Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tu Chân Thế Giới

Chương 863: Chuẩn bị

Tác giả: Phương Tưởng
Chọn tập

Đúng là một vùng đất toàn không khí chết chóc!

Tả Mạc từ trong xe nhìn cảnh vật bên ngoài không nén được sự cảm khái trong lòng. Những ngọn núi màu xám xa xa, trập trùng liên miên không thấy được điểm cuối cùng. Nhiều ngọn núi được vây quanh là các đám mây mù màu xám. Trên đó chỉ có màu tro, màu trắng và đên thì không còn một màu gì khác.

Tả Mạc nhìn những ngọn núi lại như rất quan tâm. Hộ vệ đi bên cạnh thấy vậy bèn giới thiệu: “Đó là Ức Cốt Phong.”

“Ức Cốt Phong?” Tả Mạc bị cái tên này hù ngã rồi.

“Đúng vậy đó, ngọn núi kia được tạo thành từ xương cốt, tất cả đều là những xương cốt, số lượng xương nhiều không đếm xuể. Đôi khi có những trận gió lớn thổi qua, xương cốt rơi xuống cứ như lũ. Rất nhiều xương cốt rải khắp nơi đều từ mấy chỗ đó ra đấy.” Gã hộ vệ kể chuyện cứ như là hướng dẫn du lịch bản địa.

“Cả đống xương cốt đó từ đâu vậy?” Tả Mạc hỏi vẻ rất quan tâm.

“Không ai biết được!” Gã hộ vệ lắc đầu: “Trước kia cũng có rất nhiều người quan tâm tới Ức Cốt Phong nhưng sau khi tìm tòi tỉ mỉ vẫn không tìm thấy thông tin gì. Có vài người đào sâu xuống nhưng không ai còn sống chui ra. Đúng là chỗ đó có rất nhiều xương cốt, không ít người đối với loại tài liệu xương cốt này cảm thấy hứng thú bèn đến nơi đó thăm dò. Đại nhân Cổ Vô Song đã sống nhiều năm trên đấy.”

Ra là Cổ Vô Song, cái bộ xương khô biết nói chuyện.

Bỗng trong lòng Tả Mạc nổi lên ý nghĩ, hắn hỏi: “Tử Khí trì tốt nhất ở đâu?”

“Tử Khí trì tốt nhất à…à “ Gã hộ vệ nghĩ một hồi rồi bẩm: “Chuyện này thì không rõ lám. Nhưng ở Vạn Phí Trì Hải có rất nhiều Tử Khí trì, số lượng không ít hơn vạn. Nếu đại sư cảm thấy chỗ đó thú vị thì chúng ta có thể tới xem.”

“Vạn Phí Trì Hải!” Tả Mạc thầm nghĩ trong lòng.

Gã hộ vệ này là kẻ hoạt ngôn, dọc đường y nói rất nhiều về những chỗ độc đáo của U Minh vạn phần lăng làm cho Tả Mạc phải mở to mắt ngạc nhiên. Một nơi cực đoan như U Minh vạn phần lăng đúng là một chỗ chỉ có ở Minh Cảnh. Âm Lăng Vệ trú ngụ tại chỗ này nên là một gia tộc độc đáo cũng có nguyên nhân sâu xa. Ma Tộc tầm thường căn bản không chịu nổi Tử Khí nồng đậm như thế kia.

Nếu như không tu luyện pháp quyết chỉ có Âm Lăng Vệ nắm trong tay thì thân thể sẽ không ngừng bị ăn mòn mà chết. Tả Mạc cảm thấy bên ngoài đồn đại Âm Lăng Vệ

Tả Mạc nghe giọng nói là hiểu gã hộ vệ này tận tâm trung thành, từ đáy lòng sùng kính đối với Âm Lăng quỷ chủ. Tả Mạc cảm thấy bên ngoài đồn đại về Âm Lăng Vệ không giống với cảm giác của hắn.

Chẳng mấy chốc bọn hắn đã đến chỗ ở của Quỷ chủ.

Nơi ở của Quỷ chủ rất mộc mạc. Nếu không tận mắt nhìn thấy thì ai có thể ngờ được đây là một trong những nhân vật quyền thế nhất Minh giới, thế mà chỉ ở trong một cái nhà rất phổ thông.

Bên ngoài viện không có thủ vệ.

Hộ vệ tới trước cửa, cung kính hô: “Quỷ chủ, đại sư đã đến!”

“Vào đi.” Thanh âm rất khó nghe của Quỷ chủ từ sau cánh cửa truyền ra.

Cửa không có gió mà tự mở.

Tả Mạc đi vào, trong nhà hết sức bình thường, không trang trí gì. Quỷ chủ ngồi thẳng ở chính giữa gian phòng. Y từ từ đứng dậy, gật đầu với Tả Mạc với hàm ý như chào hỏi.

“Đại sư đến đây liệu có phải vì Thần Binh không?” Quỷ chủ hỏi mà mặt không đổi sắc.

Bỗng có hai cái ghế và một cái bàn được làm bằng xương cốt từ dưới đất chui lên. Quỷ chủ ngồi vào một chiếc, y giơ tay ra mời Tả Mạc ngồi xuống chiếc kia. Tả Mạc ngồi xuống. Trên mặt bàn lồi lên hai cái cốc làm bằng xương cốt, trong cốc đầy tràn một chất lỏng màu đỏ tươi như máu.

“Mời uống.” Quỷ chủ cầm lên một ly và uống cạn.

Tả Mạc tò mò bưng cốc lên hít hà. Một mùi thơm đặc biệt chứ không phải là mùi tanh nồng máu tươi như hắn tưởng tượng.

Quỷ chủ nhìn thấy bộ dạng của Tả Mạc thì cười ô ô những tiếng khó nghe: “Đây là một trong những đặc sản của U Minh vạn phần lăng. Nó có màu son tủy, nhìn qua thì như màu máu nhưng thực chất là một loại thạch nhũ.”

Tả Mạc uống một hơi cạn sạch. Nước vừa xuống cổ, thì lập tức có một cảm giác mát lạnh không nói lên lời thấm vào tim gan.

Thứ tốt!

Tinh thần Tả Mạc chấn động!

Một luồng khí tức lành lạnh chạy dọc dòng huyết nhục làm tạo khoái cảm thoải mái không nói lên lời.

Quỷ chủ vui vẻ ô ô cười bảo: “Khó mà tìm được thứ đại sư ưa thích, ta còn chút hàng tồn để biếu cho đại sư.”

“Vậy ta cảm ơn trước!” Tả Mạc không chối từ, tâm tình trở lại bình thường hắn mới mở miệng: “Ta đến lần này đúng là vì chuyện của Thần Binh.”

“Xin lắng tai nghe.” Quỷ chủ đạo.

“Luyện chế Thần Binh bảo khó không khó, nói dễ không dễ. Tài liệu tốt, trình độ vừa đủ là có thể luyện chế được. Cái gọi là tài liệu tốt chính là phải có tài liệu đỉnh giai. Tài liệu có thể chịu được thần lực, hơn nữa phải chịu được thần lực cường đại thì đương nhiên phẩm giai không thấp. Cái gọi là trình độ vừa tới chính là sắp xếp phù trận Thần Văn hợp lý để kích phát được vật tính của tài liệu, lại phải phù hợp với người sử dụng thì mới tăng thêm uy lực.” Tả Mạc luận một hơi.

“Nói hay lắm.” Quỷ chủ gật đầu: “Thế đại sư cần gì tài liệu?”

“Các loại tài liệu Minh giới ta không quen thuộc cho lắm.” Tả Mạc trầm ngâm nói: “Không biết có loại tài liệu nào mà thần lực của Quỷ chủ không thể phá huỷ được?”

Quỷ chủ sửng sốt một lúc lâu, sau đó y nghiêng đầu ngẫm nghĩ rồi nói: “Đại sư chờ một chốc.”

Dứt lời y liền biến mất không thấy gì nữa.

Sau một lúc lâu vẫn không thấy y quay trở lại. Tả Mạc nóng nảy trong lòng.

Gần nửa canh giờ trôi qua Quỷ chủ mới lại hiện thân. Trên mặt đất đầy những tài liệu rơi lách cách. Quỷ chủ nói: ” Đây là vài loại tài liệu mà thần lực của ta không cách nào phá hủy.”

Đầu tiên, Tả Mạc lấy một khúc xương. Đây là một khúc xương đùi của con người. Khúc xương này hiện ra ánh ám kim đặc biệt, dường như được tạc bằng kim loại vậy.

Cầm khúc xương trên tay, Tả Mạc cảm thấy như có một cái gì đó quen thuộc không thể giải thích được. Khúc xương truyền đến một sự ấm áp nhàn nhạt.

“Cái khúc xương này không biết có thể nhượng cho ta không? Ta có thể dùng thứ khác để đổi.” Tả Mạc ngẩng đầu lên nói.

Quỷ chủ nghe vậy thì hơi bất ngờ. Y lắc đầu bảo: “Không cần đổi, tặng đại sư luôn.”

Tả Mạc bất ngờ. Hắn không tin Quỷ chủ không nhìn ra sự bất phàm của khúc xương, thật không ngờ y hào phóng tặng hắn như vậy. Tả Mạc cười cười: “Ta đành nhận vậy.”

Lúc này, hắn không còn qua loa đại khái nữa mà quyết định sẽ luyện chế cho Quỷ chủ một kiện Thần Binh thật tốt. Tài liệu tốt đã có không ít, hiện thời Tả Mạc không cần lo lắng về mặt này.

Sau khi thu xương đùi ám kim vào trong giới chỉ, Tả Mạc bắt đầu kiểm tra những tài liệu khác.

Một cái đầu lâu trắng bệch, ánh mắt trống rỗng như không thấy đáy. Tả Mạc nghiêng đầu nhìn kỹ thì cảm giác thân thể như bị hút vào bên trong. Trong lòng cả kinh, tâm thần lập tức tỉnh táo lại nhưng thân hình vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích hồi lâu

Cái này đầu lâu cổ quái!

Con ngươi trống rỗng đầy nhưng sương mù lại sâu xa như thế.

Không cần ngắm nghía Tả Mạc cũng biết đây chắc chắn là một kiện tài liệu Đỉnh Giai. Với cảnh giới Thần cấp mà chỉ không cẩn thận cũng trúng chiêu thì sự biến hoá kỳ ảo của cái đầu lâu kia quả là thật mạnh, quả thực không thể tưởng tượng.

Tả Mạc buông đầu lâu ra rồi quơ lấy một kiện tài liệu khác.

Đây là một hòn đá màu đen nhìn qua thì thấy hết sức bình thường. Khi tóm được nó, Tả Mạc rất bất ngờ khi không thể nâng nó lên.

Hắn cẩn thận thử lại, hòn đá vẫn không chút nhúc nhíc.

“Hòn đá này nặng ngàn cân, trong lúc vô tình mà ta tìm được.” Quỷ chủ đờ đẫn kể.

Tả Mạc hơi giật mình, cái hòn đá này chỉ có hơn lòng bàn tay một chút mà nặng những ngàn cân. Thảo nào hắn không cầm lên được. Hiện giờ tuy cảnh giới vẫn còn nhưng sức lực chưa hồi phục, cái hòn đá nặng như thế thì làm sao hắn cầm lên được.

Tài liệu thức ba là một tấm gỗ màu xám. Trên mặt nó đầy những vệt cháy sém.

Tấm gỗ rất nhẹ, cầm trên tay cứ nhẹ như bẫng. Làm Tả Mạc bất ngờ là bên trong tấm gỗ này lại có khí tức Man Hoang rõ rành.

Tả Mạc từng đọc qua điển tịch Viễn Cổ, suy đoán thì đại khái trong điển tịch có một loại là Hôi Vũ Mộc. Hôi Vũ Mộc là một trong những loại thần mộc trong thiên hạ cho nên thần lực của Quỷ chủ tất nhiên không phá hủy được.

Tả Mạc đưa Hôi Vũ Mộc cho Quỷ chủ và nói: “Kính xin Quỷ chủ thúc dục thần lực.”

Quỷ chủ không nói câu nào, y cầm lấy Hôi Vũ Mộc và thúc dục thần lực.

Lập tức trong căn nhà có một luồng khí tức âm lãnh hung ác bao phủ. Tả Mạc bình tĩnh, không chút động đậy, trong lòng hắn nhanh chóng phân tích cực nhanh. Sau một lát hắn gật đầu bảo: “Có thể.”

Quỷ chủ không thể ngờ trong thời gian ngắn như thế mà hắn đã có thể phân giải thần lực của y một cách thấu triệt.

Với cảnh giới Thần cấp, năng lực thôi diễn của Tả Mạc đã đạt tới trình độ cực kì khủng bố. Cho dù Quỷ chủ mới chỉ biểu diễn thần lực một thoáng nhưng đối với Tả Mạc thì như thế là đủ lắm rồi.

“Hòn đá kia không thích hợp với ngươi, Hôi Vũ Mộc và khối khô lâu này có thể dùng nhưng còn cần thêm tài liệu khác nữa.” Tả Mạc nói với điệu bộ rất chuyện nghiệp.

Hắn cũng thật chẳng phải lừa dối. Nói riêng về tu Luyện Thần binh, không có ai có thể chuyên nghiệp hơn hắn.

“Hôi Vũ Mộc?” Quỷ chủ giơ tấm gỗ màu xám lên.

“Đúng.” Tả Mạc giới thiệu: “Đây là một loại thần mộc rất trân quý. Nó nhẹ như lông vũ, ngày xưa ở các bộ lạc thời Viễn Cỗ thường được dùng để chế tạo thần tiễn. Một tấm Hôi Vũ Mộc lớn như thế, rất hiếm thấy.”

“Đại sư quả nhiên uyên bác.” Quỷ chủ tiếp tục thốt lên những thanh âm lùng bùng rất khó nghe: “Còn cần thêm tài liệu gì? Đại sư có thể liệt kê thành danh sách.”

Tả Mạc lắc đầu: “Các loại tài liệu ở Mình giới ta không quen. Hay là ngươi để ta đến kho tài liệu một chuyến để thăm thú, một khi ta nhìn thấy thì mới biết được là cần những loại tài liệu gì.”

“Được.” Quỷ chủ nói thật ngắn gọn cứ như thể y tích chữ như vàng.

Người hộ vệ dẫn đường cho Tả Mạc lại bị gọi đến, gã cung kính, đứng trang nghiêm trước mặt Quỷ chủ.

“Ngươi đưa đại sư đi xem kho tài liệu. Hắn bảo cần gì thì ngươi thực hiện bằng được.” Quỷ chủ ra lệnh.

“Vâng!” Hộ vệ lĩnh mệnh.

Lúc này, Tả Mạc bỗng nhiên bảo: “Ta muốn đi Vạn Phí Trì Hải thăm thú, chọn mấy chỗ Tử Khí trì tốt tốt một chút.”

Quỷ chủ gật đầu: “Được.”

Y quay sang gã hộ vệ ra lệnh: “Việc này cũng giao cho ngươi.”

“Vâng!” Hộ vệ vội vàng tuân mệnh.

“Đây chính là nhà kho.” Hộ vệ nhìn đống tài liệu chống chất như núi. So ra thì gã nhỏ bé vô cùng: “Những tài liệu chất đống trong nhà kho này đều là loại phẩm giai không tệ lắm.”

Gã quản lý nhà kho cung kính đứng bên cạnh.

Hộ vệ bắt chước khẩu khí của Quỷ chủ ra lệnh cho gã quản lý nhà kho: “Đại sư ở đây chọn lựa tài liệu, hắn muốn ngươi làm cái gì thì ngươi thì làm cái đó!”

“Dạ dạ dạ!” Gã kia luôn miệng đáp: “Đại sư muốn tiểu nhân làm cái gì thì tiểu nhân làm cái đó!”

Tả Mạc thấy vậy bèn nở một nụ cười.

Tài liệu chất trong nhà kho không dưới mấy chục vạn chủng loại, cái nọ chồng chất lên cái kia cao như núi, ngọn này lại đến ngọn khác.

Tả Mạc nhàn nhã dạo chơi. Hắn đi từ ngọn này sang ngọn núi nọ, thỉnh thoảng lại bới từ trong ngọn núi ra một hai kiện tài liệu. Chúng phiêu du ở sau lưng Tả Mạc.

Ước chừng khoảng một canh giờ, Tả Mạc đã đảo đi đảo lại nhà kho mấy bận.

Phía sau hắn là mấy trăm loại tài liệu bồng bềnh trôi nổi. Hắn ngừng lại, quay sang hỏi gã quản lý nhà kho: “Ngươi đến nói cho ta tên, thông tin những loại tài liệu này.”

Gã quản lý nhà kho thuộc lòng những tài liệu này. Gã đọc thuộc làu cho Tả Mạc một lần. Tả Mạc lập tức liệt ra một trương danh sách, ghi chú rõ những tài liệu cần có.

Tả Mạc viết danh sách những tài liệu thuộc nhóm một, gã quản lý gật đầu liên hồi.

Đến khi Tả Mạc viết loại tài liệu cuối, gương mặt gã hiện vẻ khổ sở.

Thấy thần sắc biến đổi, Tả Mạc liền hỏi: “Không đủ số lượng sao?”

“Không dám dấu diếm lừa gạt đại nhân, quả thực không đủ. Tài liệu này có hơi quý hiếm, lượng tồn kho chỉ có ước khoảng một phần mười.” Gã quản lý mếu máo trình bày.

Sắc mặt tên hộ vệ trầm xuống, y ngó nhìn thì thấy ba chữ “Thủy tinh cốt”, nhất thời không nói câu gì mà lại liếc sang con số yêu cầu thì càng tái mặt không nói lên lời.

Tả Mạc có chút buồn bực, bàn tay khẽ vẫy. Một khúc xương cốt bay đến trước mặt: “Các ngươi dùng cái này luyện dần không phải sẽ ra thủy tinh cốt sao?”

Gã hộ vệ và quản lý nhà kho giật mình như bị sét đánh, hai người ngây ngốc đứng đó.

Chọn tập
Bình luận