗi thuỷ yêu thuật đối với hắn mà nói thì không phức tạp cũng không quá cường hãn nhưng ba trăm sáu mươi mốt thuỷ yêu thuật đồng thời kéo tới, nhất thời khiến hắn rơi vào hiểm cảnh, ngay cả không gian tránh né cũng không có!

Không thể tưởng tượng nổi!

Khí tức tử vong cận kề, gương mặt hắn trở nên lạnh lẽo, giống như nụ cười quỷ dị của thần chết đang dán lên mặt hắn vậy.

Đầu óc trống rỗng, tay chân ngây dại. Trước một kích kinh thế hãi tục này, tất cả ý chí chiến đấu giống như thuỷ tinh đều vỡ vụn.

Thân thể Tả Mạc cứng ngắc, tay chân không nhúc nhích được.

Hắn đang ngơ ngác nhìn lam quang giống như biển cả, càng lúc càng gần với hắn, giống như dòng chảy mạnh mẽ, đập thẳng vào mắt hắn, bản thân cảm thấy sắp bị lam quang rộng lớn kia nuốt chửng đi.

Chết tiệt!

Đột nhiên Tả Mạc giật mình, từ trạng thái ngây dại tỉnh lại. Lập tức, hẳn cảm thấy xấu hổ! Bản thân sao lại bị kẻ địch là cho sợ hãi đến nỗi ngay cả ý chí chiến đấu cũng biến mất chứ!

Chết tiệt!

Trong phút chốc hai mắt Tả Mạc đỏ bừng, giống như hai luồng hoả diễm vậy, máu cả người từ lạnh lẽo trở nên sôi trào, sự tức giận tràn ngập từng khoang ngực hắn! Hắn cảm thấy phẫn nộ vì sự nhu nhược của bản thân, hắn cảm thấy phẫn nộ vì bản thân lại mất đi ý chí chiến đấu!

Phá vỡ lớp băng, chiến ý cùng sự phẫn nộ pha chút xấu hổ kết hợp lại với nhau!

Trong nháy mắt Tả Mạc rơi vào trạng thái cuồng bạo.

Hai mắt đỏ đậm, hai tay Tả Mạc mạnh mẽ hợp lại thành một, tách, một mảnh lưới điện xuất hiện ở giữa hai tay hắn. Lưới điện như ngân xà uốn lượn du tẩu, ba mươi khoả cương lôi lớn nhỏ đang chìm nổi bất định ở trong lưới điện.

“Dương sát cương lôi”!

Nếu như lúc này thần trí Tả Mạc bình thường nhất định hắn sẽ rất kinh hỉ khi phát hiện yêu thuật của bản thân có tiến bộ. Lúc này dùng đến “dương sát cương lôi” thanh thế đã khác. Bất luận là tăng trưởng về thần thức hay là lý giải ngày càng sâu về yêu thuật, một chiêu “dương sát cương lôi” hắn thi triển ra rất nhuần nhuyễn.

“Tìm chết đi!”

Bên trong bầu trời lam quang đột nhiên vang lên một tiếng gầm tràn ngập phẫn nộ.

Ngay sau đó, chỉ thấy bên trong lam quang đột nhiên có điểm ngân mang sáng lên, ngay lập tức điểm ngân mang này càng ngày càng sáng lên, càng lúc càng lớn!

Đây là cái gì?

Lũ yêu đứng xem không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, trong lòng suy đoán xem ngân mang này là yêu thuật gì.

Bùng bùng bùng…

Trong lam quang dày đặc không ngừng có tiếng nổ vang lên, giống như tiếng nổ từ đáy nước truyền lên.

Rất nhanh, một ít yêu nhìn ra có chút không đúng, bọn họ kinh ngạc phát hiện ra, từ tiếng nổ thứ mười đã phát sinh biến hoá, tiếng nổ không hề nặng nề nữa mà ngày càng vang dội.

Lẽ nào…

Trong mắt bọn họ không khỏi lộ ra sự sợ hãi.

Âm thanh bùng nổ như sấm, ầm ầm.

Ngay khi lũ yêu đang không biết tại sao đột nhiên một tiếng nổ phát ra, lũ yêu chỉ cảm thấy ngân quang trước mắt bỗng nhiên sáng rực, nhất thời trong tầm mắt xuất hiện một mảnh trắng xoá.

Đợi khi quang mang tán đi, lũ yêu có thể nhìn rõ những gì trong trận thì tất cả đều ồ lên.

Như nào… Như nào có khả năng…

Trong trận, cả người Tả Mạc bốc khói dính lửa, nhìn có chút chật vật.

Nhưng lúc này không có yêu nào dám cười nhạo, bọn họ đang nhìn Tả Mạc với vẻ không tin được, trong miệng vô ý thức mà phát ra những lời tán thán. Những nữ yêu mỹ lệ tuổi còn trẻ hét lên liên tục, các nàng vô cùng phấn khích, hoàn toàn không thể khống chế được bản thân nữa. (Oh, my idol

Xích ngây ra như phỗng, vừa rồi hắn mê đi dưới yêu thuỷ thuật của Thiên Lưu đại nhân, hắn còn khẳng định Tả Mạc không thể thắng được. Nhưng khi hắn nhìn thấy Tả Mạc đang ngoan cường đứng thẳng ở trong trận, hắn khiếp sợ, than thở không thôi. Nếu như trận trước, hắn còn cho rằng Tử Liên Yêu Thuật phủ có khả năng mời chào đối phương nhưng sau trận này, hắn đã hiểu ra, Tử Liên Yêu Thuật phủ không có khả năng đó.

Đôi mắt của Nam Nguyệt giống như lưu ly, toát ra sự tôn kính và vui sướng tột cùng!

Tiếng thét chói tai của đám nữ yêu nhanh chóng lan tràn đến đám yêu khác, đó là những gia hoả thâm trầm hân hoan không hiện ra mặt, lúc này cũng dùng cách này để phát tiết sự phấn khích và kích động trong lòng ra ngoài.

Một hiệp vừa rồi khiến bọn họ thấy hào quang quanh Tả Mạc!

Đây là cuộc chiến phá ngục!

Người phá ngục có thể trọng định một tên ngục!

Đây là vinh quang tột cùng mà mỗi yêu đều mơ tới, từ đây một truyền kì được bắt đầu…

Mà giờ, bọn họ có thể tận mắt nhìn thấy, thật sự là may mắn. Đó là lý do tại sao bọn họ không thể kìm chế bản thân mà trở nên kích động như vậy!

Người xem vô cùng kích động, bọn họ dùng các loại phương thức nói cho bạn thân bằng hữu về sự việc phát sinh ở đây. Những yêu lúc trước thi triển yêu thuật ghi lại mọi thứ giờ đây giống như trúng xổ số, miệng ngoác tới tận mang tai.

Trong khi lũ yêu đang phấn khích kích động, trong trận Tả Mạc mở mắt.

Đôi mắt đỏ đậm không có bất cứ dấu hiệu phai màu nào.

Sự cuồng bạo trong mắt Tả Mạc nhìn xung quanh giống như mãnh thú.

Dần dần, những yêu bên ngoài đang kích động bình tĩnh lại, sông ngòi giăng khắp nơi trong trận không có biến mất, điều này có nghĩa, cuộc chiến phá ngục vẫn chưa kết thúc, năm đó Thiên Lưu đại nhân còn lưu lại hậu chiêu.

Ngay khi đám yêu còn đang suy đoán, bọn họ bỗng phát hiện thân ảnh đang bốc khói trong trận đang nhìn quanh bốn phía, giống như đang tìm kiếm con mồi. Rất nhanh, hắn trực tiếp phóng tới một con sông, dị động này lập tức hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ yêu. Một ít yêu nhãn lực tốt thậm chí còn nhìn thấy Tả Mạc dường như đang rít gào điều gì đó.

Trong chớp mắt, Tả Mạc vọt tới con sông trước mặt.

Động tác tiếp theo của Tả Mạc khiến trái tim của toàn bộ yêu ngừng đạp, ngoài trận lặng ngắt như tờ, một khoảng tĩnh lặng.

Hắn đưa bàn tay tiến vào trong sông.

Tên gia hoả này… Hắn muốn làm gì vậy?

Chú ý: người post sau nên Quote (mem thường) và edit (nếu là mod) để lấy code post theo mẩu trên

Thế Giới Tu Chân

Chọn tập
Bình luận