Bồ yêu và Vệ cùng nhìn Tả Mạc, tựa như nhìn quái vật vậy.
“Các ngươi nhìn vậy là có ý gì…” Tả Mạc khó chịu nói.
“Ngươi thăng cấp rồi.” Giọng Bồ yêu đầy lạnh lùng trước sau như một nhưng đã sớm quen rồi nên Tả Mạc nghe ra chút gì đó bất thường trong giọng nói của gã.
“Ta đương nhiên biết ta đã thăng cấp.” Tả Mạc lẩm bẩm nói, sau đó tràn ngập mong đợi hỏi: “Bây giờ ma thể của ta là gì? Có lợi hại không?”
Ánh mắt của Bồ yêu rất kì quái.
“Rất lợi hại.” Người nói chính là Vệ, ánh mắt Vệ cũng rất kì quái: “Ma thể lúc này của ngươi gọi là Thập Ô Thiên Nghi, là một loại ma thể rất hiếm thấy, so với Bạch Nha ma thể thì còn hiếm thấy hơn.”
“Lợi hại vậy sao!” Tả Mạc quá đỗi vui mừng nhưng bỗng hắn nghiêng nghiêng đầu hỏi lại: “Các ngươi không lầm chứ? Ta nhớ kỹ Bạch Nha ma thể là tướng giai ma thể mà?”
“Ngươi không nhớ nhầm đâu.” Ánh mắt Bồ yêu càng ngày càng quái dị.
Tả Mạc ngây ra một lúc sau mới lắp bắp nói: “Tướng giai? Ta thành tướng giai rồi à?”
Bồ yêu và Vệ đều không nói gì, chỉ dùng ánh mắt vô cùng quái dị nhìn Tả Mạc, tựa như muốn nhìn xem trên người hắn có thứ gì đó không.
Tả Mạc bị tin tức này là cho ngây ra.
Tướng giai!
Mình thăng cấp là tướng giai rồi!
Cái này… Thực là khó có thể tưởng tượng nổi!
Đại nhật ma thể của hắn chính là giáo giai ma thể, lần này chậm chạp không có đột phá khiến Tả Mạc nghĩ rằng có thứ gì đó cản trở, không ngờ lần đột phá này trực tiếp vượt qua thống lĩnh giai để thăng cấp thành tướng giai.
Tướng giai khác xa so với thống lĩnh giai, khác như nguyên anh và kim đan vậy, đây là khoảng cách về chất.
Này không hợp lý… Này không hợp lý! Tả Mạc choáng váng mơ hồ nghĩ.
“Chắc nguyên nhân là do thái dương tinh loại.”
“Còn có thanh đằng huyền thủy và định phách thần quang!”
“Thập Ô Thiên Nghi xếp thứ mấy ở tướng giai? Ta không nhớ lắm…”
“Đệ tam!”
…
Nghe Bồ yêu và Vệ đang thảo luận, Tả Mạc biết rằng Thập Ô Thiên Nghi xếp thứ ba ở tướng giai, giật mình một cái, hắn reo lên: “Vì sao không phải là đệ nhị?”
Bồ yêu và Vệ quay sang nhìn hắn như đang nhìn một thằng ngu.
“Đại nhật ma thể chính là giáo giai đệ nhị đó!” Tả Mạc hùng hồn nói: “Đệ nhị rơi xuống đệ tam, đây chính là bước lùi đó!”
“Ngu còn tỏ ra nguy hiểm!” Bồ yêu mắng.
“Ngươi có thể luyện thành Thập Ô Thiên Nghi…” Vệ cũng nhìn hắn đầy vẻ châm biếm.
“Khẳng định nguyên nhân là do thái dương tinh loại, bảo bối như thế, ngu lắm cũng có thể luyện thành Thập Ô Thiên Nghi.”
“Có lý…”
Tiếng thảo luận của Bồ yêu và Vệ thi thoảng truyền tới tai Tả Mạc, hắn nhịn không được nói: “Này này này, nói rõ chút đi!”
Sau khi được Bồ yêu và Vệ giải thích một cách cặn kẽ, Tả Mạc mới hiểu được chút.
Ma thể thăng giai cùng với bài danh lúc đầu không quan hệ nhiều lắm, giống như đại nhật ma thể là giáo giai ma thể đứng thứ hai nhưng con đường tấn chức của nó không phải chỉ như thế, tấn chức ma thể có sự chênh lệch rất lớn. Mà con đường tốt nhất đại nhật ma thể có thể tấn chức chính là Thập Ô Thiên Nghi.
Căn cứ vào thảo luận giữa Bồ yêu và Vệ thì thấy sở dĩ hắn có thể tu luyện thành Thập Ô Thiên Nghi có quan hệ trực tiếp tới thái dương tinh loại, còn do hắn tu luyện thái dương thần lực, ngay cả thanh đằng huyền thủy và định phách thần quang cũng phát huy tác dụng rất lớn. Nếu không, với thực lực hiện nay của Tả Mạc, kết quả thăng cấp cũng chỉ là thống lĩnh giai bài danh đệ thất – Minh Quang tượng.
Sau khi nghe xong Tả Mạc đã hiểu.
Nhưng rốt cuộc có phải là do thái dương tinh loại hay không hắn không để ý, hắn để ý chính là tướng giai đệ tam!
Đã từng thấy qua uy lực cường đại của tướng giai bài danh thứ mười sau là Bạch Nha ma thể, Tả Mạc chắc chắn uy lực của Thập Ô Thiên Nghi bài danh đệ tam này mạnh hơn rất nhiều!
Thập Ô Thiên Nghi sao?
Tả Mạc thầm hỏi trong đầu, mắt hắn bất giác nhìn về phía A Quỷ.
A Quỷ, ta đã luyện thành Thập Ô Thiên Nghi rồi, ta sẽ ngày càng lợi hại hơn!
Cầm tay A Quỷ, một lần nữa Tả Mạc lại tiến vào tu luyện.
Bất cứ lúc nào hắn cũng không muốn lãng phí thời gian.
Thập Ô Thiên Nghi, tướng giai ma thể bài danh đệ tam, ma thể cường hãn như vậy nếu có thể phát huy hết được tất cả uy lực thì việc đi U Tuyền giới cũng nắm chắc hơn vài phần!
Tả Mạc thầm nghĩ.
Nhìn Tả Mạc điên cuồng tu luyện, Bồ yêu và Vệ đồng thời trầm mặc không nói gì.
“Hắn đang liều mạng.” Vệ bỗng nói.
Bồ yêu nhìn Tả Mạc, không biết đang nghĩ gì, huyết đồng sâu thẳm, tâm tình có chút phức tạp.
Một lúc sau hắn bỗng mở miệng nói: “Ta quyết định sẽ giúp hắn.”
“Giúp như thế nào?” Vệ ngẩng đầu hỏi.
“Dùng hết sức để giúp.” Bồ yêu nói: “Lần trước ngươi nói đúng, khoản nợ nần kia luôn có thể quay lại!”
Công Tôn Sai đang nằm trên giường, nhìn trần nhà đến xuất thần.
Tất cả những gì phát sinh gần đây đều được Tả Mạc sư huynh truyền về, không chút dấu diếm. Mấy người bọn họ đều nhìn thấy hết.
Không ai nghĩ tới, thân thế sư huynh lại ly kỳ và bi thảm như thế!
Tuy không rõ ràng nhưng với tin tức này, bọn họ những kẻ thân kinh bách chiến có thể ngửi ra được trong đó nồng nặc mùi máu tươi.
Chỉ sợ lúc này tâm tình của sư huynh…
Không được, không thể để sư huynh chiến đấu một mình, nhất định phải làm cái gì đó!
Công Tôn Sai hoắc mắt ngồi dậy! Một lúc sau, trong đôi mắt trong sáng của hắn bỗng hiện lên tiếu ý nhàn nhạt, sâu trong đó là chiến ý hừng hực.
Kề vai sát cánh chiến đấu!
Bách Man chi minh… U Tuyền giới… Quá thách thức!
Chiến ý rừng rực nung nấu, máu huyết như sôi trào nhưng trong tâm mẹ trẻ vẫn bình tĩnh, hắn bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để hiện thực hóa.
Nhất định sẽ có phương án chiến đấu thích hợp nhất!
“Đại nhân!” Hộ vệ bên ngoài gõ cửa.
“Chuyện gì thế?” Bị cắt đứt suy nghĩ, mẹ trẻ nhíu mày.
Hộ vệ tiến lên đưa cho mẹ trẻ một quả ngọc giản, bẩm báo: “Vừa rồi đại nhân Vi Thắng có đưa tới một quả ngọc giản nói đưa cho đại nhân.”
Đại sư huynh? Mẹ trẻ sửng sốt.
Hắn cầm lấy ngọc giản, xem một lúc lâu rồi cười khổ.
Đại sư huynh lại muốn một mình đi tìm Tả Mạc sư huynh!
“Gửi Công Tôn sư đệ… Nghĩa huynh đệ tình như tay chân, không nói ra được, không nhìn thấy được… Tâm như kiếm, lấy bình lặng làm gốc… Tự biết thực lực không đủ vì vậy phải từ biệt! Thân nhập ma giới, lấy chiến dưỡng chiến, thí ma mài kiếm… Nếu không chết, đến ranh giới U Tuyền sẽ thành công!”
Trong ngọc giản, giọng nói đầy lãnh đạm của Vi Thắng thể hiện rõ quyết tâm.
“Đúng là người điên!” Mẹ trẻ lẩm bẩm nói.
Ngẩng đầu lên, tóc bay trong gió, mẹ trẻ lại cười đầy thẹn thùng.
“Vậy cùng nhau điên đi!”
–
Bầu không khí Quy đảo đột nhiên trở nên khẩn trương.
Chu Tước doanh và Vệ doanh tu luyện với cường độ trước nay chưa từng có, bầu không khí khẩn trương khiến mọi người hiểu ra, đã có chuyện! Rất nhanh, từ hai doanh truyền tin ra, Tả Mạc đại nhân gặp nạn!
Chu Tước doanh và Vệ Doanh đều là những kẻ đi theo Tả Mạc từ khi còn ở Tiểu Sơn giới, tình cảm cực kì sâu nặng, bây giờ nghe thấy đại nhân gặp nạn, lại chậm chạp không có lệnh xuất quân, chỉ không ngừng đốc thúc bọn họ tu luyện. Mọi người lập tức hiểu ra, thực lực của bọn họ không đủ để giải quyết phiền phức của đại nhân.
Không cần bất cứ ai đốc thúc, hai doanh bắt đầu điên cuồng tu luyện.
Rất nhanh, mỗi đại gia tộc của Vân Hải giới đều nhận được lệnh, Thanh Long doanh bắt đầu được xây dựng, yêu cầu các gia tộc lựa chọn đệ tử ưu tú tham gia. Gia tộc nào có đệ tử trúng tuyển sẽ thu được rất nhiều quyền lợi.
Mệnh lệnh vừa được ban bố nhất thời khiến Vân Hải giới dậy sóng. Từ Thiên Đảo đại trận ngày càng mở rộng, toàn bộ các gia tộc đều hiểu rõ, sự thống trị của Quy đảo ở Vân Hải giới không gì có thể lay chuyển nổi, lúc này hưởng ứng mệnh lệnh của Quỷ đảo thì sau này sẽ thu được rất nhiều lợi ích.
Vô số thiếu niên kiệt xuất tràn tới Quy đảo.
Thời Đông nhận được lệnh có chút bối rối.
Tiến độ của hắn cực nhanh, vượt xa dự đoán của bản thân nhưng không ngờ tới, đại nhân mẹ trẻ vẫn chưa hài lòng, lệnh cho hắn đẩy nhanh tốc độ hơn nữa.
Trừ điều đó ra, đại nhân mẹ trẻ còn trao cho hắn quyền mở rộng Hôi doanh, điều này khiến hắn vô cùng giật mình.
Chỉ sợ đã có đại sự gì đó!
Tuy tính khí của Thời Đông không tốt nhưng hắn là kẻ rất thông minh. Điều đầu tiên hắn nghĩ tới chính là đại nhân Tả Mạc.
Đại nhân Tả Mạc… Vị đại nhân mà Dã Lăng coi là người có thể trở thành vương…
Trầm tư trong giây lát, hắn liền đem mệnh lệnh mở rộng doanh truyền xuống, sau đó là lệnh tu luyện với cường độ cao.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Đại nhân!” Thủ hạ nghi hoặc hỏi.
“Khả năng là đại nhân Tả Mạc gặp chút phiền phức.” Thời Đông giải thích.
“A! Ngô vương đại nhân gặp phiền phức!” Thủ hạ vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng hỏi lại: “Phiền phức rất lớn à? Có nguy hiểm hay không? Chúng ta phải đi trợ giúp chứ?”
Phản ứng mãnh liệt của thủ hạ nằm ngoài dự kiến của Thời Đông: “Ngươi rất sốt ruột thì phải?”
Thủ hạ sửng sốt, không chút do dự nói: “Đương nhiên, đó là Ngô Vương đấy!”
“Ngươi cảm thấy hắn có thể trở thành vương sao?” Thời Đông đưa ra câu hỏi đã để lâu trong lòng.
“Nhất định có thể!” Thủ hạ nắm chặt tay, vẻ mặt cực kì tin tưởng: “Chúng ta đều cảm thấy thế!”
“Như vậy…” Thời Đông có chút đăm chiêu.
Thủ hạ nhanh chóng hành lễ với hắn, giống như có lửa đốt ở mông, hắn vội vàng đem tin tức này truyền ra ngoài!
Ngô vương tại thượng!
—————————-
“Đây là một số tâm đắc về ma văn đại nhân truyền về.” Đại sư Tôn Bảo nhìn mọi người ở dưới, vẻ mặt nghiêm túc: “Trong khoảng thời gian này, công việc mọi người đang làm đều bỏ đi, chuyên tâm vào ma văn!”
Mọi người đều cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng, tuy nhiệm vụ của Kim Ô doanh có chút nặng nề nhưng bầu không khí phi thường tự do, hai vị đại sư phụ tùy ý để mọi người phát huy, ngoại trừ những nhiệm vụ riêng biệt thì mới tập trung lực lượng của mọi người.
Đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng mọi người tràn đầy nghi hoặc.
Đại sư phụ Cát Vĩ đầy nghiêm túc đưa ngọc giản cho mọi người.
“Đại sư phụ, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Có người hỏi.
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người đại sư phụ Tôn Bảo.
“Đại nhân gặp phải một chút phiền phức.” Sư phụ Tôn Bảo trầm giọng nói: “Cần chúng ta giúp đỡ.”
Không gian trở nên trầm lắng, nửa giây sau, ầm ầm nổ tung!
“Đại nhân gặp phải nguy hiểm sao?”
“Đáng chết! Đám gia hỏa kia sao lại quên nhiệm vụ chứ? Mẹ trẻ đại nhân đâu?”
“Trời ạ! Đây có phải sự thực không…”
Những tu giả sản xuất ảnh hưởng bởi tình cảm số đông làm cho phẫn nộ, hận không thể lập tức lao ra ngoài.
Đấy là đại nhân đó! Toàn bộ Kim Ô doanh đều từng lập lời thề, vĩnh viễn đi theo đại nhân. Không ai quên, là ai đã truyền thụ pháp quyết cho bọn họ, là ai đã đưa Kim Ô hỏa cho bọn họ, bọn họ không phải lo ăn mặc ở, muốn làm gì thì làm, tất cả những thứ này là ai mang tới!
Chết tiệt!
“Trật tự nào!” Đại sư phụ Cát Vĩ quát lớn, nhất thời tất cả đều im miệng.
Đại sư phụ Tôn Bảo không còn cười như ngày thường, trong mắt hắn như có một ngọn lửa đang bập bùng cháy: “Mọi người, cố gắng nghiên cứu ngọc giản trong tay, bên trong là các tri thức về ma văn mà đại nhân đã tìm hiểu. Thời gian, chúng ta cần trong khoảng thời gian ngắn nhất phải hiểu rõ toàn bộ vấn đề!”
Nhất thời lửa bừng cháy trong mắt mỗi người phía dưới.
“Sau đó, chúng ta sẽ chạm khắc ma văn!”
“Đây là một trận chiến!”