Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 514: Thiên điểu phù

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

“Chúng ta gặp phải trạm canh gác dò xét của đối phương, lớp thứ bảy.” Giọng sĩ quan phụ tá đầy bình tĩnh: “Đối phương rất cảnh giác với chúng ta.”

“Ồ.” Thời Đông ngạc nhiên, không có động tác gì, ánh mắt vẫn tập trung nhìn về phương xa, con ngươi u lam thâm thuý như biển rộng.

“Từ trình độ của những trạm canh dò xét này thì trình độ của đối phương không thấp.” Sĩ quan phụ tá tiếp tục nói: “Nếu như trình độ chiến tu của đối phương có thể đạt tới mức này, chúng ta gặp phải phiền phức rồi đây.”

“À.” Thời Đông thờ ơ.

“Chúng ta cần cẩn thận đường lui bị đối phương chặn đứng.” Sĩ quang phụ tá nhắc nhở: “Nếu như đường lui bị chặn đứng, chúng ta sẽ rơi vào nguy hiểm.”

Thời Đông cuối cùng cũng có phản ứng: “Đã thông báo cho Dã Lăng chưa?”

“Thông báo rồi.” Sĩ quan phụ tá gật đầu nói: “Đại lăng Giã Nhân đã gieo Thảo Ma chủng, chỉ cần mười lăm ngày, những Thảo Ma chủng này đã có thể nảy mầm.”

“Vì sao không dùng Hải Ma chủng?” Giọng nói của Thời Đông vẫn bình tĩnh như trước, nhưng vốn quen thuộc nên thuộc hạ của hắn đã ngửi được mùi bất mãn trong đó.

Sĩ quan phụ tá giải thích: “Hải Ma chủng quá quý hiếm, chúng ta không đủ thời gian chuẩn bị.”

Thời Đông trầm mặc.

Thảo Ma chủng sinh sôi nẩy nở chậm hơn không ít so với Hải Ma chủng, nếu như là Hải Ma chủng thì chỉ cần ba ngay đã có thể hình thành nên một phiến Tự ma hải, mà Thảo Ma chủng hình thành Ma Thảo hải thì cần ít nhất mười lăm ngày. Hơn nữa Ma Thảo hải so với Tự Ma hải thì bất kể tốc độ mở rộng hay là uy hiếp đối với địch nhân đều kém một bậc.

Tại Đô Thiên Huyết Giới, ma tộc lợi dụng Tự Ma hải rộng lớn hình thành một đạo phòng tuyến vững chắc.

Tuy rằng Thời Đông cảm thấy Hải Ma chủng tốt hơn nhưng hắn cũng biết đây việc này hắn không thể trách móc Dã Lăng được. Khe hỗn độn xuất hiện quá đột ngột, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới. Từ lúc khe hỗn độn xuất hiện đén khi Thời Đông quyết định xuất kích, bọn họ có quá ít thời gian, Dã Lăng có thể làm tới mức này đã là không dễ dàng rồi.

Lại nói, hắn cảm thấy Ma Thảo hải cũng đủ để bảo vệ cứ điểm rồi.

Bọn họ đột kích rất thuận lời, vượt xa tưởng tượng của Thời Đông. Khi hắn biết được đây là Vân Hải giới thì chợt hiểu ra. Địa phương nho nhỏ héo lánh này không được ai coi trọng.

Không có môn phái cường đại, không có sản vật đắc sắc, hoang vắng cằn cỗi, thậm chí có rất nhiều nơi chưa được thăm dò.

Liên tục thắng lợi không làm cho Thời Đông có bất cứ cảm xúc nào, thực sự đối phương quá yếu, không có chút nào đáng để nói.

Bây giờ hắn chỉ hi vọng những khu vực chưa dò xét ở Vân Hải giới có thể mang lại niềm vui cho hắn. Bằng không nếu chiếm lĩnh chỗ này thì chẳng có chút lợi ích gì đối với gia tộc hắn.

Thời Đông đang định kêu sĩ quan phụ tả nhắc nhở Dã Lăng lần nữa, nhưng nghĩ tới tính cách trầm ổn của Dã Lăng, chưa bao giờ phạm phải sai lầm hắn liền chuyển đề tài: “Đã điều tra xong chưa? Vân Hải giới có sản vật gì giá trị không?”

“Như hiện này, mặc dù có chút khoáng sản nhưng số lượng không nhiều, hơn nữa phẩm chất không cao lắm.” Sĩ quan phụ tá thoáng nhìn qua Thời Đông rồi tiếp tục nói: “Nhưng Tiểu Oa nói, hắn cảm giác được khí tức của Ma Thai.”

“Ma Thai!” Đột nhiên trong mắt Thời Đông loé lên hai tia sáng, lần đầu tiên trong giọng nói xuất hiện dao động.

“Vâng, là Ma Thai, tuy rằng không thể xác định đó là Ma Thai gì nhưng khẳng định đó là Ma Thai. Ngài chắc cũng biết về phương diện này Tiểu Oa chưa từng mắc lỗi.”

Trong mắt Thời Đông toát lên sự vui mừng khó thể thấy nổi. Sĩ quan phụ tá đang nói về một gã tiểu đội trưởng tên là Tiểu Oa dưới trướng Thời Đông, đó là một kẻ tu luyện ma thể hiếm có, ma thể hắn tu luyện gọi là Tịch Oa ma thể. Sức chiến đấu của loại ma thể này không quá mạnh nhưng nó có chỗ rất đặc biệt, đó chính là khứu giác rất khác thường.

Sĩ quan phụ tá không nói sai, ở phương diện này Tiểu Oa chưa bao giờ mắc sai lầm!

Ma Thai!

Chúng nó sinh trưởng ở giữa đám dã thú, hình thái thiên kì bách quái, có kí sinh ở trên cơ thể sinh vật, có sinh trưởng ở trong thực vật, có sinh trưởng ở nơi hoang giã, hình dáng như nham thạch. Ngay cả Thời Đông, một kẻ có dòng máu thuần khiết của ma tộc cũng rất khó nói rõ rốt cuộc Ma Thai là cái gì.

Nhưng điều này không gây khó dễ trong việc nhận thức độ trân quý của Ma Thai.

Tác dụng tốt nhất của Ma Thai chính là tu luyện ma thể. Chủng loại ma thể rất da dạng, phương pháp tu luyện cũng thiên kì bách quái. Như Thời Đông tu luyện Nguyệt Lãnh Nhận ma thể, Tiểu Oa tu luyện Tịch Oa ma thể, đều là thông qua tu luyện huyết mạch mà thành. Nhưng rất nhiều ma thể không thể thông qua huyết mạch để luyện thành.

Lợi dụng Ma Thai để luyện thành ma thể đó là một phương pháp rất phổ thông.

Đây mới là chỗ trân quý nhất của Ma Thai.

Nếu như nơi này có Ma Thai…

Thời Đông hiểu rằng mình cần một lần nữa đánh giá lại giá trị của Vân Hải giới!

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng thời đông nhận ra trạm canh gác dò xét bên mình đang chật vật bay trở về, trên thân có mấy vết thương rất đáng sợ, đang chảy máu đầm đìa.

Mắt Thời Đồng co rút lại!

—————————

“Đại nhân, phía trước có một cái truyền tống trận bí mật.” Cố Minh Công cung kính nói: “Đó là do một thương hội mời ta kiến tạo, do nguyên nhân bảo mật nên xây dựng ở một nơi phi thường bí mật. Thuộc hạ đã động chút tay chân lên đó, nếu bị phá huỷ thì thuộc hạ sẽ là người đầu tiên biết.”

Từ khi bị Tả Mạc hạ định phách thần quang, Cố Minh Công vô cùng phục tùng. Tả Mạc kêu hắn đi sang đông, hắn tuyệt đối sẽ không đi sang tây. Lúc đầu hắn nơm nớp lo sợ, như bước trên băng mỏng. Nhưng thời gian trôi qua, tâm lý sợ hãi dần biến mất. Thêm nữa ở phương diện tài liệu Tả Mạc chưa từng bớt xén, các loại tài liệu trân quý không ngừng đem tới cho hắn luyện khí, rất nhanh hắn liền chìm đắm vào việc luyện khí.

Cấm chế trên người bất luận hắn dùng cách nào cũng không thể tiêu trừ. Thời gian trôi qua hắn cũng chỉ đành thuận theo tự nhiên.

Cũng may cuộc sống của hắn không quá tệ, ngoại trừ mất tự do thì những thứ khác đều rất tốt, nhất là luyện khí, nơi khác tuyệt đối không có nhiều tài liệu như vậy cấp cho hắn luyện khí.

Lần này xuất chinh, Tả Mạc mang theo hắn. Cố Minh Công tốt xấu gì cũng là cao thủ kim đan kỳ nổi tiếng, có sức chiến đấu nhất định. Về phương diện khác, Cố Minh Công đối với Vân Hải giới phi thường quen thuộc, không những biết rõ nhưng điểm truyền tống trận mà còn có thể vẽ được truyền tống trận.

Điều này trợ giúp Tả Mạc rất nhiều.

Đừng tưởng Tả Mạc ăn to nói lớn, sống chết không màng nhưng trong lòng hắn cũng rất sợ chết.

Rất nhanh, dưới sự chỉ dẫn của Cố Minh Công, bọn họ vào hầm ngầm thương khố, quả nhiên ở đây có một truyền tống trận. Cố Minh Công kiểm tra một chút xác định không có vấn đề gì mới kích hoạt truyền tống trận này.

Từng khoả tứ phẩm tinh thạch được để vào trong truyền tống trận, nhất thời truyền tống trận sáng lên chút quang mang yếu ớt.

Vì lần tập kích này, Tả Mạc đã mang theo tất cả. Không nói thứ khác, chỉ cần truyền tống nhiều người như vậy đã tốn rất nhiều rồi.

Từng người từng người đi vào trong truyền tống trận, từng đợt sáng loé lên, bọn họ dần biến mất.

Ở một nơi khác, truyền tống trận cũng nằm trong một thương khố dưới lòng đất. Cố Minh Công quen thuộc dẫn mọi người rời khỏi thương khố, lúc này mọi người mới phát hiện ra, phòng ốc ở bên ngoài đã thành một bãi phế tích, trận pháp cũng bị phá hư gần như không còn.

“Đại nhân, nơi này chính là Ma Vân lĩnh.” Sắc mặt Cố Minh Công có chút không tốt, hiển nhiên hắn đã bị cảnh tượng như địa ngục trước mặt làm cho sợ hãi.

Trang đầu giữa các tu giả là chuyện bình thường nhưng so với cảnh tượng thảm liệt trước mắt thì giống như trò con nít.

Đám người Tả Mạc cũng có điều tra qua Ma Vân lĩnh, đây là địa phương đầu tiên bị ma tộc công kích.

Lúc này bọn họ không thể phán đoán được khe hỗn độn xuất hiện ở đâu, chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc này từng chút một mà tìm hiểu. Chỉ có tìm được khe hỗn độn mới có thể tìm được cứ điểm của đối phương, cứ điểm của đối phương tuyệt đối không nằm cách quá xa khe hỗn độn.

Nhìn quanh thì đây là một mảnh phế tích.

So với sự thất thố của Co Minh Công thì Tả Mạc bình tĩnh hơn nhiều, hắn đã sớm nhìn nhiều cảnh tượng tanh máu hơn thế này.

Hắn quay người nhìn Cố Minh Công nói: “Bắt đầu đi.”

Cố Minh Công từ trong người lấy ra một tờ phù, há mồm phun một ra một ngụm linh lực, tay trái bắt kiếm quyết, trong miệng thầm niệm.

Bộp!

Bỗng nhiên giấy phù bốc cháy hoá thành một đám hoả diễm.

Phụt!

Từ trong hoả diễm bay ra một đám chim xám không hề thu hút, số lượng quần hôi điểu rất nhiều, chúng vỗ cánh bay đi về bốn phương tám hướng, chớp mắt đã biến mất.

Đám người Thúc Long rất hiếu kì nhìn kĩ.

Ngay cả Tả Mạc cũng vô cùng hứng thú. Nếu luận thủ đoạn thì khẳng định phù tu có nhiều nhất, tầng tầng lớp lớp thủ đoạn khiến người ta không thể biết hết được.

Thấy được ánh mắt của Tả Mạc, Cố Minh Công vội vàng giới thiệu: “Đại nhân, đây là Thiên Điểu phù, rất thích hợp cho việc trinh sát, nhưng việc chế tạo không dễ, giá thành lại cao.”

“Rất thực dụng.” Tả Mạc đã cân nhắc có nên không cấp cho Vệ Doanh loại giấy phù này. Vệ Doanh ngoại trừ A Văn – ảnh ma vệ, với tốc độ kinh người thì tốc độ của những người khác đều rất bình thường, không thích hợp để làm nhiệm vù dò xét.

Thiên Điểu phù sẽ bù đắp được rất nhiều cho sở đoản của Vệ Doanh.

Nhưng Tả Mạc không biết đám người Thúc Long có thể sử dụng giấy phù được không, sử dụng giấy phù cần có linh lực, mà đám người Thúc Long tu luyện đều là ma công.

Hắn lấy từ chỗ Cố Minh Công một tờ giấy phù, giao cho Thúc Long nhưng bất luận Thúc Long cố gắng thế nào cũng không thể sử dụng được.

Tả Mạc đành phải bỏ qua ý định mê người này.

Quả nhiên ông trời rất công bằng, chỗ nào cũng muốn tốt, đó là không thực tế.

Trước đây Vệ Doanh luôn đi theo Chu Tước doanh, đây là lần đầu tiên họ rời xa đại doanh một mình đi chiến đấu, rất nhiều vấn đề trước đây không chú ý tới nhanh chóng phát sinh.

Tả Mạc có chút hiếu kì, ma quân tốc độ không nhanh làm thế nào để giải quyết vấn đề này?

Hắn chạy tới hỏi Vệ.

Vệ giải thích nói: “Ma tộc có rất nhiều cách giải quyết vấn đề này. Có một vài ma thể, hoặc tốc độ kinh người hoặc có tác dụng đặc biệt, như vậy sẽ đảm nhiệm vai trò dò xét, vô cùng lợi hại. Còn có một vài ma quân biết chăn nuôi ma trùng, tốc độ của chúng rất nhanh, biết ẩn nấp giấu mình, dùng để dò xét trạm canh, địch nhân rất khó phát hiện.”

Tả Mạc bừng tỉnh đại ngộ, tu giả có thủ đoạn của tu giả, yêu ma tự nhiên có thủ đoạn của yêu ma.

Trải qua rất nhiều năm phát triển, yêu ma tu giả, mỗi một hệ thống đều từ từ được hoàn thiện. Tu giả xuất hiện thiên tài, yêu ma sao chỉ có kẻ ngu được? Hơn nữa Tả Mạc từ Bồ yêu và Vệ biết được, sự tàn khốc trong tranh đấu của yêu ma so với tu giả còn thảm liệt hơn nhiều, trong đó ma tộc đứng đầu.

Tả Mạc thầm nhớ kĩ vấn đề này, chờ trở lại rồi giải quyết.

Mọi người chờ khoảng một nén nhang, Cố Minh Công đang nhắm mắt bỗng rùng mình, mở choàng mắt nói: “Đông Nam!”

Đám người Tả Mạc tập trung, không nói nhiều, lập tức hướng phía đông nam bay tới.

Bay khoảng hai canh giờ, trước mặt mọi người xuất hiện một sơn cốc.

Vừa lướt qua cốc, đột nhiên Tả Mạc dừng bước, trong mắt không kiềm được toát ra sự sợ hãi!

Chọn tập
Bình luận
× sticky