Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 466: Ngũ Hành La Yên Tráo

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Pháp bảo thật lợi hại!

Tả Mạc chỉ cảm thấy màn khói trên người càng lúc càng thu chặt, hít thở cũng khó dần, trong tai nghe được tiếng xương gãy răng rắc.

Nếu không phải Đại Nhật Ma Thể vô cùng cứng cỏi, máu thịt người thường sợ rằng đã bị vặn tan ra rồi!

Nhưng cái vặn này cũng khiến Tả Mạc cảm thấy đau nhức!

Hắn không chút do dự khởi động Diễm Chương Khải, Diễm Dương Khải màu lửa đỏ ầm ầm hiện lên, Đại Nhật Văn Diễm nóng rực vừa tiếp xúc với màn khói, lập tức như dầu gặp lửa, Đại Nhật Văn Diễm đột nhiên bùng lên, che phủ lấy thân hình Tả Mạc, hắn như một ngọn lửa đang hừng hực cháy!

Cùng lúc đó, trong màn khói, một đạo kiếm ý cuồn cuộn phóng lên, đâm thẳng vào trời cao!

Một tiếng phạn âm truyền tới, trong màn khói năm màu che phủ bầu trời đâm ra từng sợi kim mang, chân ý ôn hòa ôn thuận của Thiện Tu tràn ngập giữa chúng!

Còn Tạ Sơn đứng trong một cái lồng bảy màu hình tròn, cái lồng này lưu chuyển đủ loại màu sắc, trông rất đẹp mắt, màn khói năm màu vừa tới gần đã vang lên những tiếng ăn mòn xuy xuy.

Cố Minh Công biến sắc, màn khói năm màu tâm thần tương liên với hắn, mọi chuyện xảy ra trong nó đều khó thoát khỏi pháp nhãn của hắn!

Bốn kẻ này không phải hạng dễ chơi!

Ngũ Hành La Yên của hắn đã từng vây khốn không ít anh hùng, bốn người này không ngờ lại có thể thoải mái như không thoát khỏi màn khói, khiến hắn cũng thầm cảnh giác. Tuy nói chiêu trói đó chẳng qua chỉ là sát chiêu đơn giản nhất, song bốn người thoải mái như vậy vẫn khiến hắn hơi bất an.

Trong lòng Trữ Nhất cả kinh song không sợ hãi, ngược lại lại cười lớn nói: “Ha ha! Không tồi không tồi! Cũng có đôi chút bản lĩnh! Huyết Ô này của ta đang cần hồn phách lợi hại, Tu La khó thành, mấy người các ngươi đưa tới cửa rồi! Giờ thì một tên cũng đừng hòng trốn!”

Huyết Sát Tu La Tán trong tay Trữ Nhất do hắn thu thập Huyết Sát cực âm cực uế tu luyện thành, trong ô Huyết Sát mênh mông cuồn cuộn như biển, vô số oan hồn chìm nổi, không khác gì địa ngục. Nếu có thể thu được hồn phách có thực lực cường đại vào trong ô sẽ có thể luyện thành Tu La, uy lực của ô này cũng mạnh thêm chục lần!

Cái ô này luyện tới cực hạn sẽ tự thành một giới, uy năng khó lường!

Thế nhưng hồn phách cường đại rất khó tìm, song tới hiện giờ, Trữ Nhất không ngờ lại phát hiện linh hồn cả bốn người này đều cực kỳ cường đại, hoàn toàn phù hợp với điều kiện luyện chế Tu La! Nhất là kiếm tu cầm thanh kiếm đen trong tay kia, hồn phách cực kỳ mạnh mẽ! Hồn phách càng mạnh, Tu La luyện chế ra càng thêm lợi hại! Nếu dùng hồn phách người này luyện chế Huyết Sát Tu La vậy không biết sẽ mạnh đến mức nào!

Trữ Nhất kinh hỉ vô cùng, đừng nói là được người ta nhờ vả, nếu biết có hồn phách mạnh mẽ tới vậy hắn cũng muốn tìm tới giết người đoạt hồn! Đây là mê hoặc mà hắn tuyệt đối không cách nào chống lại!

Hôm nay đúng là gặp may lớn rồi!

Không nói hai lời, hắn lập tức đánh về phía Vi Thắng!

oOo

Ánh mắt Viên Tín nhìn chằm chằm vào kim quang gai mắt kia, trong kim quang lộ ra thiền ý hào hùng, khiến hắn vừa âm thầm kinh hãi vừa đỏ mắt không thôi!

Hắn xuất thân từ một môn phái nhỏ, bộ Vi Đà Xử Quyết trên người là do hắn thu vô ý phát hiện được trong một sơn động. Thiên tư của hắn rất tốt, có Vi Đà Xử quyết rồi lập tức như hổ thêm cánh, tu vi càng ngày càng thâm hậu, từ từ đi vào hàng ngũ cao thủ. Sau khi kết đan thành công lại hao hết vô số tâm lực, thu thập các loại tài liệu, luyện chế ra thanh Vi Đà xử trong tay!

Song thấy thiền ý vô cùng tinh thuần của đối phương hắn vẫn không thể không đỏ mắt nhìn!

Đối phương tu luyện nhất định là một môn thiền quyết cực kỳ cao thâm, hơn cả Vi Đà Xử Quyết của hắn! Bộ Vi Đà Xử Quyết này hắn đã tu luyện tới thuần thục, nó đã không cách nào khiến hắn tiến thêm một bước! Nó có thể khiến hắn tu thành kim đan, nhưng không cách nào giúp hắn tu được nguyên anh!

Ngón tay hắn nắm chặt lấy Vi Đà Xử, dùng sức quá độ khiến cho ngón tay trắng bệch!

Cho dù thế nào cũng phải đoạt được bộ thiền quyết này!

Chỉ có thiền quyết tốt, mình mới có thể tu thành nguyên anh!

Vi Đà Xử trong tay ngưng bặt, Đinh, vòng đồng cùng vang lên, trong thiền âm lộ ra sát khí!

Viên Tín thần sắc như ẩn như hiện, sải bước, trực tiếp đi về phía Tông Như!

oOo

Diễm Chương Khải vừa hiện, Tả Mạc lập tức cảm thấy áp lực suy giảm, Đại Nhật Văn Diễm quả nhiên lợi hại, hắn cũng thầm thả lỏng một hơi.

Song làm sao để phá hủy Ngũ Hành La Yên Tráo? Hắn vẫn chẳng có chút manh mỗi! Trong Ngũ Hành La Uyên Tráo, ngũ hành đều ngang nhau, biến hóa vô cùng, hơn nữa hiển nhiên trình độ luyện khí của đối phương cũng khá lợi hại, trong đó còn rất nhiều điểm mà hắn cũng không nghĩ đến.

Phấn Khô Yên Minh Diệt đã chứng minh không tác dụng, cũng nói nên rằng màn khói trước mắt không phải ảo cảnh.

Vậy nó là cái gì?

Bỗng nhiên nghĩ đến lực lượng phù trận vừa rồi cảm nhận được, Tả Mạc không khỏi kinh hãi, chẳng lẽ Ngũ Hành La Yên Tráo này lại có thể ẩn chứa cả biến hóa phù trận nữa?

Càng nghĩ hắn càng cảm thấy có khả năng.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, mà trong phù trận, các loại trận pháp ngũ hành nhiều vô số kể. Màn khói lại phiêu hốt bất định, có thể tùy ý biến ảo hình dàng, đối với phù trận mà nói, điều này lại giúp tăng thêm vô số biến số.

Nếu thực sự là thế, vậy phiền phức lớn rồi!

Thần thức vừa tìm tòi dò xét, sắc mặt Tả Mạc càng thêm khó coi, quả nhiên, năm loại màn khói nhìn như tùy ý hợp lại nhưng thực ra lại mơ hồ tuần hoàn theo quy luật nào đó không muốn người khác biết. Hơn nữa không biết đối phương dùng bí pháp gì luyện chế, năm loại màn khói này phân biệt rõ ràng, khi thì thủy hỏa giao dung, biến hóa liên tục.

Nhớ lại cảnh tượng Đại Nhật Văn Diễm thiêu cháy màn khói lúc vừa rồi, hai mắt Tả Mạc sáng ngời, chẳng bằng dùng Đại Nhật Văn Diễm thử xem!

Ngọn lửa trên người hắn lại bùng lên, hắn phóng về phía màn khói nồng nặc nhất, tiếng tư tư vang lên không dứt bên tai!

“Ngọn lửa ấy cũng không tồi! Đáng tiếc, ngươi vẫn kém một chút! Chỉ chút thủ đoạn đó mà đã muốn phá Ngũ Hành La Yên Tráo, mơ tưởng!” Giọng nói lạnh lùng của Cố Minh Công truyền tới, xem ra đã thực sự tức giận! Vừa rồi không xem kỹ, Ngũ Hành La Yên Tráo bị tổn thương nhỏ, hắn cực kỳ quý trọng pháo bảo này, cho dù bị bất cứ tổn thương nào cũng vô cùng đau lòng.

Tả Mạc chỉ cảm thấy trước mắt biến đổi, màn khói năm màu xung quanh đã biến đỏ! Loại khói này đỏ như lửa, như cá mập ngửi thấy mùi tanh, điên cuồng lao về phía Tả Mạc!

Hắn còn chưa kịp phản ứng lại, đột nhiên một lực hút truyền tới, Đại Nhật Văn Diễm toàn thân không ngờ lại như muốn rời khỏi thân thể!

Tả Mạc kinh hãi!

Màn khói đỏ xung quanh Đại Nhật Văn Diễm dày đặc tới mức như ngưng tụ thành thực thể, lực hút kia là từ màn khói đỏ đó truyền tới.

Màn khói hành hỏa!

Phù trận!

Tả Mạc đột nhiên phản ứng lại, vội vàng thu hồi Đại Nhật Văn Diễm, chỉ trong chốt lát đó thôi, không ngờ Đại Nhật Văn Diễm của hắn lại bị đánh tan hơn phân nửa! Còn những màn khói hành hỏa hấp thu Đại Nhật Văn Diễm xong lại càng thêm đỏ chót!

Tả Mạc vừa đau lòng vừa kinh hãi!

Màn khói thật lợi hại! Phù trận cũng thật lợi hại!

Thủ đoạn của đối phương thật cao siêu, vượt xa sự tưởng tượng của Tả Mạc. Trong màn khói phủ khắp trời đó, không ngờ đối phương lại lặng lẽ bày ra hạ cấp phù trận, bằng không, màn khói hành hỏa có lợi hại hơn nữa cũng chẳng thể hút nổi nhiều Đại Nhật Văn Diễm như vậy trong thời gian ngắn!

Giờ hắn mới thực sự lãnh hội được sự lợi hại của đối phương, quả nhiên không hổ danh “Phù Tiên”! Lúc trước, mọi tâm tư của Tả Mạc đều đặt trên người Trữ Nhất, hai người khác đều không để ý, giờ hắn mới hiểu, đã nổi danh tuyệt không có người yếu kém!

Tả Mạc đấu đá lung tung ở Đô Thiên Huyết Giới, hoàn toàn không ngờ rằng sau khi tới Vân Hải giới lại liên tục bị ngăn cản. Lần này hắn bị ép tới tuyệt cảnh, không ngờ lại phát hiện mình không có cách nào để đối phó. Lúc trước bị thu vào trong Thiên Lung Ảo Cảnh Bàn, Hắc kim phù binh của Cổ Hướng Thiên đã khiến hắn chịu nhiều đau khổ, suýt nữa đi đời rồi!

Chờ chút!

Hắc kim phù binh!

Trong đầu Tả Mạc chợt lóe lên linh quang, bất quá nhớ lại bộ dáng lười biếng vô lại của tên kia, hắn cảm thấy suy nghĩ này thật không đáng tin cậy!

Có điều trước mắt cũng chẳng có cách nào khác. Đại Nhật Ma Thể cương mãnh vô sanh, hiếm có địch thủ, song thủ đoạn này của đối phương chính là một trong số ít có thể khắc chế được Đại Nhật Ma Thể.

Ngoại trừ nó ra, hắn còn một sát chiêu, Cấp Cổ Hoang Tế Thuật, song chiêu này uy lực tất nhiên vô cùng lớn, song tiêu hao linh lực cũng cực nhiều, không tới phút cuối hắn tuyệt đối không dám dùng!

Tả Mạc không nói hai lời, lấy giấy phù Hắc Kim ra, truyền linh lực vào.

Không có phản ứng!

Nhớ tới tình cảnh lần trước, khóe mắt Tả Mạc giật giật, lẽ nào thằng cha này phải quất mới chịu ra?

Bốp!

Cầm giấy phù đập thẳng vào tay một cái!

“Trời sinh ta chiến.”

Giọng nói lười biếng mang theo vẻ nhập nhèm như muốn ngủ lại vang lên, Hắc kim phù binh xuất hiện trước mặt Tả Mạc. Thấy khuôn mặt màu ám kim giống hệt mình đó, cho dù trong hoàn cảnh nguy hiểm như hiện tại, Tả Mạc vẫn cảm thấy thần kinh đảo loạn!

Trời đất ai, sao mình lại đặt hy vọng vào cái tên không thể tin cậy nổi này?

Được rồi, ra cũng đã ra, vậy cho ra hết thôi!

Tả Mạc không nói hai lời, lấy một Ngự Thú bài từ trong giới chỉ, từng cái từng cái phóng ra. Tất cả đều là Thành sư đệ đưa cho hắn, hắn vẫn chưa thử qua.

Hỏa Vĩ Hồ, Bạch Quang Điệp, Hắc Bạch Tiễn Vĩ Yến…

“Mấy thứ linh tinh cũng thật nhiều!” Đỉnh đầu truyền tới tiếng cười nhạo của Cố Minh Công: “Những thứ lặt vặt như thế mà cũng muốn thoát mạng? Ha ha! Nghe lời lão phu di, giơ tay chịu trói, cần gì phải giãy dụa vô vị như vậy, phí công vô ích, lão phu lưu cho ngươi một mạng mà!”

Giọng nói của Cố Minh Công vang lên đầy dụ hoặc, ngôn từ thân thiết.

Tả Mạc làm lơ không nghe, chỉ không ngừng phóng các loại linh thú ra.

Chiến đấu lâu như vậy, Tả Mạc cũng hiểu được đại khái. Ngũ Hành La Yên tráo của đối phương tuy rằng lợi hại song phần nhiều là biến hóa phù trận, vây khốn bản thân mình không thành vấn đề song nếu muốn giết kẻ có Đại Nhật Ma Thể như hắn, vậy lại không dễ rồi.

HIểu ra tình huống, hắn ngược lại lại ổn định dần.

Đáng tiếc, nếu tháp nhỏ tới thì hay rồi, đám màn khói ngũ hành này là thuốc bổ cho nó. Giờ chỉ có thể thử nghĩ cách khác thôi.

Hy vọng đám linh thú này có thể phát huy tác dụng, ít nhất cũng có số lượng nhiều…

Đại quân linh thú, suy nghĩ này cũng không tồi!

Tả Mạc có phần đắc ý.

Rất nhanh chóng, trước mắt hắn phủ đầy các loại linh thú, trùng trùng điệp điệp, có tới hơn hai trăm! Hắn đen hết ngự thú bài mà Thuần Vu Thành cấp cho lấy ra dùng, bất chấp mọi phẩm cấp!

Không ai như hắn, một hơi phóng ra nhiều linh thú tới vậy. Linh thú càng nhiều, khống chế lại càng khó, một hơi khống chế vài trăm linh thú, ngay cả tu giả nuôi thú như Thuần Vu Thành cũng không cách nào làm được.

Song Tả Mạc lúc này đã không nghĩ được nhiều như vậy, có thể thấy hắn đã bị ép tới mức nào rồi!

Tả Mạc không thấy được, cách hắn không xa, một cặp mắt sáng ngời đang nhìn chằm chằm vào đại quân linh thú mà hắn gửi mọi kỳ vọng đó!s

Còn cả tiếng nuốt nước bọt ùng ục ùng ục vang lên không ngừng!

Chọn tập
Bình luận