Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 634: Chia cắt

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Hoàng kim chiến tướng!

Kẻ nhìn ra điều này cũng không phải ít, thành Thái An là nơi tập trung nhiều cao thủ nhất, ai mà không phải là kẻ hiểu nhiều biết rộng chứ? Nhưng không ai lại nghĩ tới đó là Miêu Quân, mọi người giật mình nhớ lại vụ đánh cuộc giữa Tiếu Ma Qua và Miêu Quân. Trước đó mọi người chỉ biết Miêu Quân bại trong tay Tiếu Ma Qua, rất nhiều người thậm chí còn tận mắt chứng kiến trận đấu đó, nhưng không ai nghĩ tới, Miêu Quân lại là một vị hoàng kim chiến tướng.

Rất nhiều người lộ vẻ ảo não, phải biết rằng, ở trong thời loạn này, một gã hoàng kim chiến tướng đáng giá hơn nhiều so với một gã cao thủ.

Nhưng có không ít người lộ ra vẻ đăm chiêu, lúc này bọn họ mới hoảng sợ phát hiện ra rằng dưới trướng Tiếu Ma Qua đã có cao thủ giờ còn có thêm cả dũng tướng! Trong suy nghĩ một vài người, lẽ nào trước khi đánh cược Tiếu Ma Qua đã phát hiện ra chuyện Miêu Quân là hoàng kim chiến tướng?

Tình hình chiến đấu khốc liệt rất nhanh làm nghi hoặc trong lòng mọi người trầm xuống, một lần nữa tập trung nhìn vào chiến trường.

Chiến đấu trước mặt có quan hệ trực tiếp tới họ.

Vụ thủ vị của Dã Lăng đã bao phủ toàn bộ trung trận. Có ma thai hỗ trợ, Dã Lăng thuận lợi tu luyện thành ma thể, nếu Hôi doanh dưới trướng hắn ở đây thì chiến lực sẽ tăng lên gấp mấy lần, trước mặt chỉ là bất đắc dĩ, đúng là đại tài tiểu dụng.

Nhưng hôi vụ cũng mang lại cho trận địa yểm trợ tốt nhất.

Trong đó bao gồm cả vị trí của Thúc Long.

Vệ Doanh của Thúc Long chỉ có hơn trăm người nhưng thực lực của trăm người này so với trước kia đã tăng lên rất nhiều. Thúc Long cũng đã luyện hóa ma thai, mấy nòng cốt như A Văn Nam Nguyệt thực lực càng đại tăng.

Nhưng sau một tiếng sát kia, đám người Thúc Long như chìm vào trong nước, không chút tiếng động.

Mấy lần công kích của đối phương khi chìm vào trong giới vụ đều không thể gây ra bất cứ sóng gió nào.

Dưới hôi vụ Vệ Doanh tựa như hắc động không đáy có thể thôn phệ tất cả.

Sắc mặt của chiến tướng Minh phỉ trở nên ngưng trọng, lúc này bọn họ đang chiếm ưu thế về binh lực, không sợ đám người Tiếu Ma Qua phản kháng nhưng sợ nhất bên trong có mai phục.

Mấy lần công kích như trâu đất xuống biển, không có bất cứ phản ứng gì, hôi vụ chết tiệt làm họ không thể nhìn thấy rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.

Lão Đồ hơi do dự, nhanh chóng đưa ra quyết định, xông trận!

Hắn vô cùng hiểu Minh Huy, đừng tưởng bình thường Minh Huy luôn dễ dãi với bọn họ nhưng vào những lúc mấu chốt như này, bọn họ không cố gắng hết sức thì Minh Huy tuyệt sẽ không chút nhíu mày mà đem bọn họ đi xử trảm.

Nhưng lão Đồ cũng là kẻ cẩn thận, không giống như Bạo Hùng chỉ biết đấu đá lung tung. Chỉ thấy một trăm ma binh bỗng rời khỏi đội ngũ, đánh về phía hôi vụ.

Lão Đồ vô cùng bình tĩnh, một trăm ma binh này đều là tinh nhuệ dưới trướng hắn.

Hắn nhìn chằm chằm vào hôi vụ, chờ đợi khoảnh khắc thủ hạ xông vào trong hôi vụ kia.

Còn lại chín trăm người không khỏi nín thở chờ đợi.

Một trăm ma binh gào thét điên cuồng nhắm về phía hôi vụ, khuôn mặt bọn họ văn vẹo đi, sự tuyệt vọng, điên cuồng, thèm máu đan xen vào nhau, hai mắt đỏ rực.

Một trăm người xông trận lại có thể sinh ra một luồng khí tức thảm liệt khiến người ta hít thở không thông.

Hôi vụ vẫn yên lặng đầy quỷ dị.

Đao mang màu xanh quỷ dị phiêu hốt tựa như một chùm thanh vũ, kèm theo đó là khiếu âm sắc nhọn không dứt, hung hăng đánh vào chiến bộ Đại Hồng.

Phốc phốc phốc!

Vô số đóa huyết hoa nở ra giữa không trung, đao mang sắc nhọn dễ dàng xuyên thủng thân thể ma binh Minh phỉ.

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, bảy tám mươi bóng người mất đi khống chế dồn dập rơi xuống.

Chiến bộ Đại Hồng giống như bị người ta cắn một miếng, thiếu đi một góc.

Một đạo thanh mang lướt qua mặt Đại Hồng kèm theo đó là một vệt máu đỏ tươi, sắc mặt hắn âm trầm như nước, đối phương so với tưởng tượng của hắn thì lợi hại hơn nhiều!

Hoàng kim chiến tướng, quả nhiên không hổ là hoàng kim chiến tướng!

Chiêu thức cũng cao minh hơn hắn nhiều lắm, song phương đồng thời khởi xướng công kích thứ nhất nhưng tầng công kích thứ hai của đối phương đã rất nhanh hiện ra, bọn họ không kịp phản ứng, thủ hạ của hắn chưa kịp tránh né thì đã bị bắn rụng!

Ngoại trừ một số cá nhân có ma công thâm hậu nên đỡ được một kích, những ma binh bị bắn trúng đều chết ngay tại trận.

Thực lực chiến tướng của đối phương vượt quá xa hắn!

Đứng ở đằng xa quan chiến, khóe mắt Minh Huy chợt nhảy lên, thực lực những người đang chống cự ngoan cường kia rất mạnh, vượt xa dự đoán của bọn họ. Chiêu kia của Miêu Quân khiến chư tướng Minh phỉ biến sắc, ánh mắt Minh Vũ Vi cũng trở nên ngưng trọng. Trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, may mà chiến bộ dưới trướng người này không có nhiều người!

Nếu dưới trướng vị hoàng kim chiến tướng này có khoảng hai ba ngàn người thì lần này tổn thất lớn rồi.

Nhưng vẫn còn may chán, vừa rồi mọi người nhìn thấy rõ dưới trướng Miêu Quân chỉ có khoảng bảy tám trăm người.

Không bột sao gột nên hồ, hoàng kim chiến tướng dù có lợi hại đến mấy mà dưới trướng không có chiến bộ thuận tay thì uy hiếp cũng nhỏ đi rất nhiều.

“Quỷ Tam, ngươi đi hỗ trợ Đại Hồng.” Minh Vũ Vi không chút chần chờ ra lệnh.

“Vâng!” Một vị nam tử lạnh lùng tuân mệnh rời hàng.

Lúc này mọi người mới thầm thở phào nhẹ nhõm, mặt Minh Huy thoáng giãn ra, gật đầu nói: “Đại Hồng tiên phong đúng như dự đoán, vũ dũng bản thân không cần bàn tới, trên phương diện chiến tướng có chút yếu kém, gặp phải cao thủ như vậy chịu thiệt thòi cũng là bình thường.”

Những người khác nghe vậy thì sắc mặt cũng giãn ra chút.

Bọn họ cũng bị thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Tiếu Ma Qua dọa khiếp, bất giác lòng tin bị hao tổn cho tới khi Minh Huy nói ra những điều này bọn họ mới có phản ứng.

Không sai, thủ đoạn của đối phương có nhiều đến mấy mà trên tay không có chiến bộ xuất sắc thì cũng như có tướng không có binh, chỉ giãy dụa chờ chết thôi.

“Không sai! Mặc cho bọn họ có nhiều thủ đoạn đến mấy khi đại quân của chúng ta ép tới tự nhiên sẽ thành bột mịn thôi.” Một gã chiến tướng thốt lên.

Sắc mặt mọi người dần trở nên hòa hoãn, không khỏi tán thưởng gật đầu.

Nhưng đúng vào lúc này, bỗng từ trong hôi vụ phát ra những tiếng kêu thảm, tất cả đều ngây ra.

Rốt cuộc sức một người cũng không thể chống lại sự xông trận của chiến bộ, vụ thủ vị của Dã Lăng không thể duy trì được nữa, ầm ầm sụp đổ, cảnh tượng trong hôi vụ hiện ra trước mắt mọi người.

Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì mọi người đều ngây ra!

Vô số tay chân đứt gãy rải rác xung quanh trận, đội ngũ của Thúc Long đã bày ra một chiến trận vô cùng cổ quái, không biết từ khi nào xung quanh bọn họ xuất hiện rất nhiều cột điêu khắc có đồ văn quái dị.

Lão Đồ như muốn điên lên, không ngừng hướng chiến trận xung kích nhưng chiến trận chỉ do trăm người tạo thành này lại như một cái cối xay thịt, người nhiều đến đâu chạy vào cũng đều bị xay thành cám.

Thỉnh thoảng lại có mưa máu bay ra rơi xuống mặt đất.

Dưới chân chiến trận của Thúc Long, máu chảy thành sông, bùn đất nhuộm thành màu máu. Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập không gian, khắp nơi là mảnh thịt vụn, đây đã biến thành địa ngục của Tu La!

Lão Đồ bị kích thích hóa điên, dường như hắn không còn muốn sống nữa, không ngừng xung kích chiến trận đối phương!

Nhưng chiến trận của đối phương vẫn vững như bàn thạch, cắm chặt trên mặt đất.

Lúc này sắc mặt Minh Vũ Vi tái đi, thất thanh hô lớn: “Ma giảo bàn!”

Nàng ngẩn ngơ, không tin vào hai mắt mình nữa, quá kinh ngạc! Nhưng rốt cuộc nàng vẫn không phải là người thường, rất nhanh đã phản ứng lại, quát lên: “Hắc Lang, ngươi đi giúp lão Đồ!”

“Vâng!” Một nam tử vẻ mặt lạnh lùng tuân mệnh.

Minh Vũ Vi cắn răng ngẩng đầu, dứt khoát nói: “Đại ca, chúng ta xông trận đi!”

Nàng có dự cảm bất tường.

Minh Huy sửng sốt, thế cục trước mắt còn chưa rõ ràng, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của đối phương cũng khiến hắn cảm thấy có chút sợ hãi. Chủ ý của hắn là tiếp tục dò xét đối phương một lần nữa, vào lúc an toàn nhất mới ra tay cất lưới.

Nhưng rốt cuộc hắn vẫn là kẻ kiêu hùng, biết muội muội nói thế tức là lúc này đã tới thời điểm mấu chốt rồi. Hắn biết rõ khả năng chỉ huy chiến đấu của mình không thể sánh với muội muội, bình thường muội muội nói gì hắn cũng nghe theo.

Giờ đây nghe muội muội nói, sát ý hiện lên trong mắt hắn, không chút do dự trầm giọng quát: “Chuẩn bị xông trận!”

Trong lòng mọi người không khỏi run lên, đồng loạt tuân mệnh!

Nhưng vào lúc này, bỗng thế tiến công của Thúc Long và Miêu Quân tăng mạnh, trong nháy mắt, bọn họ đã áp chế Minh phỉ với nhân số gấp hai ba lần bọn họ!

Chư tướng Minh phỉ không khỏi sửng sốt, mặt đầy vẻ không tin, thủ đoạn của đối phương có nhiều có lợi hại đến mấy cũng tuyệt không thể làm được việc này!

Minh Vũ Vi phản ứng nhanh nhất: “Cẩn thận, bọn họ muốn chạy trốn đó!”

Quả nhiên, đoàn người không hề để tâm tới chiến trận, bay về phía đám đông.

Bọn họ định dựa vào hỗn loạn để chạy trốn!

Khóe miệng Minh Huy nhếch lên, bỗng quát lớn: “Giết!”

Minh phỉ ầm ầm tuân mệnh, toàn thể gia tốc tựa như một dòng nước lũ, thế tới như sấm tấn công về phía đám người Tiếu Ma Qua!

Tốc độ của song phương đều đạt tới mức cao nhất, Minh Huy chiến ý sôi trào, trong mắt chỉ có Tiếu Ma Qua!

Ánh mắt hắn nhìn chằm chẳm vào nghịch long trảo ở đằng sau lưng Tiếu Ma Qua! Từ hôm nay trở đi, nghịch long trảo chính là vật của Minh Huy hắn!

Ý nghĩ này khiến thân thể hắn nóng lên, ánh mắt càng rực lừa.

Tốc độ đám người Tiếu Ma Qua rất nhanh, trước mắt chính là đám đông rồi.

Muốn chạy trốn?

Khóe miệng Minh Huy hiện ra tiếu ý đầy lạnh lẽo, dọc đường là những đám đông đang rơi vào hỗn loạn nhưng hắn coi như không thấy, ánh mắt vẫn tập trung vào Tiếu Ma Qua! Minh phỉ hoàn toàn không để ý tới đám người dọc đường đang lướt qua.

Đám người Tiếu Ma Qua do có mấy vị công chúa nên bị ảnh hưởng rõ rệt, cự ly giữa song phương không ngừng ngắn lại.

Minh phỉ ầm ầm đánh tới, kèm theo đó là khí thế có thể phá hủy tất cả đánh về phía đám người Tiếu Ma Qua.

Lúc này mỗi vị chiến tướng đều không giữ lại chút sức lực nào, ánh mắt bọn họ đầy phấn khích, chiến ý bốc lên, công kích trong tay đã chuẩn bị chỉ chờ phát ra, chỉ cần cự ly song phương gần nữa thì công kích của họ sẽ giống như nước lũ nhấn chìm đám người Tiếu Ma Qua!

Dưới công kích như vậy không ai có thể sống sót!

Đám người Tiếu Ma Qua đã tiến vào phạm vi công kích của bọn họ nhưng Minh Huy không ra lệnh công kích, hắn liếm liếm môi tựa như con sói xảo trá đang chờ đợi cơ hội một kích trí mạng.

Lại gần thêm chút nữa, chỉ cần gần thêm chút nữa thì công kích của bọn họ liền có thể bao phủ tất cả đám người kia!

Nhưng đúng vào lúc này, một luồng sát khí mênh mông lạnh lẽo giống như khí lạnh đột nhiên từ dưới đất bốc lên, trong giây lát liền bao phủ bọn họ!

Luồng sát khí này xuất hiện cực kì đột ngột không có chút dấu hiệu báo trước. Sát ý băng lạnh tới cực điểm, chỉ trong nháy mắt đám người Minh phỉ hoảng sợ phát hiện ra trên người bọn họ đã xuất hiện một tầng băng sương mỏng.

Có bẫy!

Đầu óc Minh Huy ong ong.

“Giết!” Tiếng hét đầy lãnh khốc mang theo sức mạnh kì dị, trong lòng mọi người bỗng nhói lên một cái.

Lời còn chưa dứt, sát ý như mất đi trói buộc tựa núi lửa phun trào, cuốn lấy chân bọn họ.

Cảnh tượng tiếp theo khiến bọn họ hồn phi phách tán!

Chọn tập
Bình luận