Mê tung trận cấp 2 đối với ngưng mạch kỳ như Triều An thì không có gì uy hiếp.
Phốc.
Như bọt khí vỡ ra, thanh âm nhỏ không vang chút gợn sóng. Quanh ảnh chung quanh Triều An biến hóa rất nhỏ, ngay cả dư uy hỏa cầu bên cạnh Triều An mà mê tung trận cũng không ngăn cản nổi, nháy mắt bị xé vụn.
Nhưng, cứ như vậy, Tả Mạc trước mắt Triều An liền từ một hóa thành năm.
“Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù!”
Yến Minh Tử mấy người đứng ở xa quan chiến kinh ngạc, ba người nhìn nhau.
“Đây không phải là dược phù lưu của Vương sư huynh sao?”
“Thức khởi đầu vô cùng bỉ ổi a!”
“Tinh túy của dược phù lưu.”
Vương sư huynh đứng bên cạnh ba người, lúc này cũng trố mắt cứng lưỡi, không biết nên nói gì. Lần trước bị Tả Mạc đánh bại, việc cá cược Tả Mạc bị đánh bại sau mấy chiêu bị truyền sôi nổi, hắn lại càng cảm thấy hứng thú với cuộc tỷ thí của lột da cương thi, chuyên môn chạy tới quan chiến. Không riêng gì hắn, cơ hồ tất cả đệ tử Linh Anh phái ra hết, cũng là vì muốn tận mắt nhìn thấy lột da cương thi thảm bại thế nào.
Lính Anh phái trước nay đều là chạy tới cửa ăn hiếp người khác, nào có bị người khác chạy tới trước cửa chiếm chỗ tốt, Tả Mạc là lần thứ nhất.
Sỉ nhục a sỉ nhục.
Đệ tử Linh Anh phái cắn răng nghiến lợi, hận không thể lao lên, rút gân lột da cương thi đáng chết này. Đặc biệt khi bọn hắn nhìn thấy Tả Mạc lại sử dụng dược phù lưu của Vương sư huynh, tức thì cựu thụ tốc lên ngập đầu.
Các tu giả quan chiến dồn dập lắc đầu, Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù là thực dụng trong tác chiến củ tu giả cấp thấp, nhưng đối mặt với Triều An có tu vi cao hơn bản thân rất nhiều, chiêu này không chút tác dụng.
Bốn cái ảo ảnh, một chân thân, ảo ảnh cần chân thân khống chế. Đây cũng là vì cái gì Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù rất ít được vận dụng trong chiến đấu ở tầng cao, khống chế ảo ảnh cần phân thần, số lượng ảo ảnh càng lớn, độ khó càng lớn. Mà ảo ảnh chỉ có tác dụng mê hoặc, không có chút uy lực.
Năm Tả Mạc trong sân bỗng chốc tản ra.
“Di!” Vương sư huynh đang quan chiến, mắt đột nhiên sáng lên.
Dược phù lưu xuất từ tay hắn, Quỷ QUỷ Phân Ảnh phù càng là khởi thù chiêu bài của hắn, đối với chiêu này, hắn thực quá quen thuộc! Nhưng bằng nhãn lực của hắn cũng không cách nào phân biệt trong năm Tả Mạc, rốt cục cái nào mới là chân thân.
Động tác của năm Tả Mạc hết sức thống nhất, bọn họ từ trong bách bảo nang nơi eo lấy ra một trận bàn, sau đó liền biến mất trong sân.
Một thời gian, trận bàn trong sân tung bay dày đặc như mưa.
Sao có khả năng….
Khoảnh khắc, vẻ mặt hắn cứng đờ, miệng dần dần mở lớn, hắn hồn nhiên vong ngã.
Phân không rõ… vẫn phân không rõ….
Mỗi Tả Mạc, động tác cùng người thực không có khác biệt gì, không chút cứng nhắc, không có chút sai lệch. Các đệ tử khác có lẽ còn khồng thể phân biệt ra, nhưng đối với Vương sư huynh cực kỳ quen thuộc Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù sao có thể không hiểu độ khó trong đó?
Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù sinh ra ảo ảnh, ảo ảnh đó cũng sẽ không tự động, nếu là muốn chúng nó làm ra động tác, tất dùng thần thức khống chế. Bằng năng lực của hắn, cũng chỉ có thể khống chế một ảo ảnh, ba ảo ảnh khác hắn chỉ có thể để mặc. Mà một ảo ảnh hắn khống chế cũng tuyệt không thể tinh tế tỉ mỉ tới vậy.
Đồng thời khống chế bốn ảo ảnh, còn có thể thong dong bố trí chiến thuật, thần thức khủng bố cỡ nào nha?
Bất tri bất giác, mồ hôi men theo sống lưng, yên ắng trượt xuống. Hắn đột nhiên có dự cảm cường liệt, trận chiến này, tuyệt không kết thúc dễ dàng.
Tại Thiên Nguyệt giới, nơi kiếm tu hoành hành, phụ trợ thủ đoạn như Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù bị tuyệt đại đa số người chế nhạo. Nhưng Vương sư huynh am hiểu Quỷ Quỷ Phân Anh phù lại hiểu rất rõ, một khi kẻ sử dụng có thể khống chế mỗi ảo ảnh tinh tế, Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù vốn gân gà liền trở thành tràn đầy uy hiếp!
Không, là cực có uy hiếp!
Khi không có cách nào dùng mắt thường phân biệt ảo ảnh, muốn phân biệt phải có thần thức đủ mạnh. Nhưng, nếu phù giả có thể khống chế bốn ảo ảnh thì thần thức sao có thể thấp?
Nếu không cách nào dùng mắt thường phân biệt, thần thức lại không đủ mạnh, vậy chỉ có một biện pháp…
Trận tỷ đấu này thu hút vô số người xem, cao thủ tụ tập, bọn họ có lẽ không quen thuộc Quỷ Quỷ Phân Ảnh phù như Vương sư huynh, nhưng bọn hắn cũng hiểu chiến đấu, cũng khiến bọn họ nhìn ra manh mối. Rất nhiều người mặt mất hẳn vẻ khinh thường, bọn họ bắt đầu thiết thân suy ngẫm, nếu là mình đối mặt năm đối thủ không thể phân biệt thật giả, nên ứng phó thế nào?
Trên tường vân, Thiên Tùng Tử thấy thủ đoạn này của Tả Mạc, cũng phải khen: “Tả Mạc của quý môn quả là hạt giống tốt, ta nghe Du Bạch nói, lúc hắn tại luyện khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý, có chút không tin, hiện tại xem ra, quả nhiên thiên phú kinh người.”
Luyện khí kỳ liền lĩnh ngộ kiếm ý sao? Lời vừa nói ra, chúng chưởng môn trên tường vân không ai không lộ lẻ kinh ngạc!
Lão thiên quá ưu ái Vô Không kiếm môn! Xuất ra một thiên tài lúc trúc cơ trời sinh dị tượng, lại giấu đi một thiên tài từ luyện khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý! Ngoài sự kinh thán, bọn họ lại đố kị, có tâm tư. Chưởng môn Linh Anh phái sắc mặt kém vô cùng.
Luyện khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý? Thi Phượng Dung cùng Tân Nham mấy người nhìn nhau, mắt cũng lộ vẻ kinh ngạc bất ngờ, bọn họ phát hiện, bọn họ căn bản không biết gì.
Giỏi cho tiểu tử này, xem lúc trở lại ta làm sao sửa ngươi! Thi Phượng Dung mắt lộ hào quang, ngầm ngầm tức giận.
Triều An đích xác không phân ra thật giả năm Tả Mạc.
Tu luyện công pháp tại Triều gia bảo, thần thức là phương diện không chịu coi trọng nhất.
Nhìn vào năm Tả Mạc đứng trong sân đang điên cuồng ném ra trận bàn, hắn không giận mà mừng. Tả Mạc biểu hiện càng có thực lực, sau khi hắn chiến thắng mặt mũi càng sáng sủa.
Nói thực, Tả Mạc hiện tại biểu lộ thực lực, trong trúc cơ kỳ tu giả tuyệt đối là kiệt xuất.
Nhưng ngươi đối mặt với một tu giả ngưng mạch kỳ, chênh lệch thực lực giữa ta và ngươi lớn hơn người tưởng tượng nhiều.
Triều An lộ ra nụ cười lạnh băng.
Chính xác, hắn không cách nào phân ra thật giả Tả Mạc, nhưng hắn đầu cần phải tìm ra thật giả?
Toàn bộ phẫn nộ cùng nhục nhã ứ đọng trong lòng hắn, như dung nham nóng rừng rực, cuộn sóng trong thân thể, thiêu hắn đau nhức! toàn thân hắn lộ ra màu hồng kỳ dị, cả người như đúc bằng nước thép, “Liệt hỏa tâm pháp” đặc hữu của Triều gia bảo bị vận tới cực trí.
Phương thức hắn dùng không ai có thể nghi ngờ, hắn phải thắng được trận đấu này, hắn muốn cho mọi người đều phải ngậm miệng!
Hai chân hơi giương, cúi thấp đầu, hỏa cầu khổng lồ đang ở bên không ngừng bốc cháy, gào thét bén lên không.
Chúng nhân quan chiến không tự chủ ngẩng đầu lên, sít sao coi chừng hỏa cầu đang kịch liệt thăng lên, bọn họ biết, tiếp đó là một kích toàn lực của Triều An.
Vi Thắng lộ vẻ ngưng trọng, hắn có thể cảm thục được uy lực kinh người đang uẩn hàm trong hỏa cầu. Tiểu Quả, Lý Anh Phượng ở bên cạnh hắn cũng biến sắc, sắc mặt trắng bệch, các nàng trước kia chưa từng nghĩ tới thực lực song phương có chênh lệch, cũng bởi vì Tả Mạc biểu hiện ra lòng tin khiến các nàng không cảm thấy sự sai lệch lớn quá mức. Nhưng hiện tại, các nàng phát hiện ra sự chênh lệch còn lớn hơn các nàng tưởng tượng.
Xa xa nơi thiên không, hai người bình tĩnh trôi nổi trên không trung, quan khán trận chiến này.
“Sư muội tin Tả Mạc như vậy sao?” Cổ Dung Bình nhìn vào trong sân, chậm rãi nói: “Liệt Hỏa chùy của Triều An trọng công khinh thủ, nhưng uy lực không tồi. Nếu như để mặc hắn thi triển, dù ta cũng gặp chút rắc rối.”
Tố trôi nổi bên cạnh hắn, lạnh nhạt nói: “Xem là biết.”
Cổ Dung BÌnh cười khẽ: “Xem ra sư muội tin hắn không chỉ bình thường. A, Ta cũng chỉ có thể chờ đợi.”
Tố không nói chuyện.
Yến Minh Tử mấy người lúc này cực khẩn trương, Hồ Sơn càng trực tiếp, hỏi Vương sư huynh: “Sư huynh, tình huống thế nào?”
Lời còn chưa dứt, Triều An trong sân đã rống giạn, phanh, hai tay nắm lại, đám mạnh vào trước ngực.
Theo song quyền, hỏa cầu tren không trung đột nhiên nổ bung, hóa làm vô số ngọn lửa như nắm tay, gào thét nệm xuống sân đấu.
“Hỏa vũ thiên chùy” của “Liệt hỏa chùy”.
O o o!
Từ không tới có, từ thấp tới cao, thanh âm như thủy triều cuốn khắp toàn trường, mặt đất hơi rung động, nguyên bản mọi người xem Triều An như trò cười, lúc này ai cũng biến sắc! Liệt hỏa chùy của Triều gia bỏa quả danh bất hư truyền.
Các chưởng môn ở trên tường vân cũng không nói chuyện, chăm chú nhìn vào trong sân. Thi Phượng Dung hơi biến sắc, chiêu này, Tả Mạc không thể tiếp được! Bùi Nguyên Nhiên hai mắt chớp qua vẻ hối hận, hắn vốn là để Tả Mạc lịch luyện, không nghĩ tới lại khiến hắn lâm vào nguy nan. Bọn họ chỉ nghĩ Tả Mạc lĩnh ngộ kiếm ý khi đã trúc cơ, cho nên không phản đối Tả Mạc dành tâm sức để luyện đan luyện linh thực, …
Nếu biết thằng nhãi này từ luyện khí kỳ đã lĩnh ngộ kiếm ý….
Hạt giống tốt như vậy lại bị hủy trong tay mình, làm sao đối mặt liệt thế tổ sư? Bùi Nguyên Nhiên sắc mặt khẽ biến, một số người quan khán vẻ mặt cũng vô cùng khó coi, Tân Nham hai mắt lấp lánh hàn quang, tay phải giấu trong tay áo, không biết từ khi nào đã có thêm một tiểu kiếm.
Chỉ có chưởng môn Linh Anh phái mặt lộ vẻ vui mừng.
Trong lúc chúng nhân bị uy danh của “Hỏa vũ thiên chùy” trấn nhiếp, tập thể thất thanh, Vương sư huynh đột nhiên ngẩng đầu, mắt lộ hào quang, kinh hô: “Không đúng….”
Mấy người Yến Minh Tử bị tiếng Vương sư huynh kinh hô làm bừng tỉnh, nhưng lúc này không thể dò hỏi, ánh mắt bọn họ không thể di chuyển khỏi sân đấu.
Trong sân, không biết từ lúc nào bay lên vô số khói bụi màu vàng nhạt, những quang mang như bụi vàng, như ngọn lủa giữa núi lửa đang bộc phát, nhỏ yếu không đáng xem.
Dũng Kim trận!
Vô số kim sa tổ hợp thành vụ khí, toàn bộ đều là nhuệ kim khí thuần túy. Dũng Kim Trận là kim hành phù trận thường thấy, nó có thể sinh ra rất nhiều nhuệ kim khí. Nhưng nhuệ kim khí này không có lực sát thương, đại đa số là trước khi phát động kim hành pháp quyết có thể đề cao uy lực của kim hành pháp quyết.
Chẳng lẽ hắn muốn thi triển kim hành pháp quyết? các tu giả bàng quan không khỏi lắc đầu, kim hành đặc tính là sắc bén, kim cố, phá là có uy lực khá lớn trong ngũ hành công pháp cùng với hỏa hành pháp quyết. Nhưng kim hành pháp quyết mà trúc cơ kỳ có thể dùng trong suy nghĩ của bọn họ là không cso gì có thể chống lại một chiêu “hỏa vũ thiên chùy” của Triều an…
Một chút tu giả tinh thông phù trận tinh tế phát hiện chỗ đặc dị của nó, Dũng Kim trận rốt cục là cấp 2 hay cấp 3? Phiến kim vụ lớn như thế, không giống như Dũng Kim trận cấp 2 có thể tạo ra, nhưng nếu là Dũng Kim trận cấp 3, thời gian phát động cũng không ngắn như vậy.
Mắt thấy hỏa chùy trong thiên không như muốn rơi xuống, đám kim vụ nổi lên biến hóa.
Nhưng lúc này, khoogn ai quan tâm tới kim vụ biến hóa nữa, mọi người đều nhìn chằm chằm năm Tả Mạc trong sân, bọn họ muỗn xem, Tả Mạc ứng đối thế nào!
“Không đúng….” Vương sư huynh vẻ mặt cứng ngắc nhìn vào trong sân, miệng vô thức thì thào, bất giác, mặt hắn chảy đầy mồ hôi, trong mắt lại lộ vẻ không thể tin tưởng.