Trận chiến đầu tiên nổ ra vô cùng bất ngờ, khi Ma soái liên minh mới nhận được tin tức và còn chưa kịp phát lệnh cảnh giới đến biên giới, thì song phương đã giao chiến với nhau, sau đó trận chiến kết thúc nhanh chóng. Thật vậy, Biệt Hàn đã dùng tốc độ tấn công nhanh nhất, khiến cho đối phương trở tay không kịp.
Chiến bộ phụ trách tấn công chính là Hôi Doanh, phong cách của Thời Đông vốn vô cùng sắc bén, lại trải qua mấy năm liền không ngừng tiến bộ khiến cho Hôi Doanh dưới trướng hắn giống như một thanh dao mỏng nhưng cực kỳ sắc bén, bọn họ dễ dàng rọc xuyên qua phòng tuyến không mấy vững chắc của đối phương.
Tuy nơi đây là tuyến phòng ngự ngoài biên cảnh, nhưng nó không có tài nguyên nào quan trọng, cũng chẳng phải tuyến đường an toàn trọng yếu, cho nên chiến bộ đóng quân tại đây không mạnh cho lắm.
Khi phải chiến đấu với Hôi Doanh vốn được trang bị đầy đủ Thần trang, lại có sức tấn công mạnh mẽ, vì thế bọn hắn chỉ có thể giãy dụa trong chốc lát rồi bị Hôi Doanh xé ra thành từng mảnh nhỏ.
Hơn nữa tất cả các chiến bộ đều hành động đúng theo kế hoach đã định, cho nên khi tấn công không hề có bất kỳ dấu hiệu chần chừ, tất cả đều dùng tốc độ cao nhất để tấn công. Sau khi Hôi Doanh đánh tan đối phương lập tức chia thành rất nhiều tiểu đội, rồi men theo các cứ điểm tiến hành đột kích, bao vây và đánh tan nhóm tàn quân còn lại, với mục đích đảm bảo an toàn cho hậu phương.
Chờ đến khi chiến bộ của Vật Hi đường đến tiếp ứng, Thời Đông lập tức giao lại việc phòng ngự cho họ rồi mang theo Hôi Doanh tiếp tục đuổi theo đội ngũ phía trước.
Đến lúc này, lần đầu tiên Biệt Hàn gặp phải sự kháng cự mãnh liệt và càng lúc càng mạnh.
Ma soái liên minh đã có phản ứng, bọn họ một mặt bố trị phòng ngự tầng tầng lớp lớp, mặt khác tập trung ở đến vị trí chủ chốt thông đến Bách Mang giới, bởi vì muốn đi đến Bách Mang giới buộc phải đi qua một giới trung gian đó chính là Chiêu Sơn giới.
Khác với sự vắng vẻ hoang dã của Bách Mang giới, Chiêu Sơn giới là một giới trung gian vô cùng phồn thịnh, nó là cửa ngõ của nhiều Giới cho nên ở đây dân cư đông đúc, sản vật phong phú, hơn nữa vị trí của nó hết sức đặc thù cho nên Ma soái liên minh đã bố trí số lượng lớn các chiến bộ để đảm bảo an toàn cho Chiêu Sơn giới.
Nếu như muốn đánh chiếm Bách Mang giới, thì bắt buộc phải công chiếm được Chiêu Sơn giới trước, đó là điều không thể tránh khỏi.
Nhưng tại Chiêu Sơn giới có một phòng tuyến hoàn chỉnh do Ma soái liên minh bố trí.
Chỉ một giới nhỏ như Chiêu Sơn giới vậy mà có hai gã Ma soái trấn thủ, từ đó có thể thấy được mức độ khó khăn khi công chiếm lớn đến cỡ nào.
Ở Ma giới, thân phận Chiến tướng và thực lực bản thân có liên quan mật thiết đến nhau. Thông thường bọn họ thường có hai thân phận, ngoài danh hiệu Chiến tướng ra thì còn là một cao thủ khi đối chiến đơn độc, điều này có liên quan đến phương thức chiến đấu của từng người. Soái giai với Tu giả có tu vi Phản Hư kỳ, hay Thiên yêu của Yêu tộc đi nữa, tất cả bọn họ đều giống nhau ở một điểm, đó chính là nếu tu luyện Thần lực thì thành tựu đạt được chỉ ở mức có giới hạn.
Trong khi tầng lớp trẻ tuổi của Tu giả và Yêu tộc không ngừng bộc lộ tài năng, thì Ma soái vẫn chiếm vị trí cao ở Ma tộc. Vì theo họ tu luyện Thần lực vốn có thành quả không lớn, khiến cho thứ hạng thực lực cá nhân của họ trong tam giới không ngừng thụt lùi. Thế nhưng, không những điều đó không ảnh hưởng gì đến khả năng chỉ huy tác chiến của bọn họ, mà hoàn toàn ngược lại, tuy Thần lực chỉ khiến thực lực cá nhân các Ma soái tăng trưởng có hạn chế, nhưng đối với phương diện chỉ huy tác chiến nó lại có tác dụng không nhỏ.
Khi số lượng Ma tộc tu luyện Ma Thần lực càng lúc càng nhiều, sẽ khiến cho kết cấu của các chiến bộ trong Ma giới cũng dần dần thay đổi.
Đang đóng quân ở Chiêu Sơn giới là hai chi chiến bộ Ma soái, phân nửa thành viên trong đó là những người có trình độ Thần lực không tệ.
Nếu tính trong cả Ma giới, thì bọn họ tuyệt đối là hai chi chiến bộ có thực lực hùng hậu.
Vì thế Chiêu Sơn giới là một cục xương rất cứng.
Tin tức tiền tuyến bị công phá đã truyền tới Chiêu Sơn giới, toàn bộ Chiêu Sơn giới tiến vào trạng thái cảnh giới cao độ.
Khi thân phận chi chiến bộ khổng lồ này bị lộ ra là chiến bộ của Mạc Vân Hải bị vach trần, toàn bộ Chiêu Sơn giới không khỏi hít vào một hơi lãnh khí! Biệt Hàn… Vị Đỉnh cấp Chiến tướng được đứng hàng thứ mười của Tu Chân Giới trong bảng xếp hạng Chiến tướng, cái tên này chẳng mấy xa lạ với những Chiến tướng của Ma tộc.
Tuy hầu hết bọn họ chưa từng nghe qua thanh danh những Chiến tướng dưới trướng của Biệt Hàn, nhưng chỉ riêng cái tên Biệt Hàn thôi cũng đủ khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng nguy hiểm.
Biệt Hàn Nghiệt bộ!
Hai gã Ma soái đang đóng quân tại Chiêu Sơn giới khẩn trương hẳn lên, y như rằng đang gặp đại địch không bằng, vì thế bọn hắn cũng không dám chủ động xuất binh trước.
Người có tên như cây có bóng, hung danh của Biệt Hàn khiến bọn họ không dám lơ là chút nào. Tuy thường ngày hai gã Ma soái luôn tự phụ trình độ của mình là rất cao siêu, nhưng lúc này bọn hắn cũng không còn tự tin đối chiến với Biệt Hàn nữa.
May mắn thay, trình độ phòng ngự của Chiêu Sơn giới rất xuất sắc, hơn nữa trong tay bọn họ có binh tinh tướng khỏe và lương thực dồi dào, chỉ cần họ có thể thủ vững chắc và không chủ động xuất kích, thì đối phương ngoài việc công kích mạnh mẽ ra chẳng còn biện pháp nào tốt hơn.
Sau một hồi tính toán,hai người bọn họ một mặt cẩn thận bố trí phòng thủ và cổ vũ sĩ khí cho quân đội, mặt khắc hướng về phía hậu phương xin cứu viện.
Trên tay Biệt Hàn không phải chỉ có một chi chiến bộ là Nghiệt bộ, mà hắn còn chỉ huy mấy chi chiến bộ khác nữa, nếu thật sự hắn bất kể thương vong mà tiến hành tấn công tổng lực, thì e rằng hai người bọn họ cũng chẳng trụ vững được bao lâu.
Cũng may Chiêu Sơn giới có địa thế rất trọng yếu đối với Liên minh, vì thế bọn họ tin rằng toàn bộ Ma Soái liên minh sẽ không ngồi im nhìn bọn họ thất thủ đâu.
*
* *
Trong phòng họp tác chiến.
Thời Đông sắp xếp thời gian hợp lí, vừa đủ để tham gia cuộc họp tác chiến hôm nay.
Trong phòng họp yên tĩnh một cách kì lạ, tất cả mọi người không ai phát ra âm thanh nào. Mọi người vốn đã quen với việc Tiểu nương là người chủ trì hội nghị, bây giờ đổi thành Biệt Hàn nên mọi người có hơi cảm thấy không được quen lắm. Hơn nữa trong những lần hội nghị trước, thông thường Biệt Hàn không nói câu nào, hắn tựa như không khí vậy, làm người ta chẳng cảm thấy được sự hiện diện của hắn.
Hơn nữa trong lòng mọi người đều biết rõ, ai cũng có suy nghĩ riêng mình cả.
Phải biết rằng, đại đa số bọn họ đều do một tay Tiểu nương bồi dưỡng và đề bạt, thậm chí có một số người trước đây chẳng có chút danh tiếng nào nữa kìa. Vả lại bình thường tất cả đều dựa theo tính toán của Tiểu nương để làm trọng tâm, quả thật bọn họ không cần biết thế nào cũng đều tin tưởng Tiểu nương tuyệt đối.
Còn Biệt Hàn thì sao? Tính cách hắn lạnh lùng, bình thường cũng chẳng quan hệ giao tiếp với ai, còn trên hội nghị thì lúc nào cũng chẳng thốt một lời. Tuy bọn họ cũng biết Biệt Hàn rất lợi hại, nhưng nếu bảo trình độ của hắn tương đương với Tiểu nương thì trong thâm tâm nhiều người đều cảm thấy không phục.
Tuy nhiên, tất cả đã trải qua sự huấn luyện của Tiểu nương nên mọi người đều tuân thủ kỉ luật một cách nghiêm ngặt, hơn nữa địa vị của Biệt Hàn là do Tả Mạc quyết định, tuy trong lòng mọi người đều có ý kiến riêng nhưng không ai dám nói gì.
Bọn họ quyết định không mở miệng, nên không khí trong phòng họp bỗng trở lên nhạt nhẽo.
Có khả năng làm việc độc lập, ai mà chẳng có tính cách đặc biệt?
Trong lòng không ít người đang thầm nhủ, nếu là Tiểu nương thì không biết lúc này không khí đã sôi động đến cỡ nào rồi!
Đúng lúc này Biệt Hàn mở miệng, âm thanh của hắn lạnh lẽo muốn dọa người!
“A Trát Cách”.
Tâm tư của A Trát Cách không biết đang bay lượn ở nơi đâu mà khi nghe Biệt Hàn kêu khiến hắn giật mình, hắn vội vàng đứng lên nghiêm nghị đáp: “Có thuộc hạ”.
“Ngươi xuất quân, liên tục tuần tra vùng Đông Bang giới, Minh Lý giới, Tây Sơn giới, nếu gặp phải chiến bộ khác, ngươi có thể tự quyết định đánh hay không cũng được”.
A Trát Cách cảm thấy mơ hồ không rõ ý liền hỏi lại: “Mục tiêu của thuộc hạ là gì?” Trước khi cuộc chiến diễn ra, hắn đã nghiên cứu và thuộc làu Giới đồ xung quanh đây, trong lòng hắn đã nắm rõ vị trí của ba giới đó, chỉ là hắn vẫn chưa rõ ý định của Biệt Hàn đại nhân thế nào. Khoảng cách của ba giới so với Bách Mang giới cũng hơi xa xôi, ở giữa những Giới đó cũng có không ít Giới khác ngăn cách.
“Để bọn hắn cảm thấy áp lực!” Biệt Hàn tiếc từng chữ như tiếc vàng ròng.
“Vâng!” Tuy chưa hoàn toàn hiểu được ý định của đại nhân, nhưng A Trát Cách vẫn tuân lệnh không cần biết lý do.
“Đường Phỉ.” Biệt Hàn quay đầu lại.
“Có!” Đường Phỉ đứng lên, trên mặt có vẻ nghiêm túc, nàng đã từng tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Biệt Hàn, có thể nói nàng là người duy nhất ở đây luôn luôn khâm phục năng lực của Biệt Hàn.
” Ngươi dẫn theo chiến bộ, mục tiêu là Đông Tuyền giới!”
Tất cả Chiến tướng xung quanh đều lộ lên vẻ kinh ngạc. Khoảng cách của Đông Tuyền giới và Bách Mang giới còn xa hơn nữa, thoạt nhìn tám cột đánh dấu trên giới đồ thấy chúng chẳng liên quan gì đến nhau, nhưng những người ở đây chẳng ai là người bình thường, vì thế ai cũng cau mày, vắt óc suy nghĩ để tìm ra ý đồ của Biệt Hàn.
Biệt Hàn làm như không thấy những biểu hiện ngơ ngác trên mặt của chư tướng, hắn cũng chẳng có ý định giải thích gì mà tiếp tục ra lệnh.
“Thời Đông!”
Thời Đông vội vàng đứng lên: ” Có!”
“Ngươi mai phục ở Phổ La giới và Uy Nguyệt giới, đừng để cho ai phát hiện ra hành tung của các ngươi, sau đó chờ mệnh lệnh kế tiếp”.
“Vâng!”
Từng đạo mệnh lệnh không ngừng truyền ra, chúng tướng nhìn chằm chằm vào giới đồ mà cau mày vắt óc suy nghĩ để tìm ra manh mối.
Biệt Hàn không để ý đến biểu hiện của mọi người mà trực tiếp nói: “Chiến bộ của Ma Phàm theo ta hành động, tan họp! Các chiến bộ nhận lệnh xuất kích”.
Mọi người đều ngưng ngay những suy nghĩ trong đầu, tất cả đồng loạt đứng dậy rồi đáp: “Vâng!”
Nói xong, Biệt Hàn là người đầu tiên bước chân ra khỏi cuộc họp.
Khi Biệt Hàn vừa ra bên ngoài, bên trong phòng họp vang lên những tiếng bàn tán loạn xạ.
“Có ai nghĩ được gì không? Nói ra xem nào!”
“Không nghĩ ra được, bố trí này thật kì quái!”
“Đúng vậy! Hoàn toàn không hợp lý!”
…
Đường Phỉ không hưởng ứng theo mọi người, nàng chỉ cúi đầu hỏi Miêu Quân: “Sư phụ, ngươi có nhìn ra được gì không?”
“Cũng nhìn ra được một ít, nhưng có một số bước ta không thể suy đoán nỗi” Thần sắc của Miêu Quân thoáng kinh dị và thấp giọng nói: “Quả nhiên không hổ danh là Đỉnh cấp Chiến tướng, bình thường Biệt Hàn đại nhân ít khi biểu lộ, nay vừa mới ra tay đã thấy không giống ai rồi! Xem ra lần này Ma soái liên minh phải nếm thiệt thòi thôi… Đến cả chúng ta là người trong cuộc còn không nhìn ra nữa là…, hắc hắc…!”
Chư tướng cũng không phải là những người ngu dốt, có người cũng nhìn ra được vài mánh khóe bên trong, nhưng càng nhìn ra họ lại càng không phân biệt được nữa, căn bản bọn họ không thể nhìn thấu bước tiếp theo của Biệt Hàn đại nhân sẽ đi như thế nào.
Với phát hiện này, khiến mọi người trở lên im lặng…
Bình thường Biệt Hàn đều ru rú trong nhà, dường như ngoại trừ thế tấn công như lửa cháy ra thì không có gì đáng giá với danh xưng Biệt Hàn đại nhân nữa, nhưng khi hắn vừa ra tay lập tức khiến tất cả mọi người đều bị chấn nhiếp.
Đến lúc này bọn họ mới chân chính hiểu rõ được một điều, thật sự chênh lệch giữa Đỉnh cấp Chiến tướng với trình độ của bọn họ còn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của mọi người.
*
* *
Trong khi Mạc Vân Hải không ngừng bận rộn, tất nhiên Tả Mạc cũng không thể được nhàn rỗi.
Người của Tây Huyền đến!
Thật ra việc Tây Huyền phái sứ giả đến đây nằm ngoài dự tính của Tả Mạc. Phải biết rằng, hắn hiện đang là đồng minh thân cận của Cốc Lương Đao, vậy Tây Huyền phái người tới tìm hắn làm gì?
Chẳng lẽ muốn mình đoạn tuyệt qua lại với Cốc Lương Đao sao?
Tả Mạc nghĩ mãi vẫn không hiểu nỗi, cuối cùng hắn quyết định gặp mặt sứ giả của Tây Huyền một chuyến.
Cầm đầu sứ đoàn là một vị trung niên tên là Giản Quân, tuy thực lực rất bình thường nhưng có tác phong rất tự nhiên, lại có chút thong dong nhã nhặn.
“Tả tiên sinh quả thật là tuổi trẻ tài cao, tiền đồ vô lượng mà, dù ngài tuổi vẫn còn trẻ mà đã xây dựng được cơ nghiệp như thế này, thật khiến chúng ta xấu hổ với bản thân quá đi!” Giản Quân khen ngợi hết lời.
“Giản tiên sinh quá khen rồi, không biết lần này ngài tới đây có việc gì?” Tả Mạc không nói lời thừa thãi nữa mà đi thẳng vào trọng tâm câu chuyện.
Giản Quân sửng sốt với lời nói thẳng thắn của Tả mạc nhưng hắn vốn là người rất giỏi tùy cơ ứng biến, thấy Tả Mạc nói vậy nên nói thẳng: “Lần này tới bái phỏng Tả tiên sinh, chủ yếu là vì hai việc.”
Thấy Tả Mạc lộ ra vẻ nghiêm túc lắng nghe, hắn nói tiếp: “Chuyện thứ nhất, chúng ta hy vọng có thể đặt hàng, mua một ít Thần trang từ quý phương”.
“Đặt hàng Thần trang?” Tả Mạc sửng sốt trong chốc lát, thật sự hắn không nghĩ tới chuyện này, Tây Huyền đến chỗ họ để mua Thần trang.
“Đúng vậy! Từ Thần trang Mạc Vân hệ có thể thấy được thực lực về phương diện luyện chế Thần trang của quý phương rất hùng hậu” Trên mặt Giản Quân treo một nụ cười thân thiện, “Nếu quý phương có thể căn cứ vào Thần lực của chúng ta rồi điều chỉnh lại sau đó luyện chế ra một bộ Thần trang mới thì chúng ta nguyện ý chi trả giá tương xứng!”
“Điều chỉnh và luyện chế Thần trang loại mới?” Càng nghe càng khiến Tả Mạc choáng váng, một lúc sau hắn dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn chằm chằm vào đối phương “Đính chế Thần trang à? Vậy phải cần được quý phương cung cấp phương pháp tu luyện Thần lực đấy…”
“Đây là điều đương nhiên” Thần sắc của Giản Quân vẫn hết sức bình tĩnh, dường như điều đó đối với hắn đó chỉ là một việc hết sức bình thường, “Ngoại trừ thời gian giao hàng ra thì tất cả những chuyện khác đều có thể thương lượng”.
Tả Mạc cảm thấy đầu óc mình dường như không theo kịp tình huống phát sinh này rồi, Tây Huyền chạy tới nhờ mình đính chế Thần trang, sau đó lại chấp thuận cung cấp phương pháp tu luyện Thần lực nữa? Chẳng phải đó là bí mật bất truyền của mỗi môn phái sao?
Chẳng lẽ đám Tây Huyền này bị u não hết rồi à?