Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 657: Đường chiến bộ

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Khi Tả Mạc biết tin Cốc Lương Đao phản bội Tây Huyền thì sự việc đã trôi qua được một tháng. Tả Mạc vô cùng áy náy, từ đầu đến cuối Cốc Lương Đao không giải thích gì. Đối với thận phận của Tả Mạc đám đông đều có suy đoán nhưng tất cả đều tập trung ở yêu ma, điều này có quan hệ rất lớn tới sự im lặng của Cốc Lương Đao.

Lúc trước hai người có lưu ấn kí của nhau, Tả Mạc suy nghĩ một chút liền viết một phong thư cho Cốc Lương Đao, cảm tạ hắn đã giữ bí mật và hỏi han xem hắn có cần trợ giúp gì không.

Rất nhanh, hạc giấy liền bay trở về trong tay Tả Mạc.

Thư của Cốc Lương Đao rất ngắn, lúc hắn viết phong thư này chính là vừa mới trải qua một trận chiến. Ở trong thư Cốc Lương Đao nói hắn đã phong bế khe hỗn độn đi thông tới Tây Huyền, về sau không còn tiếp viện nữa. Mà ma giới hắn chiếm giữ đã vượt qua con số mười lắm giới, hắn dự định làm ăn thật tốt ở mười lăm giới này, tự cung tự cấp. Trước mắt tất cả đều bình thường, không cần phải lo lắng.

Lúc này Tả Mạc mới yên tâm.

Mười lăm giới dù cho chỉ là mười lăm tiểu giới cũng đủ để nuôi sống chiến bộ của Cốc Lương Đao. Nhưng mười lăm giới này đều là ma giới, sống ở đây đều là ma tộc có cừu hận trời sinh đối với tu giả, Cốc Lương Đao tiêu hóa mười lăm giới này cũng không phải vấn đề đơn giản gì.

Nhưng chắc chắn trong ngắn hạn, Cốc Lương Đao sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.

Tả Mạc quyết định chờ sau khi xong việc ở U Tuyền giới trở về Vân Hải giới sẽ xây dựng một truyền tống trận tới địa bàn của Cốc Lương Đao, vừa có thể bù đắp vừa có thể hỗ trợ cho nhau.

Tả Mạc hết lo lắng cho Cốc Lương Đao liền suy nghĩ về tình cảnh trước mắt.

Đã một tháng trôi qua, bọn họ dốc toàn lực hành quân. Không thể không nói, cái tên Tiếu Ma Qua bây giờ đã danh chấn toàn bộ ma giới. Đại phá Vũ Tiền vệ, đánh chết Vũ Soái, có quan hệ tâm đầu ý hợp với Cốc Lương Đao, điều này khiến cái tên Tiếu Ma Qua có sức uy hiếp mãnh liệt.

Lúc trước Tả Mạc định kín tiếng tiềm hành nhưng dọc đường chiến đấu quá nhiều, thấy thế Tả Mạc quyết định giương bảng hiệu Tiếu Ma Qua lên.

Quả nhiên, chiêu này rất nhanh đã có hiệu quả.

Những thế lực kia vốn không biết rõ lai lịch của họ, sau khi biết rõ người tới là chiến bộ của Tiếu Ma Qua, nhất thời câm như hến tự động ước thúc chiến bộ của mình. Mà thậm chí còn xuất hiện ma tướng không tin Tiếu Ma Qua lợi hại như lời đồn đại, dự định thử xem trình độ của bọn họ kết quả bị chư tướng dưới trướng phản đối, đêm hôm đó liền bị ám sát ở phòng ngủ.

Từ lúc giương bảng hiệu lên, đám người Tả Mạc đi đường thoáng hẳn, không gặp chút trở ngại nào.

Nhưng Tả Mạc không thể cao hứng nổi, mặc dù tốc độ hành quân của họ nhanh hơn nhiều nhưng tung tích lại bị bại lộ.

Bây giờ Tiếu Ma Qua đi đến đâu rồi?

Đây chính là một trong những đề tài được bàn tán nhiều nhất trong ma giới. Từ đây phát sinh ra rất nhiều vấn đề khiến Tả Mạc không thể chịu nổi. Ban đầu, Tả Mạc mang tới cho bọn họ nỗi khiếp sợ nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện ra Tiếu Ma Qua không ngang ngược tàn nhẫn như trong lời đồn đại. Chỉ cần không đụng chạm tới hắn, hắn sẽ không chủ động công kích người khác, hắn không có chút hứng thú gì với địa bàn.

Chiến bộ cường đại mà không tàn bạo liền khiến nhiều người nảy sinh ý nghĩ kết giao. Dù không phải là dựa dẫm nhưng kết một cái thiện duyên cũng là chuyện tốt mà. Vì vậy mỗi ngày đều có rất nhiều sứ giả mang theo lễ vật chủ động mời đám người Tả Mạc tới làm khách.

Tả Mạc dở khóc dở cười, lễ vật hắn thu hết, về phần mở tiệc chiêu đãi làm khách các loại thì đều từ chối hết.

Càng khiến hắn không ngờ tới mỗi ngày đều có một số lượng lớn ma tộc mộ danh mà đến, hi vọng có thể gia nhập chiến bộ của hắn!

Ban đầu những người như vậy vẫn chưa nhiều nhưng sau khi nhóm đầu tiên do mộ danh mà tới tận mắt nhìn thấy tác phong quân nhân mạnh mẽ của Chu Tước doanh và Nghiệt bộ thì trong lòng càng thêm háo hức. Khi những người này đem hình ảnh kia truyền ra ngoài thì tạo nên một cơn địa chấn.

Các đại gia tộc đều tập trung nghiên cứu những hình ảnh không rõ ràng này, mọi người đều có cùng kết luận, chiến bộ cường hãn!

Đánh tan Minh phỉ, đánh tan Vũ Tiền vệ, xếp hạng của hai chiến bộ này ở trong Bách Man cảnh với vô số chiến bộ là rất cao. Nhìn những hình ảnh này, chút nghi hoặc còn sót lại đều biến mất, họ chợt hiểu ra khó trách tại sao hai chiến này có thể đánh bại được Minh phỉ và Vũ Tiền vệ!

Ma tộc lấy sức mạnh làm đầu, cường giả luôn được mọi người sùng bái, rất nhiều ma tộc tự nhận thực lực không tồi lập tức một nắng hai sương cố gắng chạy tới đây.

Có thể giết chết Vũ Soái đã nói lên rằng chiến bộ dưới trướng Tiếu Ma Qua có chiến lực vô cùng cường đại, hơn nữa còn có tận hai chiến bộ. Đối với những ma tộc xuất thân từ tiểu gia tộc lại có thực lực không tồi thì gia nhập vào chiến bộ của Tiếu Ma Qua không thể nghi ngờ chính là con đường tốt nhất.

Ma tộc mộ danh tới càng ngày càng nhiều, đằng sau Tả Mạc là một “chiếc đuôi” rất dài. Bọn họ không dám tới gần chiến bộ nhưng cũng không chịu rời đi, ngay cả lương thực cũng tự chuẩn bị để đi theo chiến bộ.

Đối với ma tộc thì đây chính là một chuyện vô cùng mới mẻ, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Đủ loại tin đồn, tầng tầng lớp lớp, mỗi khi đám người Tiếu Ma Qua có chút động tĩnh gì thì ngay lập tức cả thiên hạ đều biết. Trong lúc trà dư tửu hậu thì đây chính là đề tài nóng bỏng được nhiều người bàn tán nhất.

Toàn bộ Bách Man cảnh đều đang xem náo nhiệt, Tả Mạc lại vô cùng đau đầu.

“Tiếp tục như vậy không ổn!”

Vẻ mặt Tả Mạc đầy bất đắc dĩ, phía dưới mọi người không ngừng cười đùa, không ai tỏ ra nghiêm túc cả. Mấy tên gia hỏa này đều xuất thân từ nhà cỏ, vốn đều là những tiểu nhân vật, bây giờ lại được nhiều người quan tâm tới, mặc dù không nói ra miệng nhưng trong lòng mỗi người đều cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Mọi người nhấm nháy nhau, cười đùa không dứt.

Ngoại trừ Biệt Hàn.

Biệt Hàn xuất thân tôn quý, lại lớn lên ở Huyền Không tự nên đã sớm miễn dịch đối với ánh mắt ngưỡng mộ của người khác. Mặt hắn vẫn lạnh tanh, rất khó coi nhưng mọi người cũng biết tính cách của hắn nên không ai quan tâm tới điều đó làm gì.

“Ta nói thật đấy.” Tả Mạc vẻ mặt tự tin nói: “Bên trong những người đó không biết có bao nhiêu thám báo, nhất cử nhất động của chúng ta đều bị người ta nắm giữ. Đây là điều vô cùng nguy hiểm!”

Tất cả mọi người đều thôi không cợt nhả nữa, bọn họ đều từ trong chiến trường sinh tử bò ra nên cảm nhận đối với nguy hiểm vượt xa người thường.

“Ừ, rất nguy hiểm.” Công Tôn Sai ngượng nghịu thèn thùng cười nói.

Nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt mẹ trẻ, nhất thời trong lòng mọi người run lên.

“Mọi người nghĩ cách xem bây giờ phải làm thế nào cho phải?” Mặt Tả Mạc đầy vẻ sầu khổ.

“Giết hết.” Biệt Hàn thản nhiên nói.

Bên trong trướng lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị mấy chữ này của Biệt Hàn dọa cho suýt té.

Bên trong này có mấy người lần đầu tiên tham gia hội nghị như này, A Trát Cách, Biệt Hàn, Miêu Quân, Đường Phỉ mấy người. Trong đó, A Trát Cách cẩn thận nhất, mặc dù đã đầu hàng và làm thủ hạ cho Công Tôn Sai một thời gian nhưng đây là lần đầu tiên hắn trông thấy Tả Mạc. Còn Miêu Quân và Đường Phỉ thì lựa chọn trầm mặc, duy chỉ có Biệt Hàn không chút úy kị.

A Trát Cách giật này mình, ma tộc coi trọng chém giết nhưng loại người xem mạng như cỏ rác như Biệt Hàn hắn chưa từng gặp qua. Hai mắt Miêu Quân nheo lại còn khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Phỉ thì tỏ vẻ phẫn nộ, nàng là người trọng nghĩa nên không ưa gì loại cuồng sát như Biệt Hàn.

Không đợi Đường Phỉ mở miệng phản đối, Tả Mạc lắc đầu: “Không được.”

Tả Mạc không điên như Biệt Hàn, tất nhiên trong chiến đấu hắn sẽ không nương tay nhưng nếu vô duyên vô cớ kêu hắn đem những ma tộc mộ danh mà đến này đi giết sạch thì hắn không sao hạ thủ được.

Công Tôn Sai nói: “Bọn họ nếu đã mộ danh mà đến, không bằng chúng ta dứt khoát chọn lấy những người có thực lực xuất sắc. Chỉ là phải cẩn thận, không nên để thám báo trà trộn vào.”

Tả Mạc nghĩ ngợi, đúng vậy, miếng ăn đến miệng làm sao lại từ chối. Về phần thám báo trộn lẫn trong đó hắn không cảm thấy lo lắng chút nào, có Bồ yêu và Vệ ở đây, chỉ cần liếc mắt là có thể phân biệt được kẻ nào có ý đồ.

Hắn thoáng nhìn qua sắc mặt mọi người, khi nhìn tới Miêu Quân thì dừng lại.

Thực lực của Miêu Quân không cần phải nói nhiều, hoàng kim chiến tướng ở bất kì thế lực nào cũng được coi là nhân tài. Nếu để hắn cả ngày không có việc gì làm thì thật là lãng phí tài năng. Mặc dù đã gia nhập nhưng Miêu Quân lại có ý đồ riêng của mình. Đối với điều này, Miêu Quân không chút che dấu nhưng vẫn không nói ra, trong lòng Tả Mạc vẫn còn chút cố kị.

Khi ánh mắt hắn đảo qua Đường Phỉ ở bên cạnh Miêu Quân thì hai mắt sáng ngời. Cô nàng này là kẻ rất trọng nghĩa khí, cố chấp nghiêm túc, không cho phép bản thân mắc sai lầm, Đào Hưng cho nàng đi theo mình nàng liền nghe theo không chút đắn đo. Mặc dù bình thường nàng rất khách khí với Tả Mạc nhưng chỉ cần Tả Mạc ra lệnh, nàng không chút nghĩ ngợi liền hoàn thành nó, Tả Mạc vô cùng yên tâm về nàng.

Lúc trước nàng chi là bạch ngân chiến tướng nhưng do được Miêu Quân dạy dỗ nên càng ngày càng có phong phạm của đại tướng.

Tả Mạc bỗng nghĩ ra một chủ ý thật tuyệt diệu.

“Có lý! Đã như vậy thì cứ xây dựng một chiến bộ đi, ồ, gọi là Đường chiến bộ đi, Đường Phỉ là chủ tướng, Miêu Quân làm sĩ quan phụ tá.”

Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, mọi ánh mắt đều nhìn về phía Đường Phỉ. Thiếu nữ với mái tóc đuôi ngựa kia lúc trước không quá khiến người ta chú ý nhưng giờ đây lại là tiêu điểm của toàn trường. Mặc dù rất nhiều người tỏ ra hiếu kì về trình độ của Đường Phỉ nhưng không ai nghi ngờ quyết định của Tả Mạc.

Đường Phỉ cũng rất ngạc nhiên nhưng rất nhanh nàng đã bình tĩnh trở lại. Nàng thoáng nhìn qua Tả Mạc, lại thoáng nhìn qua Miêu Quân. Theo lý thuyết thì Miêu Quân thích hợp hơn nàng để đảm nhận chức vị chủ tướng, trình độ của Miêu Quân cao hơn nàng rất nhiều.

Miêu Quân cười với nàng, hắn đã hiểu rõ tâm tư của Tả Mạc nhưng phương án này vô cùng hợp ý hắn. Mặc dù song phương không nói rõ nhưng thực chất Đường Phỉ là đồ đệ của hắn, hắn vô cùng yêu thích nữ đệ tử này.

Nếu đổi lại là nơi khác, với thực lực của Đường Phỉ đã đủ đảm nhiệm chức vị chủ tướng nhưng hắn không ngờ tới, dưới trướng Tả Mạc lại có đông đảo chiến tướng như vậy, hơn nữa cao thủ còn nhiều như mây!

Công Tôn Sai và Biệt Hàn tự nhiên không cần nói, bọn họ cùng cấp bậc với Cốc Lương Đao, danh tướng đỉnh cao, Miêu Quân theo không kịp. Dưới một thế lực có hai gã danh tướng đỉnh giai thật là hiếm thấy!

A Trát Cách là lần đầu tiên Miêu Quân thấy, nhưng cái tên này Miêu Quân đã từng nghe qua, hoàng kim chiến tướng, một trong ba đại chiến tướng của Tinh La tộc, không ngờ cũng được Tiếu Ma Qua chiêu mộ dưới trướng.

Đừng quên, bản thân Tiếu Ma Qua cũng là hoàng kim chiến tướng!

Còn có Thúc Long và mấy thủ hạ của Công Tôn sai, thực lực so với Đường Phỉ không chút thua kém. Ở trong một thế lực như này, cạnh tranh là vô cùng kịch liệt, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn.

Đường Phỉ rất có năng khiếu nhưng nếu không trải qua thực tế thì thành tựu tương lai cũng khó nói. Nhưng bây giờ dưới trướng Tả Mạc cấu trúc đã mơ hồ thành hình, muốn đảm nhiệm chức vị chủ tướng là không dễ dàng. Hắn rất hiểu nữ đồ đệ này của mình, với tính cách của nàng, nếu đã đáp ứng đi theo Tả Mạc dù cho không được trọng dụng cũng sẽ không đổi ý.

Mà Thúc Long cũng được hắn chỉ dạy là tâm phúc của Tả Mạc, không cần phải lo lắng cho hắn. Duy chỉ có Đường Phỉ là địa vị hơi khác.

Không nghĩ tới Tả Mạc lại đưa ra phương án như này, lập tức hắn ý thức được đối với Đường Phỉ mà nói đây là một cơ hội ngàn năm khó gặp!

Đường Phỉ không mở miệng, Miêu Quân liền không chút do dự đứng ra: “Chắc chắn sẽ không làm nhục sứ mệnh!”

Chọn tập
Bình luận