Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 833: Ý đồ

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

“Tổn thất như thế nào?” Chưởng môn Thiên Hoàn hỏi.

“Rất nghiêm trọng.” Một vị trưởng lão sắc mặt tái mét trả lời: “Tài liệu ở Minh Hải thương khố đều bị hủy, giá trị không quá lớn nhưng số lượng của chúng lại rất nhiều, nhiều tới mức ảnh hưởng tới giá cả thị trường. Hiện tại giá của tài liệu cấp thấp trên thị trường đều tăng vọt. Bị ảnh hưởng bởi điều này chi phí cho thần trang thành phẩm của chúng ta cũng tăng thêm ba phần. Dự đoán là phải tới sang năm khi thu hoạch lứa tài liệu mới thì tình hình mới có thể dịu xuống.”

“Thiên Phàm môn cũng gặp khó khăn.” Một vị trưởng lão khác bước ra khỏi hàng nói: “Tất cả Thiên Phàm môn đều hủy, cũng chẳng khác diệt phái là mấy, hầu hết tài liệu đều bị đốt trụi. Chúng ta sẽ không có đủ thuyền vận tải.”

Chưởng môn Thiên Hoàn trầm mặc trong giây lát rồi hỏi tiếp: “Còn môn phái nào có thể luyện chế không?”

“Không có.” Vị trưởng lão này lắc đầu nói: “Trước khi Thiên Phàm môn tập trung vào thuyền vận tải thì cũng có vài phái khác, nhưng mấy năm gần đây, chúng ta một mực nâng đỡ Thiên Phàm môn nên quy mô của Thiên Phàm môn đã bành trướng ra gấp mười lần và thâu tóm được các môn phái khác. Những luyện khí sư hơi có khả năng về phương diện này cũng đều bị bọn họ mời tới. Tất cả bọn họ đều bị Mạc Vân Hải ra tay…”

Một vị trưởng lão đứng ra: “Thiên Phàm môn đã không thể sản xuất được nữa thì đơn đặt hàng này nên chia đều ra cho những môn phái khác có khả năng sản xuất thuyền vận tải.”

Trong mắt chưởng môn Thiên Hoàn thoáng hiện lên chút giận dữ, gã trưởng lão phía dưới không biết có được sơ múi gì từ mấy môn phái kia không mà nhanh nhẩu như thế.

Nhưng gã trưởng lão này cũng có chút thông minh, hắn không độc chiếm mà chia đều ra, lập tức có không ít trưởng lão đồng ý.

“Cứ làm như vậy đi.” Chưởng môn Thiên Hoàn trầm mặc trong giây lát rồi nói.

Trên mặt vài vị trưởng lão hiện lên vẻ vui mừng, đơn đặt hàng này của Thiên Hoàn cực kì lớn, đủ để bọn họ kiếm được một khoản lớn.

“Luyện yêu tháp thì sao?” Chưởng môn Thiên Hoàn hỏi.

Vị trưởng lão bẩm báo đầu tiên lắc đầu nói: “Toàn bộ đều trốn thoát, không còn ai. Chiến bộ và thủ vệ đều hi sinh, chiến đấu vô cùng thảm khốc, không có ai lui lại phía sau.”

Mọi người đứng trên đại điện đều im lặng.

Chưởng môn Thiên Hoàn trầm giọng nói: “Nâng trợ cấp cho họ và khen ngợi người nhà.”

“Vâng!”

Ba trận chiến này nhanh chóng truyền khắp tu chân giới, tất cả đều chấn động. Thiên Hoàn lần này bị trọng thương, Mạc Vân Hải huy động không nhiều người và dùng cách lẻn vào trong nên rất khó phòng bị.

Mạc Vân Hải đã đi tiên phong trong một loại hình thức chiến đấu hoàn toàn mới, mọi người đều cho rằng thời đại thần lực, chiến lực cấp cao không còn hô phong hoán vũ giống như trước kia nữa. Nhưng Mạc Vân Hải lại dùng sự thực để chứng minh cho tất cả mọi người thấy chiến lực cấp cao phải sử dụng như thế nào.

Mục tiêu thực tế mà Mạc Vân Hải lựa chọn đều là trọng điểm làm người ta cần phải cẩn thận đánh giá suy nghĩ và học hỏi.

Càng khiến mọi người kinh ngạc chính là việc Mạc Vân Hải chỉ dựa vào chiến lực cấp cao.

Lúc này mọi người mới phát hiện ra, Mạc Vân Hải không chỉ có hai gã nằm trong thập đại chiến tướng, đồng thời bọn họ còn có rất nhiều chiến lực cấp cao, những cao thủ thần lực này đủ để khiến bất cứ thế lực nào cũng phải mất ăn mất ngủ!

Vĩnh viễn không được đánh giá thấp Mạc Vân Hải!

Những lời này như có cánh, nhanh chóng lan truyền khắp nơi.

—–

“Ngươi còn chiến đấu được không?” Đại trưởng lão thản nhiên nói.

“Có thể!” Mễ Vu gật đầu, trong lòng hắn như có thứ gì đang thiêu đốt, lần này đại trưởng lão cơ hồ mang theo tất cả các cao thủ của Thiên Hoàn. Từng gương mặt quen thuộc hiện ra trước mặt, Mễ Vu lập tức ý thức được đây chắc chắn là một tràng đại chiến lớn chưa từng có.

Đại trưởng lão vuốt vuốt cằm: “Chắc các ngươi cũng đã nắm được tình hình. Mạc Vân Hải đã tập kích Minh Hải thương khố, Thiên Phàm môn, luyện yêu tháp. Tổn thất của chúng ta là rất lớn nhưng hiện tại chúng ta phải quên những điều này đi.”

Rất nhiều người không kìm được mà siết chặt nắm đấm.

Thoáng nhìn từng gương mặt trẻ trước mặt, đại trưởng lão không khỏi cảm thấy vui mừng, nhưng rất nhanh một lần nữa ánh mắt trở nên nghiêm nghị: “Chắc các ngươi đều cho rằng mục tiêu lần này chính là cứu Tiên Nhi ra.”

Hầu hết mọi người đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, bọn họ đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía đại trưởng lão, trên mặt hiện ra vẻ nghi hoặc.

Chẳng lẽ không phải thế?

“Các ngươi sai rồi!” Đại trưởng lão đầy hờ hững nói: “Mục tiêu lần này của chúng ta là Chung Đức! Không phải vì Tiên Nhi mà là vì Thiên Hoàn!”

Những người khác càng lộ vẻ nghi hoặc.

“Có lẽ các ngươi đều cảm thấy rất kì quái. Từ nay về sau, các ngươi đều phải chống cự một phương, phải mở to mắt ra, không được để tâm tình làm bản thân đánh giá sai lầm. Chiến lược chúng ta thất bại ở chỗ đánh giá sai sự lựa chọn của Chung Đức. Sai lầm của chúng ta không phải là đánh giá sai Chung Đức sẽ chọn chúng ta mà là đánh giá sai Chung Đức sẽ chọn chưởng môn Tây Huyền!”

Những lời này của đại trưởng lão thoáng nghe thì có chút khó hiểu làm mọi người đều rơi vào trong suy tư. Những người này đều là tinh anh của Thiên Hoàn, không có ai là kẻ ngu dốt cả.

“Chung Đức không lựa chọn chưởng môn Tây Huyền, việc hắn giết chưởng môn nói lên điều gì? Nó chỉ ra rằng hắn sớm đã chuẩn bị người thay thế! Đây chính là sai lầm của chúng ta, một sai lầm trí mạng! Chúng ta đã sai lầm ngay từ bước đầu. Chung Đức không có quá nhiều lựa chọn, hắn chỉ có hai lựa chọn, một là chính bản thân hắn, hai là Cốc Lương Đao. Cốc Lương Đao chiến bộ đã bắt đầu tiến về Tây Huyền, kết quả đã rõ, hắn lựa chọn Cốc Lương Đao. Chiến bộ của Mạc Vân Hải cũng đã được tập kết, hắn cũng lựa chọn Mạc Vân Hải làm đồng minh của mình.”

Đôi mắt của đại trưởng lão như có thể nhìn thấu thế gian không khỏi làm mọi người tôn sùng. Chỉ vài câu đơn giản đã phơi bày toàn bộ thế cục trước mắt mọi người.

Tất cả mọi người đều nhận ra và vô cùng tin tưởng đại trưởng lão, đây chính là tuyệt thế cường giả dùng sức một người đưa Thiên Hoàn vào thời đại thần lực! Nếu như không có đại trưởng lão, Thiên Hoàn có lẽ không giống như Tây Huyền nhanh chóng sụp đổ nhưng xu hướng suy tàn chỉ sợ khó có thể vãn hồi được.

Đại trưởng lão bế quan vài chục năm, dùng nghị lực vô tận ngộ ra thần văn, tuyệt thế cường giả như vậy đáng để bọn họ tin tưởng, đáng để bọn họ đi theo!

“Thiên Hoàn đã rơi vào tình trạng nguy hiểm. Nếu ý đồ của Chung Đức và Tả Mạc thực hiện được thì không thể nghi ngờ lại có một cự đầu xuất hiện. Hiện tại, tất cả các thủ đoạn kiềm chế Mạc Vân Hải của chúng ta đều mất đi tác dụng, chúng ta đang phải đối mắt với một đối thủ không khác gì mình, chiến lực của đối phương còn mạnh hơn chúng ta. Vì thị trường, chúng ta không thể không liều mạng một phen. Mọi người đừng quên con quái vật Côn Luân, đối với chúng ta dù là thắng hay bại thì cũng chẳng khác gì nhau.”

Sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc, nếu thật sự đã đến bước kia thì ngày đó thật sự quá nguy hiểm!

“Đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta! Không được phép thất bại!” Đại trưởng lão trầm giọng nói, đôi mắt già nua thoáng bùng lên ngọn lửa quyết tâm: “Trận chiến này chúng ta phải thắng!”

“Phải thắng!” Tất cả mọi người đồng thanh hưởng ứng.

Nhìn thấy đám nhỏ dâng trào chiến ý, trong lòng đại trưởng lão không khỏi cảm thấy có chút mệt mỏi.

Đột nhiên hắn có chút hâm mộ Côn Luân. So với Thiên Hoàn phải đối mặt với những vấn đề nặng nề như này thì Côn Luân không cần để ý tới chúng. Thế hệ trước hi sinh không chỉ dành thời gian cho thế hệ trẻ mà còn tạo ra không gian phát triển cho bọn họ. Toàn bộ Côn Luân từ cao xuống thấp đều rực sáng hơn hẳn, tất cả các thế lực cổ lão sau khi chưởng môn cũ thoái vị đều lần lượt lùi lại phía sau.

Còn Thiên Hoàn thì thế lực cũ mới đan xen, tất cả các gia tộc đều đang đánh cờ với nhau, hắn biết rõ, Thiên Hoàn bây giờ chính là lúc yếu nhất.

Nó vẫn chưa thay máu hoàn toàn, giống như rắn đang lột da vậy, cơ thể đau đớn, đây cũng là thời điểm yếu ớt nhất của nó.

Côn Luân thì ngược lại, giống như niết bàn tân sinh, tinh thần phấn chấn rực lửa.

Hi sinh, đó thực sự là một loại sức mạnh đáng sợ!

Mùi vị của đại chiến càng ngày càng đậm.

Tả Mạc vô cùng tỉnh táo, trong đầu hắn một lần nữa suy nghĩ lại từng chi tiết. Chẳng biết vì sao, trong lòng hắn luôn tồn tại chút bất an, cảm giác bất an này làm hắn phải cảnh giác.

Hắn vô cùng tin tưởng vào bản năng chiến đấu của bản thân, nhất định có chỗ nào đó thiếu sót mà bản thân đã bỏ qua.

Nhưng là chỗ nào chứ?

Theo thời gian trôi qua sự bất an trong lòng càng ngày càng tăng. Hắn không hoảng sợ, nếu như lúc trước chỉ đơn thuần là cảm giác thì bây giờ hắn có thể khẳng định chắc chắn có chỗ nào đó sơ hở rồi!

Hắn vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh giống như băng tuyết vậy, hắn bắt đầu nghĩ, không ngừng tưởng tượng ra các loại tình huống.

Thế nhưng dù cho hắn tưởng tượng thế nào cũng vẫn có kết quả như trước. Thiên Hoàn muốn cứu Lê Tiên Nhi thì cần phải…

Chờ chút!

Một ý nghĩ thoáng hiện ra trong đầu Tả Mạc, một ý nghĩ lớn mật.

Vì sao Thiên Hoàn nhất định phải cứu Lê Tiên Nhi?

Đúng vậy, vì sao Thiên Hoàn nhất định phải cứu Lê Tiên Nhi?

Lê Tiên Nhi là tôn nữ của chưởng môn, trên người Lê Tiên Nhi có thần binh chức nữ toa, Lê Tiên Nhi… tất cả những thứ này đều chứng minh được tầm quan trọng của Lê Tiên Nhi!

Thế nhưng vì sao Thiên Hoàn không thể thiếu Lê Tiên Nhi?

Không phải!

Điều gì mới quan hệ tới sinh tử của Thiên Hoàn? Nếu trận chiến này Thiên Hoàn thua thì Thiên Hoàn không thể áp chế được Mạc Vân Hải nữa, ngoài ra Mạc Vân Hải và Tây Huyền mới của Cốc Lương Đao tạo thành một liên minh vậy hoàn toàn có khả năng chống lại Thiên Hoàn. Mạc Vân Hải lớn mạnh sẽ không ngừng tranh đoạt thị trường với Thiên Hoàn.

Thiên Hoàn nguy rồi!

Ý nghĩ của Tả Mạc càng ngày càng rõ ràng hơn.

Nếu như Thiên Hoàn muốn cởi được thế cục này thì bây giờ sẽ phải làm gì?

Chung Đức!

Chỉ có Chung Đức!

Mục tiêu của Thiên Hoàn chính là Chung Đức!

Bọn họ sẽ không dùng Chung Đức để đổi lấy Lê Tiên Nhi, một Lê Tiên Nhi không thể nào so sánh với vận mệnh của Thiên Hoàn. Mục tiêu của bọn họ chính là Chung Đức, phải giết chết Chung Đức!

Chung Đức mà chết thì nguy cơ của Thiên Hoàn sẽ biến mất. Chung Đức mà chết thì Tây Huyền sẽ đại loạn, Thiên Hoàn Côn Luân tất sẽ thừa nước đục thả câu…

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sắc mặt Tả Mạc trắng bệch ra.

Chung Đức nguy rồi!

Hắn không chút do dự đứng dậy nói với mọi người: “Nhanh! Mục tiêu của Thiên Hoàn là Chung Đức!”

Tình huống vô cùng nguy hiểm, giờ đây Lê Tiên Nhi đã không còn giá trị nữa. Tả Mạc không khỏi hận bản thân thấy lợi tối mắt, chỉ nghĩ tới việc dùng Lê Tiên Nhi để chiếm chút lợi ích từ Thiên Hoàn.

Những người khác mặc dù có hơi ngạc nhiên nhưng không ai lên tiếng hỏi, bọn họ vô cùng tin tưởng Tả Mạc.

Mọi người giống như điên từ trong mật thất chạy ra, tập trung thần lực toàn thần phóng về phía quân doanh của Chung Đức.

Tiếng chém giết từ hướng quân doanh truyền tới.

Sắc mặt Tả Mạc khẽ biến.

Mọi người không dám chậm trễ, tốc độ bạo tăng, liều mạng bay về phía quân doanh!

Nhất định phải cầm cự!

[/QUOTE]

Chọn tập
Bình luận