Thôi An nhìn lướt qua bốn phía một cách cảnh giác, hắn phát hiện trong đám người ở đây có bốn kẻ có thực lực ngang ngửa với mình. Bốn kẻ đó thỉnh thoảng lại đưa mắt liếc hắn như cảnh giác mà cũng đầy sát khí.
Thiên Không Sa Ngư vô cùng ầm ĩ, đã chật như nêm toàn người là người. Thiên Không Sa Ngư vốn chỉ chứa được vài trăm người, nhưng hiện tại con số ấy đã lên tới hai nghìn hai trăm người, chỉ nghĩ thôi cũng đủ biết bên trong chen lấn tới cỡ nào.
Nhưng mà cũng chẳng ai có nửa câu oán giận đối với việc này, bởi vì hiện tại tuy Thiên Không Sa Ngư cũng không phải ít, và có khoảng ba trăm Thiên Không Sa Ngư đang hướng về mục tiêu duy nhất lúc này, chính là Bất Chu thành. Nhưng dù cho ba trăm Thiên Không Sa Ngư này có sức chứa cực lớn và đang nổ lực tăng tốc thì vẫn không thể chứa hết được dòng người như đang điên cuồng cuồn cuộn đổ về đây.
Trên mỗi Thiên Không Sa Ngư đều chật ních người, khách quý hay bình thường đều không còn phân biệt nữa, chỗ nào cũng toàn người là người, mà điều kiện được phép đi lên cũng không phải đơn giản, hơn nữa giá sử dụng cũng tăng gấp đôi bình thường, thế mà vẫn không đủ chở hết người.
Vận khí của Thôi An cũng không quá tệ, nhờ có một vị bằng hữu mà mua được một vé Sa Ngư, nên mới bước lên được Thiên Không Sa Ngư này.
Cũng có rất nhiều người, không kể ngày đêm kiêm trình lên đường, bọn họ sử dụng những ma kỵ nhỏ hơn, trèo đèo lội suối, hướng Bất Chu thành mà tới. Bọn họ thường đi thành từng đội lớn, giống như một đàn kiến không biết mệt mỏi mà dấn bước.
Ma giới lúc này, vì một kỳ tích mà trở nên sôi trào hẳn lên.
Bốn thanh Địa Ma binh, còn có một thanh siêu cấp Ma binh chưa rõ phẩm giai, cái tên Đại sư Tiêu Vân Hải lúc này đã làm toàn bộ thiên hạ phải khiếp sợ.
Kỳ tích này khiến người ta không thể tin nổi, lập tức truyền khắp mọi ngóc ngách của Ma giới. Trước đó, chưa từng có một Ma binh Đại sư nào có thể một lần luyện chế ra hai thanh Địa Ma binh. Thật sự chưa từng có!
Vậy mà giờ còn có tới bốn thanh Địa Ma binh cùng lúc!
Đúng vậy, chính là bốn thanh Địa Ma binh hàng thật giá thật, đã được chính Vật Hi đường khẳng định, toàn bộ là Địa Ma binh, hơn nữa phẩm chất còn tuyệt hảo. Được sự đồng ý của Đại sư, Vật Hi đường đã đem tin tức về bốn thanh Địa Ma binh này công bố rộng rãi ra ngoài. Chỉ trong một thời gian ngắn, thông tin về bốn thanh địa Ma binh đó đã truyền khắp thiên hạ.
Khi tin tức tỉ mỉ về bốn thanh Địa Ma binh được công bố ra thì tình hình Ma giới càng như lửa đổ thêm dầu.
Băng Huyết Tam Khuyển Tọa, được cấu thành từ ba thanh Ma binh, một đao, một kiếm, một thuẫn. Đây là một Ma binh vô cùng hiếm thấy, đao và kiếm đều dài và hẹp, thân đao đỏ sậm, trên có rãnh máu như dòng sông ngầm chuyển động, thân kiếm có màu lam, óng ánh sáng như băng kiếm, sắc bén vô bì. Thuẫn này là mảnh che cánh tay, hình dạng đen kịt như bóng đêm, năm ngôi sao trên đó sắp xếp không theo quy tắc nào.
Lam Manh là thanh trường binh duy nhất trong bốn thanh Địa Ma binh. Nó là một thanh huyết mâu, do mười hai khối băng lam sắc tạo thành mũi thương. Thân mâu càng khiến người ta bất ngờ, toàn thân đỏ đậm như nhiễm máu huyết, phải cầm lên tận tay thanh mâu đó mới biết đấy là do vô số tế lưu màu đỏ cấu thành. Những huyết sắc tế lưu này thậm chí còn nhuyễn động, giống như vật sống vậy.
Âm Tình Ly Hoàn, do hai thanh nhận hoàn hình lưỡi hái một lớn một nhỏ hợp thành. Vòng lớn có màu vàng sậm, mặt trên có hoa văn liệt hỏa, nắm trong tay có cảm giác như nắm một chiếc vòng được nung trên lửa bỏng. Còn vòng nhỏ có màu bạc, trên đó phủ đầy hoa văn ánh trăng, mềm mại như không có gì. Hai vòng đặt gần lại sẽ tự hấp dẫn lẫn nhau mà chậm rãi chuyển động.
Thập Tam Trụ là một đôi song tiên, thân roi có mười ba đoạn, roi nào cũng vô cùng uy vũ, có chứa uy lực Phong Lôi. Mà cả hai roi cùng quất ra có thể dẫn động sấm sét, vô cùng cứng rắn và sắc bén. Nếu đem nó tế luyện trong lôi vân thì uy lực càng thêm kinh người. Đây cũng là một thanh Địa Ma binh vô cùng hiếm thấy.
Bốn thanh Địa Ma binh, chẳng thanh nào là không phải tinh phẩm. Khi Vật Hi đường vừa công bố tin tức ra ngoài thì có nhiều Ma binh sư khác cũng đánh giá chúng, nhưng trên bất kỳ góc độ đánh giá nào, chúng cũng thuộc hàng ngũ năm mươi Địa Ma binh đứng đầu.
Ngoại trừ Hiệp hội Ma binh sư, bởi vì Hiệp hội đó đều đánh giá tất cả bốn thanh Địa Ma binh này đều ở những vị trí cuối bảng xếp hạng.
Nhưng cũng chẳng ai thèm để ý tới Hiệp hội Ma binh sư. Mọi người đều nhớ rằng lúc trước Tiêu Vân Hải từng hứa sẽ đổi một thanh Địa Ma binh lấy một gốc Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Rất nhiều người tiếc nuối không thôi vì lúc trước không tin. Bây giờ tại chợ đen, giá một gốc Tố Ảnh Hồn Ti Thảo dù có rao mua giá trên trời cũng không có hàng.
Trên tay Thôi An có một gốc Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Hắn bây giờ chỉ cách Soái giai một bước ngắn mà thôi, vì thế thứ hắn cần nhất chính là một thanh Địa Ma binh. Hơn nữa, cho dù hắn có tấn chức Soái giai đi nữa, sau này còn cả một thời gian tương đối dài, nhưng vẫn là vô pháp tìm ra một thanh Địa Ma binh. Mỗi thanh Địa Ma binh đều được chủ nhân của nó nâng niu như trân bảo, làm sao có thể dễ dàng dâng cho người khác.
Cho nên khi hắn nghe Tiêu Vân Hải rao đổi, mặc dù trong lòng không tin tưởng, nhưng trong tâm tư hắn vẫn có một chút cầu may, tận lực nắm lấy mọi cơ hội để có được một gốc Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Khi bốn thanh Địa Ma binh kia hiện thế, hắn vô cùng kích động, lập tức chạy ngay tới Bất Chu thành.
Dọc đường đi, hắn vô cùng cẩn thận, nhất là khi phát hiện trong đám người đi cùng có vài tên đồng cấp. Những người này đều giống Thôi An, đều là những người có địa vị trong Ma tộc, không phải chịu trách nhiệm trước gia tộc, càng không ỷ lại vào thế lực của gia tộc.
Bọn họ đối với Địa Ma binh cũng vô cùng khao khát. Mỗi một thanh địa Ma binh hầu như đều do các thế lực nắm trong tay, căn bản không có khả năng xuất hiện trên thị trường nên bình thường bọn họ không có nửa điểm cơ hội.
Bất Chu thành đối với họ chính là một cơ hội ngàn năm khó gặp!
Thôi An không kìm lòng được, có chút khẩn trương. Bốn gã gia hỏa đồng hành cùng mình có thực lực ngang ngửa với hắn, không biết trong tay có Tố Ảnh Hồn Ti Thảo hay không?
Đối với đám cao thủ cấp bậc này, ngoại trừ Địa Ma binh vốn không xuất hiện trên thị trường ra, còn bất kỳ thứ gì khác dù trân quý tới đâu thì đối với bọn họ mà nói, chỉ cần bỏ chút công sức là có thể có trong tay, ví dụ như Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Thôi An âm thầm bật cười, không ngờ chính mình cũng có lúc rơi vào tình trạng lo lắng thế này. Xưa nay hắn luôn vô cùng tự tin, có thể giải quyết mọi chuyện một cách vô cùng dễ dàng, vậy mà lúc này tâm trạng lại khẩn trương đến thế.
Nhưng hắn thân là Ma tộc có thực lực cường đại, chỉ một chút là đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình như cũ.
Sau khi ổn định tâm trạng xong, Thôi An lập tức bị hấp dẫn bởi dối thoại của mấy tên Ma binh sư ở xung quanh.
“Tiêu Vân Hải Đại sư tuyệt đối là đệ nhất Đại sư hiện tại! Sai rồi, là đệ nhất Ma binh Đại sư từ xưa tới nay!” Một gã Ma binh sư mặc lam sam trên mặt đầy vẻ phấn khích, nói.
Đối với lời nhận xét này, không một ai có ý phản đối cả.
“Thật là… Thật là quá dọa người rồi!” Một Ma binh sư khác không nhịn được nói, trên mặt không giấu nổi vẻ khiếp sợ, sùng bái, khó tin, nói chung là vô cùng phức tạp.
Về việc này không phải họ lần đầu thảo luận, hơn nữa, không riêng gì bọn họ, cả Ma giới bây giờ đều đồng ý rằng Tiêu Vân Hải là đệ nhất Ma binh Đại sư.
Ngoại trừ hiệp hội Ma binh sư mạnh mẽ phản đối ra, những người khác đều cảm thấy rất thỏa đáng. Trong hiệp hội Ma binh sư cũng có rất nhiều người tán thành với ý kiến này, nhưng có mấy tên Đại sư khác thì thái độ khá ương bướng nên bọn họ không dám công khai phát biểu ý kiến.
Nhưng mà hầu hết các thế lực, khi bàn luận tới Tiêu Vân Hải, đều dùng tới “Đệ nhất Ma binh Đại sư”, “Đại sư trong Đại sư” để gọi hắn.
Không ai dám nói hắn không biết tự lượng sức mình, không ai dám nói hắn cuồng vọng, cũng không ai dám nói hắn ăn nói lung tung.
Vô số người đi tới Bất Chu thành chỉ để chiêm ngưỡng vị Đại sư xuất thế bất ngờ này, vị Đại sư có thể được đánh giá là Đại sư cường đại nhất trong các Đại sư từ xưa tới nay.
Hắn được coi là Quân vương trong Ma binh sư!
Các Ma binh sư của Ma giới sau khi nghe tin liền lập tức từ bốn phương tám hướng đổ về, tới yết kiến Ma binh Quân vương xưa nay chưa từng có này.
“Còn thanh Siêu cấp Ma binh kia, tại sao Vật Hi đường lại không công khai tư liệu về nó?” Lam sam Ma binh sư trong mắt hiện lên vẻ sùng bái cuồng nhiệt nói: “Hơn cả Địa Ma binh, không lẽ là Thiên Ma binh sao?”
“Không phải Thiên Ma binh.” Một gã thiếu niên vẻ mặt trầm ổn, thân mặc áo xám bỗng nhiên mở miệng. Hắn vừa nói ra, nhưng người khác đều lập tức im lặng, hắn lại bình tĩnh nói: “Ta đã tỉ mỉ nghiên cứu sự xuất thế của Ma binh, thanh siêu cấp Ma binh kia chắc hẳn là thanh toàn thân phủ lân giáp, lại có cánh mà Đại sư đang mang.
Thiếu niên áo xám là người có học thức uyên bác, tạo nghệ sâu nhất trong đám người nên hiển nhiên mọi người đều tin phục.
Người mặc áo lam hướng về phía thiếu niên áo xám bán tín bán nghi hỏi: “Không phải Thiên Ma binh, vậy là cái gì?“
“Ta cũng không biết.” Thiếu niên áo xám lắc đầu nói: “Ta muốn tới Ma binh thánh trì nhìn cho kĩ, biết đâu có chút đầu mối.“
“Đúng, đúng! Nhất định phải tới Ma binh thánh trì xem thế nào!” Mọi người đều gật đầu đồng tình.
Thôi An nghe vậy, không nhịn được hỏi: “Mạo muội quấy rầy các vị tiểu ca một chút, không biết Ma binh thánh trì là gì vậy?” Cho tới giờ hắn cũng chưa từng nghe qua cái tên Ma binh thánh trì này.
Lam sam thiếu niên nhanh nhảu nói: “Là Ma binh trì mà Tiêu Vân Hải Đại sư luyện chế Ma binh a! Ngươi chẳng lẽ thật sự không biết? Đây là nơi dựng dục ra bốn thanh Địa Ma binh và thanh siêu cấp Ma binh kia. Hơn nữa không hiểu tại sao, Ma binh trì hiện tại hoàn toàn đóng băng, đem toàn bộ bố trí của Đại sư giữ lại. Mấy ngày trước, Đại sư đã hạ lệnh đem thánh trì công khai cho mọi người quan sát.“
Thôi An lập tức hiểu ra.
Một Ma binh sư khác cảm khái nói: “Có cơ hội tốt như vậy, không thể tới một lần cho biết.“
Thôi An lập tức ý thức ngay được một vấn đề quan trọng: “Vậy chẳng phải là người tới Bất Chu thành ngày một nhiều sao?“
Thiếu niên áo xám liếc nhìn Thôi An, thản nhiên nói: “Không một Ma binh sư nào muốn bỏ lỡ cơ hội này, nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ thánh trì sẽ trở thành thánh địa của Ma binh sư!“
Những người khác không khỏi gật đầu đồng tình với lời nói đó.
Thôi An trong lòng không ngừng cười khổ một cách cay đắng.
*
* *
Tại mật thất được bảo vệ nghiêm ngặt trong lòng đất.
“Không thể đánh giá được!” Trung niên Ma tộc lắc đầu cười khổ, trong giọng nói có vẻ vô cùng ngưỡng mộ và khiếp sợ. Đây là lần thứ sáu hắn tổ chức giám định đối với Ma trang này nhưng đều không thể tìm ra phẩm giai của nó. Những người này đều là Đại sư thẩm định có kinh nghiệm vô cùng phong phú, người nào cũng đều có trên ba mươi năm kinh nghiệm, ai nấy đều có cặp mắt hỏa nhãn kim tinh.
Nhưng lúc này không một ai có thể tìm ra phẩm giai của Ma trang. Bọn họ ầm ĩ không biết bao nhiêu lần, vỗ bàn, cãi cọ, trực tiếp đấu võ, nhưng cuối cùng vẫn là không có kết quả gì.
Nhưng bọn họ lại đồng thời nhất trí một điểm, nó tuyệt đối không phải là một thanh Thiên Ma binh!
Hay nói đúng hơn, nó khác hoàn toàn với những thanh Thiên Ma binh từng tồn tại trong lịch sử.
Mỗi vị Đại sư chuyên trách đánh giá này đều không thể rời mắt khỏi vẻ mỹ lệ của Ma trang này, một vẻ đẹp khiến người ta phải nín thở. Nó có rất nhiều điểm kỳ bí, mỗi chỗ kỳ bí đó đều chưa từng xuất hiện trên những thanh Ma binh khác.
Nó rốt cuộc là cái gì?
Bọn họ mang theo ánh mắt nghi hoặc dồn cả lên người Tả Mạc.